Chương 21: Lớp AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
"Chào mừng các bạn đến với lần xếp hạng thứ 2 của show sống còn 《Thần Tượng xuất đạo》 và tôi là MC Lương Đạt..."
Đứng trước màn ảnh là Lương Đạt mặc Âu phục thẳng thớm tươm tất, phía sau là dàn thực tập sinh đang căng thẳng chuẩn bị cho màn đối đầu nhau.
Bốn vị mentor đã ngồi ở bàn giám khảo từ lâu, họ đang chờ các học viên lên biểu diễn.
Sài Tư Viễn bốc số thứ tự ra con 1, muốn khóc thét tới nơi.
"Các anh em, tôi lên trước đây" Hắn cười khổ, vẫy vẫy tay với đám học viên ban A, đối với lần xếp hạng này của mình đã chuẩn bị tâm lý.
Có lẽ vì đây là lần đầu tiên biểu diễn trên một sân khấu lớn nên hắn có chút thấp thỏm, mấy ngày qua tập cũng chả ra đâu vào đâu, nên vừa lên nhảy vài động tác đầu đã mắc âu, nhạc vang lên rồi mà hắn không nhớ nổi động tác kế tiếp, thành ra nhạc một đường mà hắn quơ quào một nẻo, không đuổi kịp theo nhạc nên toàn bộ màn nhảy xem như đi tong.
"Haizzzzzzzzaizzzzzzzz......" Kết thúc phần biểu diễn, Sài Tư Viễn thở một hơi dài, thần sắc có chút ủ rủ. Nhảy nát như này, không cần mentor nhận xét hắn cũng biết mình bị xếp ở hạng bét là cái chắc.
Thân là dance mentor, Tần Khả Vi nhìn thoáng qua phiếu đánh giá xếp hạng trên bàn sau đó nói: "Sài Tư Viễn, cậu vào lớp A ở lần xếp hạng đầu tiên đúng không?"
"Đúng vậy" Sài Tư Viễn cắn môi, lo lắng đáp lại.
Tần Khả Vi nghe xong thì đáp: "Vậy cậu có nghĩ phần biểu diễn hôm nay của mình có xứng đáng được ở lại lớp A không?"
"Không, hôm nay em nhảy không được ổn lắm" Hắn giơ tay lên sờ tai, giải thích: " Tay chân của em không nghe lời em gì cả, mấy hôm nay tập luyện cũng đâu đến nổi nào, vốn em nghĩ chắc cố thêm tí nữa sẽ ổn, ai ngờ nhạc nhanh quá..."
"Nếu cho cậu biểu diễn thêm lần nữa, tôi nghĩ lần này cậu sẽ thể hiện tốt hơn. Nhưng rất tiếc ở đây không có vụ cho thi lại đâu nhé". Cố Văn An lúc nói còn không quên liếc nhìn đám học viên, hiển nhiên đang nói cho bọn họ nghe luôn.
Thi đấu là thi đấu, kết quả chung cuộc chính là thứ đáng quan tâm nhất, ai rảnh đi care quá trình luyện tập làm gì cho mệt.
Sài Tư Viễn cũng hiểu rõ đạo lý này cho nên im lặng chờ đánh giá xếp hạng của mình.
Bốn vị ngồi dưới châu đầu ghé tai nhau thảo luận một lúc lâu, cuối cùng Quý Tu Niên mở miệng công bố kết quả: "Tư Viễn, ban C, lần sau cố gắng hơn nhé"
Kết quả công bố xong, nhóm học viên bên kia khẩn trương hẳn lên____
"Má ơi, từ A rớt cái tủm xuống C, kích thích quá trời ơi!!"
"Kỳ thật tui thấy họ Sài nhảy cũng ok lắm luôn, hắn vào lớp C thì xíu nữa chắc tôi xuống tận lớp F luôn cho coi!"
"Hôm nay các mentor nghiêm khắc quá trời, không biết ai sẽ là người vào ban A đầu tiên nữa!"
