Chương : 41
Dùng cơm xong rồi, lại bôi thuốc mà Tiền Mặc mua dùm, bốn người mới lại tiếp tục chơi.
Tiếu Trác Hy trên tay có vết thương, cho nên loại chuyện như điều khiển nhân vật giao cho bánh mì, lần này Cá Mực Nướng lại còn rất chi là tự giác mà gánh lấy chức vị đội trưởng.
Mang theo một đám binh mã thành đội đến lúc bắt đầu đệ nhất chương của Tru Tiên, cả đám liền ào ào chạy đến chỗ ban chủ Lê Hoa Ban.
Tiếu Trác Hy nhìn tên của Cá Mực Nướng di chuyển trên màn hình, lại đột nhiên nhớ đến, hai người bọn họ lúc trước lần đầu tiên kết thù, hình như là ở chỗ này.
Trước đó không lâu còn ngày ngày cãi nhau ngất trởi với hắn trên loa, vậy mà bây giờ cư nhiên lại trở thành bạn bè...
Loại quan hệ này, quả thực có chút kỳ quái khó mà nói bằng lời được.
Ờ thì, nói là bạn bè, cũng không mấy chính xác lắm... nhưng mà, trong lòng ít nhất cũng không còn chán ghét như hồi trước nữa.
Nghĩ đến phương thức chung sống (trong hòa bình) hiện tại của cả hai, Tiếu Trác Hy lại nhịn không được có chút khó chịu.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : (# ‵ ′) 凸 . chờ tới khi hoa nở hả, gọi người mau đi!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : lão tử biết!
Tiếp theo, hệ thống liền bật ra một cái thông báo, bọt cô nương vào đội.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : lén kêu MM nha, có JQ
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : tư tưởng đen tối
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ông cũng sắp thành chồng người ta rồi, tích chút khẩu đức cho mình có được không vậy? Ân?
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì :
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : hoa đào, tui đồng tình bạn Xin cho phép mình ba phút mặc niệm vì bạn đào.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : ...
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : đâu nghiêm trọng tới mức đó chứ!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : +1
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : kháo, cá chết, đi xong phó bản lăn tới Hồng Kiều cho lão tử!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : hảo hảo, Tiêu Tiêu lâu như vậy không thấy ló dạng, đang nhớ muốn chết đây.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : ...nhân chi tiện tắc vô địch a!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : tôi cũng hiểu cậu thực vô địch!
Trong lúc tán phét, bọt cô nương cũng đã tranh thủ chạy tới đội bọn họ, Vưu Khinh Vũ dắt theo đội vào phó bản.
Cá Mực Nướng cùng Tiền nhiều hơn bánh mì đều là lão làng, ngay cả bọt cùng hoa đào hai ngày nay cũng đi phó bản quá mấy lần, cũng tự thân vận động ly tạm đội ngũ.
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ a, chồng biết vợ rất là quyến luyến chồng, nhưng mà lần này vẫn là tạm thời rời đội đi
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : ...
Phó bản cấp năm mươi, cửa thứ nhất là tìm Chu Nhất Tiên, tiếp theo là chiến đấu với ảnh ngược.
Cái gọi là ảnh ngược, kỳ thực là hình ảnh ngược lại của những người trong đội ngũ, bên này bao nhiêu người thì bên kia cũng bấy nhiêu người, kể cả trang bị lẫn bảo bảo đều giống nhau, cho nên lần màn này thường là để cho đội trưởng lên, bảo bảo gì đó đều thu hồi lại hết.
Vừa mới nãy Vưu Khinh Vũ nhắc tới Tiêu Tiêu, khiến Tiếu Trác Hy trong lòng cảm thấy có chút lộp bộp, tự nhiên cũng không để ý tới chuyện mình đang ở trong đội ngũ.
Huống hồ chi, loại chuyện đó bây giờ đều thuộc trách nhiệm của bánh mì còn gì.
