Chương 3: Hợp tác
Cả ngày hôm sau khoa Hạ An Nhiên không có môn học nên cả buổi sáng cô tự học trên phòng ở. Khoảng 10 giờ Diệp Ân Tuấn gửi địa chỉ cho cô. Là một quán cafe ở trường đại học H vào lúc 16 giờ. Như vậy cô đỡ phải đi xa. Trên báo chí và Weibo cũng đã giảm bớt số lượng ảnh của An Nhiên và Ân Tuấn được tung ta, nhưng vẫn còn rất nhiều lượt tìm kiếm và bình luận ác ý. Dẫu sao đâu là chuyện động trời sao có thể dễ dàng chìm xuống như vậy. Diệp Ân Tuấn nổi tiếng lăng nhăng ong bướm nhưng lại vô cùng đẹp trai,tài giỏi, vẫn luôn là ao ước của bao nhiêu cô gái.Còn Hạ An Nhiên là hoa khôi đại học H, xinh đẹp, học giỏi, tài năng, lại còn vô cùng ngoan hiền.Hai người này cặp kè với nhau quả thật khiến mọi người không ngờ tới. Phải nói là "trai hư và gái ngoan".
Không biết Anh Nhiên đã làm hết bao nhiêu bài tập nhưng khi cô liếc nhìn giờ trên máy tính thì đã hơn 15 giờ một chút rồi. Chiều nay còn có hẹn nên cô đã nhanh chóng sửa soạn thay rồi đeo kính, khẩu trang kín mít để ra ngoài, thời điểm này vẫn nên hạn chế để mọi người nhìn thấy cô thì hơn. Vừa ra khỏi khuân viên trường cô bắt một chiếc taxi đi đến điểm hẹn. Từ cổng trường cô tới đó mất khoảng 15 phút đi xe, đến nơi nhìn đồng hồ trên tay đã là 15h50. Thật may không trễ hẹn An Nhiên đứng bên ngoài quán cafe đợi Diệp Ân Tuấn, vừa đúng 16 giờ thì anh xuất hiện
- Hạ tiêu thư, để cô phả đợi rồi. – Anh lịch sự chào hỏi.
- Chào Diệp thiếu! Vậy còn đây là ai?– An Nhiên nhìn sang người đi bên cạnh Ân Tuấn.
‐Cậu ấy là thư kí của tôi, Kim Lăng.
- Chào anh. Vậy chúng ta cùng vào trong nói chuyện.
Diệp Ân Tuấn lịch sự đưa tay mời cô đi trước. Họ chọn Một góc khuất để tránh bị chú ý.Vừa ngồi xuống An Nhiên đã nóng lòng hỏi:
- Không biết hôm nay Diệp thiếu gọi tôi đến đây là muốn hỏi chuyện gì?
- Xem ra Hạ tiểu thư rất vội. Tôi chỉ nói vài chuyện thôi, không tốn nhiều thời gian của cô.
- Tội không vội nhưng hy vọng anh vào vấn đề chính. Chuyện đêm hôm đó quả thực là sự cố đáng tiếc khiến anh vào tôi cùng bị kéo vào rắc rối...
- Chuyện này tôi đã bảo thư kí Kim liên hệ phía truyền thông cố gắng ép tin này xuống rồi.Chỉ là sự việc quá lớn nên không thể nhanh chóng hạ nhiệt được – Giọng anh vẫn vô cùng bình tĩnh.
- Cảm ơn anh.
- Nhưng một phần lỗi lớn là do tôi đi nhầm phòng ảnh hưởng đế thanh danh của cô Hạ đây. Hay tôi có ý này, nếu cô đồng ý đóng giả bạn gái của tôi để dẫn dắt dư luận sang một hướng khác thì chuyện sẽ dễ nhanh chóng biến mất. Không biết ý cô thế nào? – Ý đồ của anh rất rõ ràng, muốn dùng chuyện này để tạm thời ngăn cản việc đính hôn với Tịch Uyên.
