Chương : 218
Hôm nay đăng cho ngày mai nhé !!!!!!!!!
Phùng Thiếu Diễm cảm kích gật đầu một cái xoay người bước vào sàn nhảy. Trác Minh Liệt vừa nhìn thấy Phùng Thiếu Diễm đi vào sàn nhảy lập tức gọi điện cho Thi Ngữ.
“Vợ ơi anh đã để anh Thiếu Diễm mặc trang phục của ngưu ma vương trên đầu đội sừng bò,!”Trác Minh Liệt rất không hiểu mình đường đường một đại tổng tài làm thế nào có thể làm anh ta tuyệt diệu đến vậy
“Anh chắc chắn chứ? Ở bên này em cũng chuẩn bị xong Tử Quân mặc trang phục của công chúa Ai Cập, rồi giờ tạo cơ hội cho họ thôi!”
“Tuân lệnh” Trác Minh Liệt có chút không yên tâm. Anh làm việc nhanh chóng mà quên không để ý đến Hàn Triệt. Mà Hàn Triệt vẫn giả vờ như lơ đãng đi theo bọn họ. Hắn vừa nhìn thấy trên đâu Phùng Thiếu Diễm đội mũ của Ngưu Ma Vương cũng cầm lấy đội lên.
Âm nhạc dịu dàng vang lên, ánh đèn tối dần. Thi Ngữ dẫn Tử Quân ra ngoài trước còn cô đến bên cạnh Trác Minh Liệt. Khi nhìn lại nơi Tử Quân cô lại thây hai người cùng mặc bộ đồ Ngưu Ma Vương y như nhau.
“Chuyện này là sao?”Thi Ngữ gấp gáp hỏi.
“Anh cũng không biết!”Trác Minh Liệt vô tội trả lời.
“Em nghĩ một người trong đó là Hàn Triệt!”Thi Ngữ gằn giọng nói”Người đàn ông này thật xấu xa!”Cô siết chặt nắm tay dáng vẻ như muốn đánh người.
“Vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào?”Trác Minh Liệt hỏi.
“Cử thử thăm do trước đã!”Thi Ngữ kéo Trác Minh Liệt xuyên qua đám người đến bên cạnh Tử Quân. Tử Quân hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì! Còn Phùng Thiếu Diễm anh rất muốn tìm Tử Quân nhưng anh lại không thể nào phân biệt được đâu mới là cô! Nếu quả như thật hữu duyên anh tin tưởng nhất định anh có thể tìm được cô trong hộ trường đông đúc này! Nhưng tại sao một chút cảm giác anh cũng không có chứ! Lúc này sau lưng anh chợt đụng phải một nàng công chúa Ai cập anh nhận ra đó là Tử Quân qua anh mắt. Nhưng không đợi anh phục hồi tinh thần đã bị một người mặc trang phục y như anh ngăn cản.
Anh giật mình nhận ra người kia là Hàn Triệt là bạn trai của Tử Quân bây giờ!
“Anh!”Thi Ngữ lo lắng đi đến bên cạnh Phùng Thiếu Diễm “Mau chóng đến đó! Đừng để cho Hàn Triệt thừa cơ lợi dụng! Hắn thật là tiểu nhân hèn hạ phá hỏng đại sự của anh!”
Phùng Thiếu Diễm không nói lời nào chỉ kinh ngạc mà nhìn Tử Quân và Hàn Triệt nhẹ nhàng kiêu vũ. Anh đang nghĩ có lẽ như vậy đã đủ rồi! Anh nên buông tay. Nghĩ đến đây anh dứt khoát lấy mặt nạ xuống đi về hướng cửa hội trường.
“Anh”Thi Ngữ đuổi theo, Tử Quân vừa thấy Thi Ngữ đi cũng vội tháo mặt nạ xuống hỏi Hàn Triệt “Là ai.”
“Là anh, thế nào? Rất thất vọng sao?”
“Hàn Triệt?”Tử Quân thật sự rất thất vọng nhưng là cô không biểu hiện gì chỉ ấp a ấp úng .
“Có thể nhận ra nhau qua chiếc mặt lạ, Tử Quân điều này không phải cho thấy là chúng ta rất hữu duyên phải không?”
