Chương 3: Hôn trộm
Sau khi bàn bạc hợp tác kết thúc Cận Thiếu Phong rời khỏi văn phòng của ba cô. Cố Sở Dao liền chạy theo sau anh, đến khi anh bước vào thang máy cô cố tình để bản thân vấp ngã
"Aaaaaa!"
Yeah! Đã nhắm trúng mục tiêu
Cô ngã vào người anh, nhưng Cận Thiếu Phong lại đứng im như pho tượng không hề nhúc nhích hay đỡ cô lấy một cái
What? Bình thường trong phim ngôn tình không phải nam chính sẽ đỡ nữ chính rồi lo lắng hỏi em có thương ở đâu không ư? Sao hoàn cảnh của cô lại khác với kịch bản như vậy.
"Cố tiểu thư! Cô ra khỏi người của tôi được chưa?"
Cố Sở Dao sượng chân liền đứng sang một bên, cô thư ký đi cùng anh thấy tổng giám đốc bị người khác chạm vào thì không khỏi lo lắng hỏi:
"Tổng giám đốc thật xin lỗi, ngài cởi áo ra đi tôi sẽ vứt đi hộ ngài vì tôi không ngờ Cố tiểu thư lại ngã đúng vào người ngài."
"Tôi không sao" Cận Thiếu Phong nói
"Nhưng…nhưng không phải từ trước đến giờ ngài ưa sạch sẽ không thích người khác chạm vào đồ của mình sao?" Cô thư ký nhìn anh lắp bắp hỏi.
Cố Sở Dao khoanh tay nhìn cô thư ký ngực tấn công mông phòng của Cận Thiếu Phong thì không khỏi ngứa mắt
"Cô bị điếc hả? Hay nghe không hiểu tiếng người, anh ta bảo không sao nghĩa là không sao đấy cô hiểu chưa"
Cô thư ký trong lòng không khỏi ngứa ngáy tức giận cô nắm chặt tay lại kiềm chế cơn tức giận trong lòng, chỉ là một tiểu thư ăn hại mà cũng dám lên mặt với tôi. Đợi sau này tôi trở thành Cận thiếu phu nhân thì lúc đấy tôi sẽ cho cô biết tay. Hừ!
Cô thư ký liền tỏ ra yếu đuối để lấy sự thương hại từ Cận Thiếu Phong nhưng anh dường như không hề để tâm tới cô ta
"Tôi…tôi cũng chỉ là lo lắng cho sức khoẻ của Cận tổng thôi, cũng không có gì quá đáng cả sao Cố tiểu thư phải nặng lời với tôi thế"
Cố Sở Dao lạnh lùng không thèm đếm xỉa tới cô ta nữa, cô liền quay sang nhìn Cận Thiếu Phong hỏi:
"Tại sao anh không đỡ tôi?"
"Tại sao tôi phải đỡ cô?"
"Vì tôi ngã vào người anh nên anh phải có trách nhiệm đỡ tôi!"
Cận Thiếu Phong nửa đùa nửa thật nói: "Ồ! Chứ không phải là Cố tiểu thư cố ý ngã vào người tôi ư?"
"Đây không phải là cô được lợi rồi sao! Hử?"
Cố Sở Dao tuyệt đối không thể mất mặt như thế được, cô liền nở một nụ cười vô cùng đẹp ngón tay còn không yên phận nghịch caravat trên người anh
"Cận tổng muốn chơi trò kích thích không?"
"Hửmmmmm!"
Khuôn mặt của Cận Thiếu Phong vẫn lạnh lùng điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra. Anh không có lấy một biểu cảm gì là sợ hãi hay ghét bỏ những hành động càn rỡ của cô trên người mình.
Mà thay vào đó anh lại rất mong chờ xem cô nhóc này sẽ làm gì mình tiếp theo.
So với chiều cao thì cô thấp hơn anh hẳn một cái đầu, dáng người cô thì nhỏ nhắn còn anh thì là kiểu có cơ bắp rắn chắc, tỉ lệ chiều cao cân nặng phù hợp.
Chỉ nhìn thôi đã khiến cô không kìm lòng được mà muốn hôn anh rồi. Nghĩ là làm Cố Sở Dao liền kéo chiếc caravat của anh xuống, cũng vì thế mà Cận Thiếu Phong theo đà mà cúi đầu xuống vừa vặn Cố Sở Dao liền nhón chân hôn lên má anh.
"Chụt"
Trong không gian chật hẹp và yên lặng của thang máy một tiếng hôn vang lên khiến ai cũng phải đỏ mặt nhưng đối với cô mà nói thì đây là chuyện rất bình thường.
