Chương 30
Hôm nay Nghị Lạc Thành sẽ diễn ra lễ hội đầu tiên của năm mới vì vậy mới sáng sớm Dạ An đã bị các chị gái lôi đầu dậy sửa soạn đủ thứ kiểu.
Ba người con gái ai nấy đều loay hoay sửa soạn cho bạn nhỏ, người thì chọn trang phục, người làm tóc, cuối cùng thành phẩm là một Dạ An đầy xinh đẹp đến mức ai kia còn phải đứng hình mất vài giây.
“Chồng ơi An đẹp nè.” Dạ An sau khi thấy mình trong gương liền chạy sang chỗ hắn.
Tô Minh Viễn nhìn tiểu cưng nhà mình xinh trai như vậy cũng khá ngạc nhiên, hắn chỉ hận không thể nhốt người vào tủ kính ngay lập tức thôi “Đẹp lắm, bé cưng của tôi rất đẹp.”
“Hì hì.”
“Chậc chậc… Công sức của bọn em cả đấy, có phải anh nên … heh.” Những lời sau Lạc Thành không nói nữa thay vào đó đưa tay biểu lộ hành động hãy đưa tiền thay lời nói cảm ơn.
Tô Minh Viễn cũng không phải một người keo kiệt nên sau khi thấy cô nàng làm hành động này liền nhét cho mỗi người một bao lì xì nữa “Bảo toàn anh dâu cho tốt.”
“Rõ!!” Lạc Thành, Châu Nghi và Tuyết Lan liền đồng thanh nhận lệnh, sau liền nhanh chóng dẫn người ra ngoài đi chơi lễ hội.
Nghị Lạc Thành cứ sau tết liền tổ chức không biết bao nhiêu là lễ hội lớn nhỏ từ trung tâm thành phố đến phía ngoại ô. Hôm nay là ngày sẽ diễn ra lễ hội đầu tiên nên quy mô tổ chức rất lớn, tổ chức chương trình khai mạc với sự tham gia của quan chức cấp cao nhà nước và thành phố. Các chương trình mở màn thì mời toàn các ca sĩ khủng đến biểu diễn, thêm vào đó là các tiết mục giao lưu xen lẫn vào nội dung chương trình cũng được chuẩn bị rất kì công.
Đội ngũ lân rồng cũng chỉ toàn những người có tuổi nghề trên 5 năm biểu diễn. Sau khi biểu diễn trên sân khấu ở tiết mục khai mạc xong đội ngũ lân rồng sẽ đi xuống phía hội, nơi bày bán các sạp hàng và đi một vòng xung quanh.
Các sạp xung quanh bày bán với rất nhiều mặt hàng mới mẻ và lạ mắt được phân chia rõ ràng, bên nào là khu vực ẩm thực đồ ăn thì sẽ tập hợp một bên, quà lưu niệm sẽ ở một bên, và cả khu vực chơi trò chơi cũng sẽ ở một bên.
“Tiểu An, em ăn kẹo táo nè, cái này ngon lắm.” Trước khi tiến vào khu vực trò chơi Tuyết Lan đã mua cho bạn nhỏ một que kẹo táo. Kẹo táo ngon ngọt được làm từ những quả táo tươi và nhúng một lớp si - rô lên bên trên trông rất hút mắt, chỉ cần nhìn thôi cũng đã biết nó rất ngon rồi.
“An xin chị ạ.” Dạ An lễ phép nói lời cảm ơn trước sau mới hai tay nhận lấy kẹo từ cô nàng.
“Bé cưng chúng ta đi phi bóng nha, chị sẽ lấy thật nhiều gấu bông cho em.” Sau khi thấy bạn nhỏ ăn được phân nửa que kẹo táo Châu Nghi liền ngỏ lời trước. Tiếp đó Lạc Thành cũng lên tiếng "Vậy chơi xong chúng ta đi ném vòng đi, hồi nãy em thấy có sạp chơi hẳn đồ cổ đấy mà chả biết có phải thật hay không."
"V.ã.i, mà cứ thử đi, biết đâu là thật." Châu Nghi nói xong liền kéo tay bạn nhỏ đi trước.
