Chương 8: Lục tiên, đại thiên tài?
Lục Tiên cười to, âm thanh vang vọng trong không gian, biểu lộ sự hứng thú và khinh bỉ đối với tình huống. "Khá khá khá, ngươi nói gì cơ? Tha cho ta à? Há há há há!" Anh ta cười vang, ánh mắt đầy vẻ hớn hở nhìn Nhị sư đệ.
Dù Nhị sư đệ đã tha cho anh ta một lần, nhưng Lục Tiên không hề thể hiện sự biết ơn hay sự nhận thức về hành động của mình. Thay vào đó, anh ta chỉ biểu lộ sự vui vẻ và hạnh phúc về việc được "tha cho" một cách tự do, nhưng không hề có dấu hiệu của sự thay đổi hay sự cảm thông.
Sự kiêu ngạo và tàn ác của Lục Tiên tiếp tục phát triển, làm cho không khí trở nên căng thẳng hơn trong cuộc chiến giữa hai phe. Nhưng Nhị sư đệ và nhóm đại sư huynh không ngừng hy vọng rằng, dù khó khăn có lớn đến đâu, thì sự đoàn kết và lòng kiên trì vẫn sẽ chiến thắng sự tàn ác và ác ý.
Lục Tiên phát ra tiếng cười lớn, ánh mắt lúc này rõ ràng là đầy thú vị và ác ý. "Không không không, là ta tha cho ngươi mới đúng! À không, sao mà tha được chứ! Chúng ta còn chưa chơi đủ mà! Há há há há!" Anh ta cười vang, âm thanh tràn ngập sự khích lệ và sự tinh nghịch.
Bằng cách này, Lục Tiên không chỉ thể hiện sự kiêu ngạo và tự tin về sức mạnh của mình, mà còn cho thấy sự thích thú và niềm vui khi tham gia vào trò chơi của mình. Anh ta coi cuộc chiến như một trò đùa và thú vị, và không ngừng tìm cách để gây nguy hiểm và thách thức cho đối thủ.
Với sự tự tin và tinh thần hứng khởi của mình, Lục Tiên là một đối thủ không dễ dàng để đối phó. Dù vậy, nhóm đại sư huynh vẫn không ngừng chiến đấu và hy vọng rằng sẽ có cơ hội để đối phó với anh ta và đánh bại sự tàn ác của tứ tiên tặc.
Đại sư huynh, trong sự tức giận và bất mãn, nêu ra câu hỏi đầy ý nghĩa trước Lục Tiên. Anh ta không chỉ đặt ra một câu hỏi quan trọng, mà còn thể hiện sự tò mò và mong muốn hiểu biết sâu hơn về động cơ của Lục Tiên.
"Lục Tiên, rõ ràng ngươi là một đại thiên tài trong giới trẻ tu tiên," Đại sư huynh nói, giọng điềm đạm nhưng rõ ràng là có sự cảm thấy bất mãn. "Tại sao ngươi lại chọn làm kẻ thù với chúng sinh thiên hạ, thay vì bảo vệ họ?"
Câu hỏi của đại sư huynh không chỉ là một lời thách thức, mà còn là một lời giao tiếp cởi mở và chân thành. Anh ta mong muốn hiểu rõ hơn về tâm trạng và ý định của Lục Tiên, và có thể tìm ra cách để thuyết phục anh ta từ bỏ con đường tàn ác mà anh ta đang theo đuổi.
Dù Lục Tiên có thể trả lời câu hỏi này bằng cách nào, thì đây vẫn là một cơ hội để mở ra một cuộc trò chuyện sâu sắc về đạo lý, trách nhiệm, và ý nghĩa của việc sử dụng sức mạnh và tài năng.
Lục Tiên bất ngờ lên tiếng trong một cảm xúc hỗn loạn, khẳng định nỗi đau và khao khát sự cứu giúp. Anh ta thể hiện sự lo lắng và tuyệt vọng trước tình hình bi thảm mà anh ta đang phải đối mặt, và mong muốn sự giúp đỡ từ đối thủ. Nha?h mà khô?g có q?ả?g cáo, chờ gì tìm ?ga? ﹎ ??Um????e ?.?? ﹎
"Cứu, cứu ai cơ! Ngay cả người con gái ta yêu nhất cũng bị các ngươi hại chết," Lục Tiên nói, giọng điềm đạm nhưng rõ ràng chứa đựng sự lo lắng và đau đớn. "Ta cần cứu ai đây, cứu ai đây! Đại sư huynh, nói cho ta biết đi nào! Há há há há há!"