“A Hàn Triệt , em có chút không thoải mái, muốn đến bên kia nghĩ ngơi một chút”Tử Quân như muốn chạy trốn khỏi sàn nhảy.
“Anh!”Thi Ngữ kéo Phùng Thiếu Diễm lại “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với anh? Trước kia anh không phải là người như vậy!”
” Phùng Thiếu Diễm trước kia đã chết trong tai nạn xe “Phùng Thiếu Diễm sâu kín nói.
“Em nhận ra anh thật sự rất thích Tử Quân nhưng tại sao anh lại không dám đối mặt với cô ấy?”
“Anh lấy thân phận gì để đối mặt với cô ấy?”Phùng Thiếu Diễm có chút nóng nảy nói: “Bây giờ cô ấy đã có bạn trai, hạnh phúc của cô ấy đã bắt đầu, anh không muốn cô ấy phải nhớ lại đoạn quá khứ khổ sở kia ! Đối với cô ấy, anh đã gây ra sự tổn thương quá sâu dù cô ấy tha thứ cho anh nhưng anh cũng không cách nào tự tha thứ cho mình!”
“Anh! Ba năm trước, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với hai người?”
“Ba năm trước, vũ tai nạn kia là Tử Quân muốn đồng quy vu tận với anh giờ liệu cô ấy có muốn tha thứ cho anh?”Phùng Thiếu Diễm ưu thương nhìn Thi Ngữ “Huống chi bây giờ anh đã không thể làm cho cô ấy hạnh phúc!”
“..!”Thi Ngữ bị lời nói của Phùng Thiếu Diễm dọa sợ ngây người, hận thù sâu đến mức nào mà cô ấy muốn cùng anh đồng quy vu tận!”Anh, anh có thể nói rõ cho em biết về chuyện của hai người không?”
“Không, tất cả đều đã qua. Kết quả bây giờ đã tốt vô cùng, cô đã có hạnh phúc mà anh và con gái sống cũng rất vui vẻ”Phùng Thiếu Diễm mở cửa xe”Làm phiền em giúp anh chăm sóc Nữu Nữu một đêm, anh muốn ở một mình một chút!”Phùng Thiếu Diễm chui vào xe.
“Anh!”Thi Ngữ vỗ cửa xe nhưng anh không chút nào để ý phóng xe đi mất.
“Tử Quân em thật sự thích Phùng Thiếu Diễm sao?”Hàn Triệt âm hiểm hỏi.
“Anh có ý gì?”Tử Quân hỏi ngược lại.
“Bác Phúc từng nói với anh, Phùng Thiếu Diễm là người em hận nhất đời này nhưng bây giờ xem ra đối với anh ta tình cảm của em không chỉ có hận mà còn cả yêu!”
“Bác Phúc còn nói gì với anh, Hàn Triệt nếu như anh muốn tốt cho em thì hay nói hết tất cả mọi chuyên đi!”
“Đã như vậy anh cũng không muốn giấu! Phùng Thiếu Diễm …không nhưng hại em cửa nát nhà tan mà còn làm cho em mất đi đứa bé!”Hàn Triệt hời hợt nói”Mà đứa bé kia mất cũng vì sự không tin tưởng của hắn ta đối với em!”
“Anh nói láo!”Tử Quân giận dữ”Chuyện lớn như vậy sao một chút ấn tượng tôi cũng không có?”
“Đó là bởi vì em lựa chọn mất trí nhớ! Anh đã từng hỏi em, em còn nhớ nguyên nhân gia đình mình phá sản không? Em còn nhớ tại sao ba em qua đời không?”
“Tại sao? Tại sao?”Tử Quân ôm lấy đầu, cô bỗng nhiên phát hiện trí nhớ của mình bị mất đi rất nhiều.”Chẳng lẽ là do Phùng Thiếu Diễm?Anh ta thật sự là kẻ thù?”
“Không tin em có thể đi hỏi anh ta, có lẽ anh ta sẽ không lừa gạt em!”
Sau khi nghe Hàn Triệt nói xong, Thẩm Tử Quân như cuồng điên xông ra ngoài. Cô phải tìm được anh ta để hỏi rõ ràng!
