Chương : 10
Tề quản gia nãy giờ im lặng bây giờ mới cất tiếng “Xin thứ lỗi tứ tiểu thư cùng Triệu đại thiếu gia. Lão gia đã có lệnh bất cứ ai chưa có sự cho phép của ông ấy đều không được phép đến gần căn phòng của tam tiểu thư. Thỉnh hai vị lúc khác”
Diệp Hoa nghe đến đó nhíu mày rồi vặn hỏi “Nhưng anh Lâm là hôn phu của chị Diệp An chắc chắn chị ấy sẽ vui mừng khi thấy anh đến thăm. Chị thích anh ấy đến vậy có khi thấy anh Lâm lại khỏi bệnh thì sao”
Một câu anh Lâm, hai câu anh Lâm, Tề quản gia vẫn bất động thanh sắc như cũ mà cất giọng đều đều “Thưa tứ tiểu thư lão gia đã truyền đạt không để bất cứ ai đến thăm hoặc lại gần phòng tam tiểu thư. Kể cả Triệu đại thiếu gia cũng không ngoại lệ”
Triệu Lâm sửng sốt một chút. Cô ta nháo như vậy mục đích không phải là để Triệu Lâm hắn đích thân đến dỗ sao. Dỗ xong cô ta sẽ lại để mọi thứ bình thường như chưa từng ốm đau, và nhân đó hắn sẽ khuyên nhủ cô ta thôi không bắt nạt Diệp Hoa nữa, đó mới là mục đích chính hắn đến đây đưa Diệp Hoa về nhà. Giờ cô ta không chịu gặp chẳng phải hắn công cốc sao.
Nghĩ đến đó Triệu Lâm im lặng nãy giờ mới cất tiếng “Tề quản gia, phiền ông lên thông báo với Diệp An một câu là tôi đã đến còn mang theo quà bồi tội. Tôi tin là khi nghe đến tên tôi Diệp An chắc chắn sẽ chịu để tôi vào”
Nhớ lại chuyện tối qua của tam tiểu thư, Tề quản gia cười trào phúng trong lòng nhưng gương mặt bên ngoài vẫn giữ nguyên mà đáp “ Thưa Triệu đại thiếu gia. Đây là lệnh, mong thiếu gia đừng làm quản gia như tôi khó xử với nhiệm vụ được giao. Triệu đại thiếu gia nên để lần khác đến thì hơn. Dẫu sao giờ thiếu gia có ở đây đến đêm cũng sẽ không thể gặp được tam tiểu thư”
”Vậy để tôi đến thăm chị ấy” Diệp Hoa liền nói chen vào
”Cả tứ tiểu thư cũng không được. Xin thứ lỗi Triệu đại thiếu gia không thể tiễn đến cửa. Trong nhà còn bộn bề nhiều việc cần xử lý. Thỉnh” Sau đó quay sang Diệp Hoa “Thỉnh tứ tiểu thư nhanh chóng về phòng nghỉ ngơi. Đi mua sắm cả buổi hẳn đã mệt. Xin phép tứ tiểu thư cùng Triệu đại thiếu gia tôi đi trước lo các công việc trong nhà.” Sau đó cúi người thay lời chào rồi Tề quản gia đi thẳng lên lầu.
Gương mặt của Diệp Hoa tái đi hơi chút vặn vẹo nhìn qua rất bất đồng với vẻ thiện lương thường ngày. Lão quản gia này là đang chỉ trích cô mải đi mua sắm không lo Diệp An ốm đau sao. Rõ ràng chỉ là một người làm lại dám thái độ. Chờ đến lúc cô ta tống cổ được Diệp An, trở thành Triệu phu nhân cao cao tại thượng xem cô ta làm sao thu thập lão. Nhanh chóng điều chỉnh sắc mặt sau đó quay sang Triệu Lâm cũng đang khó xử không kém, Diệp Hoa cười dịu dàng an ủi mấy câu rồi tiễn Triệu Lâm ra xe.
Trước lúc chuẩn bị về, Triệu Lâm cố tình ôm nhẹ Diệp Hoa một cái lưu luyến chào tạm biệt, còn bảo khi về đến nhà sẽ nhắn tin báo cho cô biết sau đó mới lên xe lái ra cổng biệt thự. Mặt Diệp Hoa hơi ửng đỏ do cái ôm bất ngờ của Triệu Lâm, khoé miệng không tự chủ được cong lên, đứng nhìn bóng dáng chiếc xe khuất dạng hẳn mới vui vẻ vào nhà.
