Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Tử Ngụy

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Tử Ngụy
  3. Chương 102: Căn nhà cũ

Chương 102: Căn nhà cũ

Tên điều dưỡng này do dự một lúc, vẻ khó xử nói: “Tổng Giám Đốc có nói… chính tôi phải đưa bác sĩ Tử cùng đi…"

Tử Mạn Thiên suy nghĩ một lát, dù sao cũng chẳng có chuyện gì làm, cậu cũng chỉ là một cấp dưới thấp cổ bé họng, có cơ hội dùng bữa với cấp trên như thế là phước phần của cậu, bèn nói,

“Vậy cũng được, vậy cậu đi trước dẫn đường giúp tôi.”

Điều dưỡng kia cung kính khom người, dẫn Tử Mạn Thiên đi về phía cửa bệnh viện, hai người cùng leo lên chiếc xe ô tô đậu sẵn.

Tài xế cho xe lượn đi lòng vòng nhiều lần tại bùng binh lớn, nhưng càng đi càng cảm thấy nghi hoặc, Tử Mạn Thiên cảm thấy không quen, đi mất cả buổi, vẫn cảm thấy nghi hoặc.

Chiếc xe bỗng dừng lại bên cạnh một hẻm nhỏ, tên điều dưỡng kia lộ rõ vẻ mặt không có lấy nửa phần tao nhã phong thái như lúc ban đầu. Hắn mỉm cười một cách đểu giả, rồi xoay sang Tử Mạn Thiên làm một động tác ‘mời’.

Tử Mạn Thiên vừa bước chân vào định xem rõ bên trong, nhưng phía sau lưng bỗng nhận lấy một cú đập mạnh thô lỗ hung ác, bước chân lảo đảo, ngã vào trong cửa.

Phía sau “rầm!” một tiếng đóng cửa nặng nề, trái tim Tử Mạn Thiên nẩy thình thịch.

Ngẩng đầu lên, thì thấy một thân hình mảnh khảnh trắng trẻo cao ngạo đang đưa lưng về phía cậu từ từ xoay lại, ở phía sau lưng người kia tỏa ra hình dạng quen thuộc mà cũng có chút xa lạ.

''Làm ăn chậm chạp, để tôi chờ hơi lâu rồi đó~" Người phụ nữ kia tóc mây bới cao, từ trên nhìn xuống. Cho dù trông xuống như vậy, nhưng cái cằm cao ngạo kia cũng vẫn nghếch lên trời, chỉ có đuôi mắt là hơi hạ xuống chút đỉnh mà thôi. Có điều… nửa khuôn mặt của mụ ta đã được che chắn khéo léo bởi một chiếc khẩu trang thêu hoa bằng tay khá tinh xảo.

Dùng bữa trưa với Tổng Giám Đốc bệnh viện sao? Là một cú lừa rồi…

Tử Mạn Thiên lồm cồm bò dậy, phủi phủi vạt áo: “Vốn được mời dùng bữa cùng Tổng Giám Đốc Nam, không ngờ tài xế dẫn đường kiểu gì lại đến nhầm nơi đây, quấy rầy quý bà rồi.” Tử Mạn Thiên khom người chào, sau đó bước thoái lui về hướng cửa. Bất ngờ, chưa đi quá một bước đã bị tên điều dưỡng lúc nãy hất mạnh, khiến cơ thể cậu té ngã ra sau.

“Hôm nay đích thực dùng bữa trưa không phải giả.” Người phụ nữ cao ngạo ấy hừ ra một tiếng cười nhạt từ trong mũi, “Chỉ có điều, không phải Tổng Giám Đốc Nam…" Bà ta chậm rãi bước thong thả hai bước, “Tôi vẫn luôn hiếu kỳ, chẳng biết cảm giác cùng dùng bữa với người thân lâu ngày không gặp sẽ thế nào nhỉ, không bằng, sẵn tiện đã đến đây rồi, tôi giúp cậu một tay… gặp lại… mẹ của cậu. Ả đàn bà đê tiện… Hàn Mạn.!"

Lúc này Tử Mạn Thiên mới thấy rõ vị trí hiện tại của bản thân chính là ở cái nhà chòi cũ lúc trước chị gái mình - Tử Hàn Tuyết xém chút bị ám sát. Xung quanh nơi đây vẫn còn nguyên những vết cháy đen, mọi thứ vẫn còn lộn xộn, không hề thay đổi gì, chỉ có điều hôm nay giống như được ai đó chuẩn bị sẵn một ‘buổi tiệc’ gỗ một cách hoàn hảo và đầy đủ.

Tử Mạn Thiên sờ vào túi quần, cảm giác trống rỗng trong túi khiến trái tim cậu kinh hãi. Đúng rồi, do lúc nãy đi vội quá mà quên mang điện thoại rồi. Hiện tại chỉ có mỗi cái thân mỏng manh này lúc nãy bị tên điều dưỡng kia tiêm thứ gì đó vào người, khiến cơ thể của cậu đang dần dần tê liệt, có lẽ là thuốc tê hắn lén lấy từ bệnh viện. Bị khống chế thế này, có là võ công cái thế cũng không làm được gì.

“Quý bà đây không biết có nhầm lẫn gì không? Tuy tôi không biết sao quý bà biết tên của mẹ tôi, nhưng… bà ấy đã qua đời từ rất lâu. Sao có thể…?”

Người phụ nữ bí hiểm kia cười giễu cợt đầy khinh miệt,

“Ngày ấy, con quỷ cái Hàn Mạn đó cậy mình có chút nhan sắc dụ dỗ Văn Châu, mê hoặc lão Hoàn Mặc, liệu làm sao chắc chắn được Tử Phi chính là bố ruột của cậu. Có lẽ cũng bị con khốn đó mê hoặc nên tên khốn Tử Phi đó bỏ qua tất cả mà chấp nhận ả. Bây giờ, dù cho có là con với ai, chỉ cần là con của con khốn Hàn Mạn đó sinh ra… đều phải chết…".

Trong lúc nói chuyện, tên điều dưỡng kia bỗng thình lình lấy ra một cái bình, khẽ nhấc cái bình lên xoay nắp một vòng, miệng bình chúc xuống, vật chứa bên trong từ từ chảy ra.

Bên cạnh đó, tên tài xế ban nãy cũng một tay giúp sức, banh lớn miệng của Tử Mạn Thiên ra, toàn thân tê cứng chỉ còn mắt là có thể hoạt động, cơ miệng của cậu cũng đang dần dần mất cảm giác.

Vật chứa bên trong bình cứ thế đổ thẳng vào họng Tử Mạn Thiên. Cậu nghe thấy một mùi hương rượu mạnh nồng nặc, có lẽ chất đựng trong bình chính là một loại rượu mạnh.

…

“Đùng!” một tiếng, một cột lửa đỏ sẫm trong nháy mắt bốc lên thẳng đứng. Mồi lửa đang chực chờ lan tới mỗi lúc một gần hơn với cơ thể của Tử Mạn Thiên. Giống như một tràng pháo, mồi lửa vừa gặp rượu liền bốc cháy, trong thoáng chốc, mọc lên một bức tường lửa kín mít, bao trọn cơ thể cậu.

Mắt trái mắt phải của cậu thay nhau giựt giựt, cả người khô nóng, ngũ tạng từ từ có cảm giác sùng sục dâng trào, nhưng cậu không thể vùng vẫy, chỉ có thể nằm im đó bị ngọn lửa dần dần nuốt trọn.

Người phụ nữ bí hiểm này quả nhiên độc ác, Tử Mạn Thiên cả đời chỉ mong không đụng chạm đến ai, nên cũng muốn không ai gây sự đến mình. Nào ngờ, có một loại người ác độc vẫn muốn đụng chạm đến người vô tội như Tử Mạn Thiên cậu.

Chưa nói cậu chỉ là một cậu bé ngây thơ hiền lành, chăm chỉ học hành để có thể cứu được nhiều người hơn, tại sao lại muốn dồn cậu vào chỗ chết, chẳng lẽ muốn diệt cỏ tận gốc.

Nhưng! Tại sao…?

Lúc này chuyện trốn chạy đã là si tâm vọng tưởng, chỉ có thể chịu đựng được lúc nào hay lúc đó. Ngọn lửa hừng hực kia vẫn không tắt.

Đột nhiên nghe tiếng quý bà tàn độc kia cất giọng cười lạnh trong biển lửa, bà ta vung tay lên, kéo chiếc khẩu trang trên mặt xuống, trong ánh mắt Tử Mạn Thiên lúc này liền sôi lên cuồn cuộn, khẽ động đầu mày, vô cùng bất ngờ,

“Hoá ra… là… là… Tại … tại sao.??”

Sắc lửa càng lúc càng đậm màu, bọt nước sôi bắn lên tung toé.

Những đốm lửa dầy đặc kia đang kéo tới, càng lúc càng gần, bao vây Tử Mạn Thiên ở giữa càng cháy càng ác liệt. Kéo dài thời gian chịu đựng chưa được nửa tiếng, Tử Mạn Thiên không còn chịu đựng được nữa, đã dần dần nhắm mắt trút hơi thở cuối cùng mà rời xa thế gian này…

…

Trở về nơi đây chưa được bao lâu, chưa có thời gian ngồi lại với nhau, Tử Hàn Tuyết lại nhận được lọ tro cốt của em trai mình.

Một sự sắp xếp quá hoàn hảo, do công việc gặp nhiều áp lực, gần đây bác sĩ Tử Mạn Thiên liên tục dùng thuốc trầm cảm. Từ lâu người trong bệnh viện ai cũng biết bác sĩ Tử có lòng riêng với bác sĩ Nam Phong Kỳ. Trùng hợp Tổng Giám Đốc vừa ra thông báo bác sĩ Nam chuẩn bị kết hôn với con gái cưng của Phó Giám Đốc bệnh viện đối tác.

Quá nhiều áp lực đổ dồn Tử Mạn Thiên say sỉn nghĩ không thông mà tự thiêu mình trong căn nhà gỗ phía xa thành phố.

Tai họa động trời tự dưng ập xuống, bỗng chốc em trai chết với lý do không thuyết phục, nhìn bố Tử Phi tóc bạc trắng chỉ sau một đêm, Tử Hàn Tuyết đau khổ lặng người khóc hồi lâu.

…

Tử Hàn Tuyết ngã sụp xuống mặt đất tay ôm ngực, không thể ức chế cơn đau tim, cuối cùng cố gắng hết sức hít thở sâu, mới có thể miễn cưỡng mở miệng nói: “Lại là nơi này, là kẻ nào? Kẻ nào lại tàn độc như vậy? Là kẻ nào không dám bước ra ánh sáng mà cứ núp mãi trong bóng tối âm thầm hãm hại gia đình tôi.?"

Cẩn Duệ Dung run rẩy giơ tay lên, đặt lên vai Tử Hàn Tuyết, cô cũng không dấu nổi những giọt nước mắt đau thương.

Dù rất muốn động viên cô bạn thân Tử Hàn Tuyết của mình, nhưng bước chân đến đây trong Cẩn Duệ Dung toàn là hình ảnh Tử Mạn Thiên dãy dụa vẫy vùng trong biển lửa một cách đau đớn thì có cứng lòng thế nào cũng phải bật khóc.

''Không thể nào!” Tử Hàn Tuyết giận dữ quá mức mà hét lớn ảnh hưởng đến sức khoẻ.

Cô yếu ớt nhếch cao khóe miệng, cố hé một nụ cười, “Tôi muốn… thằng bé đi làm về liền chạy lại ôm lấy tôi… Có chuyện không vui… nó sẽ đưa vai cho tôi ngả vào…"

Nam Phong Kỳ đứng ở ngay vị trí đánh dấu sơn đỏ, chính xác là nơi Tử Mạn Thiên nhắm mắt, sắc mặt anh tối sầm như thỏi mực, hai tay nắm chặt, không biết là tức giận, là kinh hoảng hay là quá đau lòng.

Cẩn Duệ Dung liếm liếm đôi môi khô nứt nẻ, trấn an một câu: “Tiểu Tuyết, đừng quá đau lòng mà ảnh hưởng đến sức khoẻ. Nói ra điều này thì có hơi tàn nhẫn. Nhưng… Tiểu Thiên đã rời xa chúng ta rồi, cậu còn bố Tử Phi và chúng tớ. Đau lòng thế là đủ rồi, cậu phải cố gắng lên, chúng ta phải tìm ra sự thật về cái chết của thằng bé.”

Nam Phong Kỳ thở mạnh một hơi, lập tức bước đến bên cạnh Tử Hàn Tuyết ngồi xổm xuống, đưa tay sang nắm lấy cổ tay cô ấy: “Chúng ta nhất định phải khiến cái tên tàn độc đó trả giá đắt…”

Tử Hàn Tuyết cụp mắt cắn răng, đem hết toàn bộ nỗi đau kiềm nén lại, nuốt ngược nước mắt vào trong, cầm chặt lấy một mảnh gỗ đang cháy dang dở, kiên quyết nhanh gọn nắm chặt trong tay, nghiến vào phần thịt bên trong lòng bàn tay, tức thì, một mùi máu tanh lan tỏa, một dòng chất lỏng âm ấm theo khoé ngón tay chảy ra.

Tử Hàn Tuyết nhíu chặt lông mày, cánh tay vốn đang chống nửa người ngồi trên mặt đất giờ đánh mất luôn sức chống đỡ cuối cùng, thân thể ngã ra, bất ngờ nghe thấy một tiếng gọi lớn,

“Hàn Tuyết.!”

Cùng lúc đó, toàn bộ cơ thể Tử Hàn Tuyết rơi vào một vòng tay ấm áp, một đôi tay lạnh lẽo thấu xương dịu dàng xoa xoa trên mặt cô, dè dặt cẩn thận, như kẻ nói mê,

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5794 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5311 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5040 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4615 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4547 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4511 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter