Chương 35: Hiểu lầm
Tiêu Tư vừa ra ngoài một lúc khi trở về liền không thấy Tiểu Nhiễm đâu, anh đi tìm trong ngoài hết mọi ngóc ngách nhưng vẫn không có.
- Không bắt máy, rốt cuộc em đi đâu rồi chứ
Anh lấy điện thoại ra gọi cho cô nhưng không có ai bắt máy, trong lòng anh lúc này dấy lên nỗi lo lắng bất an, không biết là cô có gặp chuyện gì hay không nữa.
- Tư tổng, tôi nghe đây ạ
- Anh mau cho người chia ra đi tìm Nhiễm Nhiễm, nội trong vòng một tiếng nhất định phải tìm ra cô ấy
- Vâng, chúng tôi sẽ đi tìm ngay
Đám người chia ra khắp nơi tìm kiếm tung tích của cô bên này Tiểu Nhiễm lại thất hồn lạc phách lái xe trở về.
- Nhiễm Nhiễm, em cuối cùng cũng trở về rồi, lúc nãy em đi đâu vậy, là anh lo lắm đó
- Em chỉ muốn ra ngoài dạo một vòng cho khuây khoả thôi, không sao đâu, anh đừng lo
Tiểu Nhiễm lững thững đi về phòng, anh đương nhiên nhìn ra ý lảng tránh trong đôi mắt của cô.
- Trợ lý Uông, không cần tìm nữa, anh đi điều tra xem khi rời khỏi đây cô ấy đã gặp những ai
- Vâng, đúng rồi thiếu gia, có tin tức Bạch Duệ Hi về nước nửa tháng trước nhưng hiện tại lại mất tung tích
- Chuyện của cô ta từ nửa tháng trước sao bây giờ anh mới nói cho tôi biết
- Tôi cũng mới nhận được tin
- Được rồi, chuyện tôi giao cậu cứ đi làm đi
- Vâng
Tiêu Tư giao nhiệm vụ cho trợ lý vừa xong liền có cuộc gọi đến, màn hình hiển thị số điện thoại lạ.
- Tiêu Tư, lâu rồi không gặp
- Bạch Duệ Hi?
- Không sai, xem ra là vẫn chưa quên, tôi có chuyện muốn nói với anh, hiện tại có tiện gặp mặt không
- Được, nhắn địa chỉ đi
Anh nhíu mày, mặc dù không muốn gặp mặt cô ta nhưng là anh muốn biết đến cùng cô ta muốn giở trò gì.
Tiêu Tư cầm theo áo ngoài đi ra ngoài, anh không biết được là cuộc trò chuyện từ đầu đến cuối Tiểu Nhiễm đều nghe thấy cả.
- Cô nhìn những tấm hình này xem, có phải là chưa từng nhìn thấy không?
Tiểu Nhiễm cầm mấy tấm hình lên xem, trong hình quả thật gương mặt rất giống cô nhưng cô không hề có ấn tượng gì với nó cả, mà người trước mắt này lại giống cô đến như vậy.
- Cô dám đặt cược với tôi không?
- Cược gì?
- Cược là chỉ cần một cuộc điện thoại của tôi Tiêu Tư liền không nghĩ nhiều mà đến tìm tôi, sao, không dám cược à?
- Được
Tiểu Nhiễm không tin với một người phụ nữ xa lạ mà Tiêu Tư sẽ chấp nhận đến gặp cô ta, từ trước đến nay toàn là trợ lý của anh thay mặt anh đến gặp, chỉ có những người cực kỳ quan trọng anh mới đích thân đi gặp.
Trở lại với thực tại, sau khi Tiêu Tư vừa rời đi cô liền theo địa chỉ Bạch Duệ Hi gửi cho mình mà lái xe đến điểm hẹn của hai người, không phải là cô không muốn tin tưởng anh nhưng sự việc bày ra trước mắt làm sao cô không dao động.
- Chuyện gì, muốn nói thì nói nhanh đi
- Từ từ đã, anh vội cái gì chứ
- Bớt nói nhảm lại đi, tôi không có kiên nhẫn với cô đâu, còn nữa, cô đừng có dùng gương mặt giống cô ấy mà đi làm chuyện gì đó ảnh hưởng đến cô ấy
- Anh không thích gương mặt này sao? Là tôi cố tình đi phẫu thuật đó
Bạch Duệ Hi cười quyến rũ ghé sát lại người Tiêu Tư, anh nhíu mày muốn đẩy cô ta ra nhưng lúc này đầu óc bỗng dưng mơ hồ.
- Tiểu Nhiễm
Tiêu Tư nhìn người trước mặt thành Vương Tiểu Nhiễm cũng không có kháng cự để cô ta dựa sát người mình. Một màn này vừa hay Tiểu Nhiễm cách đó không xa nhìn thấy.
- Hoá ra những gì cô ta nói là thật, ban đầu cũng chỉ là một bản hợp đồng thôi mà, mình mơ tưởng cái gì chứ, chẳng qua là gương mặt này giống cô ta thôi
Cô cắn môi không cho nước mắt chảy ra, hít một hơi thật sâu rồi đi khỏi nơi này.
Nhìn thấy Tiểu Nhiễm rời đi Bạch Duệ Hi cong môi cười một cách đắc ý, xem đến cùng cô cũng chỉ được như vậy thôi.
- Tiêu Tư, chẳng phải là em đây sao, mau đến đây
- Cô không phải cô ấy, mau tránh ra
Tiêu Tư lấy lại thần trí đẩy Bạch Duệ Hi ngã ra đất, anh cảm giác cả người nóng ran chắc chắn là cô ta giở trò trong ly nước, là do anh bất cẩn rồi.
Trở lại biệt thự anh liền khó chịu đem bản thân ngâm trong bồn nước lại, Bạch Duệ Hi đáng chết dáng tính kế lên trên đầu anh, xem ra là chưa biết mùi vị của sống không bằng chết là gì.
Vốn dĩ định đem chuyện cũ tính với cô ta một lượt nhưng đến cùng lại bị cô ta tính kế thành ra như vậy, đúng thật là xui xẻo.
Bên này Tiểu Nhiễm ngồi trong phòng cứ thất thần, cô thà là im lặng ra đi tuyệt đối không làm thế thân của người khác.
Tiểu Nhiễm cầm điện thoại lên đặt vé máy bay trở về nước, dù gì cũng nên trở về nhà trước đã rồi tính sau. Cô dọn dẹp hành lý nhân lúc không có Tiêu Tư ở đây liền rời khỏi, vé máy bay cô đã đặt xong rồi, ba giờ chiều nay sẽ khởi hành.
Vốn dĩ định im lặng mà rời đi nhưng cô nghĩ vẫn là để lại tin nhắn cho anh sẽ tốt hơn, cô soạn tin trên điện thoại nhưng lại chần chừ không chịu gửi đi.
- Vương Tiểu Nhiễm à Vương Tiểu Nhiễm, mày sợ cái gì chứ, chỉ là một cái tin nhắn thôi mà
Cô ấn vào gửi tin nhắn đi sau đó liền lái xe ra sân bay.
- Không bắt máy, rốt cuộc em đi đâu rồi chứ
Anh lấy điện thoại ra gọi cho cô nhưng không có ai bắt máy, trong lòng anh lúc này dấy lên nỗi lo lắng bất an, không biết là cô có gặp chuyện gì hay không nữa.
- Tư tổng, tôi nghe đây ạ
- Anh mau cho người chia ra đi tìm Nhiễm Nhiễm, nội trong vòng một tiếng nhất định phải tìm ra cô ấy
- Vâng, chúng tôi sẽ đi tìm ngay
Đám người chia ra khắp nơi tìm kiếm tung tích của cô bên này Tiểu Nhiễm lại thất hồn lạc phách lái xe trở về.
- Nhiễm Nhiễm, em cuối cùng cũng trở về rồi, lúc nãy em đi đâu vậy, là anh lo lắm đó
- Em chỉ muốn ra ngoài dạo một vòng cho khuây khoả thôi, không sao đâu, anh đừng lo
Tiểu Nhiễm lững thững đi về phòng, anh đương nhiên nhìn ra ý lảng tránh trong đôi mắt của cô.
- Trợ lý Uông, không cần tìm nữa, anh đi điều tra xem khi rời khỏi đây cô ấy đã gặp những ai
- Vâng, đúng rồi thiếu gia, có tin tức Bạch Duệ Hi về nước nửa tháng trước nhưng hiện tại lại mất tung tích
- Chuyện của cô ta từ nửa tháng trước sao bây giờ anh mới nói cho tôi biết
- Tôi cũng mới nhận được tin
- Được rồi, chuyện tôi giao cậu cứ đi làm đi
- Vâng
Tiêu Tư giao nhiệm vụ cho trợ lý vừa xong liền có cuộc gọi đến, màn hình hiển thị số điện thoại lạ.
- Tiêu Tư, lâu rồi không gặp
- Bạch Duệ Hi?
- Không sai, xem ra là vẫn chưa quên, tôi có chuyện muốn nói với anh, hiện tại có tiện gặp mặt không
- Được, nhắn địa chỉ đi
Anh nhíu mày, mặc dù không muốn gặp mặt cô ta nhưng là anh muốn biết đến cùng cô ta muốn giở trò gì.
Tiêu Tư cầm theo áo ngoài đi ra ngoài, anh không biết được là cuộc trò chuyện từ đầu đến cuối Tiểu Nhiễm đều nghe thấy cả.
- Cô nhìn những tấm hình này xem, có phải là chưa từng nhìn thấy không?
Tiểu Nhiễm cầm mấy tấm hình lên xem, trong hình quả thật gương mặt rất giống cô nhưng cô không hề có ấn tượng gì với nó cả, mà người trước mắt này lại giống cô đến như vậy.
- Cô dám đặt cược với tôi không?
- Cược gì?
- Cược là chỉ cần một cuộc điện thoại của tôi Tiêu Tư liền không nghĩ nhiều mà đến tìm tôi, sao, không dám cược à?
- Được
Tiểu Nhiễm không tin với một người phụ nữ xa lạ mà Tiêu Tư sẽ chấp nhận đến gặp cô ta, từ trước đến nay toàn là trợ lý của anh thay mặt anh đến gặp, chỉ có những người cực kỳ quan trọng anh mới đích thân đi gặp.
Trở lại với thực tại, sau khi Tiêu Tư vừa rời đi cô liền theo địa chỉ Bạch Duệ Hi gửi cho mình mà lái xe đến điểm hẹn của hai người, không phải là cô không muốn tin tưởng anh nhưng sự việc bày ra trước mắt làm sao cô không dao động.
- Chuyện gì, muốn nói thì nói nhanh đi
- Từ từ đã, anh vội cái gì chứ
- Bớt nói nhảm lại đi, tôi không có kiên nhẫn với cô đâu, còn nữa, cô đừng có dùng gương mặt giống cô ấy mà đi làm chuyện gì đó ảnh hưởng đến cô ấy
- Anh không thích gương mặt này sao? Là tôi cố tình đi phẫu thuật đó
Bạch Duệ Hi cười quyến rũ ghé sát lại người Tiêu Tư, anh nhíu mày muốn đẩy cô ta ra nhưng lúc này đầu óc bỗng dưng mơ hồ.
- Tiểu Nhiễm
Tiêu Tư nhìn người trước mặt thành Vương Tiểu Nhiễm cũng không có kháng cự để cô ta dựa sát người mình. Một màn này vừa hay Tiểu Nhiễm cách đó không xa nhìn thấy.
- Hoá ra những gì cô ta nói là thật, ban đầu cũng chỉ là một bản hợp đồng thôi mà, mình mơ tưởng cái gì chứ, chẳng qua là gương mặt này giống cô ta thôi
Cô cắn môi không cho nước mắt chảy ra, hít một hơi thật sâu rồi đi khỏi nơi này.
Nhìn thấy Tiểu Nhiễm rời đi Bạch Duệ Hi cong môi cười một cách đắc ý, xem đến cùng cô cũng chỉ được như vậy thôi.
- Tiêu Tư, chẳng phải là em đây sao, mau đến đây
- Cô không phải cô ấy, mau tránh ra
Tiêu Tư lấy lại thần trí đẩy Bạch Duệ Hi ngã ra đất, anh cảm giác cả người nóng ran chắc chắn là cô ta giở trò trong ly nước, là do anh bất cẩn rồi.
Trở lại biệt thự anh liền khó chịu đem bản thân ngâm trong bồn nước lại, Bạch Duệ Hi đáng chết dáng tính kế lên trên đầu anh, xem ra là chưa biết mùi vị của sống không bằng chết là gì.
Vốn dĩ định đem chuyện cũ tính với cô ta một lượt nhưng đến cùng lại bị cô ta tính kế thành ra như vậy, đúng thật là xui xẻo.
Bên này Tiểu Nhiễm ngồi trong phòng cứ thất thần, cô thà là im lặng ra đi tuyệt đối không làm thế thân của người khác.
Tiểu Nhiễm cầm điện thoại lên đặt vé máy bay trở về nước, dù gì cũng nên trở về nhà trước đã rồi tính sau. Cô dọn dẹp hành lý nhân lúc không có Tiêu Tư ở đây liền rời khỏi, vé máy bay cô đã đặt xong rồi, ba giờ chiều nay sẽ khởi hành.
Vốn dĩ định im lặng mà rời đi nhưng cô nghĩ vẫn là để lại tin nhắn cho anh sẽ tốt hơn, cô soạn tin trên điện thoại nhưng lại chần chừ không chịu gửi đi.
- Vương Tiểu Nhiễm à Vương Tiểu Nhiễm, mày sợ cái gì chứ, chỉ là một cái tin nhắn thôi mà
Cô ấn vào gửi tin nhắn đi sau đó liền lái xe ra sân bay.