Mọi hành động của hai người từ lúc bước chân vào Diệp gia đã luôn được 3 bóng dáng quan sát từ phía thư phòng.
”Có vẻ tiểu tử họ Triệu kia thích Tiểu Hoa” Ngừng một chút, xoay người lại từ cửa sổ đi về phía bàn làm việc. Cầm lên tấm ảnh chụp một nhà 5 người cách đây 13 năm, Diệp Vĩnh Thành mới nói tiếp “Ông nghĩ sao, Tề quản gia?”
Người đàn ông nghiêm chỉnh nãy giờ đúng im trước cửa phòng đã khép chặt 3 bước đến cung kính đáp, khác hẳn với thái độ không mặn không nhạt của ông khi nãy tiếp xúc với Diệp Hoa và Triệu Lâm. “Lão gia, Diệp An tiểu thư theo đuổi Triệu đại thiếu gia đã 11 năm từ khi tiểu thư mới 9 tuổi, Triệu đại thiếu gia kia tâm không mảy may xê dịch. Vậy mà tứ tiểu thư mới tiếp xúc được 5 năm đã có những câu nói, hành động thân mật, thậm chí là nhiều món quà đắt tiền. Điều mà Diệp An tiểu thư chưa bao giờ được nhận từ vị hôn phu. Lão đây thiết nghĩ đợi Diệp An tiểu thư tỉnh lại sẽ thử dò xét ý của tiểu thư về hôn sự này sau đó đưa ra hướng giải quyết. Dẫu sao tối hôm qua Triệu đại thiếu gia đã để tiểu thư dầm mưa về nhà, phần nào tiểu thư cũng đã chết tâm mới có sự thay đổi lớn vào sáng hôm nay như vậy”
”Ừm. Ông nói có lý. Tình hình con bé giờ ta vẫn chưa biết được như thế nào. nếu tiểu tử đó là nguyên nhân làm Tiểu An thành ra như vậy. Ta sẽ không để yên cho hôn ước này dù có bị lão gia tử phản đối” Diệp Vĩnh Thành nhíu mày gằn từng tiếng một, ông là đang đau lòng cho đứa con gái ngốc nghếch của ông, người làm cha như ông lại để con chịu ủy khuất lớn như vậy vẫn mắt nhắm mắt mở cho con bé chạy theo tình yêu đầy chông gai khổ sở. Ông thật không xứng đáng làm cha của Tiểu An mà.
”Tề quản gia. Ông nói là An An bị Triệu Lâm cho dầm mưa đi bộ về?”
Người cất tiếng nói là một thanh niên bề ngoài vô cùng xuất sắc, không những sở hữu vóc dáng hoàn mỹ cân đối, mà còn mang một gương mặt xuất chúng đến Triệu Lâm nổi tiếng điển trai cũng phải nhường 5 phần. Người thanh niên kia mới 25 tuổi nhưng đã sở hữu khí chất trầm ổn, gương mặt góc cạnh đường nét rõ ràng đẹp như tượng tạc, đôi mắt hổ phách sắc bén sẵn sàng dìm chết con mồi nào nhìn chính diện, đang đứng tựa vào giá sách sờ những vết trầy xước do băng vỡ mang lại, ánh mắt tối đi vài phần.
Đó là con trai thứ của Diệp Vĩnh Thành, anh trai của Diệp An tên Diệp Viễn Thiếu. Suốt ngày bận bịu chuyện Diệp thị khiến anh từ lúc học xong đại học chẳng mấy khi về nhà quan tâm hỏi han em gái. Kể cả vậy suốt những năm tháng đi học cũng để đạt kết quả tốt nhất Diệp Viễn Thiếu luôn học thêm ở ngoài hầu như lúc về đến nhà đã là 10h tối, giờ đó Diệp An đã ngủ say rồi.
Nghe nhị thiếu gia hỏi, Tề quản gia không hề chậm trễ trả lời “ Đúng vậy thưa nhị thiếu gia. Tình trạng tiểu thư về nhà lúc đó rất bất ổn. Tiểu thư không ồn ào như thường ngày mà vô cùng trầm lặng, bước đi cũng rất chậm không mang chút tiếng động vội vã. Nhìn qua như tiểu thư đã chịu đả kích rất lớn.”