Sự xuất hiện của Lục Tiên trong tình trạng này khiến cho đại sư huynh và nhóm cảm thấy bất ngờ và thậm chí là sốc. Dù vẫn còn nghi ngờ về ý đồ thực sự của Lục Tiên, nhưng họ cũng không thể phủ nhận sự tuyệt vọng và khao khát giúp đỡ trong lời nói của anh ta.
Đối mặt với tình hình đầy rẫy khó khăn và mâu thuẫn, nhóm đại sư huynh phải đưa ra quyết định khó khăn: liệu họ nên tin tưởng vào tình cảm và nỗi đau của Lục Tiên để cùng nhau đối phó với mối đe dọa chung, hay là nên tiếp tục đối diện với anh ta như một kẻ thù.
Nhị sư đệ, trong sự quan tâm và lo lắng về Lục Tiên, đưa ra một lời mời hấp dẫn và cảm thông. Anh ta muốn giúp Lục Tiên thoát khỏi tình trạng mê muội và tìm lại con đường đúng đắn, bằng cách nhắc nhở anh ta về sự quan trọng của gia đình và nhiệm vụ của mình.
"Lục Tiên, theo ta quay về," Nhị sư đệ nói, giọng điềm đạm nhưng đầy ấm áp. "Tông môn có rất nhiều sư muội xinh đẹp đang chờ đệ. Nào, theo ta về đi, đừng chấp mê bất ngộ nữa."
Lời mời của Nhị sư đệ chứa đựng sự yêu thương và hy vọng vào khả năng của Lục Tiên để thay đổi và hòa nhập vào một môi trường tích cực hơn. Anh ta muốn giúp đỡ Lục Tiên vượt qua khó khăn và tìm lại niềm vui và ý nghĩa trong cuộc sống.
Dù Lục Tiên sẽ có phản ứng như thế nào là một điều bí ẩn, nhưng sự quan tâm và sự chân thành từ Nhị sư đệ có thể làm cho anh ta cảm thấy động viên và tin tưởng vào khả năng của mình để thay đổi và hòa nhập trở lại vào cộng đồng.
Đồng đội của Lục Tiên, trong sự lo lắng và bất ngờ, phát ngôn với tâm trạng phản ứng và mơ hồ. Họ đặt ra câu hỏi với sự hoài nghi và cảm xúc, tìm kiếm sự giải đáp từ Lục Tiên về hành động của anh ta.
"Ôi chao Lục Tiên, ngươi tính bỏ rơi bọn ta hay sao?" Đồng đội của Lục Tiên nói, giọng điềm đạm nhưng đầy hoài nghi. "Chúng ta đều lo lắng về ngươi, không biết ngươi có ý định gì. Hãy nói cho chúng ta biết đi."
Sự phát ngôn của đồng đội Lục Tiên phản ánh sự lo lắng và sự bất an trong tình hình hiện tại. Họ muốn hiểu rõ về ý định và suy nghĩ của Lục Tiên, và mong muốn có sự thông tin và động viên từ anh ta. Một cuộc trò chuyện mở cửa có thể giúp giải quyết những mâu thuẫn và đồng thời tạo điều kiện cho sự đồng lòng và hợp tác giữa các thành viên trong nhóm.
Lời nói của đồng đội Lục Tiên dường như chỉ là một trò đùa, làm dấy lên sự hài hước và nhẹ nhàng trong tình hình căng thẳng. Họ không chỉ bày tỏ sự phù hợp và sự linh hoạt trong tình huống, mà còn giúp làm dịu đi không khí căng thẳng và lo lắng.
"Hahaha, bọn ta chỉ đùa thôi, ngươi cứ đi đi," đồng đội của Lục Tiên nói, giọng cười to rõ vui vẻ. "Mang nhiều mỹ nữ về đây cho ta tẩm bổ cũng tốt. Hí hí hí."
Bằng cách này, họ cho thấy sự linh hoạt và thái độ lạc quan trong việc đối phó với tình huống khó khăn. Mặc dù đang đối mặt với nguy cơ và căng thẳng, nhưng sự hài hước và lạc quan vẫn là điểm sáng trong môi trường tối tăm của họ, giúp họ vượt qua những thử thách một cách vui vẻ và đầy năng lượng.
