Chương : 12
Hôm nay thu âm tiến triển thuận lợi, không uổng công luyện nhiều ngày như vậy.
Sắc mặt giám chế đương nhiên so với ngày hôm qua sáng lạng hơn rất nhiều. Lúc gần thu xong còn vỗ vỗ vai hắn, cổ vũ hắn tiếp tục cố gắng.
Kiều Dĩ Hàng kết thúc công việc trước thời gian.
Trên đường, Cao Cần gọi điện hỏi hắn có hứng thú đóng phim truyền hình hay không.
Kiều Dĩ Hàng ngây ra tại chỗ.
Đối với nhiều nghệ sĩ mà nói, màn ảnh nhỏ so với màn ảnh rộng không giống nhau. Rất nhiều người từ màn ảnh nhỏ nhảy lên màn ảnh rộng thường không quay lại hoặc khó để chú ý được cả hai. Mà làm ca sĩ, nhất là ca sĩ nổi tiếng, để giữ giá trị công ty cũng rất ít khi cho bọn họ xuất hiện trên ti vi, dù có cũng chỉ giữ mặt mũi cho khách mời, đến ngồi làm nền thôi.
Hắn đang muốn hỏi vì sao thì thấy phía trước có giao cảnh ngoắc hắn.
“Nga!“ Hắn thấp giọng. Bởi vì không quen dùng tai nghe điện thoại nên bây giờ hắn đang cầm điện thoại trên tay.
“Làm sao vậy?“ Cao Cần hỏi.
“Giao cảnh.“ Hai từ biểu hiện thiên ngôn vạn ngữ.
“Uống rượu lái xe?“ Trước đây Phong Á Luân bởi vì uống rượu say lái xe nên bị toàn thể giới truyền thông chỉ trích, cho đến khi hắn sang Mỹ mới im lặng xuống. Tuy rằng cuối cùng Phong Á Luân có thể trở lại nhưng không phải ai cũng có vận khí cùng thực lực tựa Phong Á Luân.
“Không.“
“Chạy ngược chiều?“ Cao Cần thở phào nhẹ nhõm.
“Không.“
“Quá tốc độ?“
“Không phải.“
“…Vậy là gì?“ Nếu hắn nhớ không lầm thì án phạt khi lái xe chỉ có chừng đó.
“Nghe điện thoại di động.“ Hắn chậm rãi dừng xe lại.
“Hoàn hảo?“ Kiều Dĩ Hàng lấy giấy phép lái xe đưa ra, phiền muộn hỏi lại.
“Bị viết dùng điện thoại di động ít nhất tốt hơn bị biết tay chân bị thương.“ Cao Cần cắt điện thoại.
Kiều Dĩ Hàng bị chấn động vẫn duy trì tư thế, bất động thật lâu.
“Ta sẽ không vì ngươi giả ngu mà không viết phiếu phạt.“ Giao cảnh chậm rãi nói vọng vào.
“…“
“Sớm phạt, muộn phạt đều là phạt cả. Đừng … giãy dụa nữa.“
“…“ Kiều Dĩ Hàng vừa lấy lại tinh thần lần thứ hai lại bị chấn động.
Lúc nhận phiếu phạt, giao cảnh đặc biệt có thâm ý nhìn hắn nói: “Ngươi là nghệ sĩ của Y Mã đúng không?“
Kiều Dĩ Hàng sửng sốt, nghĩ câu hỏi của giao cảnh thật lạ. Bởi vì bình thường người ta sẽ hỏi hắn có phải nghệ sĩ hay không, rất ít người hỏi đến công ty quản lý. “Ân.“
“Công ty này bầu không khí thực sự không tốt.“
“A?“ Lỗ tai Kiều Dĩ Hàng bất thần dựng thẳng lên. Lẽ nào giao cảnh suốt ngày ngồi chồm hỗm giữ đường này biết bí mật gì?
Giao cảnh bỏ lại một câu khiến kẻ khác mơ hồ như vậy rồi nhanh nhẹn bỏ đi, tiêu sái tựa như tuyệt thế cao nhân trong tiểu thuyết võ hiệp không giết ma đầu mà nhất định phải đem công lực suốt đời truyền cho nhân vật chính.
— Đương nhiên, tuyệt thế cao nhân lần đầu lên sân khấu đều là tuyệt đối lãnh khốc, lời nói lạnh nhạt. Gặp thêm vài lần sẽ không sao.
Kiều Dĩ Hàng nhịn không được vỗ vỗ đầu, đem suy nghĩ vẩn vơ đó vứt ra ngoài rồi nhấn ga trở về nhà.
Từ lúc về đến cửa nhà cho đến khi lên game, Kiều Dĩ Hàng chỉ tốn nửa tiếng,kể cả tắm và ăn cơm.
Tuy là nghệ sĩ nhưng hắn cũng rất chú trọng sạch sẽ. Thường thì một tuần hắn đều tự quét dọn một lần. Thế nhưng do sự độc hại của game và internet, phòng hắn gần đây đã bẩn lên cấp mới.
Đương nhiên, thể hiện trong trò chơi là rất sạch sẽ. Điểm ấy là đủ rồi.
Mông hắn vừa dời đến trước máy tính thì điện thoại của Cao Cần lại tới, nói việc chính.
Kiều Dĩ Hàng nhịn không được hỏi: “Vì sao?“ Sẽ không phải là muốn vứt bỏ hắn đi?
“Ngươi muốn làm nghệ sĩ toàn năng hay chỉ ca sĩ?“ Cao Cần hỏi.
“Nghệ sĩ toàn năng.“ Trước đây hắn so bì với Phong Á Luân ngoại trừ ăn chung một máng ra chủ yếu là vì Phong Á Luân làm được việc hắn không làm được.
“Ngươi biết cái gì gọi là toàn năng không?“
“…“
“Hảo hảo ngẫm lại đi.“ Cao Cần cắt đứt điện thoại.
Kiều Dĩ Hàng ngồi yên lặng suy nghĩ nửa ngày không có kết quả gì liền quyết định chơi game rồi nghĩ tiếp.
Tiểu Thuyền login mười phút, Kiều Dĩ Hàng kinh ngạc phát hiện Chiến Hồn Vô Cực cùng Thiên Tịch Hữu Mộng còn chưa có xuất hiện. Hắn hiếu kỳ xem danh sách bang hội, phát hiện Chiến Hồn Vô Cực vẫn đang chơi.
Chẳng lẽ do câu nói lần trước của hắn tạo nên tác dụng?
Lẽ nào Chiến Hồn Vô Cực thực sự có tình cảm với hắn?
Kiều Dĩ Hàng đột nhiên nổi da gà.
Kênh bang hội đột nhiên nhảy ra tin nhắn —
Cưỡi tiểu trư truy BMWs: a a a! Suất suất suất ngu ngốc! Luyện mười lăm phút mà chưa giết được hắn! Đừng luyện Huyết Đồ nữa, luyện Ma giáo đi!
Lạc & Thanh Ảnh: các ngươi làm nhiệm vụ tiêu diệt Lam Diễm Minh hả?
Thấy ID người thứ hai, tinh thần Kiều Dĩ Hàng rung lên! Trước đây hắn bị cướp trang bị, kẻ này cũng có phần.
Cưỡi tiểu trư truy BMWs: phiền muộn muốn chết! Tốn mất ba tiếng đó, mà chẳng được gì.
Lạc & Thanh Ảnh: không phải có tám mươi mốt đồng lộ phí sao?
Cưỡi tiểu trư truy BMWs: o(╯□╰)o cái đó dùng làm gì chứ!
Suất suất suất: cũng không thể chỉ trách ta nha! Hồng Đái của công tử cũng không trói được hắn.
Cưỡi tiểu trư truy BMWs: phiền muộn.
Giai nhân quyện tú: được rồi, đừng ầm ĩ nữa. Có cái gì đáng làm ầm ĩ chứ. Lần sau giết là được.
Lạc & Thanh Ảnh: ân.
Lạc & Thanh Ảnh: cũng thực đáng tiếc. Tiêu diệt Lam thưởng rất nhiều, bất quá Kỷ Vô Địch quá biến thái, mười lăm phút không giết được Cung Túc hắn liền nhảy ra tranh phần.