Âm trầm nắm chặt tay, Diệp Viễn Thiếu hận không thể ngay lập tức gặp tên Triệu Lâm kia đánh hắn nửa sống thiếu chết một trận. Hòn ngọc quý Diệp gia nâng niu chiều chuộng từ nhỏ há lại để hắn tùy ý nhào nặn hay sao. Nếu không phải An An luôn miệng nói thích hắn muốn nhanh chóng kết hôn với hắn có lẽ Diệp Viễn Thiếu đã không để yên Triệu Lâm đến bây giờ.
”Cha. Dù Diệp An lúc tỉnh dậy nói tha thứ cho Triệu Lâm. Con vẫn sẽ dạy hắn một bài học.” Diệp Viễn Thiếu mặt không đổi sắc đối diện cha mình đưa ra yêu cầu riêng đối với vị hôn phu của em gái
”Đúng vậy, con cũng sẽ không tha cho Triệu Lâm” Người nói nửa quỳ chậm rãi đứng lên từ chỗ lúc trưa Diệp An xúc phát nằm đó rồi tiến về phía chỗ cha mình. Đó là con trai cả của Diệp Vĩnh Thành, Diệp Kiến Nguyên - cũng là anh trai của Diệp An và Diệp Viễn Thiếu. Năm nay 28 tuổi nhưng đã đủ năng lực làm Phó Tổng Giám Đốc cho tập đoàn Diệp thị.
Hai người đàn ông độc thân hoàng kim thiên tài mới 5 tuổi đã tự xúc phát dị năng Thủy hệ cường đại, lại còn có gương mặt và thân hình cực phẩm vẫn luôn khiến các cô gái nghe đến tên thôi đã thét chói tai thiếu điều muốn ngất.
Cả hai sau khi nhận tin tức Diệp An từ cha mình liền kín đáo nhanh chóng bàn giao lại công việc cho trợ lý cấp dưới rồi ly khai thẳng một đường về Diệp gia. Chỉ cần Diệp Vĩnh Thành vỏn vẹn nhắn 1 tin “ Tiểu An xúc phát dị năng” đã quá đủ để cả hai bỏ lại toàn bộ công việc về nhà rồi.
Họ biết rất rõ tuổi này mới xúc phát cỡ nào nguy hiểm.
Diệp Hoa nghe đến đó nhíu mày rồi vặn hỏi “Nhưng anh Lâm là hôn phu của chị Diệp An chắc chắn chị ấy sẽ vui mừng khi thấy anh đến thăm. Chị thích anh ấy đến vậy có khi thấy anh Lâm lại khỏi bệnh thì sao”
Một câu anh Lâm, hai câu anh Lâm, Tề quản gia vẫn bất động thanh sắc như cũ mà cất giọng đều đều “Thưa tứ tiểu thư lão gia đã truyền đạt không để bất cứ ai đến thăm hoặc lại gần phòng tam tiểu thư. Kể cả Triệu đại thiếu gia cũng không ngoại lệ”
Triệu Lâm sửng sốt một chút. Cô ta nháo như vậy mục đích không phải là để Triệu Lâm hắn đích thân đến dỗ sao. Dỗ xong cô ta sẽ lại để mọi thứ bình thường như chưa từng ốm đau, và nhân đó hắn sẽ khuyên nhủ cô ta thôi không bắt nạt Diệp Hoa nữa, đó mới là mục đích chính hắn đến đây đưa Diệp Hoa về nhà. Giờ cô ta không chịu gặp chẳng phải hắn công cốc sao.
