Chương 25: Đừng vội coi thường
Bỗng nhiên điện thoại của Tư Vũ reo lên, " Sao cậu ta lại gọi cho mình?". Tư Vũ vừa nhìn điện thoại đồng thời nụ cười trên khuôn mặt bỗng nhiên biến mất
- Có chuyện gì? - Tiểu Mễ quan tâm hỏi
- À không có gì đâu! Vậy mình xin phép đi trước, chúc các cậu ngày đầu nhiều thuận lợi!
- Ừm, cảm ơn cậu sáng sớm đã ghé qua - vừa hỏi Hàm Chi vừa tiễn Tư Vũ về
Ngay khi vừa ra ngoài, Tư Vũ liền tìm một chỗ yên ắng để nghe điện thoại
- Cậu gọi tôi có chuyện gì?
- Cậu đang ở đâu vậy? Tính cắt đứt liên lạc với tôi luôn sao? - Vương Hạo ở đầu dây bên kia nói
- Nếu không có gì để nói thì tôi sẽ cúp máy. Chúng ta không còn gì liên quan đến nhau nữa cả.
Nói xong Tư Vũ cúp máy, nhanh chóng bỏ đi
Bên kia, sau khi bị Tư Vũ cúp máy, Vương Hạo mỉm cười nói:
- Hừm, cho dù cậu không nói thì tôi vẫn biết cậu ở đâu?
Hôm nay là một ngày đặc biệt đối với Hàm Chi. Mặc dù vậy nhưng trong lòng cô vẫn còn chút gì đó cảm thấy không vui. Cô nghĩ đến mẹ, Lục Văn và các đồng nghiệp cũ của mình. Sau đó, Hàm Chi liền cầm điện thoại gọi cho ai đó
Phía bên kia điện thoại nghe máy:
- Alo!
- Alo!...Là em, Hàm Chi đây!
Thì ra cô ấy gọi điện cho Lục Văn. Nhận được cuộc điện thoại này, Lục Văn vô cùng lo lắng nói:
- Hàm Chi? Sao mấy ngày nay anh không liên lạc được cho em vậy? Cả Tiểu Mễ nữa. Bọn em đổi số điện thoại rồi sao?
- Em xin lỗi anh Lục Văn, dạo gần đây có một số chuyện nên bọn em tạm đến nơi khác làm việc rồi. Đến nay mọi thứ mới ổn định. Em cảm thấy rất có lỗi vì không thông báo cho anh.
- Ừm, không sao! Giờ ạn không quan trọng đã xảy ra việc gì. Em hãy nói cho anh biết em đang ở đâu, anh chắc chắn sẽ đến với em
Hàm Chi rơm rớm nước mắt. Tình cảm của Lục Văn dành cho cô vẫn sâu đậm như ngày nào. Nhiều ngày không liên lạc, Lục Văn không những không chất vấn mà còn vô cùng sốt ruột, muốn gặp Hàm Chi ngay lập tức.
- Em ở Thiên Nam. Quả thực em không giỏi về địa lí cho lắm nhưng Tiểu Mễ có nói với em Thiên Nam gần chỗ anh công tác đúng không?
- May quá! Anh biết chỗ đó! Em cố gắng nghỉ ngơi, xong việc hôm nay anh sẽ thu dọn qua chỗ em và Tiểu Mễ.
Thật may mắn khi Hàm Chi sắp được gặp lại Lục Văn. Sau cuộc nói chuyện, tâm trạng của cô như tốt hơn. "Reng...reng...reng..." chiếc chuông gió đầu cửa reo lên. Một bà cụ chừng 80 tuổi, chậm rãi bước vào
- Chào hai cô y tá!
Thấy vậy, Tiểu Mễ liền chạy lại đỡ bà:
- Chúng cháu giúp gì được cho bà ạ!
- Ừm... mấy nay răng bà đau quá! Ăn gì cũng không được. Cô y tá xem khám cho bà với!
Thấy vậy, Hàm Chi liền khoác chiếc áo blouse, ngồi vào vị trí khám cho bà. Một lúc sau, bà lão ra về, trên tay cầm theo một túi thuốc
- Bà cố gắng giữ gìn vệ sinh răng, uống thuốc như cháu bảo nhé. Một tuần sau nếu răng bà đỡ rồi thì có thể thôi thuốc ạ
- Ừm... bà cảm ơn!
Sau khi bà lão đi, Tiểu Mễ thất thần thở dài, thấy vậy Hàm Chi liền hỏi
- Sao thế, cô công chúa nhỏ của mình!