Lục Tiên tiếp tục bày tỏ tính cách hài hước và lạc quan của mình, khẳng định lời đề nghị với sự hứng thú và động viên. Anh ta sử dụng hình ảnh của đồ ăn ngon như một lời mời hấp dẫn, để kêu gọi đồng đội tham gia vào trải nghiệm của anh ta.
"Đi chứ, sao lại không đi? Há há há há," Lục Tiên nói, tiếng cười vang vọng trong không gian. "Đồ ăn ngon dâng tận miệng, sao không đi chứ? Khà khà khà khà."
Bằng cách này, Lục Tiên không chỉ thể hiện sự hứng thú và sự mong đợi về sự tham gia của đồng đội, mà còn tạo ra một bầu không khí thoải mái và vui vẻ trong nhóm. Dù đang đối mặt với những thử thách và nguy cơ, nhưng sự lạc quan và niềm vui vẫn luôn hiện diện, giúp họ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn một cách đầy tự tin.
Những lời đùa giỡn của nhóm Lục Tiên không chỉ gây ra sự bất mãn mà còn khiến nhóm đại sư huynh tức giận vô cùng. Dù được thể hiện qua sự hài hước và vui vẻ, nhưng những lời nói không chú ý của họ có thể gây ra sự hiểu lầm hoặc làm tổn thương người khác một cách không cần thiết.
Nhóm đại sư huynh, với trách nhiệm và cam kết của mình trong việc bảo vệ người dân và duy trì trật tự trong xã hội, có thể không chấp nhận được sự cố tình và thiếu tôn trọng từ phía nhóm Lục Tiên. Họ có thể cảm thấy tức giận vì cảm giác bị coi thường và xem thường, cũng như lo ngại về tác động tiêu cực của hành động của nhóm Lục Tiên đối với cộng đồng.
Trong bối cảnh căng thẳng và đầy rẫy nguy hiểm, sự giao tiếp cẩn thận và sự tôn trọng lẫn nhau là rất quan trọng. Một sự hiểu biết sâu sắc và sự nhất quán trong nhóm sẽ giúp họ vượt qua mọi thử thách một cách hiệu quả hơn, bằng cách tạo ra một môi trường hòa bình và hợp tác.
Lời phát ngôn của Nhị Sư Đệ phản ánh sự phẫn nộ và sự mất kiểm soát trong tình hình căng thẳng. Trong lúc tức giận, anh ta đã thể hiện sự căm phẫn và không kiểm soát bằng cách lên tiếng một cách không kiểm soát và thách thức Lục Tiên.
"Tôi đúng là không nên mời ngươi trở về mà! Ah ah ah!" Nhị Sư Đệ nói, giọng điên cuồng và căm phẫn. "Chịu chết đi!"
Tuy nhiên, sự tự tin và quyết đoán của Nhị Sư Đệ đã không được đền đáp khi anh ta bất ngờ gặp phải một tình huống bất ngờ và mất sức mạnh, khiến cho ý định của anh ta bị phá vỡ.
Những biến cố này không chỉ là một cú sốc đối với Nhị Sư Đệ mà còn làm gia tăng thêm sự căng thẳng và lo lắng trong nhóm. Trong một tình huống như vậy, sự kiên nhẫn và khả năng xử lý một cách thông thái là cần thiết để ngăn chặn bất kỳ sự tổn thương nào xảy ra.
vẫn không mất đi tính cách hài hước và phóng khoáng của mình. Anh ta tiếp tục thách thức và trêu đùa với Nhị Sư Đệ một cách không biết sợ hãi, với hy vọng khơi gợi sự phản ứng từ đối thủ.
"Ôi chao, sức mạnh đâu rồi? Đến đây đánh ta đi nè, Nhị Sư Huynh yêu dấu của ta," Lục Tiên nói, giọng điệu hài hước nhưng cũng chứa đựng sự châm chọc và thách thức.
Bằng cách này, Lục Tiên không chỉ thể hiện sự mạnh mẽ và sự kiên nhẫn trong một tình huống khó khăn, mà còn cho thấy sự bất khuất và sự tự tin của mình trước mặt đối thủ. Dù đang đối mặt với nguy hiểm, anh ta vẫn giữ vững tính cách vui vẻ và không sợ hãi, làm cho mọi người xung quanh cảm thấy an tâm và động viên.