Cưỡi tiểu trư truy BMWs: (╰_╯)# lần sau tới tranh phần của Kỷ Vô Địch.
Suất suất suất: anh thư! Ngươi thử mà xem, đòn “Tín Ngôn Khai Hà” của hắn một chút mà thu hơn mười vạn. Ngươi nói ai đánh ai?
Cưỡi tiểu trư truy BMWs: a a a a a! Kỷ Vô Địch thực đáng ghét! Nhiệm vụ ta được giao lần trước tìm nửa ngày không thấy. Tiến công vào bên trong còn thấy nói hắn còn năm chỗ ẩn thân, phải chọn đúng một. +_+ NPC như vậy thật quá thần kinh!
Kênh nói chuyện phiếm lại yên tĩnh trở lại.
Nhiệm vụ này Kiều Dĩ Hàng cũng từng làm qua, là một trong những nhiệm vụ biến thái nhất trong “Đùa nháo giang hồ”, gọi là thanh trừ Lam Diễm Minh.
Đi tới NPC Tiểu Ngư Nhi nhận thiệp mời, sau đó đi mời các đại môn phái khác tham gia rồi lại quay về chỗ Tiểu Ngư Nhi nhận giấy xác nhận, rồi lại đến từng đại môn phái đón đại diện của bọn họ lên đường.
Trên đường gặp phải rất nhiều quái vật chặn đường, kinh nghiệm rất thấp chỉ tính bằng một chữ số.
Đánh tới chân núi Hỏa Diệm Sơn, gặp phải võ sĩ. Võ sĩ cấp bậc so với quái vật cao nhưng kinh nghiệm vẫn rất thấp, chỉ tính bằng một chữ số.
Đánh tới hậu sơn, của mật thất của Lam Diễm Minh gặp phải vu sư, cấp bậc cao hơn, khó đánh nhưng kinh nghiệm … Mời xem lại hai cái phía trên.
Cuối cùng đánh Cung Túc.
Cung Túc máu nhiều, phòng thủ cao, tốc độ nhanh. Năm phút lại xuất hiện hai mốt người hoặc mười võ sĩ hoặc năm vu sư. Nếu người chơi không giết được Cung Túc trong vòng mười lăm phút thì, xin lỗi, chưởng môn Huy Hoàng môn sẽ ra tay. Hắn một người “ăn nói lung tung” diệt Cung Túc. Sau đó Kỷ Vô Địch sẽ … biểu lộ lòng cảm ơn, rồi đưa tám mươi mốt đồng coi như lộ phí.
Toàn bộ nhiệm vụ tiêu diệt Lam Diễm Minh khó nhất không phải là đại BOSS Cung Túc mà là kẻ dẫn đầu nhưng cản trở Kỷ Vô Địch.
Kiều Dĩ Hàng có chút hả hê cùng đồng tình nhìn bọn họ gặp hạn rồi bắt đầu con đường luyện cấp của bản thân.
Tự mình luyện cấp đương nhiên không nhanh như khi có Chiến Hồn Vô Cực thế nhưng lại nhàn nhã tự chủ. Đến khi thấy chỉ còn cách cấp năm mươi hai cấp nữa, nội tâm hắn tràn ngập cảm giác thành tựu cùng kiêu hãnh.
[tiểu kèn đồng] Long bất thấp: Kiều Dĩ Hàng đã chết! Đã chết! Đã chết!
…
Kiều Dĩ Hàng nheo mắt. Lần trước sau khi nghe Thiên Tịch Hữu Mộng nói, hắn bóc bỏ băng keo trên màn hình mà tiểu kèn đồng cũng đã lâu không xuất hiện tên hắn. Thế nào mà mới vài ngày hắn đã lại được người nhớ thương rồi?
[thế giới] tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 00 cẩu: long bất thấp, NMD có bệnh a!
[thế giới] long bất thấp: không phải không phải, ta không có bệnh!
