Chương 50: Làm Vợ Anh Nha
- Mất thì cũng đã mất rồi, khóc lóc cái gì nữa. Cô khóc thì nó có quay lại được hay không?
Lục Lãnh Phong từ ngoài cửa đi vào, lạnh lùng nói. Vẻ mặt của anh chẳng mảy may thương xót cho giọt máu của mình
Vừa thấy anh Hy Nguyệt vô cùng kích động, cô bước xuống giường, mặc kệ chân trần đi về phía Lục Lãnh Phong. Hy Nguyệt nhìn anh bằng con mắt hận thù, vung tay tát Lục Lãnh Phong một cái thật mạnh, mạnh đến nổi khóe môi của anh còn rỉ ra một ít máu
- Sao anh có thể nói ra mấy lời đó. Nó cũng là con của anh mà
Hy Nguyệt siết chặt lấy cổ áo anh, nức nở nói
- Sao cô dám chắc nó là con tôi? Ai biết được đó là con của tên khốn mà cô ngoại tình
Lục Lãnh Phong sắc lạnh nhìn cô, gương mặt vẫn lạnh lùng như vậy
Hy Nguyệt nới lỏng tay khỏi áo anh, cô bắt đầu đấm tới tấp vào khuôn ngực rắn chắc mà gào khóc
- Đứa bé là con anh mà, nó là con của anh hic...hic tại sao, tại sao anh không tin tôi. Tôi không có gạt anh, tôi không có ngoại tình hic...hic tại sao....anh không tin tôi
Nước mắt làm ướt đẫm cả gương mặt xinh đẹp thuờng ngày, Lục Lãnh Phong nhìn cô cũng dáy lên một chút xót thương. Mặc cho cô đang đánh mình anh bất giác vòng tay qua ôm Hy Nguyệt vào lòng
Ngày hôm qua rặn hỏi mãi Tiểu Giang mới chịu nói cho Thiên Nhi biết tại sao Hy Nguyệt lại chạy ra ngoài. Cộng thêm việc chứng kiến cảnh trước mắt cô lại càng tức cái tên Lục Lãnh Phong này
Thiên Nhi bước đến đẩy anh ra khỏi người Hy Nguyệt, rồi ôm lấy cô bạn thân của mình, cô lườm anh bằng con mắt sắc lạnh
- Nguyệt Nguyệt đã nói như vậy mà tại sao anh vẫn cố chấp không tin còn mở miệng nói lời cay độc như vậy. Nếu hôm qua ở buổi tiệc gì đó, anh không bỏ đi, chính anh đưa cô ấy về thì đã không xảy ra tai nạn rồi
Lục Lãnh Phong chỉnh lại trang phục, anh bỏ tay vào túi quần, mắt nhìn về phía Hy Nguyệt
- Cái thai là ngoài ý muốn, mất rồi thì cũng tốt
- Lục Lãnh Phong tôi hận anh. Anh cút...cút đi cho tôi hức..hức
Nghe những lời tuyệt tình từ anh tâm cô như chết lặng, hai chân cũng không còn sức mà ngã khụy xuống nền gạch. Hy Nguyệt nhìn về phía anh hét lên
Thiên Nhi cũng không kìm được nước mắt, vội ngồi xuống ôm lấy cô bạn của mình. Hy Nguyệt cứ thế ôm lấy Thiên Nhi khóc cả một lúc
- Nguyệt Nguyệt, còn có mình mà mình luôn ở bên cậu
- Còn anh nữa sao còn chưa đi
Thấy Hy Nguyệt như vậy, tim của anh chẳng hiểu sao lại đau. Đây là lần thứ hai anh chứng kiến cô khóc to đến như vậy. Nhận được điện thoại của Tiểu Giang, Lục Lãnh Phong cũng rời đi
- Lục tổng, tôi đã tra ra được kẻ giở trò trong bữa tiệc và kẻ gây tai nạn cho thiếu phu nhân là cùng một người
- Là ai?
- Tống..Thanh Di
Đã nghe được cái tên, Lục Lãnh Phong lập tức tắt điện thoại anh nắm chặt tay đến nổi gân xanh hiện hết cả lên
Về phần Hy Nguyệt, cô đã được Thiên Nhi đỡ lại giường bệnh. Hơn năm phút sau, Giai Lạc và Cố Mộc cũng đến thăm cô
Nghe thấy tiếng của hai người họ, cô vội xoay mặt sang hướng khác lau đi nước mắt
- Chị dâu, em đến thăm chị này
Lúc đầu, Thiên Nhi có tỏ thái độ với Giai Lạc vì nghĩ người Lục gia chẳng ai tốt đẹp, nhưng sau một hồi thái độ mới phần nào dễ chịu hơn vì cô thấy trừ Lục Lãnh Phong thì những người còn lại thật sự rất tốt với Nguyệt Nguyệt
- Chị hơi mệt, em với Cố tổng hôm khác lại đến nhé
Mười lăm phút, Giai Lạc và Cố Mộc đã cố gắng an ủi Hy Nguyệt nhưng cô chẳng thể nào nở nổi một nụ cười. Nhưng mà cũng đúng thôi, có người mẹ nào có thể tươi cười khi còn mình vừa mất chứ
Hai người Giai Lạc và Cố Mộc chỉ có thể bảo Thiên Nhi chăm sóc tốt cho Hy Nguyệt sau đó đành phải rời đi
- Cố Mộc, em...muốn đi kiểm tra một chút
- Em không khỏe chỗ nào, em thấy mình không ổn chỗ nào hả Giai Lạc
Nghe Giai Lạc bảo đi kiểm tra, Cố Mộc đã không thể bình tĩnh, anh gấp gáp hỏi dồn
- Thì đi theo em đi
Giai Lạc kéo tay Cố Mộc đi đến phòng siêu âm của khoa sản. Chuyện là mấy nay cô cảm thấy cơ thể mình hơi khó chịu cộng thêm bà dì còn chưa đến nữa nên là hôm nay đến thăm chị dâu sẵn ghé sang đây
Cố Mộc ngơ người hỏi Giai Lạc
- Không lẽ...không lẽ em có...
- Âyy còn chưa chắc chắn. Đợi một lát nữa sẽ biết
Sau khi đã khám xong, hai người ngồi ở hàng ghế chờ, đợi kết quả. Tầm hai mươi phút sau, một cô y ta đi ra gọi tên của Giai Lạc, cô nhanh nhảu đi vào phòng gặp vị bác sĩ
- Chúc mừng nhé, cô có thai rồi
Giai Lạc không giấu nổi sự bất ngờ, cô chỉ định kiểm tra thử thôi chứ đâu nghĩ đến chuyện mang thai hay không. Cô vẫn còn chưa chơi đủ mà sao bây giờ lại phải làm mẹ rồi...huhu
Cầm kết quả trên tay, Giai Lạc bước ra mắt nhìn chầm chầm Cố Mộc ghét bỏ
- Anh nhìn xem anh gây ra cái gì này
Cố Mộc nhận lấy tờ giấy thông báo kết quả trên tay Giai Lạc, vẻ mặt không nổi vui mừng
- Anh làm ba rồi, anh được làm ba rồi
Cố Mộc như nhớ đều gì đó, anh lấy một chiếc hộp màu xanh đậm bọc vải nhung từ trong túi ra
Anh quỳ một chân xuống, tay vừa mở hộp lấy ra chiếc nhẫn kim cương sáng lóa vẻ mặt hạnh phúc nói
- Làm vợ anh nha
Lục Lãnh Phong từ ngoài cửa đi vào, lạnh lùng nói. Vẻ mặt của anh chẳng mảy may thương xót cho giọt máu của mình
Vừa thấy anh Hy Nguyệt vô cùng kích động, cô bước xuống giường, mặc kệ chân trần đi về phía Lục Lãnh Phong. Hy Nguyệt nhìn anh bằng con mắt hận thù, vung tay tát Lục Lãnh Phong một cái thật mạnh, mạnh đến nổi khóe môi của anh còn rỉ ra một ít máu
- Sao anh có thể nói ra mấy lời đó. Nó cũng là con của anh mà
Hy Nguyệt siết chặt lấy cổ áo anh, nức nở nói
- Sao cô dám chắc nó là con tôi? Ai biết được đó là con của tên khốn mà cô ngoại tình
Lục Lãnh Phong sắc lạnh nhìn cô, gương mặt vẫn lạnh lùng như vậy
Hy Nguyệt nới lỏng tay khỏi áo anh, cô bắt đầu đấm tới tấp vào khuôn ngực rắn chắc mà gào khóc
- Đứa bé là con anh mà, nó là con của anh hic...hic tại sao, tại sao anh không tin tôi. Tôi không có gạt anh, tôi không có ngoại tình hic...hic tại sao....anh không tin tôi
Nước mắt làm ướt đẫm cả gương mặt xinh đẹp thuờng ngày, Lục Lãnh Phong nhìn cô cũng dáy lên một chút xót thương. Mặc cho cô đang đánh mình anh bất giác vòng tay qua ôm Hy Nguyệt vào lòng
Ngày hôm qua rặn hỏi mãi Tiểu Giang mới chịu nói cho Thiên Nhi biết tại sao Hy Nguyệt lại chạy ra ngoài. Cộng thêm việc chứng kiến cảnh trước mắt cô lại càng tức cái tên Lục Lãnh Phong này
Thiên Nhi bước đến đẩy anh ra khỏi người Hy Nguyệt, rồi ôm lấy cô bạn thân của mình, cô lườm anh bằng con mắt sắc lạnh
- Nguyệt Nguyệt đã nói như vậy mà tại sao anh vẫn cố chấp không tin còn mở miệng nói lời cay độc như vậy. Nếu hôm qua ở buổi tiệc gì đó, anh không bỏ đi, chính anh đưa cô ấy về thì đã không xảy ra tai nạn rồi
Lục Lãnh Phong chỉnh lại trang phục, anh bỏ tay vào túi quần, mắt nhìn về phía Hy Nguyệt
- Cái thai là ngoài ý muốn, mất rồi thì cũng tốt
- Lục Lãnh Phong tôi hận anh. Anh cút...cút đi cho tôi hức..hức
Nghe những lời tuyệt tình từ anh tâm cô như chết lặng, hai chân cũng không còn sức mà ngã khụy xuống nền gạch. Hy Nguyệt nhìn về phía anh hét lên
Thiên Nhi cũng không kìm được nước mắt, vội ngồi xuống ôm lấy cô bạn của mình. Hy Nguyệt cứ thế ôm lấy Thiên Nhi khóc cả một lúc
- Nguyệt Nguyệt, còn có mình mà mình luôn ở bên cậu
- Còn anh nữa sao còn chưa đi
Thấy Hy Nguyệt như vậy, tim của anh chẳng hiểu sao lại đau. Đây là lần thứ hai anh chứng kiến cô khóc to đến như vậy. Nhận được điện thoại của Tiểu Giang, Lục Lãnh Phong cũng rời đi
- Lục tổng, tôi đã tra ra được kẻ giở trò trong bữa tiệc và kẻ gây tai nạn cho thiếu phu nhân là cùng một người
- Là ai?