- Chẳng phải vị hôn phu của anh là Tịch Uyên sao!? Nếu như vậy tôi vẫn bị gắn mác là tiểu tam phá hoại tình cảm của người khác.
- Hạ tiểu thư yên tâm. Nếu họ nghĩ cô là bạn gái tôi thì chuyện giường chiếu không có gì để ngạc nhiên, họ cũng sẽ nghĩ rằng tôi sẽ sớm đá cô như mấy người phụ nữ khác. – Anh đắc ý mỉm cười nhẹ nhìn vào mắt An Nhiên.
Diệp An Tuấn nói cũng có lý. Chỉ cần dẹp chuyện này xuống thì tốt rồi.Sau khi kết thúc một khoảng thời gian ngắn thì có thể êm xuôi, không ai liên quan đến ai nữa.Nhưng suy đi nghĩ lại Hạ An Nhiên vẫn hơi do dự một chứ, cuối cùng vẫn đồng ý.
- Chuyện này...Được, tôi đồng ý, nhưng tôi muốn anh nhanh chóng dập tắt hẳn chuyện này, muộn nhất là 8 ngày được chứ?– Dù sao chuyện này cùng lợi cho cả đôi bên, không mất chút nào cả, hơn nữa người có lợi là cô.
- Tiểu thư yên tâm.Hợp tác vui vẻ
- Được.
Chỉ nói chút chuyện thôi đã sắp 18 giờ rồi. Anh Nhiên xin phép về trường trước.Diệp Ân Tuấn nhìn bóng lưng của cô, rất thu hút, dáng người cân đối, mảnh khảnh trông rất nhỏ nhắn. Chiếc váy tung bay khiến cô như tiên nữ hạ phàm, bóng lưng ấy rất thu hút người khác. Thấy cô đã đi khuất anh liền ra lệnh cho thư kí trở về.
Hạ An Nhiên vừa về đến phòng đã thấy Tiểu Dĩnh chạy ra hỏi
- An Nhiên, cả buổi chiều nay cậu đi đâu vậy? Vừa nãy giáo sư Hạ có đến tìm cậu đó. Vể mặt của giáo sư thật sự rất nghiêm túc.– Tiểu Dĩnh lo lắng tường thuật lại sự việc cho An Nhiên nghe.
- An Nhiên, có khi nào chuyện của cậu đến tai giáo sư rồi không vậy?
Đúng là Hạ Na Nhiên cũng đã nghĩ đến chuyện đó rồi. Sẵn sàng chịu trận thôi chứ biết làm gì nữa. Cô không có khả năng phản kháng lại mọi chuyện. An Nhiên cầm tay Tiểu Dĩnh
- Hôm nay mình có đi gặp Diệp Ân Tuấn một chút để giải quyết sự việc. Chuyện này ba mẹ mình có lẽ sẽ biết trước khi nó bị dìm xuống thôi. – Cô vừa nói vừa dắt tay Tiểu Dĩnh sang giường ngồi xuống.
- Chuyện này chắc là do có người cố ý hại mình rồi, không lẽ nào lại tự nhiên trùng hợp như vậy.
- À đúng rồi, mấy ngày nay mọi người đều vây quanh Tịch Uyên an ủi cô ta, đều trách mắng cậu, mình tức chết đi được. Lúc đó chỉ muốn nhét từng quả bom thối vào mồm họ. – Tiểu Dĩnh vốn rất đanh đá, gặp chuyện này không tránh khỏi bức xúc thay An Nhiên
- Dừng so đo với họ làm gì. Diệp Ân Tuấn sẽ đóng giả người yêu của mình để chèn ép chuyện này xuống, sau đó sẽ không liên quan đến nhau nữa.
- Vậy thì tốt quá rồi.Nhưng lần đầu của cậu mà lại thành ra như vậy. Đều tại tớ không tốt...
- Không phải cậu cố ý. Tớ đi tắm rồi chúng ta ra ngoài ăn. –An Nhiên dỗ dành Tiểu Dĩnh.– Thẩm Tâm, Tiểu Vân, các cậu đi cùng khômg?