Tiếu Trác Hy giơ tay vỗ cái bẹp lên lưng Tiền Mặc "Đầu heo! Mau rời đội a!"
"Không thấy rời rồi sao?" Tiền Mặc từ lúc thấy lời của Cá Mực Nướng thì liền nhanh chóng điều khiển tạm rời đội ngũ, thuận tay còn gửi cái biểu tình hầu tử khinh bỉ trong kênh đội ngũ "Dạo gần đây hiếm khi mở nhiều acc cùng lúc thôi."
Tiếu Trác Hy hừ hừ ngồi xuống cạnh cậu ta nhìn chằm chằm vào màn hình, một đám người ở trong đội đùa giỡn láo nháo, còn bản thân chỉ có thể ngồi ở bên cạnh mà ngó, quả thực là một chuyện cực độ buồn bực a.
Nhân vật Cá Mực Nướng rất nhanh liền rời khỏi cảnh chiến đấu ảnh ngược, ngay sau đó bốn người cũng trở lại đội, rồi tí tởn tí tởn lắc mông chạy theo đội trưởng.
Lúc trước, acc Tiếu Trác Hy từ năm mươi cấp lên sáu mươi cấp không tốn bao nhiêu ngày, hơn nữa cũng là chuyện của trước đây rất lâu rất lâu rồi, lúc ấy phó bản cũng không đi được mấy lần, hơn nữa bản thân cậu cũng không phải kẻ thiện lương thích mang theo người mới, cho nên đối với nhiệm vụ loại này, quả thực không quen thuộc cho lắm.
Hơn nữa, bây giờ cậu cũng đâu cần điều khiển, cho nên dứt khoát ngồi tại chỗ xem đối thoại giữa Vưu Khinh Vũ cùng NPC.
Người nào đó lại không nhàn hạ như cậu, cho nên lần nào cũng chưa kịp ngó được câu thứ hai, đối thoại liền lập tức bị đồng chí Cá Mực Nướng lướt nhanh qua... chỉ còn mỗi lạc thú nho nhỏ như vậy mà cũng bị cướp đoạt, Tiếu Trác Hy lại một trận ức chế.
Còn không bằng lúc ở nhà của Vưu Khinh Vũ nữa, ít nhất còn có thể nằm trên ghế coi phim.
"Chán muốn chết đi..." Tiếu Trác Hy thở dài một tiếng. đành chấp nhận mà rời đi màn hình máy tính, ngã xuống giường lại.
Một tay cầm di động ấn tới ấn lui, hồi trước lúc đi học chơi cũng vui ngất trởi mà, bây giờ không hiểu tại sao lại thấy chán muốn chết đi...
Rốt cuộc chịu đựng hết nổi, Tiếu Trác Hy lại bất người ngồi dậy leo xuống giường "Bánh mì, mai lúc mày kết hôn, tao với mày ra Net chơi đi!"
"Quán Net?" Tiền Mặc quay đầu nhìn, cười cười tỏ vẻ đã hiểu "Sao hả? Ngứa tay rồi?"
Tiếu Trác Hy tức giận trừng mắt nhìn Tiền Mặc "Vậy đổi lại là mày ngồi không bấm di động thử đi!"
"Rồi rồi, sợ mày luôn!" Tiền Mặc đứng dậy khỏi ghế, vặn vẹo thắt lưng một chút "Sáng sớm lại đây ngủ cho đã tới trưa, đại gia mày buồn ngủ chết đây... mày chơi hai acc được không?"
"Được, được, đưa tao!" Tiếu Trác Hy vừa thấy Tiền Mặc thực sự muốn nhường máy cho mình, nháy mắt cười toe toét như hoa nở, liên tục gật đầu cam đoan, mà người cũng đã sớm nhảy khỏi giường.
Tiền Mặc nhìn cậu bằng vẻ mặt xem thường "Mày làm ơn có tiền đồ chút dùm tao được không?"
