Chương 15: Tra Hỏi
Từ Nông Nô Đến Đại Lãnh Chúa
Chương 15: Tra Hỏi
Bevis mơ màng tỉnh dậy, quét mắt đánh giá xung quanh trong liều tối đen, chỉ có ánh sáng từ ngọn đuốc phát ra chập chờn.
Hắn bây giờ đang nằm trên một miếng vải, xung quanh cũng có vài người bị thương, vừa mới xê dịch thân thể một chút, cơn đau từ khắp toàn thân mãnh liệt ập tới.
"a đau quá" chỉ thấy lúc này thân thể hắn bị quấn lại như một cái xác ướp, chỉ còn chừa lại mắt, mũi, miệng.
Nghe được thanh âm bên trong, một người vén màn cửa bước vào, người này không ai khác chính là Maxwell, bọn họ đã từng gặp nhau lần trước ở trạm xá.
"Người thế mà còn sống " hắn vừa đi tới đã phun một câu, ánh mắt hắn giống như nhìn quái vật nhìn Bevis.
"Ý gì, ngươi muốn ta chết lắm sao?" hắn có chút tức giận nhìn tên này.
Maxwell lại gần đỡ hắn ngồi dậy, bắt đầu kiểm tra thân thể hắn.
"Ta không có ý đó, chỉ là lúc ta thấy ngươi, vết thương trên người ngươi chảy máu liên tục, tay chân thì vặn vẹo không ra hình dạng gì, gân tay gân chân bị tổn thương nặng, cứ nghĩ người sẽ không qua được đêm nay chứ".
"Ta, vua lì đòn " hắn phun 1 câu ngắn gọn, mũi vển lên trời.
Maxwell nhìn hắn tỏ vẻ " Ngươi bớt gáy".
Bevis bị nhìn như thế có chút xấu hổ, xoa xoa cái mũi.
Đột nhiên hán chợt nhớ, túm lấy cổ tay Maxwell giọng nói có chút lo lắng.
"Đúng rồi Finn thúc, hắn như thế nào rồi?".
"Người nói tên lần trước á hả, hình như là không sao, chỉ là gãy vài cái xương thôi".
Do lúc trước Bevis gọi hắn là lão già nên hắn có chút khắc sâu về hai người này.
"Gãy vài cái xương?, thế mà ngươi bảo không sao" Bevis vô ngữ nhìn Maxwell,
Hắn đứng lên định đi xem lão Finn như thế nào, trước khi đi dì Gara đã nhờ hắn chăm sóc Finn thúc, nếu hắn xảy ra chuyện gì hắn cũng không còn mặt mũi nào đối mặt mẹ con 3 người.
"Ê Ê đi đâu vậy " Maxwell ngăn cản.
"Thương thế của ngươi không thể đi lung tung, như thế sẽ bị hở ra."
"Ngươi buông ta ra" hai người lúc này dằn co, lúc này rèm cửa lại một lần nữa bị vén lên, lão Finn một tay bị băng bó, tay kia thì cầm một cái hộp đựng thức ăn bước vào.
Mới vào đã thấy hai người đàn ông không ngừng lôi kéo nhau, hắn có chút xấu hổ ho khang một tiếng.
" Khụ, Khụ xin lỗi làm phiền hai người, ta không có kỳ thị giới tính, cứ tự nhiên lát sau ta quay lại"
"Finn thúc không phải như ngươi nghĩ đâu ta" Bevis vội vàng giải thích, Bevis kéo lão Finn ngồi xuống kể rõ sự việc, một lát sau 3 người ngồi đối diện nhìn nhau.
"Chuyện là vậy đó"
" Là ta hiểu nhầm,hiểu nhầm ha ha ha"
"Mà ta nghe Maxwell nói ngài bị gãy mấy cái xương, không sao chứ?"
"Đâu có nghiêm trọng như vậy chỉ là trật tay thôi, không sao"
Nghe xong, hắn nhìn chằm chằm Maxwell.
"Giởn, Giởn tất cả chỉ là giởn đùa, giởn đùa thôi, các ngươi cứ trò chuyện ta còn có việc đi trước, ha"
Hắn nhanh chống trốn lẹ, bởi vì ánh mắt Bevis lúc này tỏ ra rất nguy hiểm.
Không biết tại sao chỉ là lần gặp nhau thứ hai mà hai người đã có thể trò chuyện tự nhiên như vậy, lạ thật chắc là cùng tần số đi.
"Thôi kệ hắn đi, ta có đem đồ ăn cho ngươi này, ăn đi, chắc ngươi đói rồi, ngươi đã hôn mê từ trưa tới nay rồi ".
"Lâu vậy sao "
" Ừ "
Bevis vừa ăn vừa trò chuyện, một lát sau Finn thúc rời đi, hắn nằm xuống cảm nhận được thân thể không ngừng truyền đến một cổ ấm áp, lành lạnh cảm giác, nội thương càng ngày càng tốt hơn, trong đầu có rất nhiều nghi hoặc, nhưng một cổ mệt mỏi đánh tới hắn lại thiếp đi.
Sáng hôn sau.
Khoảng 6 giờ.
Chỉ còn hơn nửa tháng nữa sẽ vào đông, thời tiết lúc này bắt đầu lạnh hơn, hắn đứng lên đi ra hít thở không khí một chút, một tên binh sĩ đi tới trước mặt hắn.
“ Chắc ngươi là Bevis đi, theo ta Husdon thống lĩnh muốn gặp ngươi´” không đợi Bevis nói gì hắn liền rời đi.
Bevis hơi nghi hoặc nhưng vẫn nhanh chống theo sau, thấy Bevis bị thương nên tên binh sĩ cũng thả chậm bước chân lại.
Hai ngời đi tới một cái liều to, thủ vệ nói với Bevis.“ Ngươi ở đây chờ ta, ta đi vào thông báo " Bevis gật gật đầu.
Thủ vệ đi ra ” Được rồi, vào đi, sẳn tiện nhắc ngươi một câu vào thấy thống lĩnh phải hành lễ cung kính, hiểu chưa”.
“ Vâng” Bevis sắc mặt nghiêm túc trả lời.
Hắn vén màn đi vào, mắc chỉ dám nhìn xuống đất, đi tới để tay lên ngực, khom người cúi chào.
“ Tham kiến thống lĩnh, ta là Bevis”.
"Được rồi "tiếng âm thanh từ đằng trước truyền đến, Bevis đứng thẳng lên quan sát ngời trước mặt, khuôn mặt hắn đả nhìn thấy qua lúc trước, nhưng đứng gần mới cảm nhận rỏ áp lực, uy áp mạnh mẽ làm cho tim hắn đập bịt bịt.
"Người ăn qua thật yêu thú "
"..." Bevis không dám lên tiếng sợ nói lớ, nhưng trong lòng hoảng một nhóm "sao tên này biết được".
" Ngươi không cần phải giấu diếm, thân thể của ngươi đã nói rồi" hắn cười đùa nhìn Bevis.
"Không một người bình thường nào bị một con cấp 2 thú nhân tông một phát mà vẫn còn nguyên vẹn như ngươi, lúc ta kiểm tra vết thương của ngươi ta phát hiện thân thể ngươi rất khác biệt, tuy sức tấn công chỉ tăng lên một ít nhưng sức phòng ngự thì đã tương đương với trung cấp thực tập kỵ sĩ, với lại chắc vẫn còn một ít năng lượng của thịt yếu thú trong người ngươi nên vết thương của ngươi mới nhanh lành như vậy, chứ người bình thường ai biến thái như ngươi chứ."
Bevis lúc này trong lòng sáng tỏ thông suốt, nghĩ kỹ lại thì hắn biết mình ăn thịt yêu thú thì sau, yêu thú cũng đã vào trong bụng của mình rồi, cũng không thể lấy ra.
"Vâng ta có ăn thịt một con hổ, nhưng không biết đó là thịt gì".
" Một con hổ" Lúc này Husdon trợn mắt hóc mồm, hắn còn tưởng tên này chỉ ăn nhiều lắm là một cân, một con a.
Hắn cũng đả ăn qua thịt yêu thú, nhưng chỉ là một cái đùi thôi đã đủ lợi ích cho hắn tu luyện đến mức này rồi, một con tên này quá may mắn rồi, đột nhiên hắn nghĩ đến thứ gì hơi thở có chút gắp gáp.
"Ăn khi nào?"
"Khi thú triều đến, một con hổ chết trước hầm của ta".
" Thế ngươi có thấy tinh hạch không "
"Dạ bẩm, lúc ta làm thịt con yêu thú, ta chưa từng thấy tinh hạch " Bevis lúc này cảm thấy hơi hoảng sợ, hắn cảm nhận được áp lực to lớn từ Husdon.
Hắn giận giử hét to "Làm sao có thể, yêu thú làm sao không có tinh hạch, nói, như giấu nó ở đâu".
Hắn đi xuống túm lấy cổ áo Bevis, xung quanh hắn giờ đây tràn ngập khí tràng, Bevis cảm giác như có một ngọn núi đang đè lên vậy rất khó thở.
Cảm nhận được tình cảnh lúc này, Bevis trong lòng kiên định "ta càng không thể nói, nếu nói ra chỗ giấu tinh hạch, sợ tên này phát hiện ta lừa dối hắn lúc đó một kiếm chém chết ta là nhẹ, có khả năng luy lụy đến Finn thúc.
"Đại nhân ta không có, lúc ta thấy yêu thú đả nằm ở đó rồi, phần ruột của nó đả bị móc rổng, thứ còn lại chỉ là cái xác."
"Vậy tại sao người giết con yêu thú đó không lấy xác nó đi, nói".
Thấy mình càng nói càng sơ hở, Bevis không muốn bịa ra nữa, hắn liên tục nói không biết.
" Đại nhân a, ta không biết, ta thật sự không biết, khụ khụ" hắn lúc này giống như sắp muốn tắt thở, liên tục ho khang.
Husdon không tin, liên tục phóng ra uy pháp của mình đè lên Bevis, nhưng thấy tên này sắp không chịu được, hắn mới buông cổ áo ra, thu hồi Uy áp.
Bevis xụi lơ trên mặt đất miệng mũi không ngừng thở vào hít ra.
Husdon thở dài một hơi "lòng tham quấy phá a".
"Thôi người đi đi, cứ xem như hôm nay không có chuyện gì xảy ra".
"Không có chuyện gì cái đầu ngươi, ta nhịn, ta nhịn " Bevis trong lòng tức giận nhưng vẫn cố kiềm chế xuống.
"Vâng, vâng "Hắn nhanh chóng chạy ra ngoài.
"Mà khoan đả" Husdon lúc này có chủ ý khác.
Hết Chương.
Chương 15: Tra Hỏi
Bevis mơ màng tỉnh dậy, quét mắt đánh giá xung quanh trong liều tối đen, chỉ có ánh sáng từ ngọn đuốc phát ra chập chờn.
Hắn bây giờ đang nằm trên một miếng vải, xung quanh cũng có vài người bị thương, vừa mới xê dịch thân thể một chút, cơn đau từ khắp toàn thân mãnh liệt ập tới.
"a đau quá" chỉ thấy lúc này thân thể hắn bị quấn lại như một cái xác ướp, chỉ còn chừa lại mắt, mũi, miệng.
Nghe được thanh âm bên trong, một người vén màn cửa bước vào, người này không ai khác chính là Maxwell, bọn họ đã từng gặp nhau lần trước ở trạm xá.
"Người thế mà còn sống " hắn vừa đi tới đã phun một câu, ánh mắt hắn giống như nhìn quái vật nhìn Bevis.
"Ý gì, ngươi muốn ta chết lắm sao?" hắn có chút tức giận nhìn tên này.
Maxwell lại gần đỡ hắn ngồi dậy, bắt đầu kiểm tra thân thể hắn.
"Ta không có ý đó, chỉ là lúc ta thấy ngươi, vết thương trên người ngươi chảy máu liên tục, tay chân thì vặn vẹo không ra hình dạng gì, gân tay gân chân bị tổn thương nặng, cứ nghĩ người sẽ không qua được đêm nay chứ".
"Ta, vua lì đòn " hắn phun 1 câu ngắn gọn, mũi vển lên trời.
Maxwell nhìn hắn tỏ vẻ " Ngươi bớt gáy".
Bevis bị nhìn như thế có chút xấu hổ, xoa xoa cái mũi.
Đột nhiên hán chợt nhớ, túm lấy cổ tay Maxwell giọng nói có chút lo lắng.
"Đúng rồi Finn thúc, hắn như thế nào rồi?".
"Người nói tên lần trước á hả, hình như là không sao, chỉ là gãy vài cái xương thôi".
Do lúc trước Bevis gọi hắn là lão già nên hắn có chút khắc sâu về hai người này.
"Gãy vài cái xương?, thế mà ngươi bảo không sao" Bevis vô ngữ nhìn Maxwell,
Hắn đứng lên định đi xem lão Finn như thế nào, trước khi đi dì Gara đã nhờ hắn chăm sóc Finn thúc, nếu hắn xảy ra chuyện gì hắn cũng không còn mặt mũi nào đối mặt mẹ con 3 người.
"Ê Ê đi đâu vậy " Maxwell ngăn cản.
"Thương thế của ngươi không thể đi lung tung, như thế sẽ bị hở ra."
"Ngươi buông ta ra" hai người lúc này dằn co, lúc này rèm cửa lại một lần nữa bị vén lên, lão Finn một tay bị băng bó, tay kia thì cầm một cái hộp đựng thức ăn bước vào.
Mới vào đã thấy hai người đàn ông không ngừng lôi kéo nhau, hắn có chút xấu hổ ho khang một tiếng.
" Khụ, Khụ xin lỗi làm phiền hai người, ta không có kỳ thị giới tính, cứ tự nhiên lát sau ta quay lại"
"Finn thúc không phải như ngươi nghĩ đâu ta" Bevis vội vàng giải thích, Bevis kéo lão Finn ngồi xuống kể rõ sự việc, một lát sau 3 người ngồi đối diện nhìn nhau.
"Chuyện là vậy đó"
" Là ta hiểu nhầm,hiểu nhầm ha ha ha"
"Mà ta nghe Maxwell nói ngài bị gãy mấy cái xương, không sao chứ?"
"Đâu có nghiêm trọng như vậy chỉ là trật tay thôi, không sao"
Nghe xong, hắn nhìn chằm chằm Maxwell.
"Giởn, Giởn tất cả chỉ là giởn đùa, giởn đùa thôi, các ngươi cứ trò chuyện ta còn có việc đi trước, ha"
Hắn nhanh chống trốn lẹ, bởi vì ánh mắt Bevis lúc này tỏ ra rất nguy hiểm.
Không biết tại sao chỉ là lần gặp nhau thứ hai mà hai người đã có thể trò chuyện tự nhiên như vậy, lạ thật chắc là cùng tần số đi.
"Thôi kệ hắn đi, ta có đem đồ ăn cho ngươi này, ăn đi, chắc ngươi đói rồi, ngươi đã hôn mê từ trưa tới nay rồi ".
"Lâu vậy sao "
" Ừ "
Bevis vừa ăn vừa trò chuyện, một lát sau Finn thúc rời đi, hắn nằm xuống cảm nhận được thân thể không ngừng truyền đến một cổ ấm áp, lành lạnh cảm giác, nội thương càng ngày càng tốt hơn, trong đầu có rất nhiều nghi hoặc, nhưng một cổ mệt mỏi đánh tới hắn lại thiếp đi.
Sáng hôn sau.
Khoảng 6 giờ.
Chỉ còn hơn nửa tháng nữa sẽ vào đông, thời tiết lúc này bắt đầu lạnh hơn, hắn đứng lên đi ra hít thở không khí một chút, một tên binh sĩ đi tới trước mặt hắn.
“ Chắc ngươi là Bevis đi, theo ta Husdon thống lĩnh muốn gặp ngươi´” không đợi Bevis nói gì hắn liền rời đi.
Bevis hơi nghi hoặc nhưng vẫn nhanh chống theo sau, thấy Bevis bị thương nên tên binh sĩ cũng thả chậm bước chân lại.
Hai ngời đi tới một cái liều to, thủ vệ nói với Bevis.“ Ngươi ở đây chờ ta, ta đi vào thông báo " Bevis gật gật đầu.
Thủ vệ đi ra ” Được rồi, vào đi, sẳn tiện nhắc ngươi một câu vào thấy thống lĩnh phải hành lễ cung kính, hiểu chưa”.
“ Vâng” Bevis sắc mặt nghiêm túc trả lời.
Hắn vén màn đi vào, mắc chỉ dám nhìn xuống đất, đi tới để tay lên ngực, khom người cúi chào.
“ Tham kiến thống lĩnh, ta là Bevis”.
