Chương 10
Dịch Thiên thẩm vấn qua đám người kia một lượt, sau đó loại bớt kẻ tình nghi. Cuối cùng chỉ còn lại hai người là đáng ngờ nhất.
Hai kẻ này đều đến từ Tây Vực, hơn nữa lời khai của bọn họ còn có nhiều điểm nghi vấn. Danh sách mà Nhất Hạ đưa, Dịch Thiên mất cả một đêm cũng xem không hết.
Đến Dịch Thiên cũng không ngờ, tên Hùng Hoàng này vậy mà lại có nhiều kẻ thù như vậy. Xem ra hắn dựa vào việc cha mình có quan chức to, thường ngày làm không ít chuyện ác.
Nói vậy chuyện hắn bị giết chết âu cũng là quả báo. Nhưng vụ án này đã được hoàng thượng chỉ định, Dịch Thiên không thể không tiếp tục điều tra.
Có điều bây giờ hắn lại không muốn tìm ra hung thủ một chút nào. Cho dù hắn có là tên ác độc thích dùng hình. Nhưng từ lâu vốn đã không ưa thích gì tên Hùng Hoàng này rồi.
Nay hắn bị giết, chắc chắn là do có kẻ muốn báo thù. Nhưng cái tên Hùng Hoàng đó mỗi lần ra ngoài đều có rất nhiều thị vệ đi theo. Vậy mà ở hiện trường không có lấy một người. Hơn nữa sau khi hắn ta bị giết, cũng không thấy một tên nào đến. Đúng là kỳ lạ!
" Xem Thực ra hung thủ phải là một nhóm người phối hợp với nhau rất ăn ý. Người vạch ra kế hoạch này là một cao nhân, không thể xem thường." Dịch Thiên không thể không khen ngợi kẻ đứng sau.
Nhưng vụ án Lưu Huỳnh bị giết càng khiến hắn có hứng thú hơn. Hung thủ sử dụng cổ trùng của Tây Vực, cách giết người mới mẻ như vậy trước nay chưa từng được lĩnh giáo qua vụ án nào.
Nhìn vào đống danh sách Nhất Hạ đưa, Dịch Thiên có chút chán nản, nhưng sau đó hắn ta phát hiện trong danh sách kẻ thù của Hùng Hoàng, có một hộ gia đình họ Trương từng bị giết sạch cả nhà chỉ trong một đêm.
Dịch Thiên chợt nhớ đến lần trước thẩm vấn mấy tên hộ vệ, trong đó có một kẻ mang họ Trương. Mọi chuyện có lẽ không trùng hợp như vậy, bà chủ Lục Thanh Các đưa cho hắn bảo danh sách, ắt hẳn đã biết kẻ chủ mưu là ai.
Hai vụ án giết người còn chưa được giải quyết, thì sáng hôm sau tại phủ đệ của mình, Lâm tri huyện bị chết cháy một cách man rợ.
Dịch Thiên nhanh chóng cho người bao vây hiện trường, qua điều tra, bước đầu xác minh đây là một nam nhân, độ tuổi từ 45 đến 50, chết do trúng độc.
Hiện trường hầu như không để lại bất cứ dấu vết gì, nhưng Dịch Thiên lại ngửi được một mùi cháy khét khó ngửi. Mùi Hương này hắn đã ngửi thấy vào hôm qua, lúc đốt rết độc do đám người Tây Vực mang tới. Bởi vì mùi hắc của nó đặc biệt khó ngửi nên hắn ta nhớ rất rõ.
Tuy cách thức chết không giống nhau, nhưng xem ra ba vụ án này đều có mối liên hệ. Dịch Thiên đã tra ra được, Lưu Huỳnh từng là thuộc hạ cũ của Hùng Hoàng. Lâm tri huyện là bằng hữu của hắn ta, cùng làm bao nhiêu chuyện xấu, hưởng lợi cũng không ít.
Trước mắt có ba nghi phạm, A Tử- người buôn bán cổ trùng đáng khả nghi nhất. Hai là Trương Trường- thị vệ của Hùng Hoàng, Dịch Thiên đã điều tra, hắn quả là con trai của gia đình họ Trương bị giết năm xưa. Người thứ ba là nữ nhân xấu xí đã giết Liễu Như Hoàn, bây giờ đang bị truy nã toàn thành. Nhưng người này đã biến mất khỏi thế gian, bất luận các chi của Võ Thành Ti có tìm kiếm ngày đêm cũng không thấy tung tích.
Mỗi lần nghe thuộc hạ bẩm báo về kẻ này, Dịch Thiên lại thêm vài phần hứng thú. Từ trước đến nay chưa có người nào mà Võ Thành Ti không tìm được. Xem ra đối tượng lần này là một cao thủ đáng gờm.
