Chương 25: 25: Sự Dịu Dàng Của Anh
Anh ta nhìn một lúc với vẻ mặt say đắm từ cô, thế nhưng sự tức giận của anh ta rất nhiều khi sự chiếm hữu đang cao trào, nên mới đi đến gần cô, Lúc này Cố Hạ Phi phát hiện anh đến gần mình nên mới ngừng đàn, chưa kịp phản ứng lên tiếng đã bị anh ta nắm lấy cánh tay kéo đi, Cố Hạ Phi hốt hoảng khi anh ta kéo đi, cô liền vùng vẫy lên tiếng, "Anh! Anh buông tôi ra, anh định làm gì hả, anh muốn gì đây " Dù cô có nói những lời đó, thì Diệp Ảnh Quân vẫn không nói gì cả mà chỉ biết kéo cô đi đến tận phòng của anh ta, Lúc này Cố Hạ Phi mới hốt hoảng khi phát hiện anh ta muốn làm gì, dù vậy nhưng anh ta quá mạnh để cô có thể vùng vẫy thoát khỏi bàn tay thô mạnh to lớn của anh ta, Sau đó anh ta còn mạnh tay quăng mạnh cô lên gương một cách dễ dàng, sau đó nhìn cô với ánh nhìn lạnh lùng, Cố Hạ Phi ngồi trên giường run rẩy khi nhìn thấy anh đang muốn làm gì, cô liền hốt hoảng nói, "Anh! Anh đừng đến đây " Dù nói như vậy nhưng Diệp Ảnh Quân vẫn từ từ cởi Áo rồi tiếng đến gần cô, còn cô thì hốt hoảng tìm cách để chạy trốn xuống giường, Lúc này Diệp Ảnh Quân mới kịp thời nắm lấy chân cô kéo lại nhìn cô cau mày áp cô nằm dưới thân mình nói, "Định trốn tôi đến bao giờ, tôi đã tha cho cô và nhịn đến ba năm rồi " Cố Hạ Phi nghe vậy liền tức giận dùng tay đẩy anh ta ra, mặc dù vậy nhưng với sức lực của cô thật sự không thể làm được, cô chỉ biết cau mày vùng vẫy lên tiếng, "Anh nhịn thì hãy đi tìm người tình bé nhỏ của anh đi, tôi không muốn mau buông tôi ra" Nhìn thấy cô tức giận vùng vẫy, anh liền dùng bàn tay to lớn của mình nắm giữ chặt lấy hai tay của cô,"Ngoan, tôi sẽ nhẹ nhàng với cô " Cố Hạ Phi nghe những lời vừa rồi của anh ta vô cùng kỳ lạ, thế nhưng cô không quan tâm điều đó mà chỉ vùng vẫy muốn thoát, "Không, không muốn! Ưm " Chưa kịp nói hết thì cô đã bị anh ta nắm chặt lấy gương mặt nhỏ nhắn của cô mà cưỡng hôn, Nụ hôn say đắm và nhẹ nhàng của anh ta, cuối cùng cũng khiến cô thân thể không khống chế được mà trở nên mềm nhũn, Cứ thế cuối cùng anh ta vẫn chiếm hữu lấy cơ thể của cô trọn vẹn, nhưng lần này anh ta rất nhẹ nhàng với cô, không thô bạo cũng không lạnh lùng, anh ta còn dùng tay đỡ đầu cô và một tay ôm chặt lấy cô, Cố Hạ Phi cũng cảm xúc chìm đắm trong lòng anh ta với những thứ anh ta thúc đẩy từng nhịp, Trong lúc này Chu Huệ Di hôm nay đột nhiên lại đến nhà Diệp Ảnh Quân, vì cô ta đã được anh cho phép có thể đến, Sau đó cô ta vừa bước vào nhà thì lại giở cái giọng đanh thép của mình với dì quản gia và các người làm ở trong nhà, Dì quản gia có ngăn cô lại, thì cô ta vẫn nhất quyết nhanh chóng đi lên lầu để tìm Diệp Ảnh Quân, Khi cô ta đi lên lầu và tiến đến phòng của Diệp Ảnh Quân thì cô ta đã nhận được sự giật mình vì cô ta nghe thấy tiếng rên của Cố Hạ Phi và Diệp Ảnh Quân đang làm chuyện đó, Cô ta tức giận đến nỗi đỏ hết cả mặt,còn nghiến răng và hai tay nắm thật chặt mà lên tiếng mắng, "Đồ tiện nhân, cô còn dám quyến rũ anh ấy " Nói xong cô ta mới đùng đùng rời đi trong sự cau mày tức giận, Về phía cả hai người ân ân ái ái âu yếm thật lâu với nhau, khiến anh ta thỏa mãn thoải mái vô cùng sau bao lâu anh ta mới cùng cô làm chuyện đó, Còn Cố Hạ Phi trong lúc này mệt mỏi nên cô đã ngủ thiếp đi, Diệp Ảnh Quân thì vô cùng hào hứng mà đưa tay vén tóc cô ra khỏi mặt mà mỉm cười, sau đó anh ta còn cúi đầu xuống hôn lên má cô một cái, rồi mới rời đi khỏi phòng, Lúc đi xuống dưới nhà, anh ta mới kêu dì quản gia nấu một chút canh sườn cùng với củ sen cho cô, Dì quản gia nghe vậy liền gật đầu, sau đó dì còn nói cho anh biết là vừa nãy Chu Huệ Di có đến đây tìm anh, và sau đó đã đi về, Diệp Ảnh Quân nghe dì nói như vậy, anh ta mới chợt nhớ ra Chu Huệ Di liền cau mày, sau đó nhanh chóng cầm lấy điện thoại xem thì cuộc gọi nhỡ rất là nhiều, Sau đó anh ta mới hốt hoảng gọi lại cho Chu Huệ Di liền dỗ dành cô ta,.