Chương 3: Gặp lại
Ba mẹ, con đi làm đây
- Nhiễm Nhiễm còn chưa ăn sáng mà, đi sớm vậy
- Con không ăn đâu, ba mẹ ăn đi, con đi nha
Cô hấp ta hấp tấp xỏ giày, hôm nay cô còn một cuộc họp quan trọng phải chuẩn bị, đến trễ sẽ bị trừ lương mất.
Không phải là nhà cô không có công ty, mà là ba cô bắt cô đi thực tập ở công ty khác, cô cũng không cách nào phản bác lại ba cô vì thế đành tạm như vậy thôi.
Tiểu Nhiễm bắt taxi đến công ty, đường đường con gái yêu quý của chủ tịch tập đoàn Vương Thịnh lại ở công ty bị người ta làm khó dễ, nói ra đúng là tức một bụng mà!
Nếu không vì sợ gây ra phiền phức cho ba cô, cô còn lâu mới nhịn cô ta như vậy.
Chiếc taxi đỗ lại trước cửa công ty, Vương Tiểu Nhiễm tràn đầy năng lượng bước xuống xe, mặc kệ có bị bắt nạt cỡ nào thì vui vẻ vẫn là chính, cô ta càng bắt nạt cô càng vui, chọc tức cô ta chơi!
- Vương Tiểu Nhiễm, cô còn có tâm trạng như vậy
- Không như vậy thì như thế nào, hay là mặt một đống đi vào công ty à
- Hôm nay có cuộc họp cổ đông quan trọng, cô tốt nhất đừng để tôi bắt được điểm yếu
- Lạ thật đấy, Lăng Tường Tuyết sao cô cứ phải kiếm chuyện với tôi vậy
- Bởi vì sao à? Vì tôi thấy cô chướng mắt đấy
- Cô tranh thủ thời gian đi khám đi nha, mắt hỏng rồi không tốt đâu
- Cô... hừ, không nói với cô, đợi đấy!
Lăng Tường Tuyết tức giận giậm chân rời đi, Tiểu Nhiễm đứng ở nơi đó bĩu môi khinh thường rồi cũng đi vào trong.
Bóng dáng cô vừa khuất thì lại có hai người đàn ông đi tới.
- Tư tổng, phu nhân tương lai của ngài có vẻ không phải lần đầu bị như vậy
- Tôi biết rồi
- Vậy chúng ta có cần giúp cô ấy không
- Để xem tình hình đã
Anh vừa nói vừa đi vào trong, mới nãy anh cũng nhìn thấy hai người rồi, có điều cô ta cũng chỉ dùng lời nói đả kích, nếu anh đuổi việc cô ta sẽ làm người khác không phục.
Đợi đến thời cơ anh liền đuổi thẳng cổ cô ta đi, ai bảo dám bắt nạt vợ tương lai của anh làm gì?
- Mọi người mau chuẩn bị, cuộc họp cổ đông sắp bắt đầu
Lăng Tường Tuyết lớn tiếng thông báo, cô ta là trưởng phòng có điều lại vô cùng hống hách, đáng ghét.
Không chỉ riêng Vương Tiểu Nhiễm không ưa cô ta, ngay trong phòng cũng chẳng có mấy người thích cô ta nữa.
Mọi người sắp xếp tài liệu đến phòng họp, cuộc họp lần này là đột xuất, mọi người cũng không biết là có chuyện gì.
- Mọi người, giới thiệu một chút, vị này là Tư tổng, tân chủ tịch của công ty chúng ta
Mọi người đều hướng mắt về anh, cô cũng không ngoại trừ, thì ra hôm nay mở cuộc họp là vì anh chồng hợp đồng của cô sao?
Công ty Trạch Vũ quả thật dạo này có chút sa sút, hiện tại lại được Tiêu Tư mua lại, mọi người cũng không quá bất ngờ.
Hiện tại thế lực Tiêu thị đã bành trướng đến tận nước ngoài, chỉ là một công ty nhỏ như Trạch Vũ muốn so sánh chi bằng nói tự lấy trứng chọi đá.
Tiêu Tư một bộ nam thần lạnh lùng ngồi vào ghế dành cho chủ tịch, ánh mắt như có như không liếc về phía cô, cô cũng hơi nhướng mày nhìn lại anh.
Cuộc họp cũng không có gì đặc sắc, cô cũng không nghe bọn họ nói gì, chỉ là ngồi đó ngẩn ngơ, tâm trạng đã bay lên chín tầng mây rồi.
- Tan họp, mọi người về làm việc đi, Vương Tiểu Nhiễm ở lại
Nghe gọi đến tên mình làm Tiểu Nhiễm giật mình, cô ngơ ngác không hiểu chuyện gì liền đưa đôi mắt khó hiểu nhìn anh.
Mọi người cũng khó hiểu, tại sao một thực tập sinh như cô lại được anh chú ý tới, bọn họ cũng muốn hóng hớt có điều lại bị ánh mắt sắc bén của anh doạ cho bỏ chạy.
- Lại đây
- Hả?
- Tôi bảo em lại đây
Giọng điệu anh rất bình thường có điều lại làm người khác áp lực, Vương Tiểu Nhiễm thầm nuốt nước bọt mà tiến đến gần anh.
" Mình nhớ hình như đâu có chọc ghẹo gì anh ta đâu nhỉ, anh ta đang muốn làm gì đây trời?!"
Cô khép nép như nàng dâu nhỏ mới về nhà chồng, bộ dạng của cô vừa khiến anh bất lực lại có chút buồn cười.
Mèo nhỏ này từ khi nào lại trở nên như vậy, vả lại anh đáng sợ đến vậy à?
- Được rồi, tôi chưa có làm gì em đâu, đừng có làm thành bộ dạng như thế
- Phải đợi anh làm gì tôi mới được sợ à?
- Nói chuyện bình thường chút đi, tôi là đang muốn nói về chuyện đám cưới của hai chúng ta
- Chuyện đó có gì phải nói vả lại anh thấy tôi không bình thường ở chỗ nào
- Chỗ nào cũng bất thường
Thấy cô như vậy anh liền nổi hứng trêu chọc, Tiểu Nhiễm bị anh chọc liền phồng má không cho là đúng.
- Được rồi, tôi đi làm việc đây, nếu không lại bị trừ lương
Mặc dù thực tập sinh như cô cũng có lương nhưng mà cũng chẳng có bao nhiêu, sơ hở một chút là đợi trừ lương, thời buổi này đi làm quả là khó khăn mà!
- Con gái của Vương tổng lại thiếu tiền sao, vả lại bây giờ trên danh nghĩa cô cũng là vị hôn thê của tôi, cần gì cứ mở miệng là được rồi
- Nhưng như vậy người khác sẽ nói tôi dựa hơi anh
- Ai dám nói, tiền của tôi sau này cũng chính là tiền của cô rồi
Cô nghe lời anh nói đáy mắt liền hiện lên tia gian xảo, tuy rất nhanh nhưng với đôi mắt tinh tường của anh sao lại bỏ qua được.
- Nhưng chúng ta chỉ là trên danh nghĩa thôi
Cô lẩm bẩm, giọng rất nhỏ làm anh không nghe thấy cô nói gì.
- Cô nói gì vậy?
- À, không có gì, tôi đi đây, bye bye
Vương Tiểu Nhiễm đánh trống lảng, cô thật muốn nhanh chóng tránh mặt anh. Đối mặt với gương mặt hoàn mĩ này cô đã cố gắng rất nhiều để không chạy đến sờ mặt anh.
Tuy cô không muốn kết hôn nhưng cô lại rất thích ngắm mấy anh trai trắng trẻo đẹp trai như này a!
Sau khi cô chạy trối chết rời khỏi, chỉ thấy trên gương mặt hằng ngày luôn lạnh lùng xuất hiện nụ cười khẽ, nụ cười anh có phần ấm áp, nếu để cô nhìn thấy chắc chắn tâm tư liền bị câu đi mất.
- Nhiễm Nhiễm còn chưa ăn sáng mà, đi sớm vậy
- Con không ăn đâu, ba mẹ ăn đi, con đi nha
Cô hấp ta hấp tấp xỏ giày, hôm nay cô còn một cuộc họp quan trọng phải chuẩn bị, đến trễ sẽ bị trừ lương mất.
Không phải là nhà cô không có công ty, mà là ba cô bắt cô đi thực tập ở công ty khác, cô cũng không cách nào phản bác lại ba cô vì thế đành tạm như vậy thôi.
Tiểu Nhiễm bắt taxi đến công ty, đường đường con gái yêu quý của chủ tịch tập đoàn Vương Thịnh lại ở công ty bị người ta làm khó dễ, nói ra đúng là tức một bụng mà!
Nếu không vì sợ gây ra phiền phức cho ba cô, cô còn lâu mới nhịn cô ta như vậy.
Chiếc taxi đỗ lại trước cửa công ty, Vương Tiểu Nhiễm tràn đầy năng lượng bước xuống xe, mặc kệ có bị bắt nạt cỡ nào thì vui vẻ vẫn là chính, cô ta càng bắt nạt cô càng vui, chọc tức cô ta chơi!
- Vương Tiểu Nhiễm, cô còn có tâm trạng như vậy
- Không như vậy thì như thế nào, hay là mặt một đống đi vào công ty à
- Hôm nay có cuộc họp cổ đông quan trọng, cô tốt nhất đừng để tôi bắt được điểm yếu
- Lạ thật đấy, Lăng Tường Tuyết sao cô cứ phải kiếm chuyện với tôi vậy
- Bởi vì sao à? Vì tôi thấy cô chướng mắt đấy
- Cô tranh thủ thời gian đi khám đi nha, mắt hỏng rồi không tốt đâu
- Cô... hừ, không nói với cô, đợi đấy!
Lăng Tường Tuyết tức giận giậm chân rời đi, Tiểu Nhiễm đứng ở nơi đó bĩu môi khinh thường rồi cũng đi vào trong.
Bóng dáng cô vừa khuất thì lại có hai người đàn ông đi tới.
- Tư tổng, phu nhân tương lai của ngài có vẻ không phải lần đầu bị như vậy
- Tôi biết rồi
- Vậy chúng ta có cần giúp cô ấy không
- Để xem tình hình đã
Anh vừa nói vừa đi vào trong, mới nãy anh cũng nhìn thấy hai người rồi, có điều cô ta cũng chỉ dùng lời nói đả kích, nếu anh đuổi việc cô ta sẽ làm người khác không phục.
Đợi đến thời cơ anh liền đuổi thẳng cổ cô ta đi, ai bảo dám bắt nạt vợ tương lai của anh làm gì?
- Mọi người mau chuẩn bị, cuộc họp cổ đông sắp bắt đầu
Lăng Tường Tuyết lớn tiếng thông báo, cô ta là trưởng phòng có điều lại vô cùng hống hách, đáng ghét.
Không chỉ riêng Vương Tiểu Nhiễm không ưa cô ta, ngay trong phòng cũng chẳng có mấy người thích cô ta nữa.
Mọi người sắp xếp tài liệu đến phòng họp, cuộc họp lần này là đột xuất, mọi người cũng không biết là có chuyện gì.
- Mọi người, giới thiệu một chút, vị này là Tư tổng, tân chủ tịch của công ty chúng ta
Mọi người đều hướng mắt về anh, cô cũng không ngoại trừ, thì ra hôm nay mở cuộc họp là vì anh chồng hợp đồng của cô sao?
Công ty Trạch Vũ quả thật dạo này có chút sa sút, hiện tại lại được Tiêu Tư mua lại, mọi người cũng không quá bất ngờ.
Hiện tại thế lực Tiêu thị đã bành trướng đến tận nước ngoài, chỉ là một công ty nhỏ như Trạch Vũ muốn so sánh chi bằng nói tự lấy trứng chọi đá.
Tiêu Tư một bộ nam thần lạnh lùng ngồi vào ghế dành cho chủ tịch, ánh mắt như có như không liếc về phía cô, cô cũng hơi nhướng mày nhìn lại anh.
Cuộc họp cũng không có gì đặc sắc, cô cũng không nghe bọn họ nói gì, chỉ là ngồi đó ngẩn ngơ, tâm trạng đã bay lên chín tầng mây rồi.
- Tan họp, mọi người về làm việc đi, Vương Tiểu Nhiễm ở lại
Nghe gọi đến tên mình làm Tiểu Nhiễm giật mình, cô ngơ ngác không hiểu chuyện gì liền đưa đôi mắt khó hiểu nhìn anh.
Mọi người cũng khó hiểu, tại sao một thực tập sinh như cô lại được anh chú ý tới, bọn họ cũng muốn hóng hớt có điều lại bị ánh mắt sắc bén của anh doạ cho bỏ chạy.
- Lại đây
- Hả?
- Tôi bảo em lại đây
Giọng điệu anh rất bình thường có điều lại làm người khác áp lực, Vương Tiểu Nhiễm thầm nuốt nước bọt mà tiến đến gần anh.
" Mình nhớ hình như đâu có chọc ghẹo gì anh ta đâu nhỉ, anh ta đang muốn làm gì đây trời?!"
Cô khép nép như nàng dâu nhỏ mới về nhà chồng, bộ dạng của cô vừa khiến anh bất lực lại có chút buồn cười.
Mèo nhỏ này từ khi nào lại trở nên như vậy, vả lại anh đáng sợ đến vậy à?
- Được rồi, tôi chưa có làm gì em đâu, đừng có làm thành bộ dạng như thế
- Phải đợi anh làm gì tôi mới được sợ à?
- Nói chuyện bình thường chút đi, tôi là đang muốn nói về chuyện đám cưới của hai chúng ta
- Chuyện đó có gì phải nói vả lại anh thấy tôi không bình thường ở chỗ nào
- Chỗ nào cũng bất thường
Thấy cô như vậy anh liền nổi hứng trêu chọc, Tiểu Nhiễm bị anh chọc liền phồng má không cho là đúng.
- Được rồi, tôi đi làm việc đây, nếu không lại bị trừ lương
Mặc dù thực tập sinh như cô cũng có lương nhưng mà cũng chẳng có bao nhiêu, sơ hở một chút là đợi trừ lương, thời buổi này đi làm quả là khó khăn mà!
- Con gái của Vương tổng lại thiếu tiền sao, vả lại bây giờ trên danh nghĩa cô cũng là vị hôn thê của tôi, cần gì cứ mở miệng là được rồi
- Nhưng như vậy người khác sẽ nói tôi dựa hơi anh
- Ai dám nói, tiền của tôi sau này cũng chính là tiền của cô rồi
Cô nghe lời anh nói đáy mắt liền hiện lên tia gian xảo, tuy rất nhanh nhưng với đôi mắt tinh tường của anh sao lại bỏ qua được.
- Nhưng chúng ta chỉ là trên danh nghĩa thôi
Cô lẩm bẩm, giọng rất nhỏ làm anh không nghe thấy cô nói gì.
- Cô nói gì vậy?
- À, không có gì, tôi đi đây, bye bye
Vương Tiểu Nhiễm đánh trống lảng, cô thật muốn nhanh chóng tránh mặt anh. Đối mặt với gương mặt hoàn mĩ này cô đã cố gắng rất nhiều để không chạy đến sờ mặt anh.
Tuy cô không muốn kết hôn nhưng cô lại rất thích ngắm mấy anh trai trắng trẻo đẹp trai như này a!
Sau khi cô chạy trối chết rời khỏi, chỉ thấy trên gương mặt hằng ngày luôn lạnh lùng xuất hiện nụ cười khẽ, nụ cười anh có phần ấm áp, nếu để cô nhìn thấy chắc chắn tâm tư liền bị câu đi mất.