Dù Nhị sư đệ đã tha cho anh ta một lần, nhưng Lục Tiên không hề thể hiện sự biết ơn hay sự nhận thức về hành động của mình. Thay vào đó, anh ta chỉ biểu lộ sự vui vẻ và hạnh phúc về việc được "tha cho" một cách tự do, nhưng không hề có dấu hiệu của sự thay đổi hay sự cảm thông.
Sự kiêu ngạo và tàn ác của Lục Tiên tiếp tục phát triển, làm cho không khí trở nên căng thẳng hơn trong cuộc chiến giữa hai phe. Nhưng Nhị sư đệ và nhóm đại sư huynh không ngừng hy vọng rằng, dù khó khăn có lớn đến đâu, thì sự đoàn kết và lòng kiên trì vẫn sẽ chiến thắng sự tàn ác và ác ý.
Lục Tiên phát ra tiếng cười lớn, ánh mắt lúc này rõ ràng là đầy thú vị và ác ý. "Không không không, là ta tha cho ngươi mới đúng! À không, sao mà tha được chứ! Chúng ta còn chưa chơi đủ mà! Há há há há!" Anh ta cười vang, âm thanh tràn ngập sự khích lệ và sự tinh nghịch.
Bằng cách này, Lục Tiên không chỉ thể hiện sự kiêu ngạo và tự tin về sức mạnh của mình, mà còn cho thấy sự thích thú và niềm vui khi tham gia vào trò chơi của mình. Anh ta coi cuộc chiến như một trò đùa và thú vị, và không ngừng tìm cách để gây nguy hiểm và thách thức cho đối thủ.
Với sự tự tin và tinh thần hứng khởi của mình, Lục Tiên là một đối thủ không dễ dàng để đối phó. Dù vậy, nhóm đại sư huynh vẫn không ngừng chiến đấu và hy vọng rằng sẽ có cơ hội để đối phó với anh ta và đánh bại sự tàn ác của tứ tiên tặc.
Đại sư huynh, trong sự tức giận và bất mãn, nêu ra câu hỏi đầy ý nghĩa trước Lục Tiên. Anh ta không chỉ đặt ra một câu hỏi quan trọng, mà còn thể hiện sự tò mò và mong muốn hiểu biết sâu hơn về động cơ của Lục Tiên.
"Lục Tiên, rõ ràng ngươi là một đại thiên tài trong giới trẻ tu tiên," Đại sư huynh nói, giọng điềm đạm nhưng rõ ràng là có sự cảm thấy bất mãn. "Tại sao ngươi lại chọn làm kẻ thù với chúng sinh thiên hạ, thay vì bảo vệ họ?"
Câu hỏi của đại sư huynh không chỉ là một lời thách thức, mà còn là một lời giao tiếp cởi mở và chân thành. Anh ta mong muốn hiểu rõ hơn về tâm trạng và ý định của Lục Tiên, và có thể tìm ra cách để thuyết phục anh ta từ bỏ con đường tàn ác mà anh ta đang theo đuổi.
Dù Lục Tiên có thể trả lời câu hỏi này bằng cách nào, thì đây vẫn là một cơ hội để mở ra một cuộc trò chuyện sâu sắc về đạo lý, trách nhiệm, và ý nghĩa của việc sử dụng sức mạnh và tài năng.
Lục Tiên bất ngờ lên tiếng trong một cảm xúc hỗn loạn, khẳng định nỗi đau và khao khát sự cứu giúp. Anh ta thể hiện sự lo lắng và tuyệt vọng trước tình hình bi thảm mà anh ta đang phải đối mặt, và mong muốn sự giúp đỡ từ đối thủ. Nha?h mà khô?g có q?ả?g cáo, chờ gì tìm ?ga? ﹎ ??Um????e ?.?? ﹎
"Cứu, cứu ai cơ! Ngay cả người con gái ta yêu nhất cũng bị các ngươi hại chết," Lục Tiên nói, giọng điềm đạm nhưng rõ ràng chứa đựng sự lo lắng và đau đớn. "Ta cần cứu ai đây, cứu ai đây! Đại sư huynh, nói cho ta biết đi nào! Há há há há há!"