"Được rồi "tiếng âm thanh từ đằng trước truyền đến, Bevis đứng thẳng lên quan sát ngời trước mặt, khuôn mặt hắn đả nhìn thấy qua lúc trước, nhưng đứng gần mới cảm nhận rỏ áp lực, uy áp mạnh mẽ làm cho tim hắn đập bịt bịt.
"Người ăn qua thật yêu thú "
"..." Bevis không dám lên tiếng sợ nói lớ, nhưng trong lòng hoảng một nhóm "sao tên này biết được".
" Ngươi không cần phải giấu diếm, thân thể của ngươi đã nói rồi" hắn cười đùa nhìn Bevis.
"Không một người bình thường nào bị một con cấp 2 thú nhân tông một phát mà vẫn còn nguyên vẹn như ngươi, lúc ta kiểm tra vết thương của ngươi ta phát hiện thân thể ngươi rất khác biệt, tuy sức tấn công chỉ tăng lên một ít nhưng sức phòng ngự thì đã tương đương với trung cấp thực tập kỵ sĩ, với lại chắc vẫn còn một ít năng lượng của thịt yếu thú trong người ngươi nên vết thương của ngươi mới nhanh lành như vậy, chứ người bình thường ai biến thái như ngươi chứ."
Bevis lúc này trong lòng sáng tỏ thông suốt, nghĩ kỹ lại thì hắn biết mình ăn thịt yêu thú thì sau, yêu thú cũng đã vào trong bụng của mình rồi, cũng không thể lấy ra.
"Vâng ta có ăn thịt một con hổ, nhưng không biết đó là thịt gì".
" Một con hổ" Lúc này Husdon trợn mắt hóc mồm, hắn còn tưởng tên này chỉ ăn nhiều lắm là một cân, một con a.
Hắn cũng đả ăn qua thịt yêu thú, nhưng chỉ là một cái đùi thôi đã đủ lợi ích cho hắn tu luyện đến mức này rồi, một con tên này quá may mắn rồi, đột nhiên hắn nghĩ đến thứ gì hơi thở có chút gắp gáp.
"Ăn khi nào?"
"Khi thú triều đến, một con hổ chết trước hầm của ta".
" Thế ngươi có thấy tinh hạch không "
"Dạ bẩm, lúc ta làm thịt con yêu thú, ta chưa từng thấy tinh hạch " Bevis lúc này cảm thấy hơi hoảng sợ, hắn cảm nhận được áp lực to lớn từ Husdon.
Hắn giận giử hét to "Làm sao có thể, yêu thú làm sao không có tinh hạch, nói, như giấu nó ở đâu".
Hắn đi xuống túm lấy cổ áo Bevis, xung quanh hắn giờ đây tràn ngập khí tràng, Bevis cảm giác như có một ngọn núi đang đè lên vậy rất khó thở.
Cảm nhận được tình cảnh lúc này, Bevis trong lòng kiên định "ta càng không thể nói, nếu nói ra chỗ giấu tinh hạch, sợ tên này phát hiện ta lừa dối hắn lúc đó một kiếm chém chết ta là nhẹ, có khả năng luy lụy đến Finn thúc.
"Đại nhân ta không có, lúc ta thấy yêu thú đả nằm ở đó rồi, phần ruột của nó đả bị móc rổng, thứ còn lại chỉ là cái xác."
"Vậy tại sao người giết con yêu thú đó không lấy xác nó đi, nói".
Thấy mình càng nói càng sơ hở, Bevis không muốn bịa ra nữa, hắn liên tục nói không biết.
" Đại nhân a, ta không biết, ta thật sự không biết, khụ khụ" hắn lúc này giống như sắp muốn tắt thở, liên tục ho khang.
Husdon không tin, liên tục phóng ra uy pháp của mình đè lên Bevis, nhưng thấy tên này sắp không chịu được, hắn mới buông cổ áo ra, thu hồi Uy áp.
Bevis xụi lơ trên mặt đất miệng mũi không ngừng thở vào hít ra.
Husdon thở dài một hơi "lòng tham quấy phá a".
"Thôi người đi đi, cứ xem như hôm nay không có chuyện gì xảy ra".
"Không có chuyện gì cái đầu ngươi, ta nhịn, ta nhịn " Bevis trong lòng tức giận nhưng vẫn cố kiềm chế xuống.
"Vâng, vâng "Hắn nhanh chóng chạy ra ngoài.
"Mà khoan đả" Husdon lúc này có chủ ý khác.
Hết Chương.