Phùng Thiếu Diễm cảm kích gật đầu một cái xoay người bước vào sàn nhảy. Trác Minh Liệt vừa nhìn thấy Phùng Thiếu Diễm đi vào sàn nhảy lập tức gọi điện cho Thi Ngữ.
“Vợ ơi anh đã để anh Thiếu Diễm mặc trang phục của ngưu ma vương trên đầu đội sừng bò,!”Trác Minh Liệt rất không hiểu mình đường đường một đại tổng tài làm thế nào có thể làm anh ta tuyệt diệu đến vậy
“Anh chắc chắn chứ? Ở bên này em cũng chuẩn bị xong Tử Quân mặc trang phục của công chúa Ai Cập, rồi giờ tạo cơ hội cho họ thôi!”
“Tuân lệnh” Trác Minh Liệt có chút không yên tâm. Anh làm việc nhanh chóng mà quên không để ý đến Hàn Triệt. Mà Hàn Triệt vẫn giả vờ như lơ đãng đi theo bọn họ. Hắn vừa nhìn thấy trên đâu Phùng Thiếu Diễm đội mũ của Ngưu Ma Vương cũng cầm lấy đội lên.
Âm nhạc dịu dàng vang lên, ánh đèn tối dần. Thi Ngữ dẫn Tử Quân ra ngoài trước còn cô đến bên cạnh Trác Minh Liệt. Khi nhìn lại nơi Tử Quân cô lại thây hai người cùng mặc bộ đồ Ngưu Ma Vương y như nhau.
“Chuyện này là sao?”Thi Ngữ gấp gáp hỏi.
“Anh cũng không biết!”Trác Minh Liệt vô tội trả lời.
“Em nghĩ một người trong đó là Hàn Triệt!”Thi Ngữ gằn giọng nói”Người đàn ông này thật xấu xa!”Cô siết chặt nắm tay dáng vẻ như muốn đánh người.
“Vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào?”Trác Minh Liệt hỏi.
“Cử thử thăm do trước đã!”Thi Ngữ kéo Trác Minh Liệt xuyên qua đám người đến bên cạnh Tử Quân. Tử Quân hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì! Còn Phùng Thiếu Diễm anh rất muốn tìm Tử Quân nhưng anh lại không thể nào phân biệt được đâu mới là cô! Nếu quả như thật hữu duyên anh tin tưởng nhất định anh có thể tìm được cô trong hộ trường đông đúc này! Nhưng tại sao một chút cảm giác anh cũng không có chứ! Lúc này sau lưng anh chợt đụng phải một nàng công chúa Ai cập anh nhận ra đó là Tử Quân qua anh mắt. Nhưng không đợi anh phục hồi tinh thần đã bị một người mặc trang phục y như anh ngăn cản.
Anh giật mình nhận ra người kia là Hàn Triệt là bạn trai của Tử Quân bây giờ!
“Anh!”Thi Ngữ lo lắng đi đến bên cạnh Phùng Thiếu Diễm “Mau chóng đến đó! Đừng để cho Hàn Triệt thừa cơ lợi dụng! Hắn thật là tiểu nhân hèn hạ phá hỏng đại sự của anh!”
Phùng Thiếu Diễm không nói lời nào chỉ kinh ngạc mà nhìn Tử Quân và Hàn Triệt nhẹ nhàng kiêu vũ. Anh đang nghĩ có lẽ như vậy đã đủ rồi! Anh nên buông tay. Nghĩ đến đây anh dứt khoát lấy mặt nạ xuống đi về hướng cửa hội trường.
“Anh”Thi Ngữ đuổi theo, Tử Quân vừa thấy Thi Ngữ đi cũng vội tháo mặt nạ xuống hỏi Hàn Triệt “Là ai.”
“Là anh, thế nào? Rất thất vọng sao?”
“Hàn Triệt?”Tử Quân thật sự rất thất vọng nhưng là cô không biểu hiện gì chỉ ấp a ấp úng .
“Có thể nhận ra nhau qua chiếc mặt lạ, Tử Quân điều này không phải cho thấy là chúng ta rất hữu duyên phải không?”