Sự xuất hiện của Lục Tiên trong tình trạng này khiến cho đại sư huynh và nhóm cảm thấy bất ngờ và thậm chí là sốc. Dù vẫn còn nghi ngờ về ý đồ thực sự của Lục Tiên, nhưng họ cũng không thể phủ nhận sự tuyệt vọng và khao khát giúp đỡ trong lời nói của anh ta.
Đối mặt với tình hình đầy rẫy khó khăn và mâu thuẫn, nhóm đại sư huynh phải đưa ra quyết định khó khăn: liệu họ nên tin tưởng vào tình cảm và nỗi đau của Lục Tiên để cùng nhau đối phó với mối đe dọa chung, hay là nên tiếp tục đối diện với anh ta như một kẻ thù.
Nhị sư đệ, trong sự quan tâm và lo lắng về Lục Tiên, đưa ra một lời mời hấp dẫn và cảm thông. Anh ta muốn giúp Lục Tiên thoát khỏi tình trạng mê muội và tìm lại con đường đúng đắn, bằng cách nhắc nhở anh ta về sự quan trọng của gia đình và nhiệm vụ của mình.
"Lục Tiên, theo ta quay về," Nhị sư đệ nói, giọng điềm đạm nhưng đầy ấm áp. "Tông môn có rất nhiều sư muội xinh đẹp đang chờ đệ. Nào, theo ta về đi, đừng chấp mê bất ngộ nữa."
Lời mời của Nhị sư đệ chứa đựng sự yêu thương và hy vọng vào khả năng của Lục Tiên để thay đổi và hòa nhập vào một môi trường tích cực hơn. Anh ta muốn giúp đỡ Lục Tiên vượt qua khó khăn và tìm lại niềm vui và ý nghĩa trong cuộc sống.
Dù Lục Tiên sẽ có phản ứng như thế nào là một điều bí ẩn, nhưng sự quan tâm và sự chân thành từ Nhị sư đệ có thể làm cho anh ta cảm thấy động viên và tin tưởng vào khả năng của mình để thay đổi và hòa nhập trở lại vào cộng đồng.
Đồng đội của Lục Tiên, trong sự lo lắng và bất ngờ, phát ngôn với tâm trạng phản ứng và mơ hồ. Họ đặt ra câu hỏi với sự hoài nghi và cảm xúc, tìm kiếm sự giải đáp từ Lục Tiên về hành động của anh ta.
"Ôi chao Lục Tiên, ngươi tính bỏ rơi bọn ta hay sao?" Đồng đội của Lục Tiên nói, giọng điềm đạm nhưng đầy hoài nghi. "Chúng ta đều lo lắng về ngươi, không biết ngươi có ý định gì. Hãy nói cho chúng ta biết đi."
Sự phát ngôn của đồng đội Lục Tiên phản ánh sự lo lắng và sự bất an trong tình hình hiện tại. Họ muốn hiểu rõ về ý định và suy nghĩ của Lục Tiên, và mong muốn có sự thông tin và động viên từ anh ta. Một cuộc trò chuyện mở cửa có thể giúp giải quyết những mâu thuẫn và đồng thời tạo điều kiện cho sự đồng lòng và hợp tác giữa các thành viên trong nhóm.
Lời nói của đồng đội Lục Tiên dường như chỉ là một trò đùa, làm dấy lên sự hài hước và nhẹ nhàng trong tình hình căng thẳng. Họ không chỉ bày tỏ sự phù hợp và sự linh hoạt trong tình huống, mà còn giúp làm dịu đi không khí căng thẳng và lo lắng.
"Hahaha, bọn ta chỉ đùa thôi, ngươi cứ đi đi," đồng đội của Lục Tiên nói, giọng cười to rõ vui vẻ. "Mang nhiều mỹ nữ về đây cho ta tẩm bổ cũng tốt. Hí hí hí."
Bằng cách này, họ cho thấy sự linh hoạt và thái độ lạc quan trong việc đối phó với tình huống khó khăn. Mặc dù đang đối mặt với nguy cơ và căng thẳng, nhưng sự hài hước và lạc quan vẫn là điểm sáng trong môi trường tối tăm của họ, giúp họ vượt qua những thử thách một cách vui vẻ và đầy năng lượng.
