Chương : 10
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : chẳng lẽ là... đang mắc cỡ...
Những lời này của Bọt bọt cô nương vừa gõ ra, trên đầu nhân vật đột nhiên hiện ra cái xích xắt --rớt mạng!
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ...hình như là xấu hổ thiệt nha
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : hay là rớt mạng người đó cũng biết xấu hổ?
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng :
Vưu Khinh Vũ nhìn cái nhân vật Quỷ Vương đang ở tại chỗ mà lắc qua lắc lại, nhịn không được bất giác mỉm cười.
Tuy là anh không biết, này đến tột cùng là rớt mạng hay là do làm sao đó, nhưng cứ có cảm giác, người kia nhìn như là thẹn quá thành giận đến nỗi xúc động mà tắt luôn trò chơi.
Một người rớt mạng, thành ra mỗi hồi đều phải chờ đến hai mươi giây thời gian hệ thống bắt chờ cho người chơi chuẩn bị xong, mới bắt đầu chiến đấu. Vất vả từ cảnh tượng chiến đấu đi ra ngoài, hệ thống liền bật ra tin tức
Tổ đội vốn không đầy người, ngay lập tức chỉ còn lại ba mống.
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : thấy ổng out rồi không lên lại là biết có phải xấu hổ hay không rồi
Vưu Khinh Vũ nhìn ba người trên màn hình trò chơi, đột nhiên cảm thấy có chút mất hứng.
Anh vốn dĩ không phải là kẻ thiện lương thích làm chuyện hiệp nghĩa, kéo cấp cho mấy bạn mới chơi gì cho cam, hôm nay chịu đựng được lâu như vậy, cũng là bởi vì người vốn dĩ dùng để tiêu khiển trước giờ đột nhiên biến mất, thực sự không tìm được chuyện gì để làm.
Mà ngoài ý muốn, lại gặp được , tính tính tên này chọc ghẹo thực sự rất vui, mới có thể khiến anh ngọ nguậy mãi từ trưa cho đến chiều rồi lại quá đến cả buổi tối.
Lâu rồi không kéo tổ đội, hôm nay lại liên tục kéo quái, làm đội trưởng lâu như vậy thật sự là việc làm tốn sức muốn chết.
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : không đợi nữa, mệt rồi, hai người tiếp tục chơi đi.
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ể? không phải chứ...
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ông rốt cuộc là đến dạy đồ đệ hay là đến đùa giỡn con trai nhà lành?
Con trai nhà lành vừa đi, ông cũng vọt người chạy mất!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : o( ╯ □ ╰ )o ngươi có cái gì đáng giá để sư phụ cực khổ kéo nè?
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ...
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : sát... lão tử lúc nãy đúng là nên đá ngươi thêm vài cái mới đúng.
∞∞∞
Vưu Khinh Vũ rời đội, ngay lập tức dùng phi hành phù trực tiếp hồi kinh thành, tiếp theo chạy đến chỗ truyền tống hồi môn, mở ra mấy cái quán của acc nhỏ mở ra xem một lượt.
Hiện tại lạc thú mỗi ngày, ngoại trừ cùng Tiêu Tiêu Vũ Hề đấu võ mồm lẫn võ thủ ra, chính là chế tạo mấy thứ vật phẩm đem đi bán.
Chơi game mà chơi đến mức này, thực là cảm thấy có chút chán ngấy.
Mấy quán mà Vưu Khinh Vũ mở ra ở khu này, coi như cũng khá là nổi danh, ào ào một đống acc nhỏ đều là mở ra quán VIP, bảng hiệu chính là một mảnh hồng hồng trên nền xanh xanh, đề chữ - Cá Mực chi nhánh xx
Về cái phần xx phía sau, phạm vi cũng khá là rộng rãi, chủ yếu là mấy cái vật dược phẩm cùng nấu nướng, bảo thạch, long tinh, kỹ năng thư... Người khác thì mở một cái quán quăng tất cả vào bán hỗn hợp, còn anh thì một quán là một đống thứ, mỗi quán đều chỉ bán đúng một chủng loại.
Hơn nữa, mấy thứ này của anh còn nổi tiếng là, vừa đẹp lại rẻ.
Thực không biết, tiền lời mà Cá Mực kiếm được có đủ để mua mấy tấm vé VIP kia để mà phung phí hay không.
Kỳ thực lúc mới bắt đầu, hàng Vưu Khinh Vũ bán ra cũng không được tính là rẻ.
Chính là, có một đoạn thời gian, Tiêu Tiêu Vũ Hề biết được chuyện một loạt quán kia của Cá Mực Nướng, không biết lại mắc cái chứng gì, cương ngạnh lập một đống acc nhỏ bày quán bên cạnh mấy acc nhỏ của anh, không cần biết giá cả thế nào, Cá Mực Nướng bán cái gì liền cũng bán cái đó, giá cả bao là rẻ hơn.
Giá kia vừa nhìn là khiến người ta đau tim chịu không nổi rồi, đã vậy còn là hai đống to giá rẻ nữa chứ.
Phải biết là trong Mộng Ảo Tru Tiên, ngay cả cái sư môn nấu nướng cũng đều là lấy tính tiền bằng vạn. Mấy thứ này của anh nhìn thoáng qua, ngẫm nghĩ thật cẩn thận thì cũng không cảm thấy rẻ ở chỗ nào, nhưng lúc mọi người chạy đi mua đồ hầu như đều không suy nghĩ sâu xa gì cho lắm, cũng không có tính toán nhiều nhiều ít ít, mở vài quán xem thử, nhìn thấy giá nào thấp nhất thì liền mua ngay không hề đắn đo suy nghĩ, có đôi lúc còn chú tâm để ý đến quán này, để lần sau đến thời điểm cần thiết không cần phải chạy tới chạy lui mà so giá đọ hàng nữa, trực tiếp mở ra mua luôn để hoàn thành nhiệm vũ.
Mà, đồng chí Vưu Khinh Vũ của chúng ta lại là một kẻ lao động cần cù chăm chỉ, cho nên có một dạo rất là cần mẫn chế tác a chế tác, cuối cùng hàng trữ không ít, kết quả kho hàng một loạt acc không còn chỗ chứa nổi nữa, lại làm biếng tạo acc để mà cất đi, cho nên dứt khoát cứ lấy nửa giá thị trường tung ra mà bán phá giá.
Vốn dĩ, bán mấy thứ này cũng chỉ là do hứng thú, không hề để ý cái gì tranh tài kiếm tiền, thực cũng không nghĩ là muốn so đo gì đó với Tiêu Tiêu Vũ Hề.
Nhưng hiển nhiên, toàn bộ đám dân còn lại không nghĩ như vậy, một bên chờ xem kịch vui, một bên điên cuồng mà tranh mua hàng của Vưu Ngư.
Đương nhiên, mọi người hôm ấy cũng không hề thất vọng, đêm đó Tiêu Tiêu Vũ Hề cùng Cá Mực Nướng ở Hồng Kiều đánh nhau một trận tóe lửa tưng bừng, hai người kẻ nào cũng chết bảy tám lần, người xem chiến càng lúc càng đông, Hồng Kiều lại nhỏ xíu, thành ra người xem chen chúc đến thê thảm.
Trong đám người cố ý đi xem ké kịch vui cũng có vài kẻ hảo tâm dã man luôn, ném cho cả hai một ít dược --chính là đã mua được nửa giá ở quán của Vưu Khinh Vũ.
Vốn dĩ trước giờ Tiêu Tiêu Vũ Hề đều là chuyên tâm luyện cấp, không giống Cá Mực Nướng rảnh rỗi mà đi lập một đống acc nhỏ làm chức nghiệp chế tác hàng tồn kho dồn nhiều đến mức lấy ra mở quán mà bán, lần đó mở quán cạnh tranh đều là chạy sang mấy quán khác góp nhặt một chút rồi mang về bán. Lần này quyết chiến một trận xong, tức cũng đã rồi, cho nên sau đó cũng đơn giản không gây lớn thêm cái chuyện này nữa.
Nhưng mà giá bán của Cá Mực Nướng cũng là nâng lên không nổi.
Tiêu Tiêu Vũ Hề nhóc con ngày ngày nhàn đến phát chán, Cá Mực Nướng chế tác, cậu liền đi dạo quán, thấy thương phẩm của Cá Mực cái nào mà cao hơn giá thị trường một chút, liền bắt đầu lên bắt loa la hét cho cả thế giới biết cái tên Cá Mực chết kia là gian thương!
Thành ra, hiện tại hàng quán của Cá Mực Nướng tuy không được như lúc trước hạ xuống còn có nửa giá, nhưng cũng là không kiếm được bao nhiêu lời.
Vưu Khinh Vũ cũng lười cùng nhóc con kia hơn thua, thậm chí đôi lúc ngẫu nhiên nổi máu chọc ghẹo, cố ý lấy mấy món rác rưởi nâng cái giá trên trời, cố tình làm cho Tiêu Tiêu Vũ Hề nổi điên lên mà hò hét trên loa, sau đó bản thân vừa cùng nhóc con kia chửi lộn, vừa ngồi trước màn hình máy tính mà cười trộm.
Thực không biết tên nhóc Tiêu Tiêu Vũ Hề kia trong đầu rốt cuộc cấu tạo ra làm sao, mình cố ý nhiều lần như vậy, nhóc con kia cư nhiên lần nào cũng mắc bẫy.
Hiện tại acc kia không phải cậu ta, cho nên cũng chẳng cần phải cố ý làm này làm nọ, Vưu Khinh Vũ liền trượt cái ghế dựa, xoay qua máy tính khác, bấm vào cái vũ khí Thanh Vân Hình Thiên cố ý nâng giá lên 1000 vạn trả về với cái giá thực sự 300 vạn của nó.
Bất quá mới có một đêm, mấy thứ này bán cũng không tệ lắm, Vưu Khinh Vũ lại trở về bên máy tính mở acc chính của mình, mở ra danh sách hảo hữu, bấm vào người cung cấp nguyên liệu cho mình --Tiền nhiều hơn bánh mì.
"Có bao nhiêu khoáng thạch cấp 10, đưa qua đây."
Tiền nhiều hơn bánh mì nhanh chóng trả lời "Tuân lệnh chỉ cần khoáng thạch thôi sao? Có cần vũ khí thô không, hôm nay nhặt được rất nhiều "
"Hảo, đều mang qua đây hết đi, tôi đi mở thêm acc kho hàng." Vưu Khinh Vũ sau khi nhắn xong, liền bấm vào nút thu nhỏ cửa sổ acc chính xuống taskbar.
Bấm vào biểu tượng trò chơi ở màn hình desktop, lách cách lách cách vài cái, hai cái acc kho hàng cấp 0 nhanh chóng được khai sinh.
Mang hai cái acc chạy đến chỗ cũ giao dịch của hai người --người truyền tống đến quặng mỏ, đã thấy hai cái acc nhỏ thu nhập của Tiền nhiều hơn bánh mì đã đến.
[Phụ cận] Tiền nhiều số 1 : Cá Mực huynh, đến đây nào! Người ta có cái gì cũng đều mang đến cho huynh hết nè!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : -_-|||
Cả hai mua bán này kia cũng không phải lần một lần hai, rất nhanh chóng liền hoàn thành xong giao dịch, tiền trong hành trang của Vưu Khinh Vũ toàn bộ đều đổi thành một đám phá đồng lạn thiết.
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : ông chủ lần sau lại đến nha, người ta chờ ông!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : -_-|||
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : người ta logout nha!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : chờ một chút
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 :
Vưu Khinh Vũ khựng lại một chút, rồi mới tiếp tục đặt tay lên bàn phím gõ chữ
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : Tiêu Tiêu sao lại đột nhiên đổi người chơi?
Bánh mì là anh em tốt của Tiêu Tiêu Vũ Hề, người nào chơi trò này một thời gian tất sẽ biết, anh đương nhiên cũng không ngoại lệ
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : ông hỏi nó làm gì a???
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : tò mò
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : vậy ông tiếp tục tò mò đi bán đứng anh em là chuyện tui đây không bao giờ làm!!!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 :
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : ... ông nghi ngờ nhân cách của tui!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : tôi vừa mới thu một đồ đệ, là mỹ nữ đồ đệ
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : ... ông dùng sắc dụ tui~~~
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : ân, hứ
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : vậy quăng ID đồ đệ ông qua đây trước đi!
Vưu Khinh Vũ mở ra bấm vào tên của Nửa cánh hoa đào, copy xong xuôi rồi bắn ID qua cho tên kia.
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : xxooxo
Bên kia ngừng lại trong chốc lát mới có phản ứng lại, đoán chừng là chạy đi dò thông tin
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : ai biết được là mỹ nữ thiệt hay giả chứ!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : không tin thôi vậy, kia xin chào!
Vưu Khinh Vũ điều khiển thân hình be bé của acc nhỏ hướng đến chỗ thu thập nguyên liệu, vừa đi vài bước, quả nhiên không ngoài sở liệu, người phía sau ngay lập tức gọi giật lại.
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : kia xin dừng bước!!! Chuyện của Tiêu Tiêu thôi, thực ra cũng đâu có gì cần phải giữ bí mật a!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 :
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : thực sự không có gì mà, chỉ là em gái nó đổi mật khẩu của nó thôi, rồi bắt nó luyện cho một cái acc cấp cao sau đó dùng đổi acc của nó lại, cho nên bây giờ nó vẫn đang chăm chỉ luyện lại a...
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : luyện lại?
Trong đầu Vưu Khinh Vũ đột nhiên thoáng qua một cái ý niệm, nhưng rất nhanh liền bị chính mình lắc đầu phủ quyết, làm sao có chuyện tình cờ tới như vậy chứ.
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : cho nên a, ông không cần nhớ nó quá nói không chừng sáng sớm mai thức dậy liền thấy có cái acc be bé nào đó kêu gào tên ông trên loa mà mắng chửi a nha
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : o( ╯ □ ╰ )o vậy tôi đi, tạm biệt...
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : uy uy, đồ đệ!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : nga, hiện tại hình như bọn họ đang đánh quái ở hỗn độn, xin vào rồi chạy đến đó kéo người ta đi là được...
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : tôi sẽ bảo với họ cậu là bạn của tôi
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : ai, thực sự là tội lỗi mà, chẳng lẽ tui đây mau như vậy đã đến mùa xuân thứ hai sao?
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 :
Tên bánh mì này là loại người gieo rắc tình ái khắp nơi, chơi lâu như vậy, tất nhiên không có khả năng chưa từng kết hôn quá lần nào.
Chỉ có điều, hình như nhỏ vợ mà cậu ta lấy hình như không có cái gọi là mị lực khuynh đảo làm cậu ta si mê, mãn cấp chưa được bao lâu đã ly hôn, tìm đến bến khác mà tiếp tục chơi đùa.
Cả hai đều được coi như là điển hình cho quen nhau vui vẻ chia tay cũng thực sảng khoái trong truyền thuyết, nhưng Bánh mì lại cùng đám bạn bè giả dạng như thực sự rất là bi thương, cả ngày gào rú khóc lóc bảo phải tìm một nhỏ vợ khác để bù đắp lại nỗi trống trải bi thương trong lòng.
Bây giờ, cậu ta nổi danh là ác lang háo sắc.
Vưu Khinh Vũ mở lại cửa sổ acc chính, không chút nào áy náy mà gửi đi một cái tin cho Nửa cánh hoa đào "Có một người gọi là Tiền nhiều hơn bánh mì, là bạn tôi, tôi bảo cậu ta đi kéo ông."
"Coi như ông còn có lương tâm " Nửa cánh hoa đào thực khờ dại, thực thuần khiết ngây thơ mà trả lời lại một câu.
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : tôi có nói rồi... cậu nhớ kín đáo một chút, dọa người ta sợ bỏ chạy đừng trách tôi
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : nhất định nhất định
Vưu Khinh Vũ buồn cười, ngay lập tức điều khiển acc nhỏ chạy đến cạnh thương nhân nguyên liệu.
Quả nhiên là vật họp theo loài, tên này, cũng là đứa không có đầu óc bao nhiêu.
____________________
-_-||| xin đính chính lại ha, bạn bánh mì, chính xác là bột mì mới đúng
nhưng mình thích bánh mì, nên chỉ là đính chính cho chính xác, chứ mình hông sửa đâu~~~
P:S : Theo mình đoán, lần trước Mặc Mặc là bắt Hy Hy cos Ciel :">
Những lời này của Bọt bọt cô nương vừa gõ ra, trên đầu nhân vật đột nhiên hiện ra cái xích xắt --rớt mạng!
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ...hình như là xấu hổ thiệt nha
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : hay là rớt mạng người đó cũng biết xấu hổ?
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng :
Vưu Khinh Vũ nhìn cái nhân vật Quỷ Vương đang ở tại chỗ mà lắc qua lắc lại, nhịn không được bất giác mỉm cười.
Tuy là anh không biết, này đến tột cùng là rớt mạng hay là do làm sao đó, nhưng cứ có cảm giác, người kia nhìn như là thẹn quá thành giận đến nỗi xúc động mà tắt luôn trò chơi.
Một người rớt mạng, thành ra mỗi hồi đều phải chờ đến hai mươi giây thời gian hệ thống bắt chờ cho người chơi chuẩn bị xong, mới bắt đầu chiến đấu. Vất vả từ cảnh tượng chiến đấu đi ra ngoài, hệ thống liền bật ra tin tức
Tổ đội vốn không đầy người, ngay lập tức chỉ còn lại ba mống.
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : thấy ổng out rồi không lên lại là biết có phải xấu hổ hay không rồi
Vưu Khinh Vũ nhìn ba người trên màn hình trò chơi, đột nhiên cảm thấy có chút mất hứng.
Anh vốn dĩ không phải là kẻ thiện lương thích làm chuyện hiệp nghĩa, kéo cấp cho mấy bạn mới chơi gì cho cam, hôm nay chịu đựng được lâu như vậy, cũng là bởi vì người vốn dĩ dùng để tiêu khiển trước giờ đột nhiên biến mất, thực sự không tìm được chuyện gì để làm.
Mà ngoài ý muốn, lại gặp được , tính tính tên này chọc ghẹo thực sự rất vui, mới có thể khiến anh ngọ nguậy mãi từ trưa cho đến chiều rồi lại quá đến cả buổi tối.
Lâu rồi không kéo tổ đội, hôm nay lại liên tục kéo quái, làm đội trưởng lâu như vậy thật sự là việc làm tốn sức muốn chết.
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : không đợi nữa, mệt rồi, hai người tiếp tục chơi đi.
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ể? không phải chứ...
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ông rốt cuộc là đến dạy đồ đệ hay là đến đùa giỡn con trai nhà lành?
Con trai nhà lành vừa đi, ông cũng vọt người chạy mất!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : o( ╯ □ ╰ )o ngươi có cái gì đáng giá để sư phụ cực khổ kéo nè?
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ...
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : sát... lão tử lúc nãy đúng là nên đá ngươi thêm vài cái mới đúng.
∞∞∞
Vưu Khinh Vũ rời đội, ngay lập tức dùng phi hành phù trực tiếp hồi kinh thành, tiếp theo chạy đến chỗ truyền tống hồi môn, mở ra mấy cái quán của acc nhỏ mở ra xem một lượt.
Hiện tại lạc thú mỗi ngày, ngoại trừ cùng Tiêu Tiêu Vũ Hề đấu võ mồm lẫn võ thủ ra, chính là chế tạo mấy thứ vật phẩm đem đi bán.
Chơi game mà chơi đến mức này, thực là cảm thấy có chút chán ngấy.
Mấy quán mà Vưu Khinh Vũ mở ra ở khu này, coi như cũng khá là nổi danh, ào ào một đống acc nhỏ đều là mở ra quán VIP, bảng hiệu chính là một mảnh hồng hồng trên nền xanh xanh, đề chữ - Cá Mực chi nhánh xx
Về cái phần xx phía sau, phạm vi cũng khá là rộng rãi, chủ yếu là mấy cái vật dược phẩm cùng nấu nướng, bảo thạch, long tinh, kỹ năng thư... Người khác thì mở một cái quán quăng tất cả vào bán hỗn hợp, còn anh thì một quán là một đống thứ, mỗi quán đều chỉ bán đúng một chủng loại.
Hơn nữa, mấy thứ này của anh còn nổi tiếng là, vừa đẹp lại rẻ.
Thực không biết, tiền lời mà Cá Mực kiếm được có đủ để mua mấy tấm vé VIP kia để mà phung phí hay không.
Kỳ thực lúc mới bắt đầu, hàng Vưu Khinh Vũ bán ra cũng không được tính là rẻ.
Chính là, có một đoạn thời gian, Tiêu Tiêu Vũ Hề biết được chuyện một loạt quán kia của Cá Mực Nướng, không biết lại mắc cái chứng gì, cương ngạnh lập một đống acc nhỏ bày quán bên cạnh mấy acc nhỏ của anh, không cần biết giá cả thế nào, Cá Mực Nướng bán cái gì liền cũng bán cái đó, giá cả bao là rẻ hơn.
Giá kia vừa nhìn là khiến người ta đau tim chịu không nổi rồi, đã vậy còn là hai đống to giá rẻ nữa chứ.
Phải biết là trong Mộng Ảo Tru Tiên, ngay cả cái sư môn nấu nướng cũng đều là lấy tính tiền bằng vạn. Mấy thứ này của anh nhìn thoáng qua, ngẫm nghĩ thật cẩn thận thì cũng không cảm thấy rẻ ở chỗ nào, nhưng lúc mọi người chạy đi mua đồ hầu như đều không suy nghĩ sâu xa gì cho lắm, cũng không có tính toán nhiều nhiều ít ít, mở vài quán xem thử, nhìn thấy giá nào thấp nhất thì liền mua ngay không hề đắn đo suy nghĩ, có đôi lúc còn chú tâm để ý đến quán này, để lần sau đến thời điểm cần thiết không cần phải chạy tới chạy lui mà so giá đọ hàng nữa, trực tiếp mở ra mua luôn để hoàn thành nhiệm vũ.
Mà, đồng chí Vưu Khinh Vũ của chúng ta lại là một kẻ lao động cần cù chăm chỉ, cho nên có một dạo rất là cần mẫn chế tác a chế tác, cuối cùng hàng trữ không ít, kết quả kho hàng một loạt acc không còn chỗ chứa nổi nữa, lại làm biếng tạo acc để mà cất đi, cho nên dứt khoát cứ lấy nửa giá thị trường tung ra mà bán phá giá.
Vốn dĩ, bán mấy thứ này cũng chỉ là do hứng thú, không hề để ý cái gì tranh tài kiếm tiền, thực cũng không nghĩ là muốn so đo gì đó với Tiêu Tiêu Vũ Hề.
Nhưng hiển nhiên, toàn bộ đám dân còn lại không nghĩ như vậy, một bên chờ xem kịch vui, một bên điên cuồng mà tranh mua hàng của Vưu Ngư.
Đương nhiên, mọi người hôm ấy cũng không hề thất vọng, đêm đó Tiêu Tiêu Vũ Hề cùng Cá Mực Nướng ở Hồng Kiều đánh nhau một trận tóe lửa tưng bừng, hai người kẻ nào cũng chết bảy tám lần, người xem chiến càng lúc càng đông, Hồng Kiều lại nhỏ xíu, thành ra người xem chen chúc đến thê thảm.
Trong đám người cố ý đi xem ké kịch vui cũng có vài kẻ hảo tâm dã man luôn, ném cho cả hai một ít dược --chính là đã mua được nửa giá ở quán của Vưu Khinh Vũ.
Vốn dĩ trước giờ Tiêu Tiêu Vũ Hề đều là chuyên tâm luyện cấp, không giống Cá Mực Nướng rảnh rỗi mà đi lập một đống acc nhỏ làm chức nghiệp chế tác hàng tồn kho dồn nhiều đến mức lấy ra mở quán mà bán, lần đó mở quán cạnh tranh đều là chạy sang mấy quán khác góp nhặt một chút rồi mang về bán. Lần này quyết chiến một trận xong, tức cũng đã rồi, cho nên sau đó cũng đơn giản không gây lớn thêm cái chuyện này nữa.
Nhưng mà giá bán của Cá Mực Nướng cũng là nâng lên không nổi.
Tiêu Tiêu Vũ Hề nhóc con ngày ngày nhàn đến phát chán, Cá Mực Nướng chế tác, cậu liền đi dạo quán, thấy thương phẩm của Cá Mực cái nào mà cao hơn giá thị trường một chút, liền bắt đầu lên bắt loa la hét cho cả thế giới biết cái tên Cá Mực chết kia là gian thương!
Thành ra, hiện tại hàng quán của Cá Mực Nướng tuy không được như lúc trước hạ xuống còn có nửa giá, nhưng cũng là không kiếm được bao nhiêu lời.
Vưu Khinh Vũ cũng lười cùng nhóc con kia hơn thua, thậm chí đôi lúc ngẫu nhiên nổi máu chọc ghẹo, cố ý lấy mấy món rác rưởi nâng cái giá trên trời, cố tình làm cho Tiêu Tiêu Vũ Hề nổi điên lên mà hò hét trên loa, sau đó bản thân vừa cùng nhóc con kia chửi lộn, vừa ngồi trước màn hình máy tính mà cười trộm.
Thực không biết tên nhóc Tiêu Tiêu Vũ Hề kia trong đầu rốt cuộc cấu tạo ra làm sao, mình cố ý nhiều lần như vậy, nhóc con kia cư nhiên lần nào cũng mắc bẫy.
Hiện tại acc kia không phải cậu ta, cho nên cũng chẳng cần phải cố ý làm này làm nọ, Vưu Khinh Vũ liền trượt cái ghế dựa, xoay qua máy tính khác, bấm vào cái vũ khí Thanh Vân Hình Thiên cố ý nâng giá lên 1000 vạn trả về với cái giá thực sự 300 vạn của nó.
Bất quá mới có một đêm, mấy thứ này bán cũng không tệ lắm, Vưu Khinh Vũ lại trở về bên máy tính mở acc chính của mình, mở ra danh sách hảo hữu, bấm vào người cung cấp nguyên liệu cho mình --Tiền nhiều hơn bánh mì.
"Có bao nhiêu khoáng thạch cấp 10, đưa qua đây."
Tiền nhiều hơn bánh mì nhanh chóng trả lời "Tuân lệnh chỉ cần khoáng thạch thôi sao? Có cần vũ khí thô không, hôm nay nhặt được rất nhiều "
"Hảo, đều mang qua đây hết đi, tôi đi mở thêm acc kho hàng." Vưu Khinh Vũ sau khi nhắn xong, liền bấm vào nút thu nhỏ cửa sổ acc chính xuống taskbar.
Bấm vào biểu tượng trò chơi ở màn hình desktop, lách cách lách cách vài cái, hai cái acc kho hàng cấp 0 nhanh chóng được khai sinh.
Mang hai cái acc chạy đến chỗ cũ giao dịch của hai người --người truyền tống đến quặng mỏ, đã thấy hai cái acc nhỏ thu nhập của Tiền nhiều hơn bánh mì đã đến.
[Phụ cận] Tiền nhiều số 1 : Cá Mực huynh, đến đây nào! Người ta có cái gì cũng đều mang đến cho huynh hết nè!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : -_-|||
Cả hai mua bán này kia cũng không phải lần một lần hai, rất nhanh chóng liền hoàn thành xong giao dịch, tiền trong hành trang của Vưu Khinh Vũ toàn bộ đều đổi thành một đám phá đồng lạn thiết.
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : ông chủ lần sau lại đến nha, người ta chờ ông!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : -_-|||
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : người ta logout nha!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : chờ một chút
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 :
Vưu Khinh Vũ khựng lại một chút, rồi mới tiếp tục đặt tay lên bàn phím gõ chữ
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : Tiêu Tiêu sao lại đột nhiên đổi người chơi?
Bánh mì là anh em tốt của Tiêu Tiêu Vũ Hề, người nào chơi trò này một thời gian tất sẽ biết, anh đương nhiên cũng không ngoại lệ
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : ông hỏi nó làm gì a???
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : tò mò
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : vậy ông tiếp tục tò mò đi bán đứng anh em là chuyện tui đây không bao giờ làm!!!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 :
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : ... ông nghi ngờ nhân cách của tui!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : tôi vừa mới thu một đồ đệ, là mỹ nữ đồ đệ
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : ... ông dùng sắc dụ tui~~~
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : ân, hứ
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : vậy quăng ID đồ đệ ông qua đây trước đi!
Vưu Khinh Vũ mở ra bấm vào tên của Nửa cánh hoa đào, copy xong xuôi rồi bắn ID qua cho tên kia.
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : xxooxo
Bên kia ngừng lại trong chốc lát mới có phản ứng lại, đoán chừng là chạy đi dò thông tin
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : ai biết được là mỹ nữ thiệt hay giả chứ!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : không tin thôi vậy, kia xin chào!
Vưu Khinh Vũ điều khiển thân hình be bé của acc nhỏ hướng đến chỗ thu thập nguyên liệu, vừa đi vài bước, quả nhiên không ngoài sở liệu, người phía sau ngay lập tức gọi giật lại.
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : kia xin dừng bước!!! Chuyện của Tiêu Tiêu thôi, thực ra cũng đâu có gì cần phải giữ bí mật a!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 :
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : thực sự không có gì mà, chỉ là em gái nó đổi mật khẩu của nó thôi, rồi bắt nó luyện cho một cái acc cấp cao sau đó dùng đổi acc của nó lại, cho nên bây giờ nó vẫn đang chăm chỉ luyện lại a...
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : luyện lại?
Trong đầu Vưu Khinh Vũ đột nhiên thoáng qua một cái ý niệm, nhưng rất nhanh liền bị chính mình lắc đầu phủ quyết, làm sao có chuyện tình cờ tới như vậy chứ.
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : cho nên a, ông không cần nhớ nó quá nói không chừng sáng sớm mai thức dậy liền thấy có cái acc be bé nào đó kêu gào tên ông trên loa mà mắng chửi a nha
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : o( ╯ □ ╰ )o vậy tôi đi, tạm biệt...
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : uy uy, đồ đệ!
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : nga, hiện tại hình như bọn họ đang đánh quái ở hỗn độn, xin vào rồi chạy đến đó kéo người ta đi là được...
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : tôi sẽ bảo với họ cậu là bạn của tôi
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : ai, thực sự là tội lỗi mà, chẳng lẽ tui đây mau như vậy đã đến mùa xuân thứ hai sao?
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 :
Tên bánh mì này là loại người gieo rắc tình ái khắp nơi, chơi lâu như vậy, tất nhiên không có khả năng chưa từng kết hôn quá lần nào.
Chỉ có điều, hình như nhỏ vợ mà cậu ta lấy hình như không có cái gọi là mị lực khuynh đảo làm cậu ta si mê, mãn cấp chưa được bao lâu đã ly hôn, tìm đến bến khác mà tiếp tục chơi đùa.
Cả hai đều được coi như là điển hình cho quen nhau vui vẻ chia tay cũng thực sảng khoái trong truyền thuyết, nhưng Bánh mì lại cùng đám bạn bè giả dạng như thực sự rất là bi thương, cả ngày gào rú khóc lóc bảo phải tìm một nhỏ vợ khác để bù đắp lại nỗi trống trải bi thương trong lòng.
Bây giờ, cậu ta nổi danh là ác lang háo sắc.
Vưu Khinh Vũ mở lại cửa sổ acc chính, không chút nào áy náy mà gửi đi một cái tin cho Nửa cánh hoa đào "Có một người gọi là Tiền nhiều hơn bánh mì, là bạn tôi, tôi bảo cậu ta đi kéo ông."
"Coi như ông còn có lương tâm " Nửa cánh hoa đào thực khờ dại, thực thuần khiết ngây thơ mà trả lời lại một câu.
[Phụ cận] Thập cấp quặng 2 : tôi có nói rồi... cậu nhớ kín đáo một chút, dọa người ta sợ bỏ chạy đừng trách tôi
[Phụ cận] Tiền nhiều số 3 : nhất định nhất định
Vưu Khinh Vũ buồn cười, ngay lập tức điều khiển acc nhỏ chạy đến cạnh thương nhân nguyên liệu.
Quả nhiên là vật họp theo loài, tên này, cũng là đứa không có đầu óc bao nhiêu.
____________________
-_-||| xin đính chính lại ha, bạn bánh mì, chính xác là bột mì mới đúng
nhưng mình thích bánh mì, nên chỉ là đính chính cho chính xác, chứ mình hông sửa đâu~~~
P:S : Theo mình đoán, lần trước Mặc Mặc là bắt Hy Hy cos Ciel :">