[thế giới] nga, ngươi tới: 5000J thanh ngọc sáo trang phái Thanh Thành! Ai cần mời đến Lạc Dương, 202,331
[thế giới] tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 003: cẩu cẩu, đừng để ý hắn. Người như thế thường là thất bại trong hiện thực, trên net muốn có cảm giác tồn tại.
[thế giới] nga, ngươi tới: 5000J thanh ngọc sáo trang phái Thanh Thành! Ai cần mời đến Lạc Dương, 202,331
[thế giới] tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 002: thích Kiều Dĩ Hàng mời gia nhập Hàng Thiên Các.
…
Kiều Dĩ Hàng thấy phiền đang muốn bịt lại kênh thế giới lại bị một cái tin mới hấp dẫn.
[thế giới] lạc tuyết vô âm: Hàng Thiên Các nghe cho rõ. Ta đại diện cho Thiên Đạo Hữu Thường cảnh cáo các ngươi. Các ngươi theo đuổi thần tượng không vấn đề thế nhưng đoạt quái chiếm địa bàn không được!
[thế giới] long bất thấp: nga, nghe thấy chưa. Đây là tiếng nói chính nghĩa của nhân dân.
[thế giới] tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 00 cẩu: ai cướp quái chiếm địa bàn chứ? Dựa vào cái gì người kéo một đống người đến nói đó là địa bàn của ngươi? Dựa vào cái gì ngươi nói quái là của ngươi? Quái là ngươi sinh chắc? Ngươi gọi nó xem nó có trả lời không?
[thế giới] Chiến Hồn Vô Cực: ai cùng “tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 00 cẩu” tổ đội, từ giờ ta thấy hắn lần nào liền giết lần đó, không muốn chết oan thì rời khỏi đội của hắn.
[thế giới] tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 00 cẩu: đầu ngươi bị ngựa đá hả?! Tới giết ta xem! MD, cấp cao rất giỏi a, giết người bừa bãi?!
…
Kiều Dĩ Hàng vẫn nhìn kỹ tiến triển của cuộc nói chuyện. Dù sao một bên là fan của hắn, một bên coi như là nửa bằng hữu của hắn trong game. Thế nhưng vài phút trôi qua, Chiến Hồn Vô Cực cũng không có lên tiếng.
Sắc mặt giám chế đương nhiên so với ngày hôm qua sáng lạng hơn rất nhiều. Lúc gần thu xong còn vỗ vỗ vai hắn, cổ vũ hắn tiếp tục cố gắng.
Kiều Dĩ Hàng kết thúc công việc trước thời gian.
Trên đường, Cao Cần gọi điện hỏi hắn có hứng thú đóng phim truyền hình hay không.
Kiều Dĩ Hàng ngây ra tại chỗ.
Đối với nhiều nghệ sĩ mà nói, màn ảnh nhỏ so với màn ảnh rộng không giống nhau. Rất nhiều người từ màn ảnh nhỏ nhảy lên màn ảnh rộng thường không quay lại hoặc khó để chú ý được cả hai. Mà làm ca sĩ, nhất là ca sĩ nổi tiếng, để giữ giá trị công ty cũng rất ít khi cho bọn họ xuất hiện trên ti vi, dù có cũng chỉ giữ mặt mũi cho khách mời, đến ngồi làm nền thôi.
Hắn đang muốn hỏi vì sao thì thấy phía trước có giao cảnh ngoắc hắn.
“Nga!“ Hắn thấp giọng. Bởi vì không quen dùng tai nghe điện thoại nên bây giờ hắn đang cầm điện thoại trên tay.
“Làm sao vậy?“ Cao Cần hỏi.
“Giao cảnh.“ Hai từ biểu hiện thiên ngôn vạn ngữ.
“Uống rượu lái xe?“ Trước đây Phong Á Luân bởi vì uống rượu say lái xe nên bị toàn thể giới truyền thông chỉ trích, cho đến khi hắn sang Mỹ mới im lặng xuống. Tuy rằng cuối cùng Phong Á Luân có thể trở lại nhưng không phải ai cũng có vận khí cùng thực lực tựa Phong Á Luân.
“Không.“
“Chạy ngược chiều?“ Cao Cần thở phào nhẹ nhõm.