Nghĩ đến đó Triệu Lâm im lặng nãy giờ mới cất tiếng “Tề quản gia, phiền ông lên thông báo với Diệp An một câu là tôi đã đến còn mang theo quà bồi tội. Tôi tin là khi nghe đến tên tôi Diệp An chắc chắn sẽ chịu để tôi vào”
Nhớ lại chuyện tối qua của tam tiểu thư, Tề quản gia cười trào phúng trong lòng nhưng gương mặt bên ngoài vẫn giữ nguyên mà đáp “ Thưa Triệu đại thiếu gia. Đây là lệnh, mong thiếu gia đừng làm quản gia như tôi khó xử với nhiệm vụ được giao. Triệu đại thiếu gia nên để lần khác đến thì hơn. Dẫu sao giờ thiếu gia có ở đây đến đêm cũng sẽ không thể gặp được tam tiểu thư”
”Vậy để tôi đến thăm chị ấy” Diệp Hoa liền nói chen vào
”Cả tứ tiểu thư cũng không được. Xin thứ lỗi Triệu đại thiếu gia không thể tiễn đến cửa. Trong nhà còn bộn bề nhiều việc cần xử lý. Thỉnh” Sau đó quay sang Diệp Hoa “Thỉnh tứ tiểu thư nhanh chóng về phòng nghỉ ngơi. Đi mua sắm cả buổi hẳn đã mệt. Xin phép tứ tiểu thư cùng Triệu đại thiếu gia tôi đi trước lo các công việc trong nhà.” Sau đó cúi người thay lời chào rồi Tề quản gia đi thẳng lên lầu.
Gương mặt của Diệp Hoa tái đi hơi chút vặn vẹo nhìn qua rất bất đồng với vẻ thiện lương thường ngày. Lão quản gia này là đang chỉ trích cô mải đi mua sắm không lo Diệp An ốm đau sao. Rõ ràng chỉ là một người làm lại dám thái độ. Chờ đến lúc cô ta tống cổ được Diệp An, trở thành Triệu phu nhân cao cao tại thượng xem cô ta làm sao thu thập lão. Nhanh chóng điều chỉnh sắc mặt sau đó quay sang Triệu Lâm cũng đang khó xử không kém, Diệp Hoa cười dịu dàng an ủi mấy câu rồi tiễn Triệu Lâm ra xe.
Trước lúc chuẩn bị về, Triệu Lâm cố tình ôm nhẹ Diệp Hoa một cái lưu luyến chào tạm biệt, còn bảo khi về đến nhà sẽ nhắn tin báo cho cô biết sau đó mới lên xe lái ra cổng biệt thự. Mặt Diệp Hoa hơi ửng đỏ do cái ôm bất ngờ của Triệu Lâm, khoé miệng không tự chủ được cong lên, đứng nhìn bóng dáng chiếc xe khuất dạng hẳn mới vui vẻ vào nhà.
Mọi hành động của hai người từ lúc bước chân vào Diệp gia đã luôn được 3 bóng dáng quan sát từ phía thư phòng.
”Có vẻ tiểu tử họ Triệu kia thích Tiểu Hoa” Ngừng một chút, xoay người lại từ cửa sổ đi về phía bàn làm việc. Cầm lên tấm ảnh chụp một nhà 5 người cách đây 13 năm, Diệp Vĩnh Thành mới nói tiếp “Ông nghĩ sao, Tề quản gia?”
Người đàn ông nghiêm chỉnh nãy giờ đúng im trước cửa phòng đã khép chặt 3 bước đến cung kính đáp, khác hẳn với thái độ không mặn không nhạt của ông khi nãy tiếp xúc với Diệp Hoa và Triệu Lâm. “Lão gia, Diệp An tiểu thư theo đuổi Triệu đại thiếu gia đã 11 năm từ khi tiểu thư mới 9 tuổi, Triệu đại thiếu gia kia tâm không mảy may xê dịch. Vậy mà tứ tiểu thư mới tiếp xúc được 5 năm đã có những câu nói, hành động thân mật, thậm chí là nhiều món quà đắt tiền. Điều mà Diệp An tiểu thư chưa bao giờ được nhận từ vị hôn phu. Lão đây thiết nghĩ đợi Diệp An tiểu thư tỉnh lại sẽ thử dò xét ý của tiểu thư về hôn sự này sau đó đưa ra hướng giải quyết. Dẫu sao tối hôm qua Triệu đại thiếu gia đã để tiểu thư dầm mưa về nhà, phần nào tiểu thư cũng đã chết tâm mới có sự thay đổi lớn vào sáng hôm nay như vậy”
”Ừm. Ông nói có lý. Tình hình con bé giờ ta vẫn chưa biết được như thế nào. nếu tiểu tử đó là nguyên nhân làm Tiểu An thành ra như vậy. Ta sẽ không để yên cho hôn ước này dù có bị lão gia tử phản đối” Diệp Vĩnh Thành nhíu mày gằn từng tiếng một, ông là đang đau lòng cho đứa con gái ngốc nghếch của ông, người làm cha như ông lại để con chịu ủy khuất lớn như vậy vẫn mắt nhắm mắt mở cho con bé chạy theo tình yêu đầy chông gai khổ sở. Ông thật không xứng đáng làm cha của Tiểu An mà.
