Chương : 6
Nước lạnh rốt cuộc cuốn đi hết nhiệt độ trên cơ thể Hạ Tử Du. . . . . .
Hạ Tử Du vốn muốn mặc lại quần áo cô vừa cởi ra, thì phát hiện trên kệ phòng tắm có đặt sẵn một bộ váy ngủ còn mới, nhãn hiệu vẫn chưa tháo xuống.
Khách sạn Tứ Quý chính là khách sạn năm sao cao cấp nổi tiếng khắp thế giới, vì vậy khách sạn chu đáo chuẩn bị áo ngủ mới cho khách cô cũng không cảm thấy lạ.
Hạ Tử Du thầm nghĩ, nếu như cô đã sử dụng căn phòng này rồi, ngày mai nhất định cũng phải trả phí sử dụng một đêm, dứt khoát thay váy ngủ của khách sạn, cũng đỡ cho cô tiếp tục mặc bộ đồ dính nhèm nhẹp kia.
Nhưng khi thay vào chiếc áo ngủ của khách sạn, hai má Hạ Tử Tu nhanh chóng đỏ hồng như trứng tôm nấu chín.
Áo ngủ này. . . . . .
Hạ Tử Du mở to đôi mắt liếc nhìn mình trong gương.
Mái tóc dài đen nhánh suôn thẳng như thác nước của cô lúc này bởi vì đang nhỏ nước mà lộ ra vẻ yêu kiều quyến rũ xinh đẹp, chất liệu áo ngủ tơ mỏng mềm mại như thể được đặt may riêng cho cô, khiến cho dáng người có những đường cong rõ ràng càng thêm mị hoặc uyển chuyển, vạt áo siêu ngắn phối hợp với chất liệu bằng lụa mỏng trễ ngực mờ ảo, khiến cô thoạt nhìn cảm thấy như một báu vật đang muốn hấp dẫn bản năng của đàn ông.
Chưa bao giờ ăn mặc hở hang như thế, Hạ Tử Du không khỏi lùi lại hít sâu một hơi, theo thói quen mà dùng tay túm chặt lấy vạt áo ngủ.
May mắn đây là khách sạn cao cấp, nếu không, nếu không cô thật sự nghĩ áo ngủ khêu gợi cô mặc trên người này chính là thứ nhu cầu tình dục mà khách sạn chuẩn bị cho khách vào thuê.
Cả người phát lạnh Hạ Tử Du bước ra khỏi phòng tắm, nhiệt độ trong phòng dường như đã giảm đi bớt, khiến cơ thể cảm thấy rất thoải mái.
Hạ Tử Du ngồi ở mép giường, dự định đợi tóc khô rồi đi ngủ, nào ngờ, lúc này cửa phòng lại vang lên tiếng mở cửa.
Hạ Tử Du tưởng rằng nhân viên làm việc khách sạn phát hiện ra cô ở trong này, xấu hổ với chiếc áo ngủ gợi cảm đang mặc trên người, Hạ Tử Du vội vàng nhảy lên giường nhanh chóng kéo chăn lên.
Cửa phòng rốt cuộc bị người từ bên ngoài đẩy vào, Hạ Tử Du trừng lớn hai mắt nhìn từng tiếng động bên ngoài cửa phòng, bất thình lình thoáng hiện bóng dáng của một người đàn ông cao lớn rắn rỏi tiến vào trong tầm mắt của cô.
Hả. . . . . .
Đôi mắt Hạ Tử Du nhanh chóng trợn tròn, đang muốn nhìn rõ ràng mặt mũi của đối phương thì ngọn đèn trong phòng vào lúc này cũng phụt tắt.
Có tiếng đóng cửa rất khẽ, Hạ Tử Du nín thở, luống cuống và khẩn trương cùng với hoàn toàn không hiểu tình huống trước mắt là như thế nào.
Thế nhưng, ngay sau đó. . . . . .
Chăn mền đang bao bọc trên người Hạ Tử Du đột nhiên bị xốc lên, cả thân hình người đàn ông to lớn đó ngồi xuống ở vị trí bên cạnh cô.
Á! !
Hạ Tử Du hoảng sợ hét lên rồi nhanh chóng nhảy xuống giường.
"Cô định đi đâu?" Chất giọng nam tính trầm thấp quyến rũ truyền đến.
Hạ Tử Du không ngừng lui về phía sau, cho đến khi lưng kề sát mặt tường lạnh ngắt mới sợ hãi thốt lên, "Anh là ai?"
"Tôi cho rằng bây giờ cô nên ngoan ngoãn nằm ở trên giường phục vụ tôi, chứ không phải tránh xa tôi như vậy."
Giọng nói của người đàn ông lại truyền đến một lần nữa, giọng nói anh ta hồn hậu dễ nghe khiến cho bản thân khó nén được phần kiêu ngạo.
Lời nói người đàn ông nọ rất rõ ràng kèm theo ám chỉ về phương diện nào đó, Hạ Tử Du căng thẳng, ngập ngừng nói, "Tiên sinh, tôi nghĩ anh nhầm phòng rồi. . . . . ."
Hạ Tử Du vừa nói vừa di chuyển tới hướng cửa phòng.
"Vậy sao?" Tiếng chất vấn trầm lạnh của người đàn ông truyền đến.
Vào thời khắc tay Hạ Tử Du vừa tiếp xúc được tay cầm cánh cửa.
Thế nhưng ngay lúc cô chuẩn bị xoay tay mở chốt cửa định ‘bỏ chạy’, dáng người yểu điệu hấp dẫn của cô đột nhiên bị người nào đó tóm lấy, nhanh chóng ôm cô vào trong ngực.