- Haizzz! Hàm Chi à, tớ có điều muốn nói
Hàm Chi mỉm cười, một tay bẹo má Tiểu Mễ nói
- Cậu nói đi!
- Hình như tớ thích Tư Vũ mất rồi.... Ui ngại quá!
- CẬU THÍCH TƯ VŨ Á!
Tiểu Mễ liền lấy tay che miệng Hàm Chi lại, "cậu nhỏ tiếng thôi nhỡ ai nghe được là tớ ngại lắm đó"
- Trời ơi! Tiểu Mễ nhà mình cũng biết tương tư người ta rồi sao!
Gương mặt Tiểu Mễ đỏ ửng lên vì ngại. Hàm Chi quen biết Tiểu Mễ đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy Tiểu Mễ rung rinh trước một người đàn ông khiến cô cũng vui mừng theo.
Tại WangShi, hôm nay Vương Hạo sẽ đụng độ đối thủ mạnh để tranh giành hợp đồng. Đối thủ của WangShi cũng là một tập đoàn chuyên về thực phẩm sạch trong nước - GF Group. Vì vậy nếu hôm nay Vương Hạo không thắng GF Group thì điều đó có nghĩa là anh sẽ mất đi một hợp đồng vô cùng giá trị.
Hơn nữa, Vương Hạo mặc dù là chủ tịch của WangShi nhưng tuổi đời của anh còn khá trẻ. Vì điều này mà khi gặp đối thủ, chúng đã coi thường anh ra mặt.
Vương Hạo quay sang hỏi thư ký của mình
- Khi nào thì cuộc họp bắt đầu?
- Thưa Vương tổng, 30 phút nữa thì cuộc họp sẽ bắt đầu ạ!
Bỗng nhiên, chủ tịch của GF Group - Chấn Hoa tiến lại gần và nói
- Chưa bắt đầu mà đã lo lắng rồi sao hahaha! Đừng lo Vương Hạo, hôm nay chú sẽ cố gắng nhẹ nhàng với cháu nhất có thể, để cháu có thể tay
không ra về nhưng không bị NHỤC. HAHAHA
Vương Hạo mỉm cười nhếch mép
- Cháu đâu có lo lắng, chú Chấn Hoa bị nhầm rồi thì phải. Nhân tiện cháu cũng có đôi lời muốn nói, nếu hôm nay chú mà không cố gắng hết sức mình mà để thua một đứa "trẻ ranh" như cháu thì.... ừm... chú biết như nào rồi đó!
Nói rồi Vương Hạo vỗ nhẹ vào vai Chấn Hoa vài phát, mỉm cười rồi bỏ đi để lại Chấn Hoa đang tức sôi máu, tay nắm chặt bực mình.
Thấm thoát nửa tiếng đã trôi qua. Hai tập đoàn đã ổn định ví trị hai bên của bàn. Ngồi ở giữa chính là một công ty lớn nước ngoài. Nếu WangShi hoặc GF Group có thể giành được hợp đồng với công ty đó, thì họ có thể thành công quảng bá sản phẩm của công ty ra thị trường nước ngoài.
- Để WangShi chúng tôi trình bày trước! - Vương Hạo đứng lên tự tin nhìn Chấn Hoa nói
- Được rồi! Xin mời bên phía WangShi trình bày trước - Cô gái nắm giữ bản hợp quan trọng nói
Sau đó, màn hình sáng lên, chiếu các món ăn đặc trưng của nước ta như: các món ăn liên quan đến phở, món nước,... trông vô cùng hấp dẫn. Vương Hạo vô cùng tỏa sáng khi đứng trước màn hình diễn thuyết khiến đối tác trầm trồ vỗ tay không ngớt. Bài phát biểu diễn ra hơn hai mươi phút nhưng lại thu hút hoàn toàn mọi người tập trung lắng nghe. Kết thúc, anh đã chốt lại một câu vô cùng tự tin rằng: "Nếu như hôm nay, WangShi có được bản hợp đồng quý báu này, chắc chắn sẽ không làm đối tác phải thất vọng"
Một tràng phố tay lớn vang lên, duy chỉ có Chấn Hoa tỏ vẻ khó chịu, tay vỗ hơi hợt như không, nhìn chằm chằm Vương Hạo. Người đại diện của phía công ty nước ngoài mỉm cười nói:
- Giám đốc của chúng tôi rất thích kế hoạch cũng như mục tiêu anh đưa ra khi nãy. Cảm ơn anh đã đóng góp những ý tưởng vô cùng sáng tạo chúng tôi sẽ xem xét.