- Tống..Thanh Di
Đã nghe được cái tên, Lục Lãnh Phong lập tức tắt điện thoại anh nắm chặt tay đến nổi gân xanh hiện hết cả lên
Về phần Hy Nguyệt, cô đã được Thiên Nhi đỡ lại giường bệnh. Hơn năm phút sau, Giai Lạc và Cố Mộc cũng đến thăm cô
Nghe thấy tiếng của hai người họ, cô vội xoay mặt sang hướng khác lau đi nước mắt
- Chị dâu, em đến thăm chị này
Lúc đầu, Thiên Nhi có tỏ thái độ với Giai Lạc vì nghĩ người Lục gia chẳng ai tốt đẹp, nhưng sau một hồi thái độ mới phần nào dễ chịu hơn vì cô thấy trừ Lục Lãnh Phong thì những người còn lại thật sự rất tốt với Nguyệt Nguyệt
- Chị hơi mệt, em với Cố tổng hôm khác lại đến nhé
Mười lăm phút, Giai Lạc và Cố Mộc đã cố gắng an ủi Hy Nguyệt nhưng cô chẳng thể nào nở nổi một nụ cười. Nhưng mà cũng đúng thôi, có người mẹ nào có thể tươi cười khi còn mình vừa mất chứ
Hai người Giai Lạc và Cố Mộc chỉ có thể bảo Thiên Nhi chăm sóc tốt cho Hy Nguyệt sau đó đành phải rời đi
- Cố Mộc, em...muốn đi kiểm tra một chút
- Em không khỏe chỗ nào, em thấy mình không ổn chỗ nào hả Giai Lạc
Nghe Giai Lạc bảo đi kiểm tra, Cố Mộc đã không thể bình tĩnh, anh gấp gáp hỏi dồn
- Thì đi theo em đi
Giai Lạc kéo tay Cố Mộc đi đến phòng siêu âm của khoa sản. Chuyện là mấy nay cô cảm thấy cơ thể mình hơi khó chịu cộng thêm bà dì còn chưa đến nữa nên là hôm nay đến thăm chị dâu sẵn ghé sang đây
Cố Mộc ngơ người hỏi Giai Lạc
- Không lẽ...không lẽ em có...
- Âyy còn chưa chắc chắn. Đợi một lát nữa sẽ biết
Sau khi đã khám xong, hai người ngồi ở hàng ghế chờ, đợi kết quả. Tầm hai mươi phút sau, một cô y ta đi ra gọi tên của Giai Lạc, cô nhanh nhảu đi vào phòng gặp vị bác sĩ
- Chúc mừng nhé, cô có thai rồi
Giai Lạc không giấu nổi sự bất ngờ, cô chỉ định kiểm tra thử thôi chứ đâu nghĩ đến chuyện mang thai hay không. Cô vẫn còn chưa chơi đủ mà sao bây giờ lại phải làm mẹ rồi...huhu
Cầm kết quả trên tay, Giai Lạc bước ra mắt nhìn chầm chầm Cố Mộc ghét bỏ
- Anh nhìn xem anh gây ra cái gì này
Cố Mộc nhận lấy tờ giấy thông báo kết quả trên tay Giai Lạc, vẻ mặt không nổi vui mừng
- Anh làm ba rồi, anh được làm ba rồi
Cố Mộc như nhớ đều gì đó, anh lấy một chiếc hộp màu xanh đậm bọc vải nhung từ trong túi ra
Anh quỳ một chân xuống, tay vừa mở hộp lấy ra chiếc nhẫn kim cương sáng lóa vẻ mặt hạnh phúc nói
- Làm vợ anh nha