Thẩm Tâm vừa từ phòng tắm bước ra trả lời
– Hôm nay minh với Tiểu Vân có hẹn cùng đàn chị đi ăn rồi, các cậu cứ đi đi.
Tiểu Dĩnh nở nụ cười. An Nhiên biết Tiểu Dĩnh cảm thấy cực kì có lỗi, chơi với nhau lâu như vậy nên hai người đền rất hiểu tính nhau.
An Nhiên nhanh chóng lấy đồ vào phòng tắm để giải tỏa bớt nỗi sầu.
Không biết Anh Nhiên đã làm hết bao nhiêu bài tập nhưng khi cô liếc nhìn giờ trên máy tính thì đã hơn 15 giờ một chút rồi. Chiều nay còn có hẹn nên cô đã nhanh chóng sửa soạn thay rồi đeo kính, khẩu trang kín mít để ra ngoài, thời điểm này vẫn nên hạn chế để mọi người nhìn thấy cô thì hơn. Vừa ra khỏi khuân viên trường cô bắt một chiếc taxi đi đến điểm hẹn. Từ cổng trường cô tới đó mất khoảng 15 phút đi xe, đến nơi nhìn đồng hồ trên tay đã là 15h50. Thật may không trễ hẹn An Nhiên đứng bên ngoài quán cafe đợi Diệp Ân Tuấn, vừa đúng 16 giờ thì anh xuất hiện
- Hạ tiêu thư, để cô phả đợi rồi. – Anh lịch sự chào hỏi.
- Chào Diệp thiếu! Vậy còn đây là ai?– An Nhiên nhìn sang người đi bên cạnh Ân Tuấn.
‐Cậu ấy là thư kí của tôi, Kim Lăng.
- Chào anh. Vậy chúng ta cùng vào trong nói chuyện.
Diệp Ân Tuấn lịch sự đưa tay mời cô đi trước. Họ chọn Một góc khuất để tránh bị chú ý.Vừa ngồi xuống An Nhiên đã nóng lòng hỏi:
- Không biết hôm nay Diệp thiếu gọi tôi đến đây là muốn hỏi chuyện gì?
- Xem ra Hạ tiểu thư rất vội. Tôi chỉ nói vài chuyện thôi, không tốn nhiều thời gian của cô.
- Tội không vội nhưng hy vọng anh vào vấn đề chính. Chuyện đêm hôm đó quả thực là sự cố đáng tiếc khiến anh vào tôi cùng bị kéo vào rắc rối...
- Chuyện này tôi đã bảo thư kí Kim liên hệ phía truyền thông cố gắng ép tin này xuống rồi.Chỉ là sự việc quá lớn nên không thể nhanh chóng hạ nhiệt được – Giọng anh vẫn vô cùng bình tĩnh.
- Cảm ơn anh.
- Nhưng một phần lỗi lớn là do tôi đi nhầm phòng ảnh hưởng đế thanh danh của cô Hạ đây. Hay tôi có ý này, nếu cô đồng ý đóng giả bạn gái của tôi để dẫn dắt dư luận sang một hướng khác thì chuyện sẽ dễ nhanh chóng biến mất. Không biết ý cô thế nào? – Ý đồ của anh rất rõ ràng, muốn dùng chuyện này để tạm thời ngăn cản việc đính hôn với Tịch Uyên.
- Chẳng phải vị hôn phu của anh là Tịch Uyên sao!? Nếu như vậy tôi vẫn bị gắn mác là tiểu tam phá hoại tình cảm của người khác.
- Hạ tiểu thư yên tâm. Nếu họ nghĩ cô là bạn gái tôi thì chuyện giường chiếu không có gì để ngạc nhiên, họ cũng sẽ nghĩ rằng tôi sẽ sớm đá cô như mấy người phụ nữ khác. – Anh đắc ý mỉm cười nhẹ nhìn vào mắt An Nhiên.