Tuy nhiên, khi chuẩn bị đến bên GF Group thuyết diễn khi thư kí của Chấn Hoa liền luống cuống ghé sát tai ông và nói
- Thưa chủ tịch, file kế hoạch của chúng ta bị lỗi rồi ạ!
Chấn Hoa đập bàn nói:
- Cái gì? Sao lại bị lỗi
Chấn Hoa vô cùng tức giận nhưng anh phải cố kìm nén để mọi người không để ý. Anh quay sang trợn mắt với thư kí, răng cắt chặt nói
- Tôi hỏi tại sao lại bị lỗi?
- Dạ, xin lỗi sếp. Hôm qua em mới chỉ nhận file của nhân viên, chưa kiểm tra lại. Khi nãy thử mở thì đã báo lỗi rồi ạ
- Chết tiệt! Sao giờ mới nói. Đến lượt chúng ta rồi cô muốn tôi phải làm sao bây giờ?
Thấy GF Group đang thì thầm to nhỏ, bên công ty nước ngoài liền nói
- Xin mời GF Group lên thuyết trình về sản phẩm của mình. Chúng ta không có nhiều thời gian để lãng phí đâu
Thấy vậy, Chấn Hoa ngập ngừng nói
- À... thực ra rất xin lỗi mọi người. Do công việc quá dày nên nhân viên của tôi có chút sai sót khiến tài liệu có chút trục trặc. Tôi có thể nói chay được không?
Vương Hạo nhếch mép mỉm cười, nói
- Nói không như vậy, chúng tôi sẽ rất khó mường tượng ra kế hoạch của GF.
- Đúng vậy. Chúng tôi là những người nước ngoài. Nếu chỉ nghe thuyết trình không chắc chắn sẽ không hiểu về sản phẩm của các bạn - công ty nước ngoài hoàn toàn không hài lòng với thái độ làm việc thiếu chuyên nghiệp cỉa GF Group.
Chấn Hoa bối rối, mặt ông bắt đầu lấm tấm mồ hồi
- Không sao đâu! Chúng tôi sẽ cố gắng nói cho mọi người hiểu. Để không làm mất thời gian của các vị, tôi xin phép bắt đầu.
- Có chuyện gì? - Tiểu Mễ quan tâm hỏi
- À không có gì đâu! Vậy mình xin phép đi trước, chúc các cậu ngày đầu nhiều thuận lợi!
- Ừm, cảm ơn cậu sáng sớm đã ghé qua - vừa hỏi Hàm Chi vừa tiễn Tư Vũ về
Ngay khi vừa ra ngoài, Tư Vũ liền tìm một chỗ yên ắng để nghe điện thoại
- Cậu gọi tôi có chuyện gì?
- Cậu đang ở đâu vậy? Tính cắt đứt liên lạc với tôi luôn sao? - Vương Hạo ở đầu dây bên kia nói
- Nếu không có gì để nói thì tôi sẽ cúp máy. Chúng ta không còn gì liên quan đến nhau nữa cả.
Nói xong Tư Vũ cúp máy, nhanh chóng bỏ đi
Bên kia, sau khi bị Tư Vũ cúp máy, Vương Hạo mỉm cười nói:
- Hừm, cho dù cậu không nói thì tôi vẫn biết cậu ở đâu?
Hôm nay là một ngày đặc biệt đối với Hàm Chi. Mặc dù vậy nhưng trong lòng cô vẫn còn chút gì đó cảm thấy không vui. Cô nghĩ đến mẹ, Lục Văn và các đồng nghiệp cũ của mình. Sau đó, Hàm Chi liền cầm điện thoại gọi cho ai đó
Phía bên kia điện thoại nghe máy:
- Alo!
- Alo!...Là em, Hàm Chi đây!
Thì ra cô ấy gọi điện cho Lục Văn. Nhận được cuộc điện thoại này, Lục Văn vô cùng lo lắng nói:
- Hàm Chi? Sao mấy ngày nay anh không liên lạc được cho em vậy? Cả Tiểu Mễ nữa. Bọn em đổi số điện thoại rồi sao?
- Em xin lỗi anh Lục Văn, dạo gần đây có một số chuyện nên bọn em tạm đến nơi khác làm việc rồi. Đến nay mọi thứ mới ổn định. Em cảm thấy rất có lỗi vì không thông báo cho anh.