"Được!" Tiếu Trác Hy kiên định trả lời, liền mạnh bạo đẩy Tiền Mặc qua một bên, tự mình leo vào ghế ngồi.
"Kháo, mày cũng thiệt vô địch! Tay bị phỏng tới vậy mà còn ham hố giành với tao!" Tiền Mặc tặng Tiếu Trác Hy một cái ngón giữa đúng chuẩn, rồi che miệng ngáp dài bước đến giường, lúc này Tiếu Trác Hy mới thấy, tên này hóa ra đã sớm nói với hoa đào mình đi ngủ.
Còn xưng hô cái kiểu buồn nôn hề hề nữa chứ, lão bà... (= = vợ yêu càng buồn nôn hơn đi?)
Cá Mực Nướng đang dẫn cả đội đông chạy tây chạy, Tiếu Trác Hy cũng không hiểu rốt cuộc nhiệm vụ cần phải làm như thế nào, đành chỉ có thể chán đến chết mà lon ton theo sau.
Bật ra cửa sổ acc mình nhìn nhìn một chút, chợt phát giác, không biết từ lúc nào mà thu được một cái tin nhắn.
"Chủ acc? Tay khá hơn chưa?"
Người gửi là bọt cô nương.
Nhìn lại thời gian, cách đây hơn năm phút... Tiếu Trác Hy vội vàng hồi phục lại
"Ân, là tui, không có sao rồi."
Từ sáng sớm sau khi tỉnh lại, vết thương trên tay hình như cũng bớt đau rất nhiều, cơn đau bỏng rát lúc trước cũng đã gần như không còn nữa, để yên không đụng vào có thể coi như không thấy đau.
" nãy giờ làm gì hả, cư nhiên tới giờ mới trả lời!"
"Hắc hắc... mới nãy là bạn chơi dùm, bật tự treo "
" được rồi, tha cho ông đó... Nói nghe, ông bảo Cá Mực cho ông vào bang đi, tui ở trong đó không có quen ai hết, chán chết luôn.... "
Biểu tượng tiểu hầu tử này rõ ràng là vừa khinh bỉ vừa nói tục, vậy mà bọt cô nương đặc biệt lại thích dùng nó để biểu tượng cho mình thở dài.
"Bang phái của Cá Mực?"
Tiếu Trác Hy theo bản năng mà hỏi lại, nhưng trong lòng lại nhịn không được cảm thấy giật cả mình.
"Phải a, hôm qua bảo là buồn chán quá muốn vào bang nào đó, nên ổng bảo tui vào bang ổng đi nhưng mà thực sự là vẫn rất chán a.... Bảo hoa đào vào luôn đi, kết quả té ra hoa đào đã bị tên bánh mì kia lừa vào trong bang của ổng mất tiêu."
Bọt nói chuyện, vẫn là dùng biểu tượng tiểu hầu tử kia để than thở với cậu.
Tiếu Trác Hy nhìn thấy lời nói của cô nhỏ, bất giác có chút sững sờ.
Bang của bánh mì kêu là [Bốn mùa phát xuân], kỳ thực cũng là bang phái của acc Tiêu Tiêu.
Trong khoảng thời gian này không có vào acc kia, nhưng lại không hề nghĩ tới chuyện phải về bang ngó một chút.
Mà ngay cả QQ đàn, cũng bị cậu chặn lại vì ồn muốn chết từ trước cả cái lần luyện lại, đến bây giờ cũng không buồn mở ra lại phần che đàn tán gẫu của đám trong bang...
Lúc Tiêu Tiêu Vũ Hề vẫn chưa bị Khâm Khâm chôm, chức vị của cậu vẫn là bang chủ, mà nói gì cho xa, ngay cả cái tên bang biến thái kia, cũng là do cậu nghĩ ra...
Hôm nay bọt nhắc đến, cậu mới đột nhiên nhớ tới, cái kênh bang phái lúc trước mỗi ngày cậu đều bật tán gẫu cười đùa nháo nhào ngất trời, đã không có nữa, mà cậu... lại một chút cũng không cảm thấy có gì không bình thường.
Hồi mới đầu là cảm thấy, sớm muộn gì cũng sẽ lấy lại acc của mình, hơn nữa acc này lại từng có dây dưa quá với Cá Mực Nương, cho nên cũng không nghĩ đến chuyện gia nhập [Bốn mùa phát xuân]
Kỳ thực lúc ấy cũng từng oán hận qua, không quay về bang thực sự nhàm chán chết đi... nhưng, lại vẫn cứ vậy mà sảo nháo cho tới bây giờ.
Một chút cũng không hề cảm thấy buồn chán.
Nghĩ đến nguyên nhân tại sao mình lại không thấy buồn chán, trong lòng Tiếu Trác Hy lại không tránh khỏi có chút rối rắm.
"??? Tại sao không nói gì nữa? Vào đi mà vào đi mà "
Nhìn cậu hồi lâu vẫn chưa trả lời, bọt cô nương lại gửi tin nhắn qua.
Tiếu Trác Hy trong lòng đang loạn, cả đội bây giờ đang tiến nhập vào cảnh chiến đấu, đại khái là có hai cái acc vip dắt theo, cho nên mới nhanh như vậy đã đánh xong đến màn cuối cùng.
Thao tác hai acc đánh nhau một cách máy móc, Tiếu Trác Hy vô thức trả lời lại cô nhỏ
"Ờ..."
Kỳ thực, ngay cả bản thân cậu cũng không rõ lắm, cái chữ ờ kia, rốt cuộc là có ý gì.
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ya ya ya~~ vợ nhỏ đồng ý vào [Động yêu tinh] rồi bánh mì mốc đâu, móc hai mươi vạn ra!!!
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ....hai mươi vạn?
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : đúng a đúng a, ổng cá với tui là tuyệt đối ông sẽ vào bang của ổng, tui bảo, bằng cái tên [Bốn mùa phát xuân] ghê tởm như vậy, vợ nhỏ vào mới là đáng sợ đo
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
Cậu thực sự, thực sự rất muốn nói, cái tên ghê tởm đó kỳ thực là do tui đặt đó!!!
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : bánh mì, ra đây cho tui!!! Lấy tiền lấy tiền!!!
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : cậu ấy đang treo tự động, không có ở trước máy...
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : vậy đào giúp tui lấy tiền của ổng cũng được
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ a, vợ muốn vào Động yêu tinh sao? đánh xong lượt này, chồng lập tức mời vợ vào bang.
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : không có, lão tử không thèm vào
Hồi trước, lúc vẫn còn cùng Cá Mực Nướng đối nghịch, mấy tên trong Động yêu tinh cậu vẫn ghét cay ghét đắng, tới giờ vẫn còn ghét, nguyên nhân không đâu xa, chính là bang chủ Động yêu tinh là tên Cá Mực Nướng kia.
Tuy là Tiếu Trác Hy cũng có giao tình kha khá với mấy vị nguyên lão trong Động yêu tinh, nhưng mấy lúc cùng bọn họ tổ đội, cho dù mang trên lưng tội danh cố tình gây sự cũng nhất quyết bắt bọn họ ẩn giấu đi danh hiệu bang phái.
Cho nên, tới tận bây giờ, cậu thực không nghĩ bản thân phải lưu lạc vào Động yêu tinh.
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : tại sao nha, ông rõ ràng đồng ý với tui rồi...
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : nói không giữ lời ông bồi thường hai mươi vạn cho tui!!!!
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ a, chẳng lẽ vợ đang ngại ngùng sao?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ...ngại ngùng?
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : nói mới để ý nha, giống như từ sau đêm hôm qua, vợ yêu cứ luôn hục hặc với chồng...
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : tối hôm qua? Đã xảy ra cái chi!?
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : kháo! câm miệng!!!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : tuân lệnh vợ yêu!
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : nói đi mà nói đi mà, tối qua rốt cuộc đã xảy ra cái gì?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : cũng muốn biết...
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ a, chồng nên nói hay không?
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : nói ngươi muội!!!
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : lão tử vào! Lão tử vào được chưa!!!!???
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ a, vậy mới ngoan chứ, chồng chờ vợ đó nha...
Tiếu Trác Hy trên tay có vết thương, cho nên loại chuyện như điều khiển nhân vật giao cho bánh mì, lần này Cá Mực Nướng lại còn rất chi là tự giác mà gánh lấy chức vị đội trưởng.
Mang theo một đám binh mã thành đội đến lúc bắt đầu đệ nhất chương của Tru Tiên, cả đám liền ào ào chạy đến chỗ ban chủ Lê Hoa Ban.
Tiếu Trác Hy nhìn tên của Cá Mực Nướng di chuyển trên màn hình, lại đột nhiên nhớ đến, hai người bọn họ lúc trước lần đầu tiên kết thù, hình như là ở chỗ này.
Trước đó không lâu còn ngày ngày cãi nhau ngất trởi với hắn trên loa, vậy mà bây giờ cư nhiên lại trở thành bạn bè...
Loại quan hệ này, quả thực có chút kỳ quái khó mà nói bằng lời được.
Ờ thì, nói là bạn bè, cũng không mấy chính xác lắm... nhưng mà, trong lòng ít nhất cũng không còn chán ghét như hồi trước nữa.
Nghĩ đến phương thức chung sống (trong hòa bình) hiện tại của cả hai, Tiếu Trác Hy lại nhịn không được có chút khó chịu.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : (# ‵ ′) 凸 . chờ tới khi hoa nở hả, gọi người mau đi!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : lão tử biết!
Tiếp theo, hệ thống liền bật ra một cái thông báo, bọt cô nương vào đội.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : lén kêu MM nha, có JQ
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : tư tưởng đen tối
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ông cũng sắp thành chồng người ta rồi, tích chút khẩu đức cho mình có được không vậy? Ân?
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì :
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : hoa đào, tui đồng tình bạn Xin cho phép mình ba phút mặc niệm vì bạn đào.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : ...
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : đâu nghiêm trọng tới mức đó chứ!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : +1
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : kháo, cá chết, đi xong phó bản lăn tới Hồng Kiều cho lão tử!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : hảo hảo, Tiêu Tiêu lâu như vậy không thấy ló dạng, đang nhớ muốn chết đây.
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : ...nhân chi tiện tắc vô địch a!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : tôi cũng hiểu cậu thực vô địch!
Trong lúc tán phét, bọt cô nương cũng đã tranh thủ chạy tới đội bọn họ, Vưu Khinh Vũ dắt theo đội vào phó bản.
Cá Mực Nướng cùng Tiền nhiều hơn bánh mì đều là lão làng, ngay cả bọt cùng hoa đào hai ngày nay cũng đi phó bản quá mấy lần, cũng tự thân vận động ly tạm đội ngũ.
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ a, chồng biết vợ rất là quyến luyến chồng, nhưng mà lần này vẫn là tạm thời rời đội đi
[Đội ngũ] Tiền nhiều hơn bánh mì : ...
Phó bản cấp năm mươi, cửa thứ nhất là tìm Chu Nhất Tiên, tiếp theo là chiến đấu với ảnh ngược.
Cái gọi là ảnh ngược, kỳ thực là hình ảnh ngược lại của những người trong đội ngũ, bên này bao nhiêu người thì bên kia cũng bấy nhiêu người, kể cả trang bị lẫn bảo bảo đều giống nhau, cho nên lần màn này thường là để cho đội trưởng lên, bảo bảo gì đó đều thu hồi lại hết.
