Chương : 33
"Chồng chỉ là nói đùa thôi mà..." Vưu Khinh Vũ vẫn một bộ ta rất vô tội, Tiếu Trác Hy nhìn biểu tình của ai đó, thật chỉ muốn nhào lên đấm một cái.
Nhưng, xét thấy bản thân còn đang mang thương tích, Tiếu Trác Hy vẫn là rất thức thời, chỉ giơ nắm đấm lên quơ quơ trước mặt "Đùa ngươi muội! Lần sau dám nói bậy bạ nữa lão tử thiến ngươi thật!"
Vưu Khinh Vũ rất là thành thực gật gật đầu "Hiểu hiểu, đến lúc đó chồng sẽ chủ động cởi quần sẵn!"
"...Ngươi như thế nào lại cùng bánh... bớt xàm một chút có được không vậy?" Xém chút nữa là nói hớ ra không kịp ngươi như thế nào lại cùng bánh mì một kiểu đức hạnh như thế, nhưng cũng may là ngay thời khắc mấu chốt kịp phản ứng, đúng lúc sửa lại nội dung.
Vưu Khinh Vũ vẫn là cười đến thực đáng ăn đập "Vợ vẫn chưa hiểu rõ chồng sao? Chồng lúc bình thường đều là như vậy."
Tiếu Trác Hy nhịn không được thở phì phì trừng mắt lườm người nào đó "Bây giờ đã biết, đáng khinh chính là bản chất của ngươi!"
Hai người đấu võ miệng, trò chơi tự nhiên cũng không thèm để mắt đến. Cá Mực Nướng làm đội trưởng nhưng cứ dùng dằng đứng tại trước cửa Hỗn độn không chịu nhúc nhích, làm cho ngườ i nào đó vừa mới trở về đội ngũ lại lung tung đoán mò một trận.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : thao, tên cá chết kia như thế nào lại bất động vậy?
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : Cá Mực ca ca, mở cửa đi vào nào
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : có thể là sư nương đang thực thi gia bạo... cũng giống như ngày hôm qua ấy, thêm hai cái dấu răng hay gì đó...
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : dấu răng?
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ...khẩu vị mặn như vậy sao?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : kỳ thực tôi chưa nói cái gì hết!
Tiếu Trác Hy nghiêng đầu nhìn màn hình máy tính của Vưu Khinh Vũ, đập vào mắt là hai chữ "dấu răng", trong lòng liền cả kinh, lập tức nhanh chóng đặt hai tay lên bàn phím, muốn cắt đứt chủ đề mà đám kia đang thảo luận.
Một lòng gấp gáp, hoàn toàn quên mất vết thương trên tay mình, vừa dùng lực lên ngón tay một chút, nhất thời đau đến hít hà.
Vưu Khinh Vũ vốn cũng đã nhìn thấy mấy câu nói kia, nhưng mà tâm tình khi thấy, lại hoàn toàn bất đồng với Tiếu Trác Hy.
"Đây là phu phu tình thú của nhà người ta..."
Vừa mới đánh mấy chữ mở đề, liền nghe thấy tiếng hít hà của Tiếu Trác Hy, liền vội vàng bước qua "Làm sao vậy? Vết thương đau sao?"
Tiếu Trác Hy đau đến khóe mắt ướt sũng, nhưng vẫn không quên hung hăng trừng mắt ai kia "Xem bọn họ đi!"
Vốn ý của Tiếu Trác Hy là, nếu như không phải tại ngươi vừa mới nói bậy, bây giờ cả đám cũng đã vào Hỗn độn thời không, chứ đâu phải đứng yên tại chỗ tán bậy tán bạ... nhưng bốn chữ này thoạt nghe, lại hoàn toàn không có cái mớ ý nghĩa như đã giải thích ở trên.
Nghe kiểu gì, cũng có cảm giác như là đang làm nũng ấy...
Vưu Khinh Vũ nhẹ nhàng đỡ tay của cậu nhìn nhìn, cẩn thận xem xét thấy không có gì bất ổn, mới lại cợt nhã mà ngẩng đầu "Để cho bọn họ đoán đi, dấu răng đâu có gì đâu, chẳng lẽ lúc vợ cắn còn mang theo ý niệm gì đó không nên có trong đầu sao?"