- Ừm, không sao! Giờ ạn không quan trọng đã xảy ra việc gì. Em hãy nói cho anh biết em đang ở đâu, anh chắc chắn sẽ đến với em
Hàm Chi rơm rớm nước mắt. Tình cảm của Lục Văn dành cho cô vẫn sâu đậm như ngày nào. Nhiều ngày không liên lạc, Lục Văn không những không chất vấn mà còn vô cùng sốt ruột, muốn gặp Hàm Chi ngay lập tức.
- Em ở Thiên Nam. Quả thực em không giỏi về địa lí cho lắm nhưng Tiểu Mễ có nói với em Thiên Nam gần chỗ anh công tác đúng không?
- May quá! Anh biết chỗ đó! Em cố gắng nghỉ ngơi, xong việc hôm nay anh sẽ thu dọn qua chỗ em và Tiểu Mễ.
Thật may mắn khi Hàm Chi sắp được gặp lại Lục Văn. Sau cuộc nói chuyện, tâm trạng của cô như tốt hơn. "Reng...reng...reng..." chiếc chuông gió đầu cửa reo lên. Một bà cụ chừng 80 tuổi, chậm rãi bước vào
- Chào hai cô y tá!
Thấy vậy, Tiểu Mễ liền chạy lại đỡ bà:
- Chúng cháu giúp gì được cho bà ạ!
- Ừm... mấy nay răng bà đau quá! Ăn gì cũng không được. Cô y tá xem khám cho bà với!
Thấy vậy, Hàm Chi liền khoác chiếc áo blouse, ngồi vào vị trí khám cho bà. Một lúc sau, bà lão ra về, trên tay cầm theo một túi thuốc
- Bà cố gắng giữ gìn vệ sinh răng, uống thuốc như cháu bảo nhé. Một tuần sau nếu răng bà đỡ rồi thì có thể thôi thuốc ạ
- Ừm... bà cảm ơn!
Sau khi bà lão đi, Tiểu Mễ thất thần thở dài, thấy vậy Hàm Chi liền hỏi
- Sao thế, cô công chúa nhỏ của mình!
- Haizzz! Hàm Chi à, tớ có điều muốn nói
Hàm Chi mỉm cười, một tay bẹo má Tiểu Mễ nói
- Cậu nói đi!
- Hình như tớ thích Tư Vũ mất rồi.... Ui ngại quá!
- CẬU THÍCH TƯ VŨ Á!
Tiểu Mễ liền lấy tay che miệng Hàm Chi lại, "cậu nhỏ tiếng thôi nhỡ ai nghe được là tớ ngại lắm đó"
- Trời ơi! Tiểu Mễ nhà mình cũng biết tương tư người ta rồi sao!
Gương mặt Tiểu Mễ đỏ ửng lên vì ngại. Hàm Chi quen biết Tiểu Mễ đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy Tiểu Mễ rung rinh trước một người đàn ông khiến cô cũng vui mừng theo.
Tại WangShi, hôm nay Vương Hạo sẽ đụng độ đối thủ mạnh để tranh giành hợp đồng. Đối thủ của WangShi cũng là một tập đoàn chuyên về thực phẩm sạch trong nước - GF Group. Vì vậy nếu hôm nay Vương Hạo không thắng GF Group thì điều đó có nghĩa là anh sẽ mất đi một hợp đồng vô cùng giá trị.
Hơn nữa, Vương Hạo mặc dù là chủ tịch của WangShi nhưng tuổi đời của anh còn khá trẻ. Vì điều này mà khi gặp đối thủ, chúng đã coi thường anh ra mặt.
Vương Hạo quay sang hỏi thư ký của mình
- Khi nào thì cuộc họp bắt đầu?
- Thưa Vương tổng, 30 phút nữa thì cuộc họp sẽ bắt đầu ạ!
Bỗng nhiên, chủ tịch của GF Group - Chấn Hoa tiến lại gần và nói
- Chưa bắt đầu mà đã lo lắng rồi sao hahaha! Đừng lo Vương Hạo, hôm nay chú sẽ cố gắng nhẹ nhàng với cháu nhất có thể, để cháu có thể tay
không ra về nhưng không bị NHỤC. HAHAHA
Vương Hạo mỉm cười nhếch mép
- Cháu đâu có lo lắng, chú Chấn Hoa bị nhầm rồi thì phải. Nhân tiện cháu cũng có đôi lời muốn nói, nếu hôm nay chú mà không cố gắng hết sức mình mà để thua một đứa "trẻ ranh" như cháu thì.... ừm... chú biết như nào rồi đó!