Hạ Tử Du vốn muốn mặc lại quần áo cô vừa cởi ra, thì phát hiện trên kệ phòng tắm có đặt sẵn một bộ váy ngủ còn mới, nhãn hiệu vẫn chưa tháo xuống.
Khách sạn Tứ Quý chính là khách sạn năm sao cao cấp nổi tiếng khắp thế giới, vì vậy khách sạn chu đáo chuẩn bị áo ngủ mới cho khách cô cũng không cảm thấy lạ.
Hạ Tử Du thầm nghĩ, nếu như cô đã sử dụng căn phòng này rồi, ngày mai nhất định cũng phải trả phí sử dụng một đêm, dứt khoát thay váy ngủ của khách sạn, cũng đỡ cho cô tiếp tục mặc bộ đồ dính nhèm nhẹp kia.
Nhưng khi thay vào chiếc áo ngủ của khách sạn, hai má Hạ Tử Tu nhanh chóng đỏ hồng như trứng tôm nấu chín.
Áo ngủ này. . . . . .
Hạ Tử Du mở to đôi mắt liếc nhìn mình trong gương.
Mái tóc dài đen nhánh suôn thẳng như thác nước của cô lúc này bởi vì đang nhỏ nước mà lộ ra vẻ yêu kiều quyến rũ xinh đẹp, chất liệu áo ngủ tơ mỏng mềm mại như thể được đặt may riêng cho cô, khiến cho dáng người có những đường cong rõ ràng càng thêm mị hoặc uyển chuyển, vạt áo siêu ngắn phối hợp với chất liệu bằng lụa mỏng trễ ngực mờ ảo, khiến cô thoạt nhìn cảm thấy như một báu vật đang muốn hấp dẫn bản năng của đàn ông.
Chưa bao giờ ăn mặc hở hang như thế, Hạ Tử Du không khỏi lùi lại hít sâu một hơi, theo thói quen mà dùng tay túm chặt lấy vạt áo ngủ.
May mắn đây là khách sạn cao cấp, nếu không, nếu không cô thật sự nghĩ áo ngủ khêu gợi cô mặc trên người này chính là thứ nhu cầu tình dục mà khách sạn chuẩn bị cho khách vào thuê.
Cả người phát lạnh Hạ Tử Du bước ra khỏi phòng tắm, nhiệt độ trong phòng dường như đã giảm đi bớt, khiến cơ thể cảm thấy rất thoải mái.
Hạ Tử Du ngồi ở mép giường, dự định đợi tóc khô rồi đi ngủ, nào ngờ, lúc này cửa phòng lại vang lên tiếng mở cửa.
Hạ Tử Du tưởng rằng nhân viên làm việc khách sạn phát hiện ra cô ở trong này, xấu hổ với chiếc áo ngủ gợi cảm đang mặc trên người, Hạ Tử Du vội vàng nhảy lên giường nhanh chóng kéo chăn lên.
Cửa phòng rốt cuộc bị người từ bên ngoài đẩy vào, Hạ Tử Du trừng lớn hai mắt nhìn từng tiếng động bên ngoài cửa phòng, bất thình lình thoáng hiện bóng dáng của một người đàn ông cao lớn rắn rỏi tiến vào trong tầm mắt của cô.
Hả. . . . . .
Đôi mắt Hạ Tử Du nhanh chóng trợn tròn, đang muốn nhìn rõ ràng mặt mũi của đối phương thì ngọn đèn trong phòng vào lúc này cũng phụt tắt.
Có tiếng đóng cửa rất khẽ, Hạ Tử Du nín thở, luống cuống và khẩn trương cùng với hoàn toàn không hiểu tình huống trước mắt là như thế nào.
Thế nhưng, ngay sau đó. . . . . .
Chăn mền đang bao bọc trên người Hạ Tử Du đột nhiên bị xốc lên, cả thân hình người đàn ông to lớn đó ngồi xuống ở vị trí bên cạnh cô.
Á! !
Hạ Tử Du hoảng sợ hét lên rồi nhanh chóng nhảy xuống giường.
"Cô định đi đâu?" Chất giọng nam tính trầm thấp quyến rũ truyền đến.
Hạ Tử Du không ngừng lui về phía sau, cho đến khi lưng kề sát mặt tường lạnh ngắt mới sợ hãi thốt lên, "Anh là ai?"
"Tôi cho rằng bây giờ cô nên ngoan ngoãn nằm ở trên giường phục vụ tôi, chứ không phải tránh xa tôi như vậy."
Giọng nói của người đàn ông lại truyền đến một lần nữa, giọng nói anh ta hồn hậu dễ nghe khiến cho bản thân khó nén được phần kiêu ngạo.
Lời nói người đàn ông nọ rất rõ ràng kèm theo ám chỉ về phương diện nào đó, Hạ Tử Du căng thẳng, ngập ngừng nói, "Tiên sinh, tôi nghĩ anh nhầm phòng rồi. . . . . ."
Hạ Tử Du vừa nói vừa di chuyển tới hướng cửa phòng.
"Vậy sao?" Tiếng chất vấn trầm lạnh của người đàn ông truyền đến.
Vào thời khắc tay Hạ Tử Du vừa tiếp xúc được tay cầm cánh cửa.
Thế nhưng ngay lúc cô chuẩn bị xoay tay mở chốt cửa định ‘bỏ chạy’, dáng người yểu điệu hấp dẫn của cô đột nhiên bị người nào đó tóm lấy, nhanh chóng ôm cô vào trong ngực.