"Cái gì nha! Đương nhiên là không có!" Tiếu Trác Hy cất cao giọng, rút tay ra khỏi tay Vưu Khinh Vũ "Ngươi nói bậy gì chứ!"
Vưu Khinh Vũ lại duỗi tay qua, búng mắt kính của cậu một cái "Nếu không có thì tốt rồi, vợ nha, vợ càng như vậy phản ứng, bọn họ lại càng cảm thấy vợ đang chột dạ."
"Cút! Ngươi mới chột dạ!" Tiếu Trác Hy đẩy tay anh ra, nhưng không biết vì cái gì mà, lại thật sự trở nên yên tĩnh lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào máy tính, một chút cũng không thèm liếc qua chỗ Vưu Khinh Vũ.
Vưu Khinh Vũ nhìn bộ dạng có chút không được tự nhiên của cậu, bất giác lại khẽ cười, rồi lại dời tầm mắt trở lại màn hình máy tính của mình.
Trong đội ngũ, vẫn còn đang đóng vao bé ngoan tò mò ép hỏi, nhưng bạn nhỏ Hoa đào vẫn rất là nghĩa khí, chỉ nói đúng nửa câu kia...
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : Bánh mì mốc, nếu rảnh rỗi vậy cậu mang đội đi!
Đánh xong câu này, Vưu Khinh Vũ cũng mặc xác người nào đó bị điểm danh có đồng ý hay là không, liền trực tiếp chọn lựa tên của bánh mì, ấn xuống lựa chọn "Thăng làm đội trưởng"
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : kháo, dựa vào cái gì chứ! Lão tử mang đội mấy bữa rồi!
Cứ việc miệng phun ra không muốn không muốn, Tiền Mặc vẫn là rất ngoan ngoãn thành thật tiếp nhận chức vị đội trưởng.
Hơn nữa, hiển nhiên so với tiền nhiệm đội trưởng, hiệu suất của đương nhiệm đội trưởng cao hơn rất là nhiều. Trên góc màn hình, hình cái đầu ở vị trí đầu tiên vừa mới chuyển từ Thanh Vân sang Quỷ Vương, năm người liền vào H1, tiếp theo lại bị truyền tống đến tầng thứ sáu, sau đó một đoàn lại lũ lượt chạy về tầng năm, cuối cùng mới chính thức tiến vào cảnh chiến đấu.
Tiếu Trác Hy ăn bế quan đơn, lựa chọn tự động phòng ngự sau, liền biến thành ông chủ ngồi trông tiệm... Nhìn trên màn hình mỗi hiệp đều thay đổi một kiểu đấu pháp, nhưng lại không có năng lực giống như lúc trước ngồi gõ bàn phím lóc cóc mà tán gẫu trêu đùa nhau.
Tuy rằng có bánh mì ở trong đội ngũ làm loạn huyên náo, mọi người cũng đều nói chuyện phiếm khí thế ngất trời, nhìn thấy như vậy lại không thể tham gia, Tiếu Trác Hy chỉ có thể trong lòng ngứa ngáy, cảm giác chán chán đến mức trên đầu sắp mọc cỏ.
Nhịn hết nổi, Tiếu Trác Hy lại có chút ngắc ngứ dùng tay phải tao chuột, mở ra thông tin của nhân vật nhìn nhìn, mới phát giác chỉ không lưu tâm một chút, kinh nghiệm cư nhiên đã tồn một đống.
Nhìn nhìn, đại khái thăng hai cấp cũng không thành vấn đề.
Cho nên, lần này vừa đánh xong một hiệp, Tiếu Trác Hy liền bấm vào nút thăng cấp, hai cấp cứ thế mà tà tà tăng lên, trên người cũng lóe ra từng đạo kim quang... Đồng chí rốt cuộc đã vượt qua 50 cấp.
"Vợ thăng cấp rồi sao?" Vưu Khinh Vũ trước nghiêng đầu qua nhìn, hỏi... tiếp theo, trong đội ngũ cũng một phen nháo chúc mừng.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : mày rốt cuộc cũng năm mươi!
