Chương 38: 38: Một Cái Bạt Tai
Diệp Ảnh Quân lúc này đang ngồi trên bàn làm việc để khảo sát bản thảo của công ty phía bên Trương Thị, thì anh ta cũng phải xem những hợp đồng làm ăn từ nhỏ đến lớn, Trong lúc anh đang làm việc, thì tất nhiên anh ta cũng sẽ hưởng thụ khi nhìn được cảnh tượng tuyệt vời giữa Diệp Mạc Kỳ và Cố Hạ Phi đang cũng nhau chơi đùa trên ghế sofa, Thật sự anh ta muốn cảnh tượng này thật lâu để anh có thể giữ trọn vẹn khoảnh khắc này, Một lúc thật lâu anh chìm trong công việc thì lại chợt nhìn lên xem cả hai, thì mới phát hiện Diệp Mạc Kỳ đã ngủ say trên tay của Cố Hạ Phi, và cô ấy cũng ngủ thiếp đi cùng cô bé, Cảnh tượng này khiến Diệp Ảnh Quân vô cùng thích, anh ta sau đó bật dậy khỏi ghế và tiến lại gần cả hai, Lúc này anh ta không bỏ lỡ khoảnh khắc này nên nhanh chóng lấy điện thoại ra để chụp ảnh cả hai đang đang ngủ rất đáng yêu, Nhìn thật lâu, sau đó anh mới cảm thấy cả hai không thể ngủ như vậy được, anh ta liền nhanh chóng bế Cố Hạ Phi lên và đồng thời bé con vẫn đang nằm trong lòng của cô, Anh ta đem cả hai đến phòng ngủ trong phòng làm việc của mình, để cả hai ngủ trên giường to lớn cho thoải mái, Thế nhưng lúc anh ta đặt cô lên giường, nhìn gương mặt của cô thật sự anh ta chắc chắn đây là Cố Hạ Phi, nên anh ta kiềm chế không được nữa mà cúi đầu xuống ý định muốn hôn cô, trong lúc cúi xuống thì cô đã bất ngờ tỉnh giấc, Cố Hạ Phi lúc này mới giật mình mở mắt thật to khi nhìn thấy Diệp Ảnh Quân đang gần trước mặt mình cô liền phản xạ hốt hoảng hét lên, "Đừng động vào con tôi " Cô hét lên cùng với ánh mắt nhìn anh căm ghét và bàn tay đang ôm chặt bé con đang ngủ say, dường như cô đang hành động để bảo vệ đứa con vậy, sau đó lúc này cô nhanh chóng lấy lại tinh thần phát hiện mình đang ở hiện tại, cô liền ngồi nheo mày thở dài thật mạnh, Còn Diệp Ảnh Quân vừa nãy nghe cô hét lên và nhìn anh bằng ánh mắt căm giận dữ, nên đã khiến anh ta đơ người, sau đó rồi mới lên tiếng, "Được, anh sẽ không động vào bé con, em bình tĩnh đi nhé " Sau khi lấy lại tinh thần, cô liền đặt đứa bé ở giường, sau đó cô giả vờ phớt lờ tránh né chuyện vừa nãy mà mỉm cười nhìn anh nói, "Tôi thất lễ ngủ quên và vừa nãy gặp ác mộng, làm Diệp Tổng hoảng sợ chê cười rồi " Diệp Ảnh Quân nhìn cô nheo mày nghi ngờ, sau đó bỏ qua chuyện đó rồi anh lắc đầu lên tiếng "Không sao, nếu em buồn ngủ thì cứ ngủ tiếp đi " Cố Hạ Phi nhìn anh ta cảm thấy khó chịu, liền trấn tĩnh thân mình lại giả vờ mỉm cười nói, "Không cần đâu, tôi còn nhiều việc để làm, nếu ngài đã tra khảo xong rồi thì tôi đi đây ạ " Nói xong cô liền đi đến bản làm việc của anh để lấy những tài liệu và chuẩn bị rời đi, Thật sự lúc này không thể rời đi vì đột nhiên bè con Diệp Mạc Kỳ bật người dậy và khóc lóc kêu đòi cô, Dù vậy nhưng cô vẫn muốn rời khỏi đây, Diệp Ảnh Quân thấy vậy liền nhanh chóng lên tiếng, "Hạ! " Anh ta vừa nói cậu Hạ liền ngừng lại, sau đó mới sửa thành tên hiện tại của cô mà nói, "Daisy em hãy ở lại đây thêm một chút thời gian, đề con bé nín khóc và ngủ lại, thì em hãy rời đi được không " Cố Hạ Phi chần chừ một lúc thì cũng bị lời nói và tiếng khóc của Diệp Mạc Ký làm cho cô đã bị thuyết phục ở lại, Cơ thở mạnh một hơi cau mày, rồi sau đó bỏ tài liệu xuống rồi bất đắc dĩ đi đến giường ôm lấy bé con khiến nó nín khóc, Thật lâu sau đó bé con cũng ngủ lại thật say, lúc này cô nhìn đồng hồ đã đến lúc cô phải rời đi, Diệp Ảnh Quân nhìn thấy cơ định rời đi, thì anh ta không nỡ để cô đi và tìm cách giữa cô lại là muốn mời cô đi ăn cùng mình, Cố Hạ Phi cau mày khó chịu nhưng vẫn giữ nét mặt mỉm cười mà từ chối khéo, "Xin lỗi ngài, nhưng tôi còn việc bận lắm ạ, xin phép ngài tôi đi " Cô vừa quay đi thì đột nhiên cảm giác tay bị nắm, cô quay lại nhìn thì Diệp Ảnh Quân đang nắm chặt lấy tay cô cùng với gương mặt buồn bã, Cố Hạ Phi vẫn lịch sự nói chuyện khéo với anh, "Diệp Tổng, ngài nắm tay tôi làm gì ạ " Diệp Ảnh Quân nheo mày thở mạnh, dùng lời nói anh ta không thể chịu đựng được nữa mà dứt khoát lên tiếng,"Em hãy thừa nhận mình là Cố Hạ Phi đi, anh chắc chắn em chính là Cố Hạ Phi " Cố Hạ Phi nghe anh ta nói những lời khiến cô bực mình, nhưng cô vẫn giữ thái độ nhỏ nhẹ nhưng cô phần lạnh lùng của từng câu thốt lên, "Diệp Tổng, đây là lần cuối tôi nói với ngài tôi không phải Cố! Ưm " Lúc này lời chưa được nói hết, thì đã bị Diệp Ảnh Quân đột nhiên kéo mạnh cô vào lòng anh ta mà cưỡng hôn, Cố Hạ Phi hốt hoảng vùng vẫy, và còn dùng tay ra sức để đẩy anh ta ra, nhưng với cơ thể nhỏ nhắn và sức của một cô gái thì không thể nào bằng một người đàn ông to lớn khỏe mạnh như anh ta, Dù vậy nhưng cô vẫn vùng vẫy mà khó chịu, sau đó biết mình không thể tiếp tục vùng vẫy, cộng thêm nụ hôn mãnh liệt lưỡi quấn quýt lưỡi cô, của anh ta đã khiến cô mềm nhũn cơ thể, Cho đến khi cánh tay to lớn của anh ta thả lỏng, đôi môi cũng dần nhẹ lại thì Cố Hạ Phi mới nhanh chóng lấy lại ý thức dùng tay đẩy anh ta ra, và cau mày đưa tay lên cho anh ta một cái tát, *Chát*.