Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Trở Về - Phù Hoa

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Trở Về - Phù Hoa
  3. Chương 70

Chương 70

"Lần đầu tiên ôm theo người khác đánh nhau không quen lắm, lần sau sẽ ổn."

Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa

➻➻➻

"Mới ra ngoài mà về ngay thì quà đáng tiếc, xem tình trạng con cũng ổn rồi, sư phụ dẫn con đi du ngoạn dăm ba bữa nha."

Trước kia Liên Hề Vi chuyên đi về hướng có nhiều ti sĩ kiếm giả tập trung, thấy đối thủ vừa ý thì tiến lên thỉnh cầu người ta tỷ thí với mình, từ đó rèn luyện bản thân, hoặc tìm một yêu thú hay yêu tà ác độc đa đoan để diệt trừ.

Nhưng lần này nàng ra ngoài dẫn theo cả đồ đệ, không thích hợp đi đến những nơi quá nguy hiểm, nên nàng quyết định dẫn cậu ấy đến nơi nào náo nhiệt mà an toàn một chút, xem như lần này ra ngoài thư giãn.

Liên Hề Vi dẫn đồ đệ đến một tòa thành lớn nơi có rất đông người phàm, chuẩn bị đưa cậu ấy đi ăn cơm.

Sau lần suýt bỏ đói đồ đệ đó, nàng cực kỳ chú ý đến vấn đề này, tuyệt đối không bao giờ quên.

Thân là thiếu sơn chủ của Doanh Châu một trong tứ đại tiên sơn, thứ Liên Hề Vi không thiếu nhất chính là tiền, dẫn đồ đệ ra ngoài ăn cũng phải tìm chỗ tốt nhất.

Đương nhiên, nàng vừa hiện thân trong tòa thành này, còn chưa đi được nửa con đường, có người chạy tới bắt chuyện.

"Vị cô nương đây, mạo muội làm phiền, tại hạ Bạch Quảng Diệu, muốn mời cô nương vui lòng…" Người còn chưa nói hết câu, Liên Hề Vi đã búng quyết, một tia sáng chui vào cơ thể nam tử nọ, hắn ta lập tức ngậm miệng, quay đầu đi về.

Dùng thuật pháp này đuổi những kẻ không quen biết đi, Liên Hề Vi dẫn đồ đệ vào một tửu lâu trông có vẻ sang trọng nhất.

"Đồ nhi, con ăn nhiều chút." Liên Hề Vi xoa đầu đồ đệ, cảm thấy dạo gần đây cậu ấy ăn nhiều, không còn gầy gò như trước nữa, nàng mừng thầm trong lòng.

Chấp Đình vẫn ngó lơ tất cả mọi thứ xung quanh, bưng chén ăn cơm.

Liên Hề Vi ngồi nhìn cậu ấy ăn, còn mình không động đũa, nàng không cần ăn uống, vả lại nàng là kiếm giả cứng cỏi, không thể đắm chìm trong ăn uống, phải chống lại mê hoặc vô nghĩa này.

Thỉnh thoảng nàng chỉ nếm thử mùi vị cho đồ đệ, những lúc khác thì không ăn gì cả.

Đột nhiên, tiểu nhị bưng một vò rượu tới, "Cô… cô nương, một vị khách trong quán tặng cho cô."

Liên Hề Vi nhận lấy tờ giấy bên cạnh vò rượu, trên đó viết "Nếu không muốn nếm thử món ngon thì bèn thôi vậy, nhưng rượu ngon trong quán tuyệt đối đừng bỏ lỡ." Nàng ngước mắt lên nhìn, một công tử phong độ ngời ngời ngồi trên tầng hai đang mỉm cười với nàng.

Trên người nam tử này có linh khí, hẳn cũng là một tu sĩ.

Mặt Liên Hề Vi không biểu cảm, đối mặt với hắn ta một lúc, nàng cầm vò rượu lên, "Rượu này vốn dĩ không tệ nhưng tiếc là thêm thứ khác vào, hủy hoại cả mùi rượu ngon." Dứt lời, nàng vươn tay, vò rượu bay về phía nam từ trên tầng hai.

Nam tử không ngờ Liên Hề Vi động thủ đột ngột, hắn ta biến sắc lui lại phía sau.