Hai kẻ này đều đến từ Tây Vực, hơn nữa lời khai của bọn họ còn có nhiều điểm nghi vấn. Danh sách mà Nhất Hạ đưa, Dịch Thiên mất cả một đêm cũng xem không hết.
Đến Dịch Thiên cũng không ngờ, tên Hùng Hoàng này vậy mà lại có nhiều kẻ thù như vậy. Xem ra hắn dựa vào việc cha mình có quan chức to, thường ngày làm không ít chuyện ác.
Nói vậy chuyện hắn bị giết chết âu cũng là quả báo. Nhưng vụ án này đã được hoàng thượng chỉ định, Dịch Thiên không thể không tiếp tục điều tra.
Có điều bây giờ hắn lại không muốn tìm ra hung thủ một chút nào. Cho dù hắn có là tên ác độc thích dùng hình. Nhưng từ lâu vốn đã không ưa thích gì tên Hùng Hoàng này rồi.
Nay hắn bị giết, chắc chắn là do có kẻ muốn báo thù. Nhưng cái tên Hùng Hoàng đó mỗi lần ra ngoài đều có rất nhiều thị vệ đi theo. Vậy mà ở hiện trường không có lấy một người. Hơn nữa sau khi hắn ta bị giết, cũng không thấy một tên nào đến. Đúng là kỳ lạ!
" Xem Thực ra hung thủ phải là một nhóm người phối hợp với nhau rất ăn ý. Người vạch ra kế hoạch này là một cao nhân, không thể xem thường." Dịch Thiên không thể không khen ngợi kẻ đứng sau.
Nhưng vụ án Lưu Huỳnh bị giết càng khiến hắn có hứng thú hơn. Hung thủ sử dụng cổ trùng của Tây Vực, cách giết người mới mẻ như vậy trước nay chưa từng được lĩnh giáo qua vụ án nào.
Nhìn vào đống danh sách Nhất Hạ đưa, Dịch Thiên có chút chán nản, nhưng sau đó hắn ta phát hiện trong danh sách kẻ thù của Hùng Hoàng, có một hộ gia đình họ Trương từng bị giết sạch cả nhà chỉ trong một đêm.
Dịch Thiên chợt nhớ đến lần trước thẩm vấn mấy tên hộ vệ, trong đó có một kẻ mang họ Trương. Mọi chuyện có lẽ không trùng hợp như vậy, bà chủ Lục Thanh Các đưa cho hắn bảo danh sách, ắt hẳn đã biết kẻ chủ mưu là ai.
Hai vụ án giết người còn chưa được giải quyết, thì sáng hôm sau tại phủ đệ của mình, Lâm tri huyện bị chết cháy một cách man rợ.
Dịch Thiên nhanh chóng cho người bao vây hiện trường, qua điều tra, bước đầu xác minh đây là một nam nhân, độ tuổi từ 45 đến 50, chết do trúng độc.
Hiện trường hầu như không để lại bất cứ dấu vết gì, nhưng Dịch Thiên lại ngửi được một mùi cháy khét khó ngửi. Mùi Hương này hắn đã ngửi thấy vào hôm qua, lúc đốt rết độc do đám người Tây Vực mang tới. Bởi vì mùi hắc của nó đặc biệt khó ngửi nên hắn ta nhớ rất rõ.
Tuy cách thức chết không giống nhau, nhưng xem ra ba vụ án này đều có mối liên hệ. Dịch Thiên đã tra ra được, Lưu Huỳnh từng là thuộc hạ cũ của Hùng Hoàng. Lâm tri huyện là bằng hữu của hắn ta, cùng làm bao nhiêu chuyện xấu, hưởng lợi cũng không ít.
Trước mắt có ba nghi phạm, A Tử- người buôn bán cổ trùng đáng khả nghi nhất. Hai là Trương Trường- thị vệ của Hùng Hoàng, Dịch Thiên đã điều tra, hắn quả là con trai của gia đình họ Trương bị giết năm xưa. Người thứ ba là nữ nhân xấu xí đã giết Liễu Như Hoàn, bây giờ đang bị truy nã toàn thành. Nhưng người này đã biến mất khỏi thế gian, bất luận các chi của Võ Thành Ti có tìm kiếm ngày đêm cũng không thấy tung tích.
Mỗi lần nghe thuộc hạ bẩm báo về kẻ này, Dịch Thiên lại thêm vài phần hứng thú. Từ trước đến nay chưa có người nào mà Võ Thành Ti không tìm được. Xem ra đối tượng lần này là một cao thủ đáng gờm.