"Chắc là Chử Chính Thanh haaa, nghe đồn hắn học nhảy từ thuở còn thơ mà"
....
Sài Tư Viễn tự giác tháo phiếu lớp A trên áo xuống, đến khu vực ban C ngồi xem màn trình diễn tiếp theo. Mặc dù là người đầu tiên từ lớp A rớt xuống đây hắn cũng không hoảng lắm, nhảy không phải là sở trường của hắn, nghĩ bụng lần sau lội ngược vòng bằng khả năng ca hát là ok ngay.
Màn trình diễn tiếp theo là một học viên đến từ lớp F.
Cho nên lúc thấy gã nhảy không tốt, sai từa lưa bọn họ cũng không ngạc nhiên lắm.
Thẩm Thừa Dục cầm mic, nhún vai tuyên bố: "lớp F"
Lần thi thứ ba là TTS Chử Chính Thanh, nghe đồn có kinh nghiệm nhảy nhót lâu năm.
"Cậu vào ban B ở lần xếp hạng thứ nhất nhỉ?" Cố Văn An cười hỏi Chử Chính Thanh. "Tôi đọc hồ sơ thấy cậu viết bản thân dance rất giỏi, cậu đoán thử xem lần xếp hạng thứ 2 này cậu vào ban nào đi?"
Chử Chính Thanh hơi ngượng ngùng, nhưng vẫn tự tin đáp: "Cái này sao mà đoán được ạ, nhưng em tin tưởng lần này em sẽ vào lớp A"
Cố Văn An nhướng mày: "Ok, vậy bắt đầu diễn thôi"
So với màn nhảy của hai học viên trước đó thì rõ ràng Chử Chính Thanh nhảy ổn vô cùng, xét về kỹ thuật hay sức bật đều rất mạnh mẽ, giơ tay nhấc chân đều mềm dẻo, nhìn là biết đã được huấn luyện rất bài bản.
"Waaaao, người anh em này hồi trước thuộc nhóm nào vậy ta, sao tui lại không chú ý đến một nhân tài siêu hạng như này."
"Ông này chắc chắn vào lớp A ngay và luôn cho xem!!"
"Huhuuu bây giờ tui lo cho tui quá, phải nàm thao đây ạ???
Chử Chí Thanh đứng trước màn ảnh, nghe nhóm học viên đang ríu rít thảo luận đồng thời liếc mắt nhìn Lục Húc một cái, khóe miệng cong cong. Hắn đợt này nhảy không tồi, thêm vào đó là mấy lời bình tốt đẹp của đám học viên đằng sau, hắn nghĩ, hắn không vào được ban A mới là lạ đó!
Thẩm Thừa Dục cầm mic lên nói với Chử Chính Thanh: "Phần dance của cậu rất tốt, chúng tôi quyết định xếp cậu ở ban B"
What?
Ban B á?
Nụ cười trên mặt Chử Chính Thanh dần đơ lại, cảm thấy kết quả không công bằng với thực lực của hắn: "Các thầy ơi, cho em hỏi tiêu chuẩn xét thứ hạng là gì vậy ạ?"
"Ồ, hắn dám nghi ngờ kết quả đánh giá của các vị mentor kìa" Lúc chương trình bắt đầu quay, nhóm F4 đã ngồi chực sẵn bên cạnh bàn giám khảo xem biểu diễn, đồng thời nhận xét đánh giá học viên ké luôn.
Hạ Tinh Hoa còn nhớ rõ cái gã họ Chử này là người hồi nãy dám mở mồm thối nói xấu Lục Đại nhân, cho nên cậu không nhịn được mở miệng oán trách một câu.
Đồng bọn nghe xong cũng sôi nổi phụ họa ____
"Hừmm, cái thằng chết bầm này nhảy nhót cũng tầm thường chán, xếp vào ban B là chăm chước cho lắm rồi đeiii"
"Chuẩn, nhân phẩm với skill nát y hệt nhau!"
Quý Tu Niên mặt lạnh như băng, tận lực lơ đi mấy lời bình của 4 nhóc nhiều chiện. Mắt thấy Chử Chính Thanh có vẻ không phục với kết quả vừa rồi, y bình tĩnh đáp: "Chúng tôi đã xem xét kỹ lưỡng màn trình diễn của cậu rồi mới đối chiếu với tiêu chuẩn của từng cấp bậc. Phần dance của cậu tốt thật, nhưng lại không có hồn. Chúng tôi nghĩ, một màn trình diễn xuất sắc là khi dancer đó truyền tải được cảm xúc của bản thân vào từng bước nhảy, từng điệu nhảy đó chầm chậm chạm đến trái tim của những người đang xem tiết mục ấy và đây mới chính là thứ tuyệt vời nhất. Cậu có hiểu ý tôi không? Còn có cái gì thắc mắc nữa không?"
"Cảm ơn thầy Quý, tôi không còn vấn đề gì thắc mắc nữa ạ"
Chử Chính Thanh nói vậy nhưng vẫn không cam lòng. Với lại mentor đã nói như vậy rồi, hắn cãi lại cũng không được.
Mắt thấy Lục Húc là người kế tiếp lên thi, Chử Chính Thanh hừ lạnh một tiếng, hắn hiện tại muốn xem thử cái đứa học nhảy nửa mùa như thằng kia có thể dance thành cái trò hề gì.
"Oaaa, thanh niên đẹp trai nhứt tui từng gặp lên sânnn gòii!!"
"Lại là lớp A, không biết là ở lại hay rớt cái đùng xuống lớp C tiếp!"
"Uầy nói không chừng ổng hát tốt ơi là tốt nhưng nhảy lại nát be bét lùm bum ấy!"
"Anhh Húc đẹp trai quá à, cố lên nhaaaa"
....
So với những người khác, nhân khí của Lục Húc rõ ràng cao hơn nhiều.
Ban giám khảo cũng có chút chờ mong màn biểu diễn của thanh niên đẹp trai này.
Thẩm Thừa Dục nhanh chóng bắt chuyện: "Lục Húc, cậu có nghĩ rằng cậu sẽ được vào ban A tiếp không?"
Vấn đề này tương đối kích thích, Lục Húc lại chẳng để tâm cho lắm, chỉ mỉm cười thoải mái đáp lại: "Cái này tôi chưa nghĩ đến, tôi chỉ phụ trách dance thôi, các vị mentor mới là người quyết định mấy chuyện này mà?"
Quý Tu Niên không khỏi lia mắt nhìn Lục Húc nhiều hơn, cái thằng bé này luôn như vậy, gặp tình huống khó xử nào cũng đều dùng ôn hòa nhã nhặn đối xử.
Mới 18 tuổi mà có thể làm được như vậy, quả thật là hiếm thấy.
Vì thời gian eo hẹp nên ban giám khảo chỉ trò chuyện vài câu với cậu rồi dừng, ngồi im đợi âm nhạc vang lên.
"Hay là chúng ta cũng lên đó đi!" Hạ Tinh Hoa vốn đến đây để xem náo nhiệt, nhưng lúc thấy Đại nhân trên sân khấu, cậu nhịn không được muốn bay lên đó nhảy chung cho vui.
Tuy chẳng ai thấy được bọn họ nhưng đều tuyệt vời nhất là được nhảy cùng với ngài Lục cơ!
Quý Tu Niên trơ mắt nhìn 4 nhóc quỷ bay đến chỗ Lục húc đang đứng.
"Thanh xuân chính là tín ngưỡng của cuộc đời tôi, tôi mong một ngày nào đó bàn tay này sẽ chạm đến vinh quang rực rỡ..."
Phòng phát sóng không bật đèn vào ban ngày, nhưng trên người Lục Húc như tự phát ra ánh sáng, cậu đứng ở đó, khi khúc nhạc dạo vang lên, cậu tùy hứng lắc lư theo giai điệu, trông vừa buông thả tự tại, vừa tiêu diêu thoải mái, khiến tâm tình người xem thả lỏng thư thái.
Đoạn điệp khúc vang lên, Lục Húc cứ như biến thành một người khác. Cơ thể cao gầy trở nên mạnh mẽ khỏe khoắn, động tác uyển chuyển dứt khoát đung đưa theo nhịp điệu. Cậu hiện tại giống một vị dancer chuyên nghiệp đang đắm chìm trong thế giới riêng của mình mà bản thân Lục Húc cũng chẳng cần phải cố ý làm thế, bản thân cậu vốn phóng khoáng tự tái, ý cười trên mặt cũng tự nhiên vô cùng, tựa như một vị hoàng tử đang đứng trên sân khấu chói lòa.
Lục Húc rất đặc biệt, quanh người tràn ngập hơi thở trẻ trung của thanh xuân tươi đẹp khó mà giải thích nổi. Cuối bài còn tùy tiện nháy mắt một cái khiến người xem đứa nào đứa nấy tâm loạn như ma.
"Aaaaaa, đây là điệu nhảy thần tiên gì vậy nè, thật sự đã chạm đến con tim cụa tuiiiii. Tại sao cậu ấy lại nhảy tốt như vậy chứ?!!"
"Móa, người này là đứa học nhảy có vài hôm á hả?!"
"Ôi toàn thân cậu ấy cái mọe gì cũng đẹp!"
...
Lục Húc nhảy như thế nào, tất cả mọi người ở đây ai cũng hiểu rõ.
Tần Khả Vi và Thẩm Thừa Dực thay phiên nhau trêu: "Sư ca, may mắn chúng ta xuất đạo sớm!"
"Đúng vậy, nếu muộn một chút là bị cậu ấy giựt fan rồi ha ha haa"
Không quan tâm bốn vị giám khảo phía dưới khen chê ra sao, Lục Húc vẫn đứng im cười, chờ đợi kết quả.
Quý Tu Niên nhìn thái độ của cậu, càng thêm vừa lòng. Cho nên có sao y đều nói vậy. Lục Húc nhảy rất tốt, 4 nhóc kia cũng tốt không kém.
Lúc Lục Húc biểu diễn, 4 đứa kia cũng nhảy theo, thậm chí có vài lần 5 người bọn ăn ý di chuyển đội hình rất chi là hợp lý nữa. Ngoại trừ cái tên mặc áo sơ mi in hình bông hoa ra thì 3 nhóc quỷ còn lại đứa nào đứa nấy cũng ưu tú.
Quý Tu Niên bỗng nhiên nghĩ tới hình ảnh 4 đứa này tập vũ đạo cùng các học viên.
Bọn họ so với những tập sinh lão luyện thì giỏi hơn rất nhiều.. màn trình diễn cũng rất tốn, cho người ta cảm giác dù bên ngoài đang có sóng to gió lớn thì bọn họ vẫn bình tĩnh và quản lý biểu cảm mượt mà, nếu người khác cũng có thể nhìn thấy 4 đứa kia thì mới biết được bọn họ đã có một màn nhảy xuất sắc ra sao.
Hạ Tinh Hoa đứng bên cạnh Lục Húc, chờ các mentor công bố kết quả, trong lúc lơ đãng, cậu thấy Quý ảnh đế đang nhìn mình.
Cho nên, rốt cuộc Ngài ấy có thể nhìn thấy bọn họ à?
Hạ Tinh Hoa rất hoang mang, trong lòng không khỏi tính toán một chút.
Mà lúc này, phía ban giám khảo bắt đầu công bố kết quả xếp hạng.
"Lớp A, lớp A, lớp AAAAAA"
Màn trình diễn của Lục Húc rất ưu tú, cả đám học viên vỗ tay hét lớn.
"Lục Húc, lần xếp hạng đợt này của cậu là ____" Quý Tu Niên hắng giọng, cố tình dừng lại giữa chừng, nháy mắt với cậu. Lục Húc thì chẳng hồi hộp một miếng nào, cậu mỉm cười nhìn mentor họ Quý, đáy mắt còn mang theo vài nét tinh nghịch.