Hắn ta định giơ tay bắt vò rượu, ai ngờ thứ chạm vào tay là một kiếm quang sắc bén nằm trên vò rượu như muốn cứa vào lòng bàn tay, hắn ta vội vàng thu tay lại.

Vò rượu rơi xuống dưới chân.

Khoảnh khắc rượu trong vò bắn ra ngoài, nam tử cảm nhận được sống lưng mình sởn gai ốc, thời gian như trôi chậm hơn, một cái bóng lướt qua trước mặt, bên tai có tiếng kiếm rít lên, sát khí khiến chân hắn mềm nhũn.

"Bang"

Rượu bắn tung tóe, nam tử ngã khuỵu ra sau, hoảng hốt nhìn xuống dưới tầng.

Liên Hề Vi vẫn ngồi yên trên ghế như chưa hề nhúc nhích.

Nhưng nam tử đó biết mình không đời nào nhìn nhầm, nữ tử đó đã xuất kiếm trong tích tắc, mà kiếm của nàng quá nhanh, hắn ta không nhìn rõ.

"Lần này là giáo huấn, nếu còn không suy nghĩ đoan chính, lần sau gặp lại ngươi ta sẽ không nương tay." Liên Hề Vi nói đoạn, dẫn đồ đệ đã ăn uống xong rời khỏi tửu lâu.

Nam tử đó hoàn hồn tỉnh táo lại, nhận ra mình đang ngồi trong vũng rượu nước, búi tóc bị cắt hơn nửa, ngay cả y phục cũng rách rưới tơi bời, trông vô cùng nhếch nhác, còn đâu là phiên phiên công tử.

Nam tử vừa sợ vừa tức, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ả có lai lịch gì mà dám làm mất hết mặt mũi của Xuân Phong Lang ta!"

Liên Hề Vi dắt tay đồ đệ ra ngoài, "Tu sĩ vừa nãy bỏ thứ gì đó trong rượu, uống vào mắc tội lỗi mất, nhưng mà vi sư không hiểu nha, mấy người này làm như chỉ có một loại thuốc không bằng á, ta gặp biết bao nhiêu lần rồi."

Tuy xảy ra chút chuyện nhưng Liên Hề Vi cũng không vì thế mà mất vui, nàng dẫn đồ đệ l3n đỉnh Linh tháp ngắm cảnh.

"Muôn vạn chúng sinh đều có cuộc sống của riêng họ, khi chúng ta hòa mình vào trong cũng giống như một giọt nước giữa đại dương bao la, sẽ bị đồng hóa.

Đứng ở đây, cách xa những người khác mới nhìn rõ được bản chất của sự việc.

Mây và nước, cái gì sống vui vẻ hơn? Có lẽ đây không phải là vấn đề, nước chảy vào Đông Hải liên miên không dứt, năm tháng vẫn vậy, mây theo đuổi nơi cao xa hơn mà sớm ngày tiêu tàn.

Thế nên, lối đi khác nhau thì kết cục cũng không giống nhau."

Liên Hề Vi cảm thán xong, nhìn sang đồ đệ bên cạnh.

Cậu ấy ngồi nhìn đám người bên dưới, biểu cảm giống y đúc con thú đá trên đỉnh tháp, đều chẳng có biểu cảm gì.

Bất chợt, một trận cuồng phong nổi lên, một người mang theo mây đen cuồn cuộn cưỡi gió mà đến, tức giận nói, "Chính là ngươi làm đồ nhi Xuân Phong Lang ta mất hết thể diện!"

Liên Hề Vi chả buồn để mắt tới lão, nàng nhảy xuống tháp kéo đồ đệ lên.

Ban nãy các nàng ngồi trên mái của tòa tháp, trận gió kia đã thổi bay tiểu đồ đệ mỏng manh như tờ giấy của nàng xuống dưới.

Ôm lấy đồ đệ đang rơi giữa không trung, Liên Hề Vi giận dữ, nhún người nhảy lên tháp, "Ngươi thổi gió bừa bãi gì đó, thổi đồ đệ ta xuống dưới rồi này."

Ông lão kia cười lạnh, "Đồ nhi của ta bị mất thể hiện ở chỗ ngươi, người làm sư phụ như ta tất nhiên phải đòi lại cho nó."

Liên Hề Vi ôm chặt đồ đệ trong vòng tay, cười lạnh: "Ồ, đánh đứa nhỏ, đứa lớn ra mặt à.

Xem ra năng lực dạy dỗ đồ đệ của ông cũng chẳng ra gì."

"Nhãi con càn rỡ!" Lão giả vung phất trần.

Liên Hề Vi rút kiếm quát: "Lão tặc đáng hận!"

Hai người giằng co từ trên đỉnh tháp đến ngoài thành, ai cũng bị thương.

Lão giả đó thấy Liên Hề Vi càng chiến càng dũng mãnh, không có ý định dừng tay, còn mình đã cạn kiệt sức lực.

Lão cân nhắc rồi thả một cơn gió đen ra làm rối loạn tầm nhìn của Liên Hề Vi, còn mình nương theo gió chạy trốn.

Người chạy thoát rồi, Liên Hề Vi phun ra một ngụm máu.

"Hự." Liên Hề Vi lau vết máu trên miệng, thu kiếm lại, bỏ đồ đệ đang kẹp trên tay xuống, kết quả vừa buông tay, cậu ấy ngã lăn ra đất, trên cổ có một vết hằn đỏ.

Liên Hề Vi giật cả mình, vội vàng đỡ đồ đệ dậy, "Sao con bị thương rồi!"

Vẫn còn thở, không có gì đáng ngại, vết máu trên cổ không sâu, chỉ chảy tí máu.

Ngoài ra, sau đầu, cánh tay và trên đùi có vết bầm chẳng biết từ đâu ra.

Liên Hề Vi vỗ vỗ vai đồ đệ: "Lần đầu tiên vi sư ôm theo người khác đánh nhau, không quen lắm, lần sau vi sư sẽ chú ý hơn."

Chấp Đình: "..."

Mấy ngày sau đó không gặp thêm kẻ nào chủ động tới kiếm chuyện nữa, nhưng khi các nàng đi qua một tòa thành phồn hoa ven biển thì lại có chuyện.

Liên Hề Vi đang yên đang lành dắt đồ đệ đi trên đường thì chợt cảm nhận được tà khí, một bóng đen cuốn theo đứa con nít biến mất ở đầu ngõ.

Chuyện thế này xảy ra trước mặt mình, Liên Hề Vi làm sao không quản cho được, nàng lập tức đuổi theo.

Đầu ngõ bên đó dường như bị kẻ nào đó dùng thuật pháp liên kết với một nơi khác, Liên Hề Vi không biết tình hình bên trong ra sao, không yên tâm dẫn đồ đệ theo.

Nàng do dự giây lát rồi để đồ đệ ngồi ở một con ngõ khác, đặt cho cậu ấy một kiếm khí hộ thân.

"Chấp Đình, con ở đây chờ sư phụ, sư phụ đi kiểm tra xíu rồi về." Dứt lời, nàng đuổi theo vào cánh cửa liên kết trong con ngõ.

Cánh cửa đó thông tới một sơn động, sau khi Liên Hề Vi vào trong, phát hiện trong sơn động có một tu tà đang luyện chế quỷ hồn, đứa bé bị bóng đen bắt đi lúc nãy đang nằm trong lò luyện hồn.

Liên Hề Vi thấy vậy liền ra tay cứu đứa bé.

Tu tà đó tu vi không cao, kiếm của Liên Hề Vi lại có chính khí của ánh dương, vừa vặn khắc chế tu tà đó.

Hai người đánh nhau một hồi, Liên Hề Vi thuận lợi giết chết tu tà, hủy hết toàn bộ những vật hại người trong sơn động.

Nhưng khi nàng đưa đứa bé mới vừa cứu ra ngoài, quay lại tìm Chấp Đình thì cậu ấy đã mất tích rồi.

Chắc chắn cậu ấy không thể tự bỏ đi, Liên Hề Vi hiểu đồ đệ mình, đặt đâu thì cậu ấy ngồi im như mọc rễ ở đó, không đời nào nào đi lung tung được.

"Chắc chắn là có chuyện rồi!"

Liên Hề Vi vận pháp quyết, truy tìm tung tích đồ đệ.

Mà bấy giờ Chấp Đình đang ở trong thùng xe của một chiếc xe lừa, lắc lư theo nhịp xe.

Bên cạnh cậu ấy còn vài đứa trẻ nữa, từ ba bốn tuổi đến mười lăm mười sáu thổi đều có, dung mạo không tồi, còn một đứa bé ăn mặc rất chỉnh chu hôn mê ở trong góc.

Xe lừa đang đi trên con đường đầy ổ gà, hai nam nhân đánh xe đang thảo luận về những món hàng phía trong thùng xe, "Hàng không tệ đấy, chắc có thể bán được giá cao."

Người trẻ tuổi hỏi: "Triệu thúc, thiếu niên thúc mới dẫn tới trông giống thằng ngốc quá, có bán được không?"

"Ngươi thì biết cái gì, mặc nó ngốc hay không ngốc, có gương mặt đẹp rồi còn sợ không bán được chắc? Triệu thúc ngươi tự có cách, lần này, có tiểu thiếu gia và thằng ngốc ta mới mang về là đẹp, tuy chưa lớn nhưng nuôi dưỡng cho tốt sau này chắc chắn không kém đi đâu được."

Vẻ mặt người trẻ kia lo âu, "Nhưng mà Triệu thúc, hai đứa này ăn mặc có vẻ là con của nhà giàu, không xảy ra chuyện gì chứ?"

Nam nhân trung niên phất phất tay không cho là đúng: "Có chuyện gì được, trước kia có phải chưa từng bắt con nhà giàu đâu, đợi khi chúng ta lên thuyền rồi, chuyển hàng mấy bận, ông trời cũng chả tìm được tung tích chúng ta.

Ngươi mới theo ta làm cái này nên sợ cũng bình thường thôi, làm thêm mấy lần là quen ấy mà, chả có gì đáng sợ cả."

Sắc trời u tối, gió thổi vù vù, hình như sắp có mưa.

Người trẻ tuổi đang đánh xe giơ tay ra, "Hình như sắp mưa lớn rồi."

Nói xong, hắn bỗng thấy có nước nhỏ xuống tay mình, "Mưa rồi…" Lời còn chưa dứt, hắn phát hiện thứ rơi xuống tay mình không phải nước mưa mà là máu.

Nam nhân bên cạnh hắn hét lên một tiếng thảm thiết, ông ta bất tri bất giác nhận ra hai tay mình đã bị chặt đứt, máu bắn ra khắp xe lừa.

Thấy có biến, nam nhân trẻ tuổi cũng la lên, kéo dừng xe lừa.

Một giây sau, hắn cảm thấy cánh tay mình vừa lạnh vừa đau, sau đó máu đỏ ngợp trời.

Trong sắc máu, hắn nhìn thấy một người đứng trên nóc xe lừa.

Sau lưng nàng là bầu trời đen đặc, nhưng giữa vùng trời tối tăm không ánh sáng đó, người nàng như tự mang ánh sáng, tà áo và mái tóc đen bay múa trong gió, trường kiếm xoẹt qua trước mặt.

Vào khoảnh khắc đó, nam nhân trẻ tuổi quên mất mọi đau đớn, chỉ ngơ ngác nhìn gương mặt kinh diễm vô ngần ấy.

Trời đất xoay vần, bóng tối ập đến.

Liên Hề Vi thu kiếm vào vỏ, nhìn hai người bị chém gãy tay ngất xỉu dưới đất, nàng nhảy xuống xe lừa, mở cửa xe ra.

Đập vào mắt là những ánh mắt đầy kinh hoàng, Liên Hề Vi chỉ đành ôm hết người trong xe ra ngoài, sau đó mới chui lên xe ôm đồ đệ của mình đang ngoan ngoãn ngồi một góc xuống.

"Xin lỗi, Chấp Đình, là sư phụ không để ỳ, suýt nữa là để lạc con rồi, may mà ta có đặt kiếm khí hộ thể cho con, nếu không ta cũng không thể tìm được con nhanh như vậy."

"Lần sau không thể bỏ lại con một mình nữa, không để ý chút là lạc mất tiêu."

- Hết chương 70 -.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5720 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5251 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4988 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4567 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4486 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4419 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter