Chương : 61
Edit: mimi
Cung Nhã Thương ngơ nhác nhìn Đào Chi Yêu bước ra, chỉ thấy hàm răng trắng tinh, lông mày lá liễu, khuôn mặt rạng rỡ nhờ lớp phấn hồng nhạt, làn da ngọc ngà trắng mịn, chiếc váy tím xẻ ngực hơi thấp, để lộ khuôn ngực căng tròn, tóc mai hơi rối, màu son lấp lánh ánh hồng, cả người nhìn qua rạng rỡ như hoa mùa xuân, đẹp tựa trăng mùa thu.
Phong thái xuất chúng, thanh nhã thoát tục, nụ cười phảng phất như có thể mê đảo chúng sinh.
Trên khóe miệng của cô là một nụ cười nhạt, giống như mọi chuyện trước sau đều không liên quan đến mình, không chú ý đến việc bị Cung Nhã Thương đánh giá, nhưng mà, cũng bởi vậy, ngược lại còn khiến cô toát lên khí chất thoát tục không nhuốm bụi trần.
Trong mắt Cung Nhã Thương, nụ cười lúc này của cô như ánh hào quang, được sự tô điểm thêm của đồ trang sức, càng làm tăng thêm vẻ kiều diễm.
Dáng vẻ thướt tha mềm mại của Đào Chi Yêu đi đến, làm váy dài khẽ chuyển động tao nhã vô song.
Đây là lần đầu tiên Đào Chi Yêu dùng dáng vẻ chân thực của mình xuất hiện trước mặt mọi người, trong lúc giả mạo thành Toàn Tiểu Sính kia, nhận ra người kia ăn mặc nghiêm túc mà già dặn, chỉ cần đạt đến hiệu quả như vậy đã là mức cao nhất của kỹ thuật dịch dung, cho nên, cô đội tóc giả, trang điểm và đeo thêm mắt kính, còn cực kỳ chú ý đến cách ăn mặc, quả nhiên rất thành công, so với việc mang mặt nạ da người còn cao hơn một cấp bậc.
Nhưng mà, trăm ngàn lần Đào Chi Yêu không nghĩ đến đó là, hắn lại đột nhiên quyết định chọn một người phụ nữ xấu xí như cô làm bạn nhảy, còn bị dẫn đến nơi này, từ công ty đến đây, tuyệt nhiên không có thời gian để cứu vãn, cho nên chỉ có thể mặc kệ tất cả.
Huống hồ, từ trước đến nay cô chưa bao giờ chân thực xuất hiện trước mặt người nào, lúc này lại để hắn thấy, cũng như hắn nhìn qua chỉ là một trong muôn vàn khuôn mặt của cô, mà cô cũng chẳng lo sau này hắn nhận ra cô hay gây rắc rối cho cô.
Nhưng, làn đầu tiên trong lúc làm nhiệm vụ lại bị đối phương nhìn thấy tướng mạo thật của mình, hay là vì lần đầu tiên, nên trong lòng Đào Chi Yêu mới cảm thấy kỳ lạ.
Đào Chi Yêu nhìn hắn, ánh mắt đảo quanh, thản nhiên nói: “Thế nào, để tôi thành bạn gái anh, không phải sẽ mất mặt Cung tiên sinh sao?”
Cung Nhã Thương nhìn cô cứ như đã lột xác, khẽ cười nói: “Thư ký Toàn, cô luôn mang đến sự ngạc nhiên cho tôi.”
Đào Chi Yêu nhìn hắn, mang đến cho hắn sự ngạc nhiên? Là để cho cuộc sống của hắn có thêm gia vị sao?
Đào Chi Yêu đột nhiên nghĩ đến việc hắn và Dạ Hoàng thân mật, nhất thời thu nụ cười, nét mặt lại bất động.
Cung Nhã Thương nhìn cô, lắc đầu thở dài nói: “Không ngờ cô lại chuyển sang dáng vẻ khô khan không thú vị như vậy.”
Đào Chi Yêu lạnh nhạt nói: “Không phải Cung tiên sinh không thích phụ nữ sao? Vậy thì, cần gì phải để ý đến chuyện tôi có thú vị hay không?”
Cung Nhã Thương nhất thời buồn phiền vì lời nói của cô, trong lòng ai oán, đúng vậy, trong mắt cô, hắn là gay chính hiệu, đặc biệt là sau tối hôm qua.
Lần đầu tiên, hắn hơi hối hận, tại sao lại làm gay nhiều năm như vậy, có lẽ, là vì gặp được cô, mới có thể thay đổi suy nghĩ sao. Trước kia, hắn chưa từng quá kích thích, muốn một người phụ nữ, hắn là người bình thường, hắn yêu phụ nữ, mà không phải đàn ông!
Nhưng mà, nghĩ đến hai người phụ nữ trước đây làm hắn quyến luyến không quên, sắc mặt Cung Nhã Thương nhất thời trầm xuống.
Nữ nhân viên cửa hàng nhìn vị tổng giám đốc, mê muội nói: “Cung tiên sinh, ngài có hài lòng không?”
Cung Nhã Thương chán ghét nhìn thoáng qua những người phụ nữ mờ mắt vì tình này, thản nhiên nói: “Tạm được.” Rõ ràng là hài lòng vô cùng, nhưng trước mặt người phụ nữ này, Cung Nhã Thương vẫn mạnh miệng đáp.
Đào Chi Yêu nhìn một loạt đồ trang sức toàn thân có giá trị không rẻ này, nghĩ đến, muốn cho hắn tức hộc máu một lần. Đây là đáng đời hắn!
Đào Chi Yêu chờ Cung Nhã Thương đi trả tiền, nhưng lại thấy Cung Nhã Thương cong cánh tay lên, làm một tư thế mời, thản nhiên nói: “Chúng ta đi thôi.”
Đào Chi Yêu cam chịu đi đến, theo Cung Nhã Thương bước ra ngoài, vừa nghi ngờ hỏi: “Anh không trả tiền à?”
Cung Nhã Thương thản nhiên nói: “Cửa hàng này thuộc về công ty tôi.”
Một câu nói, Đào Chi Yêu đã nghe rõ. Im lặng, đến khi lên xe Đào Chi Yêu cũng không nói một câu.
Không khí trong xe có điểm quái dị, dường như ngưng kết tĩnh lặng.
Cung Nhã Thương ngơ nhác nhìn Đào Chi Yêu bước ra, chỉ thấy hàm răng trắng tinh, lông mày lá liễu, khuôn mặt rạng rỡ nhờ lớp phấn hồng nhạt, làn da ngọc ngà trắng mịn, chiếc váy tím xẻ ngực hơi thấp, để lộ khuôn ngực căng tròn, tóc mai hơi rối, màu son lấp lánh ánh hồng, cả người nhìn qua rạng rỡ như hoa mùa xuân, đẹp tựa trăng mùa thu.
Phong thái xuất chúng, thanh nhã thoát tục, nụ cười phảng phất như có thể mê đảo chúng sinh.
Trên khóe miệng của cô là một nụ cười nhạt, giống như mọi chuyện trước sau đều không liên quan đến mình, không chú ý đến việc bị Cung Nhã Thương đánh giá, nhưng mà, cũng bởi vậy, ngược lại còn khiến cô toát lên khí chất thoát tục không nhuốm bụi trần.
Trong mắt Cung Nhã Thương, nụ cười lúc này của cô như ánh hào quang, được sự tô điểm thêm của đồ trang sức, càng làm tăng thêm vẻ kiều diễm.
Dáng vẻ thướt tha mềm mại của Đào Chi Yêu đi đến, làm váy dài khẽ chuyển động tao nhã vô song.
Đây là lần đầu tiên Đào Chi Yêu dùng dáng vẻ chân thực của mình xuất hiện trước mặt mọi người, trong lúc giả mạo thành Toàn Tiểu Sính kia, nhận ra người kia ăn mặc nghiêm túc mà già dặn, chỉ cần đạt đến hiệu quả như vậy đã là mức cao nhất của kỹ thuật dịch dung, cho nên, cô đội tóc giả, trang điểm và đeo thêm mắt kính, còn cực kỳ chú ý đến cách ăn mặc, quả nhiên rất thành công, so với việc mang mặt nạ da người còn cao hơn một cấp bậc.
Nhưng mà, trăm ngàn lần Đào Chi Yêu không nghĩ đến đó là, hắn lại đột nhiên quyết định chọn một người phụ nữ xấu xí như cô làm bạn nhảy, còn bị dẫn đến nơi này, từ công ty đến đây, tuyệt nhiên không có thời gian để cứu vãn, cho nên chỉ có thể mặc kệ tất cả.
Huống hồ, từ trước đến nay cô chưa bao giờ chân thực xuất hiện trước mặt người nào, lúc này lại để hắn thấy, cũng như hắn nhìn qua chỉ là một trong muôn vàn khuôn mặt của cô, mà cô cũng chẳng lo sau này hắn nhận ra cô hay gây rắc rối cho cô.
Nhưng, làn đầu tiên trong lúc làm nhiệm vụ lại bị đối phương nhìn thấy tướng mạo thật của mình, hay là vì lần đầu tiên, nên trong lòng Đào Chi Yêu mới cảm thấy kỳ lạ.
Đào Chi Yêu nhìn hắn, ánh mắt đảo quanh, thản nhiên nói: “Thế nào, để tôi thành bạn gái anh, không phải sẽ mất mặt Cung tiên sinh sao?”
Cung Nhã Thương nhìn cô cứ như đã lột xác, khẽ cười nói: “Thư ký Toàn, cô luôn mang đến sự ngạc nhiên cho tôi.”
Đào Chi Yêu nhìn hắn, mang đến cho hắn sự ngạc nhiên? Là để cho cuộc sống của hắn có thêm gia vị sao?
Đào Chi Yêu đột nhiên nghĩ đến việc hắn và Dạ Hoàng thân mật, nhất thời thu nụ cười, nét mặt lại bất động.
Cung Nhã Thương nhìn cô, lắc đầu thở dài nói: “Không ngờ cô lại chuyển sang dáng vẻ khô khan không thú vị như vậy.”
Đào Chi Yêu lạnh nhạt nói: “Không phải Cung tiên sinh không thích phụ nữ sao? Vậy thì, cần gì phải để ý đến chuyện tôi có thú vị hay không?”
Cung Nhã Thương nhất thời buồn phiền vì lời nói của cô, trong lòng ai oán, đúng vậy, trong mắt cô, hắn là gay chính hiệu, đặc biệt là sau tối hôm qua.
Lần đầu tiên, hắn hơi hối hận, tại sao lại làm gay nhiều năm như vậy, có lẽ, là vì gặp được cô, mới có thể thay đổi suy nghĩ sao. Trước kia, hắn chưa từng quá kích thích, muốn một người phụ nữ, hắn là người bình thường, hắn yêu phụ nữ, mà không phải đàn ông!
Nhưng mà, nghĩ đến hai người phụ nữ trước đây làm hắn quyến luyến không quên, sắc mặt Cung Nhã Thương nhất thời trầm xuống.
Nữ nhân viên cửa hàng nhìn vị tổng giám đốc, mê muội nói: “Cung tiên sinh, ngài có hài lòng không?”
Cung Nhã Thương chán ghét nhìn thoáng qua những người phụ nữ mờ mắt vì tình này, thản nhiên nói: “Tạm được.” Rõ ràng là hài lòng vô cùng, nhưng trước mặt người phụ nữ này, Cung Nhã Thương vẫn mạnh miệng đáp.
Đào Chi Yêu nhìn một loạt đồ trang sức toàn thân có giá trị không rẻ này, nghĩ đến, muốn cho hắn tức hộc máu một lần. Đây là đáng đời hắn!
Đào Chi Yêu chờ Cung Nhã Thương đi trả tiền, nhưng lại thấy Cung Nhã Thương cong cánh tay lên, làm một tư thế mời, thản nhiên nói: “Chúng ta đi thôi.”
Đào Chi Yêu cam chịu đi đến, theo Cung Nhã Thương bước ra ngoài, vừa nghi ngờ hỏi: “Anh không trả tiền à?”
Cung Nhã Thương thản nhiên nói: “Cửa hàng này thuộc về công ty tôi.”
Một câu nói, Đào Chi Yêu đã nghe rõ. Im lặng, đến khi lên xe Đào Chi Yêu cũng không nói một câu.
Không khí trong xe có điểm quái dị, dường như ngưng kết tĩnh lặng.