Khi hai ánh mắt chạm nhau, khoé môi Quý Tu Niên khẽ cong, cao giọng nói một câu: "Lớp A, chúc mừng nhé!"
Đứng trước màn ảnh là Lương Đạt mặc Âu phục thẳng thớm tươm tất, phía sau là dàn thực tập sinh đang căng thẳng chuẩn bị cho màn đối đầu nhau.
Bốn vị mentor đã ngồi ở bàn giám khảo từ lâu, họ đang chờ các học viên lên biểu diễn.
Sài Tư Viễn bốc số thứ tự ra con 1, muốn khóc thét tới nơi.
"Các anh em, tôi lên trước đây" Hắn cười khổ, vẫy vẫy tay với đám học viên ban A, đối với lần xếp hạng này của mình đã chuẩn bị tâm lý.
Có lẽ vì đây là lần đầu tiên biểu diễn trên một sân khấu lớn nên hắn có chút thấp thỏm, mấy ngày qua tập cũng chả ra đâu vào đâu, nên vừa lên nhảy vài động tác đầu đã mắc âu, nhạc vang lên rồi mà hắn không nhớ nổi động tác kế tiếp, thành ra nhạc một đường mà hắn quơ quào một nẻo, không đuổi kịp theo nhạc nên toàn bộ màn nhảy xem như đi tong.
"Haizzzzzzzzaizzzzzzzz......" Kết thúc phần biểu diễn, Sài Tư Viễn thở một hơi dài, thần sắc có chút ủ rủ. Nhảy nát như này, không cần mentor nhận xét hắn cũng biết mình bị xếp ở hạng bét là cái chắc.
Thân là dance mentor, Tần Khả Vi nhìn thoáng qua phiếu đánh giá xếp hạng trên bàn sau đó nói: "Sài Tư Viễn, cậu vào lớp A ở lần xếp hạng đầu tiên đúng không?"
"Đúng vậy" Sài Tư Viễn cắn môi, lo lắng đáp lại.
Tần Khả Vi nghe xong thì đáp: "Vậy cậu có nghĩ phần biểu diễn hôm nay của mình có xứng đáng được ở lại lớp A không?"
"Không, hôm nay em nhảy không được ổn lắm" Hắn giơ tay lên sờ tai, giải thích: " Tay chân của em không nghe lời em gì cả, mấy hôm nay tập luyện cũng đâu đến nổi nào, vốn em nghĩ chắc cố thêm tí nữa sẽ ổn, ai ngờ nhạc nhanh quá..."
"Nếu cho cậu biểu diễn thêm lần nữa, tôi nghĩ lần này cậu sẽ thể hiện tốt hơn. Nhưng rất tiếc ở đây không có vụ cho thi lại đâu nhé". Cố Văn An lúc nói còn không quên liếc nhìn đám học viên, hiển nhiên đang nói cho bọn họ nghe luôn.
Thi đấu là thi đấu, kết quả chung cuộc chính là thứ đáng quan tâm nhất, ai rảnh đi care quá trình luyện tập làm gì cho mệt.
Sài Tư Viễn cũng hiểu rõ đạo lý này cho nên im lặng chờ đánh giá xếp hạng của mình.
Bốn vị ngồi dưới châu đầu ghé tai nhau thảo luận một lúc lâu, cuối cùng Quý Tu Niên mở miệng công bố kết quả: "Tư Viễn, ban C, lần sau cố gắng hơn nhé"
Kết quả công bố xong, nhóm học viên bên kia khẩn trương hẳn lên____
"Má ơi, từ A rớt cái tủm xuống C, kích thích quá trời ơi!!"
"Kỳ thật tui thấy họ Sài nhảy cũng ok lắm luôn, hắn vào lớp C thì xíu nữa chắc tôi xuống tận lớp F luôn cho coi!"
"Hôm nay các mentor nghiêm khắc quá trời, không biết ai sẽ là người vào ban A đầu tiên nữa!"
"Chắc là Chử Chính Thanh haaa, nghe đồn hắn học nhảy từ thuở còn thơ mà"
....