Vừa mới nãy Vưu Khinh Vũ nhắc tới Tiêu Tiêu, khiến Tiếu Trác Hy trong lòng cảm thấy có chút lộp bộp, tự nhiên cũng không để ý tới chuyện mình đang ở trong đội ngũ.
Huống hồ chi, loại chuyện đó bây giờ đều thuộc trách nhiệm của bánh mì còn gì.
Tiếu Trác Hy giơ tay vỗ cái bẹp lên lưng Tiền Mặc "Đầu heo! Mau rời đội a!"
"Không thấy rời rồi sao?" Tiền Mặc từ lúc thấy lời của Cá Mực Nướng thì liền nhanh chóng điều khiển tạm rời đội ngũ, thuận tay còn gửi cái biểu tình hầu tử khinh bỉ trong kênh đội ngũ "Dạo gần đây hiếm khi mở nhiều acc cùng lúc thôi."
Tiếu Trác Hy hừ hừ ngồi xuống cạnh cậu ta nhìn chằm chằm vào màn hình, một đám người ở trong đội đùa giỡn láo nháo, còn bản thân chỉ có thể ngồi ở bên cạnh mà ngó, quả thực là một chuyện cực độ buồn bực a.
Nhân vật Cá Mực Nướng rất nhanh liền rời khỏi cảnh chiến đấu ảnh ngược, ngay sau đó bốn người cũng trở lại đội, rồi tí tởn tí tởn lắc mông chạy theo đội trưởng.
Lúc trước, acc Tiếu Trác Hy từ năm mươi cấp lên sáu mươi cấp không tốn bao nhiêu ngày, hơn nữa cũng là chuyện của trước đây rất lâu rất lâu rồi, lúc ấy phó bản cũng không đi được mấy lần, hơn nữa bản thân cậu cũng không phải kẻ thiện lương thích mang theo người mới, cho nên đối với nhiệm vụ loại này, quả thực không quen thuộc cho lắm.
Hơn nữa, bây giờ cậu cũng đâu cần điều khiển, cho nên dứt khoát ngồi tại chỗ xem đối thoại giữa Vưu Khinh Vũ cùng NPC.
Người nào đó lại không nhàn hạ như cậu, cho nên lần nào cũng chưa kịp ngó được câu thứ hai, đối thoại liền lập tức bị đồng chí Cá Mực Nướng lướt nhanh qua... chỉ còn mỗi lạc thú nho nhỏ như vậy mà cũng bị cướp đoạt, Tiếu Trác Hy lại một trận ức chế.
Còn không bằng lúc ở nhà của Vưu Khinh Vũ nữa, ít nhất còn có thể nằm trên ghế coi phim.
"Chán muốn chết đi..." Tiếu Trác Hy thở dài một tiếng. đành chấp nhận mà rời đi màn hình máy tính, ngã xuống giường lại.
Một tay cầm di động ấn tới ấn lui, hồi trước lúc đi học chơi cũng vui ngất trởi mà, bây giờ không hiểu tại sao lại thấy chán muốn chết đi...
Rốt cuộc chịu đựng hết nổi, Tiếu Trác Hy lại bất người ngồi dậy leo xuống giường "Bánh mì, mai lúc mày kết hôn, tao với mày ra Net chơi đi!"
"Quán Net?" Tiền Mặc quay đầu nhìn, cười cười tỏ vẻ đã hiểu "Sao hả? Ngứa tay rồi?"
Tiếu Trác Hy tức giận trừng mắt nhìn Tiền Mặc "Vậy đổi lại là mày ngồi không bấm di động thử đi!"
"Rồi rồi, sợ mày luôn!" Tiền Mặc đứng dậy khỏi ghế, vặn vẹo thắt lưng một chút "Sáng sớm lại đây ngủ cho đã tới trưa, đại gia mày buồn ngủ chết đây... mày chơi hai acc được không?"