“Không.“
“Quá tốc độ?“
“Không phải.“
“…Vậy là gì?“ Nếu hắn nhớ không lầm thì án phạt khi lái xe chỉ có chừng đó.
“Nghe điện thoại di động.“ Hắn chậm rãi dừng xe lại.
“Hoàn hảo?“ Kiều Dĩ Hàng lấy giấy phép lái xe đưa ra, phiền muộn hỏi lại.
“Bị viết dùng điện thoại di động ít nhất tốt hơn bị biết tay chân bị thương.“ Cao Cần cắt điện thoại.
Kiều Dĩ Hàng bị chấn động vẫn duy trì tư thế, bất động thật lâu.
“Ta sẽ không vì ngươi giả ngu mà không viết phiếu phạt.“ Giao cảnh chậm rãi nói vọng vào.
“…“
“Sớm phạt, muộn phạt đều là phạt cả. Đừng … giãy dụa nữa.“
“…“ Kiều Dĩ Hàng vừa lấy lại tinh thần lần thứ hai lại bị chấn động.
Lúc nhận phiếu phạt, giao cảnh đặc biệt có thâm ý nhìn hắn nói: “Ngươi là nghệ sĩ của Y Mã đúng không?“
Kiều Dĩ Hàng sửng sốt, nghĩ câu hỏi của giao cảnh thật lạ. Bởi vì bình thường người ta sẽ hỏi hắn có phải nghệ sĩ hay không, rất ít người hỏi đến công ty quản lý. “Ân.“
“Công ty này bầu không khí thực sự không tốt.“
“A?“ Lỗ tai Kiều Dĩ Hàng bất thần dựng thẳng lên. Lẽ nào giao cảnh suốt ngày ngồi chồm hỗm giữ đường này biết bí mật gì?
Giao cảnh bỏ lại một câu khiến kẻ khác mơ hồ như vậy rồi nhanh nhẹn bỏ đi, tiêu sái tựa như tuyệt thế cao nhân trong tiểu thuyết võ hiệp không giết ma đầu mà nhất định phải đem công lực suốt đời truyền cho nhân vật chính.
— Đương nhiên, tuyệt thế cao nhân lần đầu lên sân khấu đều là tuyệt đối lãnh khốc, lời nói lạnh nhạt. Gặp thêm vài lần sẽ không sao.
Kiều Dĩ Hàng nhịn không được vỗ vỗ đầu, đem suy nghĩ vẩn vơ đó vứt ra ngoài rồi nhấn ga trở về nhà.
Từ lúc về đến cửa nhà cho đến khi lên game, Kiều Dĩ Hàng chỉ tốn nửa tiếng,kể cả tắm và ăn cơm.
Tuy là nghệ sĩ nhưng hắn cũng rất chú trọng sạch sẽ. Thường thì một tuần hắn đều tự quét dọn một lần. Thế nhưng do sự độc hại của game và internet, phòng hắn gần đây đã bẩn lên cấp mới.
Đương nhiên, thể hiện trong trò chơi là rất sạch sẽ. Điểm ấy là đủ rồi.
Mông hắn vừa dời đến trước máy tính thì điện thoại của Cao Cần lại tới, nói việc chính.
Kiều Dĩ Hàng nhịn không được hỏi: “Vì sao?“ Sẽ không phải là muốn vứt bỏ hắn đi?
“Ngươi muốn làm nghệ sĩ toàn năng hay chỉ ca sĩ?“ Cao Cần hỏi.
“Nghệ sĩ toàn năng.“ Trước đây hắn so bì với Phong Á Luân ngoại trừ ăn chung một máng ra chủ yếu là vì Phong Á Luân làm được việc hắn không làm được.
“Ngươi biết cái gì gọi là toàn năng không?“
“…“
“Hảo hảo ngẫm lại đi.“ Cao Cần cắt đứt điện thoại.
Kiều Dĩ Hàng ngồi yên lặng suy nghĩ nửa ngày không có kết quả gì liền quyết định chơi game rồi nghĩ tiếp.