Sài Tư Viễn tự giác tháo phiếu lớp A trên áo xuống, đến khu vực ban C ngồi xem màn trình diễn tiếp theo. Mặc dù là người đầu tiên từ lớp A rớt xuống đây hắn cũng không hoảng lắm, nhảy không phải là sở trường của hắn, nghĩ bụng lần sau lội ngược vòng bằng khả năng ca hát là ok ngay.
Màn trình diễn tiếp theo là một học viên đến từ lớp F.
Cho nên lúc thấy gã nhảy không tốt, sai từa lưa bọn họ cũng không ngạc nhiên lắm.
Thẩm Thừa Dục cầm mic, nhún vai tuyên bố: "lớp F"
Lần thi thứ ba là TTS Chử Chính Thanh, nghe đồn có kinh nghiệm nhảy nhót lâu năm.
"Cậu vào ban B ở lần xếp hạng thứ nhất nhỉ?" Cố Văn An cười hỏi Chử Chính Thanh. "Tôi đọc hồ sơ thấy cậu viết bản thân dance rất giỏi, cậu đoán thử xem lần xếp hạng thứ 2 này cậu vào ban nào đi?"
Chử Chính Thanh hơi ngượng ngùng, nhưng vẫn tự tin đáp: "Cái này sao mà đoán được ạ, nhưng em tin tưởng lần này em sẽ vào lớp A"
Cố Văn An nhướng mày: "Ok, vậy bắt đầu diễn thôi"
So với màn nhảy của hai học viên trước đó thì rõ ràng Chử Chính Thanh nhảy ổn vô cùng, xét về kỹ thuật hay sức bật đều rất mạnh mẽ, giơ tay nhấc chân đều mềm dẻo, nhìn là biết đã được huấn luyện rất bài bản.
"Waaaao, người anh em này hồi trước thuộc nhóm nào vậy ta, sao tui lại không chú ý đến một nhân tài siêu hạng như này."
"Ông này chắc chắn vào lớp A ngay và luôn cho xem!!"
"Huhuuu bây giờ tui lo cho tui quá, phải nàm thao đây ạ???
Chử Chí Thanh đứng trước màn ảnh, nghe nhóm học viên đang ríu rít thảo luận đồng thời liếc mắt nhìn Lục Húc một cái, khóe miệng cong cong. Hắn đợt này nhảy không tồi, thêm vào đó là mấy lời bình tốt đẹp của đám học viên đằng sau, hắn nghĩ, hắn không vào được ban A mới là lạ đó!
Thẩm Thừa Dục cầm mic lên nói với Chử Chính Thanh: "Phần dance của cậu rất tốt, chúng tôi quyết định xếp cậu ở ban B"
What?
Ban B á?
Nụ cười trên mặt Chử Chính Thanh dần đơ lại, cảm thấy kết quả không công bằng với thực lực của hắn: "Các thầy ơi, cho em hỏi tiêu chuẩn xét thứ hạng là gì vậy ạ?"
"Ồ, hắn dám nghi ngờ kết quả đánh giá của các vị mentor kìa" Lúc chương trình bắt đầu quay, nhóm F4 đã ngồi chực sẵn bên cạnh bàn giám khảo xem biểu diễn, đồng thời nhận xét đánh giá học viên ké luôn.
Hạ Tinh Hoa còn nhớ rõ cái gã họ Chử này là người hồi nãy dám mở mồm thối nói xấu Lục Đại nhân, cho nên cậu không nhịn được mở miệng oán trách một câu.
Đồng bọn nghe xong cũng sôi nổi phụ họa ____
"Hừmm, cái thằng chết bầm này nhảy nhót cũng tầm thường chán, xếp vào ban B là chăm chước cho lắm rồi đeiii"
"Chuẩn, nhân phẩm với skill nát y hệt nhau!"
