Chương 29: 29: Tuyệt Vọng
Cuộc điện thoại vừa được bắt máy, thì Cố Hạ Phi mới vô cùng đau đớn, là vì người bắt máy không phải là Diệp Ảnh Quân mà là Chu Huệ Di, Quả nhiên như lời của tên bắt cóc nói, anh ta là đang ở cùng với nhân tình, thật sự tâm trạng của cô ngay lúc này vô cùng tuyệt vọng, có khóc cũng không thành tiếng, Nhưng điều cô tuyệt vọng nhất trong lúc này đó chính là lời nói của Diệp Ảnh Quân ở đầu dây bên kia, "Quân, anh có điện thoại nè, là vợ anh gọi đấy " "Hửm, em mặc kệ cô ta, em đừng quan tâm đến " Cố Hạ Phi càng nghe lời nói bên kia nói ra càng khiến cô gục ngã đến đau lòng trong vô vọng, khiến cô như người chết lặng, Điện thoại nói xong, hắn ta mới nhìn cô cười tội nghiệp cho cô, "Cô em đã nghe rõ chứ, Diệp Tổng không hề yêu cô em một chút nào hết, thôi để bọn anh giải thoát cho em khỏi sự đau khổ tổn thương" Nói xong anh ta liền nhào đến cô, trong lúc này Cố Hạ Phi mới ý thức một chút để vùng vẫy tuyệt cùng hết sức, Hắn ta thấy vậy liền bực mình tán cho cô vài cái bạt tai, khiến mép miệng của cô rỉ máu, lúc này hắn cảm thấy tâm trạng ổn định lại thì mới buông tha cho cô khỏi vui đùa của hắn, Vài giờ sau đó trong lúc này đột nhiên Chu Huệ Di từ ngoài đi vào, cất tiếng, "Các người đã làm đến đâu rồi " Nghe tiếng của Chu Huệ Di, bọn chúng liền cười nói lớn, "Ai da, là bà chủ đây mà, đến rồi sao " Cố Hạ Phi nghe tiếng cô ta, cô cũng hướng mắt nhìn với vẻ mặt tức giận, Chu Huệ Di nhìn thấy cô với vẻ tàn tạ cùng với gương mặt bị bầm tím vết máu, thì trong lòng cô ta cực kỳ vui sướng, Cô ta đắc ý ngồi chồm xuống trước mặt cô, khẽ cười khinh thường nói, "Cố Hạ Phi, cô thật đáng thương quá rồi đấy " Lời nói của cô ta, Cố Hạ Phi không quan tâm mà chỉ gục đầu cúi xuống, Lúc này cô ta bực mình khi nhìn thấy cô không để ý lời nói của cô ta, cô ta liền nắm lấy tóc cô kéo lên quát lớn, "Mày bị câm rồi à, không trả lời tao " Cố Hạ Phi ánh mắt nhìn cô ta với vẻ mặt khi muốn biết vì sao cô ta lại làm như vậy mình, "Chu Huệ di, tại sao lại bắt cóc tôi, Diệp Ảnh Quân đã ở bên cạnh cô rồi, sao còn làm chuyện này với tôi " Cô ta nghe xong liền đắc ý cười khinh thường nói, "Chính vì tao đã được ở cạnh anh ấy, nhưng vì tao cảm thấy mày thật chướng mắt, cần phải làm cách nào đó để mày không còn tồn tại nữa " Cố Hạ Phi rùn mình vì lời nói của cô ta, thế nhưng lúc này cô không hề cảm thấy sợ hãi mà còn cuối xem thường lời nói của cô ta rồi mỉa mai, "Dù cô có giế. chết tôi, thì danh phận là phu nhân Diệp gia, cô cũng đừng có mơ mà được dòng họ Diệp chấp nhận, vì họ chỉ chấp nhận tôi mới là phu nhân chính thức của Diệp gia " Cô ta nghe những lời của Cố Hạ Phi mà khiến cô ta tức đến gương mặt đỏ bừng lên mà quát lớn liền đưa tay đánh cô một bạt tay thật mạnh, "Cô, im miệng! *chát* " Cô ta nổi điên cuồng túm lấy tóc cô mà đánh thật mạnh, vì cô ta không chấp nhận lời của Cố Hạ Phi nói ra, "Tao mới chính là vợ của Diệp Ảnh Quân, mày lập tức im miệng cho tao, con khốn " Cái tát của cô ta khiến cho miệng của cô càng thêm chảy máu, nhưng nó không khiến cô đau đớn gì cả, là bởi vì nổi đâu trong tâm còn đau hơn gấp bội lần, Cô ta đang nổi điên, thì hai tên bắt cóc đứng nhìn cảm thấy không ổn liền nắm lấy cô ta để can ngăn, Ngay thời điểm lúc này trong buổi tiệc Diệp Gia, thì họ đang xôn xao biết được chuyện Cố Hạ Phi bị bắt cóc, vì trong số mọi người đã phát hiện, Ba Diệp ngay sau đó đã gọi điện cho Diệp Ảnh Quân để báo lại cho anh ta biết và đồng thời ông đã mắng anh ta một trận, Còn Diệp Ảnh Quân, anh ta đang ngủ trong phòng nhà của Chu Huệ Di, thì ba anh ta gọi đến và biết chuyện về vụ bắt cóc Cố Hạ Phi nên khiến anh ta bất ngờ, Sau đó anh ta mới lên tiếng kêu gọi Chu Huệ Di, nhưng cô không trả lời anh, sau đó anh ta mới đi khắp nhà vừa tìm vừa kêu gọi, thì mới biết cô không có ở nhà, Anh ta lo lắng cho Chu Huệ Di, mà nhanh chóng dùng điện thoại gọi cho cô ta, thế nhưng cô không hề bắt máy, Cho đến cuộc cuối cùng thì Chu Huệ Di mới bắt máy, cô ta còn giả vờ khóc lóc hốt hoảng kêu cứu anh ta, Diệp Ảnh Quân nghe cô ta khóc lóc khiến anh ta lo lắng đến sốt sắng, Sau đó anh ta được cô ta cho địa điểm,đó là nơi bắt cóc Cố Hạ Phi, anh ta nghe xong liền nhanh chóng chạy đến ngay, Tiếp đó ba mẹ Diệp và bà ngoại, cùng với Trương Nhã Tịnh và Bạch Tuấn Lãng đến nơi địa điểm ngay, Trong lúc này Chu Huệ Di đánh Cố Hạ Phi xong, tâm trạng của cô ta càng cao hứng, cô ta rút súng ra cả chĩa vào cô mà quát lớn, "Con khốn, mày nên chết đi " Cô ta vừa đưa súng ra, thì ngay lúc này Cố Hạ Phi đã tháo gỡ được sợi dây đang trói cô trên tay, mà nhanh chóng đứng lên đẩy cô ta thật mạnh, khiến cô ta ngã ngửa mà té xuống mặt đất, Sau đó cô ta nhanh chóng đứng lên được và nhanh tay đưa súng lên mà không chần chừ thẳng tay bắn về hướng cô, vừa bằng vừa quát lớn tiếng, "Mày đi chết đi " *pằng*.