Nói rồi Vương Hạo vỗ nhẹ vào vai Chấn Hoa vài phát, mỉm cười rồi bỏ đi để lại Chấn Hoa đang tức sôi máu, tay nắm chặt bực mình.
Thấm thoát nửa tiếng đã trôi qua. Hai tập đoàn đã ổn định ví trị hai bên của bàn. Ngồi ở giữa chính là một công ty lớn nước ngoài. Nếu WangShi hoặc GF Group có thể giành được hợp đồng với công ty đó, thì họ có thể thành công quảng bá sản phẩm của công ty ra thị trường nước ngoài.
- Để WangShi chúng tôi trình bày trước! - Vương Hạo đứng lên tự tin nhìn Chấn Hoa nói
- Được rồi! Xin mời bên phía WangShi trình bày trước - Cô gái nắm giữ bản hợp quan trọng nói
Sau đó, màn hình sáng lên, chiếu các món ăn đặc trưng của nước ta như: các món ăn liên quan đến phở, món nước,... trông vô cùng hấp dẫn. Vương Hạo vô cùng tỏa sáng khi đứng trước màn hình diễn thuyết khiến đối tác trầm trồ vỗ tay không ngớt. Bài phát biểu diễn ra hơn hai mươi phút nhưng lại thu hút hoàn toàn mọi người tập trung lắng nghe. Kết thúc, anh đã chốt lại một câu vô cùng tự tin rằng: "Nếu như hôm nay, WangShi có được bản hợp đồng quý báu này, chắc chắn sẽ không làm đối tác phải thất vọng"
Một tràng phố tay lớn vang lên, duy chỉ có Chấn Hoa tỏ vẻ khó chịu, tay vỗ hơi hợt như không, nhìn chằm chằm Vương Hạo. Người đại diện của phía công ty nước ngoài mỉm cười nói:
- Giám đốc của chúng tôi rất thích kế hoạch cũng như mục tiêu anh đưa ra khi nãy. Cảm ơn anh đã đóng góp những ý tưởng vô cùng sáng tạo chúng tôi sẽ xem xét.
Tuy nhiên, khi chuẩn bị đến bên GF Group thuyết diễn khi thư kí của Chấn Hoa liền luống cuống ghé sát tai ông và nói
- Thưa chủ tịch, file kế hoạch của chúng ta bị lỗi rồi ạ!
Chấn Hoa đập bàn nói:
- Cái gì? Sao lại bị lỗi
Chấn Hoa vô cùng tức giận nhưng anh phải cố kìm nén để mọi người không để ý. Anh quay sang trợn mắt với thư kí, răng cắt chặt nói
- Tôi hỏi tại sao lại bị lỗi?
- Dạ, xin lỗi sếp. Hôm qua em mới chỉ nhận file của nhân viên, chưa kiểm tra lại. Khi nãy thử mở thì đã báo lỗi rồi ạ
- Chết tiệt! Sao giờ mới nói. Đến lượt chúng ta rồi cô muốn tôi phải làm sao bây giờ?
Thấy GF Group đang thì thầm to nhỏ, bên công ty nước ngoài liền nói
- Xin mời GF Group lên thuyết trình về sản phẩm của mình. Chúng ta không có nhiều thời gian để lãng phí đâu
Thấy vậy, Chấn Hoa ngập ngừng nói
- À... thực ra rất xin lỗi mọi người. Do công việc quá dày nên nhân viên của tôi có chút sai sót khiến tài liệu có chút trục trặc. Tôi có thể nói chay được không?
Vương Hạo nhếch mép mỉm cười, nói
- Nói không như vậy, chúng tôi sẽ rất khó mường tượng ra kế hoạch của GF.
- Đúng vậy. Chúng tôi là những người nước ngoài. Nếu chỉ nghe thuyết trình không chắc chắn sẽ không hiểu về sản phẩm của các bạn - công ty nước ngoài hoàn toàn không hài lòng với thái độ làm việc thiếu chuyên nghiệp cỉa GF Group.
Chấn Hoa bối rối, mặt ông bắt đầu lấm tấm mồ hồi
- Không sao đâu! Chúng tôi sẽ cố gắng nói cho mọi người hiểu. Để không làm mất thời gian của các vị, tôi xin phép bắt đầu.