Quý Tu Niên mặt lạnh như băng, tận lực lơ đi mấy lời bình của 4 nhóc nhiều chiện. Mắt thấy Chử Chính Thanh có vẻ không phục với kết quả vừa rồi, y bình tĩnh đáp: "Chúng tôi đã xem xét kỹ lưỡng màn trình diễn của cậu rồi mới đối chiếu với tiêu chuẩn của từng cấp bậc. Phần dance của cậu tốt thật, nhưng lại không có hồn. Chúng tôi nghĩ, một màn trình diễn xuất sắc là khi dancer đó truyền tải được cảm xúc của bản thân vào từng bước nhảy, từng điệu nhảy đó chầm chậm chạm đến trái tim của những người đang xem tiết mục ấy và đây mới chính là thứ tuyệt vời nhất. Cậu có hiểu ý tôi không? Còn có cái gì thắc mắc nữa không?"
"Cảm ơn thầy Quý, tôi không còn vấn đề gì thắc mắc nữa ạ"
Chử Chính Thanh nói vậy nhưng vẫn không cam lòng. Với lại mentor đã nói như vậy rồi, hắn cãi lại cũng không được.
Mắt thấy Lục Húc là người kế tiếp lên thi, Chử Chính Thanh hừ lạnh một tiếng, hắn hiện tại muốn xem thử cái đứa học nhảy nửa mùa như thằng kia có thể dance thành cái trò hề gì.
"Oaaa, thanh niên đẹp trai nhứt tui từng gặp lên sânnn gòii!!"
"Lại là lớp A, không biết là ở lại hay rớt cái đùng xuống lớp C tiếp!"
"Uầy nói không chừng ổng hát tốt ơi là tốt nhưng nhảy lại nát be bét lùm bum ấy!"
"Anhh Húc đẹp trai quá à, cố lên nhaaaa"
....
So với những người khác, nhân khí của Lục Húc rõ ràng cao hơn nhiều.
Ban giám khảo cũng có chút chờ mong màn biểu diễn của thanh niên đẹp trai này.
Thẩm Thừa Dục nhanh chóng bắt chuyện: "Lục Húc, cậu có nghĩ rằng cậu sẽ được vào ban A tiếp không?"
Vấn đề này tương đối kích thích, Lục Húc lại chẳng để tâm cho lắm, chỉ mỉm cười thoải mái đáp lại: "Cái này tôi chưa nghĩ đến, tôi chỉ phụ trách dance thôi, các vị mentor mới là người quyết định mấy chuyện này mà?"
Quý Tu Niên không khỏi lia mắt nhìn Lục Húc nhiều hơn, cái thằng bé này luôn như vậy, gặp tình huống khó xử nào cũng đều dùng ôn hòa nhã nhặn đối xử.
Mới 18 tuổi mà có thể làm được như vậy, quả thật là hiếm thấy.
Vì thời gian eo hẹp nên ban giám khảo chỉ trò chuyện vài câu với cậu rồi dừng, ngồi im đợi âm nhạc vang lên.
"Hay là chúng ta cũng lên đó đi!" Hạ Tinh Hoa vốn đến đây để xem náo nhiệt, nhưng lúc thấy Đại nhân trên sân khấu, cậu nhịn không được muốn bay lên đó nhảy chung cho vui.
Tuy chẳng ai thấy được bọn họ nhưng đều tuyệt vời nhất là được nhảy cùng với ngài Lục cơ!
Quý Tu Niên trơ mắt nhìn 4 nhóc quỷ bay đến chỗ Lục húc đang đứng.
"Thanh xuân chính là tín ngưỡng của cuộc đời tôi, tôi mong một ngày nào đó bàn tay này sẽ chạm đến vinh quang rực rỡ..."
Phòng phát sóng không bật đèn vào ban ngày, nhưng trên người Lục Húc như tự phát ra ánh sáng, cậu đứng ở đó, khi khúc nhạc dạo vang lên, cậu tùy hứng lắc lư theo giai điệu, trông vừa buông thả tự tại, vừa tiêu diêu thoải mái, khiến tâm tình người xem thả lỏng thư thái.