Châm phương của Cố Sở Dao là "Không mặt dày thì làm sao theo đuổi được soái cưa."
"Ting"
Đúng lúc này cửa thang máy mở ra, Cố Sở Dao liền buông Cận Thiếu Phong ra rồi chạy ra ngoài.
Trước khi cửa thang máy đóng lại Cố Sở Dao quay lại nháy mắt với Cận Thiếu Phong nói: "Tôi đã đóng dấu rồi đó, anh từ nay về sau chính là người đàn ông của tôi"
Lúc này bên trong thang máy Cận Thiếu Phong cảm thấy vô cùng ngột ngạt, không ngờ cô nhóc kia lại có gan đến vậy dám cưỡng hôn anh thì cô cũng là người phụ nữ đầu tiên.
Cô thư ký thấy sếp mình bị người phụ nữ khác trêu chọc như vậy mà không cảm thấy tức giận hay khó chịu gì? Nếu là như những người phụ nữ khác thì chắc chắn anh đã thẳng tay đẩy người đó ra từ lâu rồi.
Cô làm cho tổng giám đốc đã gần được năm năm trời mà đến cả chạm nhẹ vào người anh cũng chưa bao giờ được chạm chỉ cần cô đứng cạnh anh một chút đã bị anh lạnh lùng cảnh cáo xua đuổi. Vậy mà anh mới chỉ gặp người phụ nữ kia một lần mà đã cho cô ta tuỳ ý tự tiện trêu đùa trên người anh như vậy rồi.
Hừ! Thật là không công tâm mà.
"Tổng giám đốc có cần lấy giấy lau không? Cố tiểu thư không ngờ lại là loại hồ ly tinh quyến rũ đàn ông như vậy e là cô ấy đã làm như vậy với rất nhiều người đàn ông khác rồi!"
Gương mặt Cận Thiếu Phong lạnh lại không chút biểu cảm anh lạnh lùng gằn lên từng chữ quát lớn:
"Câm miệng!"
Cô thư ký mặt mày tái mét lại cơ thể đột nhiên trở lên run rẩy, cô ta liền không nhiều lời mà ngậm miệng lại.
Thật đáng sợ đây là lần đầu tiên cô chứng kiến cảnh tổng giám đốc giận dữ như vậy.
"Tôi…tôi sai rồi!"
Cửa thang máy mở ra Cận Thiếu Phong lạnh lùng bước ra ngoài.
"Aaaaaa!"
Yeah! Đã nhắm trúng mục tiêu
Cô ngã vào người anh, nhưng Cận Thiếu Phong lại đứng im như pho tượng không hề nhúc nhích hay đỡ cô lấy một cái
What? Bình thường trong phim ngôn tình không phải nam chính sẽ đỡ nữ chính rồi lo lắng hỏi em có thương ở đâu không ư? Sao hoàn cảnh của cô lại khác với kịch bản như vậy.
"Cố tiểu thư! Cô ra khỏi người của tôi được chưa?"
Cố Sở Dao sượng chân liền đứng sang một bên, cô thư ký đi cùng anh thấy tổng giám đốc bị người khác chạm vào thì không khỏi lo lắng hỏi:
"Tổng giám đốc thật xin lỗi, ngài cởi áo ra đi tôi sẽ vứt đi hộ ngài vì tôi không ngờ Cố tiểu thư lại ngã đúng vào người ngài."
"Tôi không sao" Cận Thiếu Phong nói
"Nhưng…nhưng không phải từ trước đến giờ ngài ưa sạch sẽ không thích người khác chạm vào đồ của mình sao?" Cô thư ký nhìn anh lắp bắp hỏi.
Cố Sở Dao khoanh tay nhìn cô thư ký ngực tấn công mông phòng của Cận Thiếu Phong thì không khỏi ngứa mắt
"Cô bị điếc hả? Hay nghe không hiểu tiếng người, anh ta bảo không sao nghĩa là không sao đấy cô hiểu chưa"
Cô thư ký trong lòng không khỏi ngứa ngáy tức giận cô nắm chặt tay lại kiềm chế cơn tức giận trong lòng, chỉ là một tiểu thư ăn hại mà cũng dám lên mặt với tôi. Đợi sau này tôi trở thành Cận thiếu phu nhân thì lúc đấy tôi sẽ cho cô biết tay. Hừ!