“A Hàn Triệt , em có chút không thoải mái, muốn đến bên kia nghĩ ngơi một chút”Tử Quân như muốn chạy trốn khỏi sàn nhảy.
“Anh!”Thi Ngữ kéo Phùng Thiếu Diễm lại “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với anh? Trước kia anh không phải là người như vậy!”
” Phùng Thiếu Diễm trước kia đã chết trong tai nạn xe “Phùng Thiếu Diễm sâu kín nói.
“Em nhận ra anh thật sự rất thích Tử Quân nhưng tại sao anh lại không dám đối mặt với cô ấy?”
“Anh lấy thân phận gì để đối mặt với cô ấy?”Phùng Thiếu Diễm có chút nóng nảy nói: “Bây giờ cô ấy đã có bạn trai, hạnh phúc của cô ấy đã bắt đầu, anh không muốn cô ấy phải nhớ lại đoạn quá khứ khổ sở kia ! Đối với cô ấy, anh đã gây ra sự tổn thương quá sâu dù cô ấy tha thứ cho anh nhưng anh cũng không cách nào tự tha thứ cho mình!”
“Anh! Ba năm trước, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với hai người?”
“Ba năm trước, vũ tai nạn kia là Tử Quân muốn đồng quy vu tận với anh giờ liệu cô ấy có muốn tha thứ cho anh?”Phùng Thiếu Diễm ưu thương nhìn Thi Ngữ “Huống chi bây giờ anh đã không thể làm cho cô ấy hạnh phúc!”
“..!”Thi Ngữ bị lời nói của Phùng Thiếu Diễm dọa sợ ngây người, hận thù sâu đến mức nào mà cô ấy muốn cùng anh đồng quy vu tận!”Anh, anh có thể nói rõ cho em biết về chuyện của hai người không?”
“Không, tất cả đều đã qua. Kết quả bây giờ đã tốt vô cùng, cô đã có hạnh phúc mà anh và con gái sống cũng rất vui vẻ”Phùng Thiếu Diễm mở cửa xe”Làm phiền em giúp anh chăm sóc Nữu Nữu một đêm, anh muốn ở một mình một chút!”Phùng Thiếu Diễm chui vào xe.
“Anh!”Thi Ngữ vỗ cửa xe nhưng anh không chút nào để ý phóng xe đi mất.
“Tử Quân em thật sự thích Phùng Thiếu Diễm sao?”Hàn Triệt âm hiểm hỏi.
“Anh có ý gì?”Tử Quân hỏi ngược lại.
“Bác Phúc từng nói với anh, Phùng Thiếu Diễm là người em hận nhất đời này nhưng bây giờ xem ra đối với anh ta tình cảm của em không chỉ có hận mà còn cả yêu!”
“Bác Phúc còn nói gì với anh, Hàn Triệt nếu như anh muốn tốt cho em thì hay nói hết tất cả mọi chuyên đi!”
“Đã như vậy anh cũng không muốn giấu! Phùng Thiếu Diễm …không nhưng hại em cửa nát nhà tan mà còn làm cho em mất đi đứa bé!”Hàn Triệt hời hợt nói”Mà đứa bé kia mất cũng vì sự không tin tưởng của hắn ta đối với em!”
“Anh nói láo!”Tử Quân giận dữ”Chuyện lớn như vậy sao một chút ấn tượng tôi cũng không có?”
“Đó là bởi vì em lựa chọn mất trí nhớ! Anh đã từng hỏi em, em còn nhớ nguyên nhân gia đình mình phá sản không? Em còn nhớ tại sao ba em qua đời không?”
“Tại sao? Tại sao?”Tử Quân ôm lấy đầu, cô bỗng nhiên phát hiện trí nhớ của mình bị mất đi rất nhiều.”Chẳng lẽ là do Phùng Thiếu Diễm?Anh ta thật sự là kẻ thù?”
“Không tin em có thể đi hỏi anh ta, có lẽ anh ta sẽ không lừa gạt em!”
Sau khi nghe Hàn Triệt nói xong, Thẩm Tử Quân như cuồng điên xông ra ngoài. Cô phải tìm được anh ta để hỏi rõ ràng!