Tiểu Thuyền login mười phút, Kiều Dĩ Hàng kinh ngạc phát hiện Chiến Hồn Vô Cực cùng Thiên Tịch Hữu Mộng còn chưa có xuất hiện. Hắn hiếu kỳ xem danh sách bang hội, phát hiện Chiến Hồn Vô Cực vẫn đang chơi.
Chẳng lẽ do câu nói lần trước của hắn tạo nên tác dụng?
Lẽ nào Chiến Hồn Vô Cực thực sự có tình cảm với hắn?
Kiều Dĩ Hàng đột nhiên nổi da gà.
Kênh bang hội đột nhiên nhảy ra tin nhắn —
Cưỡi tiểu trư truy BMWs: a a a! Suất suất suất ngu ngốc! Luyện mười lăm phút mà chưa giết được hắn! Đừng luyện Huyết Đồ nữa, luyện Ma giáo đi!
Lạc & Thanh Ảnh: các ngươi làm nhiệm vụ tiêu diệt Lam Diễm Minh hả?
Thấy ID người thứ hai, tinh thần Kiều Dĩ Hàng rung lên! Trước đây hắn bị cướp trang bị, kẻ này cũng có phần.
Cưỡi tiểu trư truy BMWs: phiền muộn muốn chết! Tốn mất ba tiếng đó, mà chẳng được gì.
Lạc & Thanh Ảnh: không phải có tám mươi mốt đồng lộ phí sao?
Cưỡi tiểu trư truy BMWs: o(╯□╰)o cái đó dùng làm gì chứ!
Suất suất suất: cũng không thể chỉ trách ta nha! Hồng Đái của công tử cũng không trói được hắn.
Cưỡi tiểu trư truy BMWs: phiền muộn.
Giai nhân quyện tú: được rồi, đừng ầm ĩ nữa. Có cái gì đáng làm ầm ĩ chứ. Lần sau giết là được.
Lạc & Thanh Ảnh: ân.
Lạc & Thanh Ảnh: cũng thực đáng tiếc. Tiêu diệt Lam thưởng rất nhiều, bất quá Kỷ Vô Địch quá biến thái, mười lăm phút không giết được Cung Túc hắn liền nhảy ra tranh phần.
Cưỡi tiểu trư truy BMWs: (╰_╯)# lần sau tới tranh phần của Kỷ Vô Địch.
Suất suất suất: anh thư! Ngươi thử mà xem, đòn “Tín Ngôn Khai Hà” của hắn một chút mà thu hơn mười vạn. Ngươi nói ai đánh ai?
Cưỡi tiểu trư truy BMWs: a a a a a! Kỷ Vô Địch thực đáng ghét! Nhiệm vụ ta được giao lần trước tìm nửa ngày không thấy. Tiến công vào bên trong còn thấy nói hắn còn năm chỗ ẩn thân, phải chọn đúng một. +_+ NPC như vậy thật quá thần kinh!
Kênh nói chuyện phiếm lại yên tĩnh trở lại.
Nhiệm vụ này Kiều Dĩ Hàng cũng từng làm qua, là một trong những nhiệm vụ biến thái nhất trong “Đùa nháo giang hồ”, gọi là thanh trừ Lam Diễm Minh.
Đi tới NPC Tiểu Ngư Nhi nhận thiệp mời, sau đó đi mời các đại môn phái khác tham gia rồi lại quay về chỗ Tiểu Ngư Nhi nhận giấy xác nhận, rồi lại đến từng đại môn phái đón đại diện của bọn họ lên đường.
Trên đường gặp phải rất nhiều quái vật chặn đường, kinh nghiệm rất thấp chỉ tính bằng một chữ số.
Đánh tới chân núi Hỏa Diệm Sơn, gặp phải võ sĩ. Võ sĩ cấp bậc so với quái vật cao nhưng kinh nghiệm vẫn rất thấp, chỉ tính bằng một chữ số.
Đánh tới hậu sơn, của mật thất của Lam Diễm Minh gặp phải vu sư, cấp bậc cao hơn, khó đánh nhưng kinh nghiệm … Mời xem lại hai cái phía trên.
Cuối cùng đánh Cung Túc.
Cung Túc máu nhiều, phòng thủ cao, tốc độ nhanh. Năm phút lại xuất hiện hai mốt người hoặc mười võ sĩ hoặc năm vu sư. Nếu người chơi không giết được Cung Túc trong vòng mười lăm phút thì, xin lỗi, chưởng môn Huy Hoàng môn sẽ ra tay. Hắn một người “ăn nói lung tung” diệt Cung Túc. Sau đó Kỷ Vô Địch sẽ … biểu lộ lòng cảm ơn, rồi đưa tám mươi mốt đồng coi như lộ phí.
Toàn bộ nhiệm vụ tiêu diệt Lam Diễm Minh khó nhất không phải là đại BOSS Cung Túc mà là kẻ dẫn đầu nhưng cản trở Kỷ Vô Địch.
Kiều Dĩ Hàng có chút hả hê cùng đồng tình nhìn bọn họ gặp hạn rồi bắt đầu con đường luyện cấp của bản thân.
Tự mình luyện cấp đương nhiên không nhanh như khi có Chiến Hồn Vô Cực thế nhưng lại nhàn nhã tự chủ. Đến khi thấy chỉ còn cách cấp năm mươi hai cấp nữa, nội tâm hắn tràn ngập cảm giác thành tựu cùng kiêu hãnh.
[tiểu kèn đồng] Long bất thấp: Kiều Dĩ Hàng đã chết! Đã chết! Đã chết!
…
Kiều Dĩ Hàng nheo mắt. Lần trước sau khi nghe Thiên Tịch Hữu Mộng nói, hắn bóc bỏ băng keo trên màn hình mà tiểu kèn đồng cũng đã lâu không xuất hiện tên hắn. Thế nào mà mới vài ngày hắn đã lại được người nhớ thương rồi?
[thế giới] tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 00 cẩu: long bất thấp, NMD có bệnh a!
[thế giới] long bất thấp: không phải không phải, ta không có bệnh!
[thế giới] nga, ngươi tới: 5000J thanh ngọc sáo trang phái Thanh Thành! Ai cần mời đến Lạc Dương, 202,331
[thế giới] tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 003: cẩu cẩu, đừng để ý hắn. Người như thế thường là thất bại trong hiện thực, trên net muốn có cảm giác tồn tại.
[thế giới] nga, ngươi tới: 5000J thanh ngọc sáo trang phái Thanh Thành! Ai cần mời đến Lạc Dương, 202,331
[thế giới] tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 002: thích Kiều Dĩ Hàng mời gia nhập Hàng Thiên Các.
…
Kiều Dĩ Hàng thấy phiền đang muốn bịt lại kênh thế giới lại bị một cái tin mới hấp dẫn.
[thế giới] lạc tuyết vô âm: Hàng Thiên Các nghe cho rõ. Ta đại diện cho Thiên Đạo Hữu Thường cảnh cáo các ngươi. Các ngươi theo đuổi thần tượng không vấn đề thế nhưng đoạt quái chiếm địa bàn không được!
[thế giới] long bất thấp: nga, nghe thấy chưa. Đây là tiếng nói chính nghĩa của nhân dân.
[thế giới] tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 00 cẩu: ai cướp quái chiếm địa bàn chứ? Dựa vào cái gì người kéo một đống người đến nói đó là địa bàn của ngươi? Dựa vào cái gì ngươi nói quái là của ngươi? Quái là ngươi sinh chắc? Ngươi gọi nó xem nó có trả lời không?
[thế giới] Chiến Hồn Vô Cực: ai cùng “tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 00 cẩu” tổ đội, từ giờ ta thấy hắn lần nào liền giết lần đó, không muốn chết oan thì rời khỏi đội của hắn.
[thế giới] tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 00 cẩu: đầu ngươi bị ngựa đá hả?! Tới giết ta xem! MD, cấp cao rất giỏi a, giết người bừa bãi?!
…
Kiều Dĩ Hàng vẫn nhìn kỹ tiến triển của cuộc nói chuyện. Dù sao một bên là fan của hắn, một bên coi như là nửa bằng hữu của hắn trong game. Thế nhưng vài phút trôi qua, Chiến Hồn Vô Cực cũng không có lên tiếng.