Chương 27: Đá Lót Đường.
Thành công bào được một chiếc ghế bạc tỷ, Thanh Vân rời đi với tâm thế nhà giàu sắp nổi. Cho dù cô với Lý Hoài Cẩn thành thật thì người bay lên cành cao đâu phải chị ta.Nhan Khanh vén tóc ra sau, nhìn vào của nợ trong lòng: "Chị mang khúc gỗ lên xe chiếm hết chỗ ngồi của em hay là mình đặt khoang xe phía sau đi.''Thanh Vân đánh tay lái ô tô sang trái, nhắc nhở: "Mau ôm chặt vào, đừng để nó trầy sướt.'' Khóe miệng Thanh Vân suýt chút nữa là nhếch lên tận tai, không nhịn được hỏi: "Em với giám đốc Lý…''"Tụi em…hiện tại…'' Nhan Khanh định giải thích nhưng bệnh lười lại tái phát nên tổng kết một câu ngắn gọn: "Nói chung, tụi em sau này không còn quan hệ nữa, chị đừng liên lạc với anh ta traánh hậu họa về sau.''Nhan Khanh che giấu là vì không muốn người khác hiểu lầm cô ký hợp đồng với Lý Hoài Cẩn vì trao đổi tài nguyên tình tiền. Một người là ông chủ lớn, một người là diễn viên nổi tiếng rất dễ bị nghi ngờ là kim chủ và chim hoàng yến. Với lại, cô không có mặt mũi để nói ra chuyện này, một mình Tư Hà chửi cô ngu đã đủ rồi.Chuyện xấu nên giấu kín.Càng ít người biết càng tốt."Em tính đá sếp Lý sao?''"Chắc thế!''Thanh Vân sợ đến mức thắng phanh gấp, quay đầu lại: "Em điên rồi cục cưng, khi nãy em cũng nghe danh tiếng Lý Hoài Cẩn tệ đến mức nào mà, chỉ cần thứ anh ta còn muốn chơi tuyệt đối em không thoát nổi.''Sợ thì sợ thật nhưng đây là xã hội chủ nghĩa, cô không tin tư liệu sống có gan to bằng trời.Hôm nay cô trang điểm theo phong cách thiếu nữ u buồn, ngày ngày chịu sự chèn ép của Vương Hi.Đội trưởng hóa trang mới nhận chức là một chuyên gia thiết kế tạo hình nổi tiếng. Nhan Khanh thấy hơi lo lắng, đoàn phim nát này liệu có đang thực hiện hành vi rửa tiền không, mời toàn chuyên gia nổi tiếng, mời luôn diễn viên hạng A nhưng tác phẩm cứ chập chờn hiu hắt, không biết có bùng cháy thành công không?Tiền thu từ vai diễn đủ cho cô ăn ba năm, con số quá lớn lỡ rửa tiền thật thì đủ sức vào nhà đá.Nghĩ thôi đã thấy rùng mình.Chuyên gia ngắm nghía cô một hồi, không ngừng khen ngợi ngoại hình của Nhan Khanh. Ngũ quan như tượng tạc quá mức công kích, không hề có phần nhu nhược của vai diễn.Nhóm nhân viên mới nhìn thấy cô nhất thời không nói nên lời."Nữ phụ quá sắc xảo nhìn không được ổn lắm…''"Nhìn cứ như trùm cuối thâm độc.''Một là sẽ chiếm hào quang nữ chính, hai là có phần mạch phim sẽ chuyển về hướng nữ phụ, đến lúc đó khán giả có khi muốn phản đối cặp chính, ủng hộ cặp phụ.Đạo diễn vuốt đầu trọc, nói: "Để tôi về nhà thảo luận với biên kịch, tăng đất diễn cho nữ phụ.''Nhan Khanh bổ sung: "Khi nữ phụ nhận ra mình là thế thân chẳng lẽ vẫn mặt dày theo đuôi nam chính.''Đạo diễn vỗ tay khen ngợi: "Cháu thông minh đó, giai đoạn sau nữ phụ sẽ hắc hóa thúc đẩy tuyến tình cảm đôi chính.''"Tình cảm đôi chính vô cùng đậm sâu, có nữ phụ hay không có đều như nhau. Với lại, cháu chỉ tập luyện theo đúng kịch bản ban đầu…sợ không kịp tiến độ quay.''"Làm người đâu ai yếu hèn mãi, Như Ái phải đấu tranh. Quyết định như thế đi.''Chuyên gia trang điểm vuốt cằm trầm ngâm, nói: "Thế này đi, hiện tại cứ để mặt mộc. Khi nhân vật hắc hóa tôi sẽ hóa trang cho cô ấy nham hiểm một chút, đánh mắt khối tím, môi tím đậm lên.''Thanh Vận chạy đến gần chuyên gia tạo hình, nhỏ giọng: "Chị ơi, có thể đánh một lớp phấn mỏng, lên màn hình lớn cũng nên chỉnh chu một chút.''"Ôi, thế để tôi nghỉ việc, cô leo lên đầu tôi làm. Cô là chuyên gia hay tôi?'' Nữ chuyên gia gắt gỏng, không ngừng khua tay múa chân tức giận.Nhan Khanh vội níu tay trợ lý, cô thừa biết lỡ đắc tội thì tạo hình sau này còn thảm hơn: "Chị đừng lo, mặc mộc của em không đến nổi nào. Còn tạo hình giai đoạn sau…khi đó tính.''Chuyên gia trang điểm là bạn thân Lâm Ấu Vi, mượn quyền chỉnh người là điều hiển nhiên, thủ đoạn nhỏ này Nhan Khanh cũng chuẩn bị tâm lý đoán trước.Trợ lý đứng bên cạnh nghe xong nghĩ thầm, xong đời rồi, để mặt mộc lên phim không khác nào phơi bày lỗ chân lông cho thiên hạ đánh giá. Sau này mới thảm hơn, đánh mắt tím cứ như ma nữ đoàn bên cạnh lạc sang chẳng ăn nhập gì với phim tình cảm đô thị lãng mạn.Nhan sắc Nhan Khanh trước giờ thuộc hàng đầu trong giới giải trí, tiền kiếm về đều nhờ gương mặt như ngọc này. Trước giờ chỉ cần tổn hại đến hình tượng công ty quản lý đều vội từ chối quay.Nhân lúc mọi người không chú ý, trợ lý lén chạy về phía nhà xe gọi điện thoại cho công ty chủ quản: "Giám đốc, tạo hình Nhan Khanh trong đoàn phim như ma quỷ xấu xí, chúng ta có cần hủy hợp đồng, đưa nghệ sĩ về không? Hình tượng em ấy vô cùng quan trọng.''"Cô bị ngốc sao? Nhan Khanh lần này làm nền cho Ấu Vi, chịu thiệt một chút là phúc.''Phần phúc này sao ông ta không tự để giành cho mình."Nhưng…''"Không có nhưng nhị gì hết, công ty muốn đi đường dài phải chọn người có tố chất để đầu tư, cái loại sống nhờ khuôn mặt như nó thì đi đến đâu.''"Nhan Khanh đi theo chúng ta tận bốn năm, nay ngài lại để em ấy làm đá lót đường…''Chưa kịp nói xong, đầu dây bên kia đã tắt máy. Thanh Vân tức đến mức thở dồn dập, hận không đủ quyền hành trong tay.Tạo hình trong phim vô cùng quan trọng, lại là yếu tố dễ hút fan. Nhan Khanh trước giờ chưa từng xấu trước mặt công chúng, chỉ cần một bước đi sai sự nghiệp của cô cũng bay luôn.