Cô thư ký liền tỏ ra yếu đuối để lấy sự thương hại từ Cận Thiếu Phong nhưng anh dường như không hề để tâm tới cô ta
"Tôi…tôi cũng chỉ là lo lắng cho sức khoẻ của Cận tổng thôi, cũng không có gì quá đáng cả sao Cố tiểu thư phải nặng lời với tôi thế"
Cố Sở Dao lạnh lùng không thèm đếm xỉa tới cô ta nữa, cô liền quay sang nhìn Cận Thiếu Phong hỏi:
"Tại sao anh không đỡ tôi?"
"Tại sao tôi phải đỡ cô?"
"Vì tôi ngã vào người anh nên anh phải có trách nhiệm đỡ tôi!"
Cận Thiếu Phong nửa đùa nửa thật nói: "Ồ! Chứ không phải là Cố tiểu thư cố ý ngã vào người tôi ư?"
"Đây không phải là cô được lợi rồi sao! Hử?"
Cố Sở Dao tuyệt đối không thể mất mặt như thế được, cô liền nở một nụ cười vô cùng đẹp ngón tay còn không yên phận nghịch caravat trên người anh
"Cận tổng muốn chơi trò kích thích không?"
"Hửmmmmm!"
Khuôn mặt của Cận Thiếu Phong vẫn lạnh lùng điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra. Anh không có lấy một biểu cảm gì là sợ hãi hay ghét bỏ những hành động càn rỡ của cô trên người mình.
Mà thay vào đó anh lại rất mong chờ xem cô nhóc này sẽ làm gì mình tiếp theo.
So với chiều cao thì cô thấp hơn anh hẳn một cái đầu, dáng người cô thì nhỏ nhắn còn anh thì là kiểu có cơ bắp rắn chắc, tỉ lệ chiều cao cân nặng phù hợp.
Chỉ nhìn thôi đã khiến cô không kìm lòng được mà muốn hôn anh rồi. Nghĩ là làm Cố Sở Dao liền kéo chiếc caravat của anh xuống, cũng vì thế mà Cận Thiếu Phong theo đà mà cúi đầu xuống vừa vặn Cố Sở Dao liền nhón chân hôn lên má anh.
"Chụt"
Trong không gian chật hẹp và yên lặng của thang máy một tiếng hôn vang lên khiến ai cũng phải đỏ mặt nhưng đối với cô mà nói thì đây là chuyện rất bình thường.
Châm phương của Cố Sở Dao là "Không mặt dày thì làm sao theo đuổi được soái cưa."
"Ting"
Đúng lúc này cửa thang máy mở ra, Cố Sở Dao liền buông Cận Thiếu Phong ra rồi chạy ra ngoài.
Trước khi cửa thang máy đóng lại Cố Sở Dao quay lại nháy mắt với Cận Thiếu Phong nói: "Tôi đã đóng dấu rồi đó, anh từ nay về sau chính là người đàn ông của tôi"
Lúc này bên trong thang máy Cận Thiếu Phong cảm thấy vô cùng ngột ngạt, không ngờ cô nhóc kia lại có gan đến vậy dám cưỡng hôn anh thì cô cũng là người phụ nữ đầu tiên.
Cô thư ký thấy sếp mình bị người phụ nữ khác trêu chọc như vậy mà không cảm thấy tức giận hay khó chịu gì? Nếu là như những người phụ nữ khác thì chắc chắn anh đã thẳng tay đẩy người đó ra từ lâu rồi.
Cô làm cho tổng giám đốc đã gần được năm năm trời mà đến cả chạm nhẹ vào người anh cũng chưa bao giờ được chạm chỉ cần cô đứng cạnh anh một chút đã bị anh lạnh lùng cảnh cáo xua đuổi. Vậy mà anh mới chỉ gặp người phụ nữ kia một lần mà đã cho cô ta tuỳ ý tự tiện trêu đùa trên người anh như vậy rồi.
Hừ! Thật là không công tâm mà.
"Tổng giám đốc có cần lấy giấy lau không? Cố tiểu thư không ngờ lại là loại hồ ly tinh quyến rũ đàn ông như vậy e là cô ấy đã làm như vậy với rất nhiều người đàn ông khác rồi!"
Gương mặt Cận Thiếu Phong lạnh lại không chút biểu cảm anh lạnh lùng gằn lên từng chữ quát lớn:
"Câm miệng!"
Cô thư ký mặt mày tái mét lại cơ thể đột nhiên trở lên run rẩy, cô ta liền không nhiều lời mà ngậm miệng lại.
Thật đáng sợ đây là lần đầu tiên cô chứng kiến cảnh tổng giám đốc giận dữ như vậy.
"Tôi…tôi sai rồi!"
Cửa thang máy mở ra Cận Thiếu Phong lạnh lùng bước ra ngoài.