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : quá trình gian khổ a!
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : sư nương chúc mừng...
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
Tình huống như thế này, không biết có nên nói lời cảm ơn hay không...
Bất quá, vượt qua 50 cấp, cũng coi như là sự kiện thoải mái dễ chịu.
Tiếu Trác Hy cũng không thèm do dự, mở hành trang ra, lấy hết trang bị 50 cấp thay một lượt, đao trên tay nhất thời thay đổi màu sắc, nhàn nhạt lấp loáng ánh sáng màu vàng.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : [La Sát Nhận] thằng quỷ nha, mày khi nào làm cả thân cam trang này vậy?
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : [Kim Tiêu Diệp Liên] [Huyền Linh Hộ Tí] đều là hàng tốt a! Mày nạp tiền?
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
Nghĩ đến mấy thứ mà thằng bạn mình đang dần liệt kê đều do cái tên ngồi bên cạnh đưa cho, Tiếu Trác Hy nhịn không được, mặt có chút nóng lên, vô tình thốt lên "Cái kia... sau khi về, tui nạp tiền trả lại cho ông."
Vưu Khinh Vũ cũng không tranh cãi nhiều, chỉ cười cười nhìn cậu một cái, bảo "Nói sau đi."
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : kháo, ngươi cư nhiên dám cởi y phục vợ ta! Muốn chết a! Đó là sính lễ ta đưa cho vợ!
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì :
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ...
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ...
"Tên cá chết!" bây giờ không giống lúc trước, cách nhau cái mạng cái máy tính, Tiếu Trác Hy đương nhiên cũng không cần cố sức tức giận nhưng chỉ có thể dùng chữ để trút, trực tiếp dùng chân thân ra chiêu "Con mẹ nó, ngươi lại nói lung tung! Lão tử đã nói sẽ trả tiền lại cho ngươi!"
"Vợ a đừng kích động, đừng kích động, cẩn thận cái tay! Chồng nói giỡn mà!" Vưu Khinh Vũ cẩn thận né tay cậu, túm hai vai Tiếu Trác Hy giữ cơ thể cậu đứng vững vàng lại "Ngoan, lát nữa tay lại đau bây giờ!"
"Ngoan cái đầu của ngươi!" Tiếu Trác Hy tay đau, kỳ thật cũng không dám dùng sức để giãy dụa, nghiến răng ken két, giống như có chút muốn liều mạng.
Vưu Khinh Vũ nhất thời cảm thấy da đầu run lên một trận "Vợ a... đừng nói vợ lại muốn hạ miệng nha?"
"Không muốn bị cắn buông tay ra!" Tiếu Trác Hy nghiến răng nghiến lợi mà nói.
Vưu Khinh Vũ thanh thanh cổ họng "Vậy chồng đây có thể tự mình lựa chọn chỗ cho vợ hạ miệng không?"
"Ể?" Tiếu Trác Hy bị lời nói của anh làm cho có chút sửng sốt.
Vưu Khinh Vũ cúi đầu, đưa mặt gần về phía Tiếu Trác Hy, chu chu miệng "Có thể cắn chỗ này hay không?"
Tiếu Trác Hy bùm một cái, cả gương mặt đỏ bừng, ngay cả mắt cũng đỏ lên "VƯU KHINH VŨ!!!"
Thấp giọng rống xong, quả nhiên như Vinh Khưu Vũ mong muốn, ngước đầu hướng về phía mặt anh xáp lại gần.
Nhưng thật bất hạnh, bộ phận có chút lệch lạc so với Vưu Khinh Vũ kỳ vọng.
Ngước đầu đập vào cả gương mặt Vưu Khinh Vũ, Tiếu Trác Hy cảm giác được thanh âm cộng hưởng vang dội do hai gương mặt chạm vào nhau, chấn động đến đau cả đầu.
Vừa rời ra, tay Vưu Khinh Vũ liền lập tức buông cậu ra, hai tay bịt lại cái mũi của mình, kế tiếp- từ trong kẽ hở tay, chảy ra vài tia máu đỏ thẫm.
Cư nhiên bị nhóc con này dộng đầu vào khiến cho chảy máu mũi...
Tiếu Trác Hy lúc nãy vẫn còn trong cơn kích động, hoàn toàn không nghĩ đến việc phải giảm nhẹ lực đạo, nhưng cũng tuyệt đối không nghĩ đến đập vào khiến đối phương chảy máu, hiện tại thấy Vưu Khinh Vũ bị thương, nhất thời có chút luống cuống "Ông, ông không sao chứ?"
"Không sao, không sao, tôi đi toilet rửa." Vưu Khinh Vũ ngửa đầu lên trời bước nhanh ra ngoài, Tiếu Trác Hy muốn đi cùng anh, nhưng lại bị anh đẩy trở về.
Chắc là không muốn bị mình nhìn thấy bộ dạng đổ máu chứ gì...
Tiếu Trác Hy lại nghĩ đến lực đạo lúc nãy, bản thân nhịn không được mà cảm thấy cái mũi có chút đau.
Coi bộ... lúc nãy hơi bạo lực chút...
Xoa xoa cái mũi, lại dời tầm mắt trở lại game, lại nhìn thấy đám người kia vẫn còn đang thảo luận chuyện trang bị của mình.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : Cá Mực, ông cũng quá trọng sắc khinh hữu đi đừng nói tới cam trang, ngay cả cái tử trang ông cũng chưa từng cho tui!
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : hoa đào, người ta cho bạn sính lễ cũng là cam trang nha...
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ( ⊙ o ⊙ ). . .
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : [Phong Hỏa Luân] nha, Cá Mực ca, tuy là ca cho muội cũng là cam trang, nhưng là chỉ có +5 à!
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : trang bị của bà cũng là Cá Mực cho?
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : không phải cho, là bị đòi, dù sao cũng không có tiền trả lại ổng!
Không biết vì cái gì, xem đến đây, hưng trí của Tiếu Trác Hy bỗng dưng tuột xuống.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : sính lễ làm sao có thể đưa hai phần, Cá Mực huynh (# ‵ ′) 凸
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : nói bậy nữa lão nương thiến ngươi!
Tiếu Trác Hy nhìn bọn họ nói chuyện phiếm, cũng chẳng có hưng trí tham gia cùng.
Dù gì, tay cũng còn đau...
Vưu Khinh Vũ đẩy cửa bước vào, Tiếu Trác Hy nghiêng mặt nhìn nhìn, trên mặt đối phương đã rửa sạch sẽ, nhưng tay vẫn là đang bóp nhẹ sống mũi.
Vừa thấy Tiếu Trác Hy nhìn mình, lập tức bày ra một bộ biểu tình đáng thương hề hề "Vợ, đau muốn chết à!"
Tiếu Trác Hy lười chẳng buồn phản ứng, đảo mắt trở về "Đáng đời."
Vưu Khinh Vũ ỉu xìu ngồi trở lại trước mấy tính, đúng lúc thấy Tiền Mặc đang hỏi.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : ân? Cá chết đâu rồi sao không thấy? Người đâu? Chân đạp hai thuyền bị phát hiện liền trốn?
Vưu Khinh Vũ rê chuột kéo lên xem l ại đoạn ghi lại tán gẫu, nhất thời có chút dở khóc dở cười.
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : đạp cái đầu nhà ngươi... mới nãy vợ yêu khiến lão tử lưu một đống máu mũi, lão tử là đi cầm máu! (# ‵ ′) 凸
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : các người làm cái chi vậy nha!?
Cho dù đề tại lại bắt đầu dâng lên về phía khiến người ta hiểu lầm, Tiếu Trác Hy vẫn là không dậy nổi hứng thú xen vào.
Cuối cùng dứt khoát thu nhỏ cửa sổ game lại, mở ra trình xem phim trực tuyến, định bụng tìm phim gì đó xem.
Hành động khác thường của cậu rốt cuộc khiến người nào đó chú ý, Vưu Khinh Vũ nhìn cậu bực bội cầm chuột kéo tới kéo lui cái danh sách kênh phim, tựa như cái danh sách nó có cừu hậu không đội trời chung với mình vậy, rốt cuộc nhịn không được mở miệng "Nè... vợ nha, vợ là đang ghen sao?"
Nhưng, xét thấy bản thân còn đang mang thương tích, Tiếu Trác Hy vẫn là rất thức thời, chỉ giơ nắm đấm lên quơ quơ trước mặt "Đùa ngươi muội! Lần sau dám nói bậy bạ nữa lão tử thiến ngươi thật!"
Vưu Khinh Vũ rất là thành thực gật gật đầu "Hiểu hiểu, đến lúc đó chồng sẽ chủ động cởi quần sẵn!"
"...Ngươi như thế nào lại cùng bánh... bớt xàm một chút có được không vậy?" Xém chút nữa là nói hớ ra không kịp ngươi như thế nào lại cùng bánh mì một kiểu đức hạnh như thế, nhưng cũng may là ngay thời khắc mấu chốt kịp phản ứng, đúng lúc sửa lại nội dung.
Vưu Khinh Vũ vẫn là cười đến thực đáng ăn đập "Vợ vẫn chưa hiểu rõ chồng sao? Chồng lúc bình thường đều là như vậy."
Tiếu Trác Hy nhịn không được thở phì phì trừng mắt lườm người nào đó "Bây giờ đã biết, đáng khinh chính là bản chất của ngươi!"
Hai người đấu võ miệng, trò chơi tự nhiên cũng không thèm để mắt đến. Cá Mực Nướng làm đội trưởng nhưng cứ dùng dằng đứng tại trước cửa Hỗn độn không chịu nhúc nhích, làm cho ngườ i nào đó vừa mới trở về đội ngũ lại lung tung đoán mò một trận.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : thao, tên cá chết kia như thế nào lại bất động vậy?
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : Cá Mực ca ca, mở cửa đi vào nào
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : có thể là sư nương đang thực thi gia bạo... cũng giống như ngày hôm qua ấy, thêm hai cái dấu răng hay gì đó...
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : dấu răng?
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ...khẩu vị mặn như vậy sao?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : kỳ thực tôi chưa nói cái gì hết!
Tiếu Trác Hy nghiêng đầu nhìn màn hình máy tính của Vưu Khinh Vũ, đập vào mắt là hai chữ "dấu răng", trong lòng liền cả kinh, lập tức nhanh chóng đặt hai tay lên bàn phím, muốn cắt đứt chủ đề mà đám kia đang thảo luận.
Một lòng gấp gáp, hoàn toàn quên mất vết thương trên tay mình, vừa dùng lực lên ngón tay một chút, nhất thời đau đến hít hà.
Vưu Khinh Vũ vốn cũng đã nhìn thấy mấy câu nói kia, nhưng mà tâm tình khi thấy, lại hoàn toàn bất đồng với Tiếu Trác Hy.
"Đây là phu phu tình thú của nhà người ta..."
Vừa mới đánh mấy chữ mở đề, liền nghe thấy tiếng hít hà của Tiếu Trác Hy, liền vội vàng bước qua "Làm sao vậy? Vết thương đau sao?"
Tiếu Trác Hy đau đến khóe mắt ướt sũng, nhưng vẫn không quên hung hăng trừng mắt ai kia "Xem bọn họ đi!"
Vốn ý của Tiếu Trác Hy là, nếu như không phải tại ngươi vừa mới nói bậy, bây giờ cả đám cũng đã vào Hỗn độn thời không, chứ đâu phải đứng yên tại chỗ tán bậy tán bạ... nhưng bốn chữ này thoạt nghe, lại hoàn toàn không có cái mớ ý nghĩa như đã giải thích ở trên.
Nghe kiểu gì, cũng có cảm giác như là đang làm nũng ấy...
Vưu Khinh Vũ nhẹ nhàng đỡ tay của cậu nhìn nhìn, cẩn thận xem xét thấy không có gì bất ổn, mới lại cợt nhã mà ngẩng đầu "Để cho bọn họ đoán đi, dấu răng đâu có gì đâu, chẳng lẽ lúc vợ cắn còn mang theo ý niệm gì đó không nên có trong đầu sao?"
"Cái gì nha! Đương nhiên là không có!" Tiếu Trác Hy cất cao giọng, rút tay ra khỏi tay Vưu Khinh Vũ "Ngươi nói bậy gì chứ!"
Vưu Khinh Vũ lại duỗi tay qua, búng mắt kính của cậu một cái "Nếu không có thì tốt rồi, vợ nha, vợ càng như vậy phản ứng, bọn họ lại càng cảm thấy vợ đang chột dạ."
"Cút! Ngươi mới chột dạ!" Tiếu Trác Hy đẩy tay anh ra, nhưng không biết vì cái gì mà, lại thật sự trở nên yên tĩnh lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào máy tính, một chút cũng không thèm liếc qua chỗ Vưu Khinh Vũ.
Vưu Khinh Vũ nhìn bộ dạng có chút không được tự nhiên của cậu, bất giác lại khẽ cười, rồi lại dời tầm mắt trở lại màn hình máy tính của mình.
Trong đội ngũ, vẫn còn đang đóng vao bé ngoan tò mò ép hỏi, nhưng bạn nhỏ Hoa đào vẫn rất là nghĩa khí, chỉ nói đúng nửa câu kia...
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : Bánh mì mốc, nếu rảnh rỗi vậy cậu mang đội đi!
Đánh xong câu này, Vưu Khinh Vũ cũng mặc xác người nào đó bị điểm danh có đồng ý hay là không, liền trực tiếp chọn lựa tên của bánh mì, ấn xuống lựa chọn "Thăng làm đội trưởng"
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : kháo, dựa vào cái gì chứ! Lão tử mang đội mấy bữa rồi!
Cứ việc miệng phun ra không muốn không muốn, Tiền Mặc vẫn là rất ngoan ngoãn thành thật tiếp nhận chức vị đội trưởng.
Hơn nữa, hiển nhiên so với tiền nhiệm đội trưởng, hiệu suất của đương nhiệm đội trưởng cao hơn rất là nhiều. Trên góc màn hình, hình cái đầu ở vị trí đầu tiên vừa mới chuyển từ Thanh Vân sang Quỷ Vương, năm người liền vào H1, tiếp theo lại bị truyền tống đến tầng thứ sáu, sau đó một đoàn lại lũ lượt chạy về tầng năm, cuối cùng mới chính thức tiến vào cảnh chiến đấu.
Tiếu Trác Hy ăn bế quan đơn, lựa chọn tự động phòng ngự sau, liền biến thành ông chủ ngồi trông tiệm... Nhìn trên màn hình mỗi hiệp đều thay đổi một kiểu đấu pháp, nhưng lại không có năng lực giống như lúc trước ngồi gõ bàn phím lóc cóc mà tán gẫu trêu đùa nhau.
Tuy rằng có bánh mì ở trong đội ngũ làm loạn huyên náo, mọi người cũng đều nói chuyện phiếm khí thế ngất trời, nhìn thấy như vậy lại không thể tham gia, Tiếu Trác Hy chỉ có thể trong lòng ngứa ngáy, cảm giác chán chán đến mức trên đầu sắp mọc cỏ.
Nhịn hết nổi, Tiếu Trác Hy lại có chút ngắc ngứ dùng tay phải tao chuột, mở ra thông tin của nhân vật nhìn nhìn, mới phát giác chỉ không lưu tâm một chút, kinh nghiệm cư nhiên đã tồn một đống.
Nhìn nhìn, đại khái thăng hai cấp cũng không thành vấn đề.
Cho nên, lần này vừa đánh xong một hiệp, Tiếu Trác Hy liền bấm vào nút thăng cấp, hai cấp cứ thế mà tà tà tăng lên, trên người cũng lóe ra từng đạo kim quang... Đồng chí rốt cuộc đã vượt qua 50 cấp.
"Vợ thăng cấp rồi sao?" Vưu Khinh Vũ trước nghiêng đầu qua nhìn, hỏi... tiếp theo, trong đội ngũ cũng một phen nháo chúc mừng.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : mày rốt cuộc cũng năm mươi!
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : quá trình gian khổ a!
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : sư nương chúc mừng...
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
Tình huống như thế này, không biết có nên nói lời cảm ơn hay không...
Bất quá, vượt qua 50 cấp, cũng coi như là sự kiện thoải mái dễ chịu.
Tiếu Trác Hy cũng không thèm do dự, mở hành trang ra, lấy hết trang bị 50 cấp thay một lượt, đao trên tay nhất thời thay đổi màu sắc, nhàn nhạt lấp loáng ánh sáng màu vàng.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : [La Sát Nhận] thằng quỷ nha, mày khi nào làm cả thân cam trang này vậy?
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : [Kim Tiêu Diệp Liên] [Huyền Linh Hộ Tí] đều là hàng tốt a! Mày nạp tiền?
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
Nghĩ đến mấy thứ mà thằng bạn mình đang dần liệt kê đều do cái tên ngồi bên cạnh đưa cho, Tiếu Trác Hy nhịn không được, mặt có chút nóng lên, vô tình thốt lên "Cái kia... sau khi về, tui nạp tiền trả lại cho ông."
Vưu Khinh Vũ cũng không tranh cãi nhiều, chỉ cười cười nhìn cậu một cái, bảo "Nói sau đi."
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : kháo, ngươi cư nhiên dám cởi y phục vợ ta! Muốn chết a! Đó là sính lễ ta đưa cho vợ!
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì :
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ...
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ...
"Tên cá chết!" bây giờ không giống lúc trước, cách nhau cái mạng cái máy tính, Tiếu Trác Hy đương nhiên cũng không cần cố sức tức giận nhưng chỉ có thể dùng chữ để trút, trực tiếp dùng chân thân ra chiêu "Con mẹ nó, ngươi lại nói lung tung! Lão tử đã nói sẽ trả tiền lại cho ngươi!"
"Vợ a đừng kích động, đừng kích động, cẩn thận cái tay! Chồng nói giỡn mà!" Vưu Khinh Vũ cẩn thận né tay cậu, túm hai vai Tiếu Trác Hy giữ cơ thể cậu đứng vững vàng lại "Ngoan, lát nữa tay lại đau bây giờ!"
"Ngoan cái đầu của ngươi!" Tiếu Trác Hy tay đau, kỳ thật cũng không dám dùng sức để giãy dụa, nghiến răng ken két, giống như có chút muốn liều mạng.
Vưu Khinh Vũ nhất thời cảm thấy da đầu run lên một trận "Vợ a... đừng nói vợ lại muốn hạ miệng nha?"
"Không muốn bị cắn buông tay ra!" Tiếu Trác Hy nghiến răng nghiến lợi mà nói.
Vưu Khinh Vũ thanh thanh cổ họng "Vậy chồng đây có thể tự mình lựa chọn chỗ cho vợ hạ miệng không?"
"Ể?" Tiếu Trác Hy bị lời nói của anh làm cho có chút sửng sốt.
Vưu Khinh Vũ cúi đầu, đưa mặt gần về phía Tiếu Trác Hy, chu chu miệng "Có thể cắn chỗ này hay không?"
Tiếu Trác Hy bùm một cái, cả gương mặt đỏ bừng, ngay cả mắt cũng đỏ lên "VƯU KHINH VŨ!!!"
Thấp giọng rống xong, quả nhiên như Vinh Khưu Vũ mong muốn, ngước đầu hướng về phía mặt anh xáp lại gần.
Nhưng thật bất hạnh, bộ phận có chút lệch lạc so với Vưu Khinh Vũ kỳ vọng.
Ngước đầu đập vào cả gương mặt Vưu Khinh Vũ, Tiếu Trác Hy cảm giác được thanh âm cộng hưởng vang dội do hai gương mặt chạm vào nhau, chấn động đến đau cả đầu.
Vừa rời ra, tay Vưu Khinh Vũ liền lập tức buông cậu ra, hai tay bịt lại cái mũi của mình, kế tiếp- từ trong kẽ hở tay, chảy ra vài tia máu đỏ thẫm.
Cư nhiên bị nhóc con này dộng đầu vào khiến cho chảy máu mũi...
Tiếu Trác Hy lúc nãy vẫn còn trong cơn kích động, hoàn toàn không nghĩ đến việc phải giảm nhẹ lực đạo, nhưng cũng tuyệt đối không nghĩ đến đập vào khiến đối phương chảy máu, hiện tại thấy Vưu Khinh Vũ bị thương, nhất thời có chút luống cuống "Ông, ông không sao chứ?"
"Không sao, không sao, tôi đi toilet rửa." Vưu Khinh Vũ ngửa đầu lên trời bước nhanh ra ngoài, Tiếu Trác Hy muốn đi cùng anh, nhưng lại bị anh đẩy trở về.
Chắc là không muốn bị mình nhìn thấy bộ dạng đổ máu chứ gì...
Tiếu Trác Hy lại nghĩ đến lực đạo lúc nãy, bản thân nhịn không được mà cảm thấy cái mũi có chút đau.
Coi bộ... lúc nãy hơi bạo lực chút...
Xoa xoa cái mũi, lại dời tầm mắt trở lại game, lại nhìn thấy đám người kia vẫn còn đang thảo luận chuyện trang bị của mình.
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : Cá Mực, ông cũng quá trọng sắc khinh hữu đi đừng nói tới cam trang, ngay cả cái tử trang ông cũng chưa từng cho tui!
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : hoa đào, người ta cho bạn sính lễ cũng là cam trang nha...
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ( ⊙ o ⊙ ). . .
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : [Phong Hỏa Luân] nha, Cá Mực ca, tuy là ca cho muội cũng là cam trang, nhưng là chỉ có +5 à!
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : trang bị của bà cũng là Cá Mực cho?
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : không phải cho, là bị đòi, dù sao cũng không có tiền trả lại ổng!
Không biết vì cái gì, xem đến đây, hưng trí của Tiếu Trác Hy bỗng dưng tuột xuống.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : sính lễ làm sao có thể đưa hai phần, Cá Mực huynh (# ‵ ′) 凸
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : nói bậy nữa lão nương thiến ngươi!
Tiếu Trác Hy nhìn bọn họ nói chuyện phiếm, cũng chẳng có hưng trí tham gia cùng.
Dù gì, tay cũng còn đau...
Vưu Khinh Vũ đẩy cửa bước vào, Tiếu Trác Hy nghiêng mặt nhìn nhìn, trên mặt đối phương đã rửa sạch sẽ, nhưng tay vẫn là đang bóp nhẹ sống mũi.
Vừa thấy Tiếu Trác Hy nhìn mình, lập tức bày ra một bộ biểu tình đáng thương hề hề "Vợ, đau muốn chết à!"
Tiếu Trác Hy lười chẳng buồn phản ứng, đảo mắt trở về "Đáng đời."
Vưu Khinh Vũ ỉu xìu ngồi trở lại trước mấy tính, đúng lúc thấy Tiền Mặc đang hỏi.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : ân? Cá chết đâu rồi sao không thấy? Người đâu? Chân đạp hai thuyền bị phát hiện liền trốn?
Vưu Khinh Vũ rê chuột kéo lên xem l ại đoạn ghi lại tán gẫu, nhất thời có chút dở khóc dở cười.
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : đạp cái đầu nhà ngươi... mới nãy vợ yêu khiến lão tử lưu một đống máu mũi, lão tử là đi cầm máu! (# ‵ ′) 凸
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : các người làm cái chi vậy nha!?
Cho dù đề tại lại bắt đầu dâng lên về phía khiến người ta hiểu lầm, Tiếu Trác Hy vẫn là không dậy nổi hứng thú xen vào.
Cuối cùng dứt khoát thu nhỏ cửa sổ game lại, mở ra trình xem phim trực tuyến, định bụng tìm phim gì đó xem.
Hành động khác thường của cậu rốt cuộc khiến người nào đó chú ý, Vưu Khinh Vũ nhìn cậu bực bội cầm chuột kéo tới kéo lui cái danh sách kênh phim, tựa như cái danh sách nó có cừu hậu không đội trời chung với mình vậy, rốt cuộc nhịn không được mở miệng "Nè... vợ nha, vợ là đang ghen sao?"