Mặc dù là kinh doanh những mặt hàng hợp pháp nhưng người nhà giàu sẽ có cách tiêu tiền riêng, Châu Nghi, Tuyết Lan và Lạc Thành cứ hễ rảnh liền ném tiền vào mấy cái trường tập bắn, lớp bắn cung, võ thuật hay đua ngựa nên lực tay của họ khá tốt, rất nhanh liền thu được nhiều chiến lợi phẩm. Cầm trên tay 5 cái phi tiêu ném cái nào trúng cái đấy đã khiến cho ông chủ sạp suýt phải bật khóc.
Tiếp đó là đi ném vòng thì bọn họ cũng thu được kha khá món, còn hàn huyên với chủ sạp nữa, nói chán chê xong mới biết hoá ra đối phương cũng là ông lớn, chỉ là nhà nhiều đồ quá nên tiêu vào cái hội này thôi.
“Ông chủ xin phương thức liên lạc đi, sau tôi gả cho con trai ông rồi tôi giúp ông tiêu tiền cho.” Châu Nghi cười khanh khách rồi dơ điện thoại ra trước mặt đối phương. Hai người em thấy cô như vậy chỉ hận không thể tìm một cái lỗ mà chui. Chỉ riêng bạn nhỏ không biết gì nên vẫn ngu ngơ ra đấy.
“Hahah, được, ông đây có ba thằng con trai, cứ việc mà lấy, dù sao nhìn mặt chúng nó hơn hai chục năm cũng thấy chán rồi.” Ông chủ rất nhanh liền dơ điện thoại quét mã QR với cô, nói xong còn cười lớn vỗ vỗ lên vai cô mấy cái thật mạnh nữa cơ.
“Được, vậy ông chủ chờ tin tốt nha.” Như tìm được vụ làm ăn lớn Châu Nghi liền hớn hở rời đi.
Đi được một đoạn Tuyết Lan không nhịn được mà hỏi cô nàng một câu "Không phải hôm trước chị vừa bảo em là đang qua lại với anh trai người Mỹ gì kia sao? Sao giờ lại có ý định với người khác rồi."
"Đừng nhắc hắn ta, tên khốn đó mới quen được có một tuần đã lộ bản chất rồi. Haizz, cái câu nói đen tình đỏ bạc chính là hợp với chị mà."
“Bé cưng à, em về nói với anh Tô là hãy cho chị nghỉ vài ngày nha, chị muốn đi tìm tình yêu đích thực của đời mình.”
“Nữa, lại nữa rồi.” - Lạc Thành, Tuyết Lan
“?”- Dạ An
Ba người con gái ai nấy đều loay hoay sửa soạn cho bạn nhỏ, người thì chọn trang phục, người làm tóc, cuối cùng thành phẩm là một Dạ An đầy xinh đẹp đến mức ai kia còn phải đứng hình mất vài giây.
“Chồng ơi An đẹp nè.” Dạ An sau khi thấy mình trong gương liền chạy sang chỗ hắn.
Tô Minh Viễn nhìn tiểu cưng nhà mình xinh trai như vậy cũng khá ngạc nhiên, hắn chỉ hận không thể nhốt người vào tủ kính ngay lập tức thôi “Đẹp lắm, bé cưng của tôi rất đẹp.”
“Hì hì.”
“Chậc chậc… Công sức của bọn em cả đấy, có phải anh nên … heh.” Những lời sau Lạc Thành không nói nữa thay vào đó đưa tay biểu lộ hành động hãy đưa tiền thay lời nói cảm ơn.
Tô Minh Viễn cũng không phải một người keo kiệt nên sau khi thấy cô nàng làm hành động này liền nhét cho mỗi người một bao lì xì nữa “Bảo toàn anh dâu cho tốt.”
“Rõ!!” Lạc Thành, Châu Nghi và Tuyết Lan liền đồng thanh nhận lệnh, sau liền nhanh chóng dẫn người ra ngoài đi chơi lễ hội.
Nghị Lạc Thành cứ sau tết liền tổ chức không biết bao nhiêu là lễ hội lớn nhỏ từ trung tâm thành phố đến phía ngoại ô. Hôm nay là ngày sẽ diễn ra lễ hội đầu tiên nên quy mô tổ chức rất lớn, tổ chức chương trình khai mạc với sự tham gia của quan chức cấp cao nhà nước và thành phố. Các chương trình mở màn thì mời toàn các ca sĩ khủng đến biểu diễn, thêm vào đó là các tiết mục giao lưu xen lẫn vào nội dung chương trình cũng được chuẩn bị rất kì công.
Đội ngũ lân rồng cũng chỉ toàn những người có tuổi nghề trên 5 năm biểu diễn. Sau khi biểu diễn trên sân khấu ở tiết mục khai mạc xong đội ngũ lân rồng sẽ đi xuống phía hội, nơi bày bán các sạp hàng và đi một vòng xung quanh.
Các sạp xung quanh bày bán với rất nhiều mặt hàng mới mẻ và lạ mắt được phân chia rõ ràng, bên nào là khu vực ẩm thực đồ ăn thì sẽ tập hợp một bên, quà lưu niệm sẽ ở một bên, và cả khu vực chơi trò chơi cũng sẽ ở một bên.
“Tiểu An, em ăn kẹo táo nè, cái này ngon lắm.” Trước khi tiến vào khu vực trò chơi Tuyết Lan đã mua cho bạn nhỏ một que kẹo táo. Kẹo táo ngon ngọt được làm từ những quả táo tươi và nhúng một lớp si - rô lên bên trên trông rất hút mắt, chỉ cần nhìn thôi cũng đã biết nó rất ngon rồi.
“An xin chị ạ.” Dạ An lễ phép nói lời cảm ơn trước sau mới hai tay nhận lấy kẹo từ cô nàng.
“Bé cưng chúng ta đi phi bóng nha, chị sẽ lấy thật nhiều gấu bông cho em.” Sau khi thấy bạn nhỏ ăn được phân nửa que kẹo táo Châu Nghi liền ngỏ lời trước. Tiếp đó Lạc Thành cũng lên tiếng "Vậy chơi xong chúng ta đi ném vòng đi, hồi nãy em thấy có sạp chơi hẳn đồ cổ đấy mà chả biết có phải thật hay không."
"V.ã.i, mà cứ thử đi, biết đâu là thật." Châu Nghi nói xong liền kéo tay bạn nhỏ đi trước.
Mặc dù là kinh doanh những mặt hàng hợp pháp nhưng người nhà giàu sẽ có cách tiêu tiền riêng, Châu Nghi, Tuyết Lan và Lạc Thành cứ hễ rảnh liền ném tiền vào mấy cái trường tập bắn, lớp bắn cung, võ thuật hay đua ngựa nên lực tay của họ khá tốt, rất nhanh liền thu được nhiều chiến lợi phẩm. Cầm trên tay 5 cái phi tiêu ném cái nào trúng cái đấy đã khiến cho ông chủ sạp suýt phải bật khóc.
Tiếp đó là đi ném vòng thì bọn họ cũng thu được kha khá món, còn hàn huyên với chủ sạp nữa, nói chán chê xong mới biết hoá ra đối phương cũng là ông lớn, chỉ là nhà nhiều đồ quá nên tiêu vào cái hội này thôi.
“Ông chủ xin phương thức liên lạc đi, sau tôi gả cho con trai ông rồi tôi giúp ông tiêu tiền cho.” Châu Nghi cười khanh khách rồi dơ điện thoại ra trước mặt đối phương. Hai người em thấy cô như vậy chỉ hận không thể tìm một cái lỗ mà chui. Chỉ riêng bạn nhỏ không biết gì nên vẫn ngu ngơ ra đấy.
“Hahah, được, ông đây có ba thằng con trai, cứ việc mà lấy, dù sao nhìn mặt chúng nó hơn hai chục năm cũng thấy chán rồi.” Ông chủ rất nhanh liền dơ điện thoại quét mã QR với cô, nói xong còn cười lớn vỗ vỗ lên vai cô mấy cái thật mạnh nữa cơ.
“Được, vậy ông chủ chờ tin tốt nha.” Như tìm được vụ làm ăn lớn Châu Nghi liền hớn hở rời đi.
Đi được một đoạn Tuyết Lan không nhịn được mà hỏi cô nàng một câu "Không phải hôm trước chị vừa bảo em là đang qua lại với anh trai người Mỹ gì kia sao? Sao giờ lại có ý định với người khác rồi."
"Đừng nhắc hắn ta, tên khốn đó mới quen được có một tuần đã lộ bản chất rồi. Haizz, cái câu nói đen tình đỏ bạc chính là hợp với chị mà."
“Bé cưng à, em về nói với anh Tô là hãy cho chị nghỉ vài ngày nha, chị muốn đi tìm tình yêu đích thực của đời mình.”
“Nữa, lại nữa rồi.” - Lạc Thành, Tuyết Lan
“?”- Dạ An