Lục Tiên tiếp tục bày tỏ tính cách hài hước và lạc quan của mình, khẳng định lời đề nghị với sự hứng thú và động viên. Anh ta sử dụng hình ảnh của đồ ăn ngon như một lời mời hấp dẫn, để kêu gọi đồng đội tham gia vào trải nghiệm của anh ta.
"Đi chứ, sao lại không đi? Há há há há," Lục Tiên nói, tiếng cười vang vọng trong không gian. "Đồ ăn ngon dâng tận miệng, sao không đi chứ? Khà khà khà khà."
Bằng cách này, Lục Tiên không chỉ thể hiện sự hứng thú và sự mong đợi về sự tham gia của đồng đội, mà còn tạo ra một bầu không khí thoải mái và vui vẻ trong nhóm. Dù đang đối mặt với những thử thách và nguy cơ, nhưng sự lạc quan và niềm vui vẫn luôn hiện diện, giúp họ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn một cách đầy tự tin.
Những lời đùa giỡn của nhóm Lục Tiên không chỉ gây ra sự bất mãn mà còn khiến nhóm đại sư huynh tức giận vô cùng. Dù được thể hiện qua sự hài hước và vui vẻ, nhưng những lời nói không chú ý của họ có thể gây ra sự hiểu lầm hoặc làm tổn thương người khác một cách không cần thiết.
Nhóm đại sư huynh, với trách nhiệm và cam kết của mình trong việc bảo vệ người dân và duy trì trật tự trong xã hội, có thể không chấp nhận được sự cố tình và thiếu tôn trọng từ phía nhóm Lục Tiên. Họ có thể cảm thấy tức giận vì cảm giác bị coi thường và xem thường, cũng như lo ngại về tác động tiêu cực của hành động của nhóm Lục Tiên đối với cộng đồng.
Trong bối cảnh căng thẳng và đầy rẫy nguy hiểm, sự giao tiếp cẩn thận và sự tôn trọng lẫn nhau là rất quan trọng. Một sự hiểu biết sâu sắc và sự nhất quán trong nhóm sẽ giúp họ vượt qua mọi thử thách một cách hiệu quả hơn, bằng cách tạo ra một môi trường hòa bình và hợp tác.
Lời phát ngôn của Nhị Sư Đệ phản ánh sự phẫn nộ và sự mất kiểm soát trong tình hình căng thẳng. Trong lúc tức giận, anh ta đã thể hiện sự căm phẫn và không kiểm soát bằng cách lên tiếng một cách không kiểm soát và thách thức Lục Tiên.
"Tôi đúng là không nên mời ngươi trở về mà! Ah ah ah!" Nhị Sư Đệ nói, giọng điên cuồng và căm phẫn. "Chịu chết đi!"
Tuy nhiên, sự tự tin và quyết đoán của Nhị Sư Đệ đã không được đền đáp khi anh ta bất ngờ gặp phải một tình huống bất ngờ và mất sức mạnh, khiến cho ý định của anh ta bị phá vỡ.
Những biến cố này không chỉ là một cú sốc đối với Nhị Sư Đệ mà còn làm gia tăng thêm sự căng thẳng và lo lắng trong nhóm. Trong một tình huống như vậy, sự kiên nhẫn và khả năng xử lý một cách thông thái là cần thiết để ngăn chặn bất kỳ sự tổn thương nào xảy ra.
vẫn không mất đi tính cách hài hước và phóng khoáng của mình. Anh ta tiếp tục thách thức và trêu đùa với Nhị Sư Đệ một cách không biết sợ hãi, với hy vọng khơi gợi sự phản ứng từ đối thủ.
"Ôi chao, sức mạnh đâu rồi? Đến đây đánh ta đi nè, Nhị Sư Huynh yêu dấu của ta," Lục Tiên nói, giọng điệu hài hước nhưng cũng chứa đựng sự châm chọc và thách thức.
Bằng cách này, Lục Tiên không chỉ thể hiện sự mạnh mẽ và sự kiên nhẫn trong một tình huống khó khăn, mà còn cho thấy sự bất khuất và sự tự tin của mình trước mặt đối thủ. Dù đang đối mặt với nguy hiểm, anh ta vẫn giữ vững tính cách vui vẻ và không sợ hãi, làm cho mọi người xung quanh cảm thấy an tâm và động viên.