Diệp An Tuấn nói cũng có lý. Chỉ cần dẹp chuyện này xuống thì tốt rồi.Sau khi kết thúc một khoảng thời gian ngắn thì có thể êm xuôi, không ai liên quan đến ai nữa.Nhưng suy đi nghĩ lại Hạ An Nhiên vẫn hơi do dự một chứ, cuối cùng vẫn đồng ý.
- Chuyện này...Được, tôi đồng ý, nhưng tôi muốn anh nhanh chóng dập tắt hẳn chuyện này, muộn nhất là 8 ngày được chứ?– Dù sao chuyện này cùng lợi cho cả đôi bên, không mất chút nào cả, hơn nữa người có lợi là cô.
- Tiểu thư yên tâm.Hợp tác vui vẻ
- Được.
Chỉ nói chút chuyện thôi đã sắp 18 giờ rồi. Anh Nhiên xin phép về trường trước.Diệp Ân Tuấn nhìn bóng lưng của cô, rất thu hút, dáng người cân đối, mảnh khảnh trông rất nhỏ nhắn. Chiếc váy tung bay khiến cô như tiên nữ hạ phàm, bóng lưng ấy rất thu hút người khác. Thấy cô đã đi khuất anh liền ra lệnh cho thư kí trở về.
Hạ An Nhiên vừa về đến phòng đã thấy Tiểu Dĩnh chạy ra hỏi
- An Nhiên, cả buổi chiều nay cậu đi đâu vậy? Vừa nãy giáo sư Hạ có đến tìm cậu đó. Vể mặt của giáo sư thật sự rất nghiêm túc.– Tiểu Dĩnh lo lắng tường thuật lại sự việc cho An Nhiên nghe.
- An Nhiên, có khi nào chuyện của cậu đến tai giáo sư rồi không vậy?
Đúng là Hạ Na Nhiên cũng đã nghĩ đến chuyện đó rồi. Sẵn sàng chịu trận thôi chứ biết làm gì nữa. Cô không có khả năng phản kháng lại mọi chuyện. An Nhiên cầm tay Tiểu Dĩnh
- Hôm nay mình có đi gặp Diệp Ân Tuấn một chút để giải quyết sự việc. Chuyện này ba mẹ mình có lẽ sẽ biết trước khi nó bị dìm xuống thôi. – Cô vừa nói vừa dắt tay Tiểu Dĩnh sang giường ngồi xuống.
- Chuyện này chắc là do có người cố ý hại mình rồi, không lẽ nào lại tự nhiên trùng hợp như vậy.
- À đúng rồi, mấy ngày nay mọi người đều vây quanh Tịch Uyên an ủi cô ta, đều trách mắng cậu, mình tức chết đi được. Lúc đó chỉ muốn nhét từng quả bom thối vào mồm họ. – Tiểu Dĩnh vốn rất đanh đá, gặp chuyện này không tránh khỏi bức xúc thay An Nhiên
- Dừng so đo với họ làm gì. Diệp Ân Tuấn sẽ đóng giả người yêu của mình để chèn ép chuyện này xuống, sau đó sẽ không liên quan đến nhau nữa.
- Vậy thì tốt quá rồi.Nhưng lần đầu của cậu mà lại thành ra như vậy. Đều tại tớ không tốt...
- Không phải cậu cố ý. Tớ đi tắm rồi chúng ta ra ngoài ăn. –An Nhiên dỗ dành Tiểu Dĩnh.– Thẩm Tâm, Tiểu Vân, các cậu đi cùng khômg?
Thẩm Tâm vừa từ phòng tắm bước ra trả lời
– Hôm nay minh với Tiểu Vân có hẹn cùng đàn chị đi ăn rồi, các cậu cứ đi đi.
Tiểu Dĩnh nở nụ cười. An Nhiên biết Tiểu Dĩnh cảm thấy cực kì có lỗi, chơi với nhau lâu như vậy nên hai người đền rất hiểu tính nhau.
An Nhiên nhanh chóng lấy đồ vào phòng tắm để giải tỏa bớt nỗi sầu.