”Tề quản gia. Ông nói là An An bị Triệu Lâm cho dầm mưa đi bộ về?”
Người cất tiếng nói là một thanh niên bề ngoài vô cùng xuất sắc, không những sở hữu vóc dáng hoàn mỹ cân đối, mà còn mang một gương mặt xuất chúng đến Triệu Lâm nổi tiếng điển trai cũng phải nhường 5 phần. Người thanh niên kia mới 25 tuổi nhưng đã sở hữu khí chất trầm ổn, gương mặt góc cạnh đường nét rõ ràng đẹp như tượng tạc, đôi mắt hổ phách sắc bén sẵn sàng dìm chết con mồi nào nhìn chính diện, đang đứng tựa vào giá sách sờ những vết trầy xước do băng vỡ mang lại, ánh mắt tối đi vài phần.
Đó là con trai thứ của Diệp Vĩnh Thành, anh trai của Diệp An tên Diệp Viễn Thiếu. Suốt ngày bận bịu chuyện Diệp thị khiến anh từ lúc học xong đại học chẳng mấy khi về nhà quan tâm hỏi han em gái. Kể cả vậy suốt những năm tháng đi học cũng để đạt kết quả tốt nhất Diệp Viễn Thiếu luôn học thêm ở ngoài hầu như lúc về đến nhà đã là 10h tối, giờ đó Diệp An đã ngủ say rồi.
Nghe nhị thiếu gia hỏi, Tề quản gia không hề chậm trễ trả lời “ Đúng vậy thưa nhị thiếu gia. Tình trạng tiểu thư về nhà lúc đó rất bất ổn. Tiểu thư không ồn ào như thường ngày mà vô cùng trầm lặng, bước đi cũng rất chậm không mang chút tiếng động vội vã. Nhìn qua như tiểu thư đã chịu đả kích rất lớn.”
Âm trầm nắm chặt tay, Diệp Viễn Thiếu hận không thể ngay lập tức gặp tên Triệu Lâm kia đánh hắn nửa sống thiếu chết một trận. Hòn ngọc quý Diệp gia nâng niu chiều chuộng từ nhỏ há lại để hắn tùy ý nhào nặn hay sao. Nếu không phải An An luôn miệng nói thích hắn muốn nhanh chóng kết hôn với hắn có lẽ Diệp Viễn Thiếu đã không để yên Triệu Lâm đến bây giờ.
”Cha. Dù Diệp An lúc tỉnh dậy nói tha thứ cho Triệu Lâm. Con vẫn sẽ dạy hắn một bài học.” Diệp Viễn Thiếu mặt không đổi sắc đối diện cha mình đưa ra yêu cầu riêng đối với vị hôn phu của em gái
”Đúng vậy, con cũng sẽ không tha cho Triệu Lâm” Người nói nửa quỳ chậm rãi đứng lên từ chỗ lúc trưa Diệp An xúc phát nằm đó rồi tiến về phía chỗ cha mình. Đó là con trai cả của Diệp Vĩnh Thành, Diệp Kiến Nguyên - cũng là anh trai của Diệp An và Diệp Viễn Thiếu. Năm nay 28 tuổi nhưng đã đủ năng lực làm Phó Tổng Giám Đốc cho tập đoàn Diệp thị.
Hai người đàn ông độc thân hoàng kim thiên tài mới 5 tuổi đã tự xúc phát dị năng Thủy hệ cường đại, lại còn có gương mặt và thân hình cực phẩm vẫn luôn khiến các cô gái nghe đến tên thôi đã thét chói tai thiếu điều muốn ngất.
Cả hai sau khi nhận tin tức Diệp An từ cha mình liền kín đáo nhanh chóng bàn giao lại công việc cho trợ lý cấp dưới rồi ly khai thẳng một đường về Diệp gia. Chỉ cần Diệp Vĩnh Thành vỏn vẹn nhắn 1 tin “ Tiểu An xúc phát dị năng” đã quá đủ để cả hai bỏ lại toàn bộ công việc về nhà rồi.
Họ biết rất rõ tuổi này mới xúc phát cỡ nào nguy hiểm.