Đoạn điệp khúc vang lên, Lục Húc cứ như biến thành một người khác. Cơ thể cao gầy trở nên mạnh mẽ khỏe khoắn, động tác uyển chuyển dứt khoát đung đưa theo nhịp điệu. Cậu hiện tại giống một vị dancer chuyên nghiệp đang đắm chìm trong thế giới riêng của mình mà bản thân Lục Húc cũng chẳng cần phải cố ý làm thế, bản thân cậu vốn phóng khoáng tự tái, ý cười trên mặt cũng tự nhiên vô cùng, tựa như một vị hoàng tử đang đứng trên sân khấu chói lòa.
Lục Húc rất đặc biệt, quanh người tràn ngập hơi thở trẻ trung của thanh xuân tươi đẹp khó mà giải thích nổi. Cuối bài còn tùy tiện nháy mắt một cái khiến người xem đứa nào đứa nấy tâm loạn như ma.
"Aaaaaa, đây là điệu nhảy thần tiên gì vậy nè, thật sự đã chạm đến con tim cụa tuiiiii. Tại sao cậu ấy lại nhảy tốt như vậy chứ?!!"
"Móa, người này là đứa học nhảy có vài hôm á hả?!"
"Ôi toàn thân cậu ấy cái mọe gì cũng đẹp!"
...
Lục Húc nhảy như thế nào, tất cả mọi người ở đây ai cũng hiểu rõ.
Tần Khả Vi và Thẩm Thừa Dực thay phiên nhau trêu: "Sư ca, may mắn chúng ta xuất đạo sớm!"
"Đúng vậy, nếu muộn một chút là bị cậu ấy giựt fan rồi ha ha haa"
Không quan tâm bốn vị giám khảo phía dưới khen chê ra sao, Lục Húc vẫn đứng im cười, chờ đợi kết quả.
Quý Tu Niên nhìn thái độ của cậu, càng thêm vừa lòng. Cho nên có sao y đều nói vậy. Lục Húc nhảy rất tốt, 4 nhóc kia cũng tốt không kém.
Lúc Lục Húc biểu diễn, 4 đứa kia cũng nhảy theo, thậm chí có vài lần 5 người bọn ăn ý di chuyển đội hình rất chi là hợp lý nữa. Ngoại trừ cái tên mặc áo sơ mi in hình bông hoa ra thì 3 nhóc quỷ còn lại đứa nào đứa nấy cũng ưu tú.
Quý Tu Niên bỗng nhiên nghĩ tới hình ảnh 4 đứa này tập vũ đạo cùng các học viên.
Bọn họ so với những tập sinh lão luyện thì giỏi hơn rất nhiều.. màn trình diễn cũng rất tốn, cho người ta cảm giác dù bên ngoài đang có sóng to gió lớn thì bọn họ vẫn bình tĩnh và quản lý biểu cảm mượt mà, nếu người khác cũng có thể nhìn thấy 4 đứa kia thì mới biết được bọn họ đã có một màn nhảy xuất sắc ra sao.
Hạ Tinh Hoa đứng bên cạnh Lục Húc, chờ các mentor công bố kết quả, trong lúc lơ đãng, cậu thấy Quý ảnh đế đang nhìn mình.
Cho nên, rốt cuộc Ngài ấy có thể nhìn thấy bọn họ à?
Hạ Tinh Hoa rất hoang mang, trong lòng không khỏi tính toán một chút.
Mà lúc này, phía ban giám khảo bắt đầu công bố kết quả xếp hạng.
"Lớp A, lớp A, lớp AAAAAA"
Màn trình diễn của Lục Húc rất ưu tú, cả đám học viên vỗ tay hét lớn.
"Lục Húc, lần xếp hạng đợt này của cậu là ____" Quý Tu Niên hắng giọng, cố tình dừng lại giữa chừng, nháy mắt với cậu. Lục Húc thì chẳng hồi hộp một miếng nào, cậu mỉm cười nhìn mentor họ Quý, đáy mắt còn mang theo vài nét tinh nghịch.
Khi hai ánh mắt chạm nhau, khoé môi Quý Tu Niên khẽ cong, cao giọng nói một câu: "Lớp A, chúc mừng nhé!"