"Được, được, đưa tao!" Tiếu Trác Hy vừa thấy Tiền Mặc thực sự muốn nhường máy cho mình, nháy mắt cười toe toét như hoa nở, liên tục gật đầu cam đoan, mà người cũng đã sớm nhảy khỏi giường.
Tiền Mặc nhìn cậu bằng vẻ mặt xem thường "Mày làm ơn có tiền đồ chút dùm tao được không?"
"Được!" Tiếu Trác Hy kiên định trả lời, liền mạnh bạo đẩy Tiền Mặc qua một bên, tự mình leo vào ghế ngồi.
"Kháo, mày cũng thiệt vô địch! Tay bị phỏng tới vậy mà còn ham hố giành với tao!" Tiền Mặc tặng Tiếu Trác Hy một cái ngón giữa đúng chuẩn, rồi che miệng ngáp dài bước đến giường, lúc này Tiếu Trác Hy mới thấy, tên này hóa ra đã sớm nói với hoa đào mình đi ngủ.
Còn xưng hô cái kiểu buồn nôn hề hề nữa chứ, lão bà... (= = vợ yêu càng buồn nôn hơn đi?)
Cá Mực Nướng đang dẫn cả đội đông chạy tây chạy, Tiếu Trác Hy cũng không hiểu rốt cuộc nhiệm vụ cần phải làm như thế nào, đành chỉ có thể chán đến chết mà lon ton theo sau.
Bật ra cửa sổ acc mình nhìn nhìn một chút, chợt phát giác, không biết từ lúc nào mà thu được một cái tin nhắn.
"Chủ acc? Tay khá hơn chưa?"
Người gửi là bọt cô nương.
Nhìn lại thời gian, cách đây hơn năm phút... Tiếu Trác Hy vội vàng hồi phục lại
"Ân, là tui, không có sao rồi."
Từ sáng sớm sau khi tỉnh lại, vết thương trên tay hình như cũng bớt đau rất nhiều, cơn đau bỏng rát lúc trước cũng đã gần như không còn nữa, để yên không đụng vào có thể coi như không thấy đau.
" nãy giờ làm gì hả, cư nhiên tới giờ mới trả lời!"
"Hắc hắc... mới nãy là bạn chơi dùm, bật tự treo "
" được rồi, tha cho ông đó... Nói nghe, ông bảo Cá Mực cho ông vào bang đi, tui ở trong đó không có quen ai hết, chán chết luôn.... "
Biểu tượng tiểu hầu tử này rõ ràng là vừa khinh bỉ vừa nói tục, vậy mà bọt cô nương đặc biệt lại thích dùng nó để biểu tượng cho mình thở dài.
"Bang phái của Cá Mực?"
Tiếu Trác Hy theo bản năng mà hỏi lại, nhưng trong lòng lại nhịn không được cảm thấy giật cả mình.
"Phải a, hôm qua bảo là buồn chán quá muốn vào bang nào đó, nên ổng bảo tui vào bang ổng đi nhưng mà thực sự là vẫn rất chán a.... Bảo hoa đào vào luôn đi, kết quả té ra hoa đào đã bị tên bánh mì kia lừa vào trong bang của ổng mất tiêu."
Bọt nói chuyện, vẫn là dùng biểu tượng tiểu hầu tử kia để than thở với cậu.
Tiếu Trác Hy nhìn thấy lời nói của cô nhỏ, bất giác có chút sững sờ.
Bang của bánh mì kêu là [Bốn mùa phát xuân], kỳ thực cũng là bang phái của acc Tiêu Tiêu.
Trong khoảng thời gian này không có vào acc kia, nhưng lại không hề nghĩ tới chuyện phải về bang ngó một chút.
Mà ngay cả QQ đàn, cũng bị cậu chặn lại vì ồn muốn chết từ trước cả cái lần luyện lại, đến bây giờ cũng không buồn mở ra lại phần che đàn tán gẫu của đám trong bang...
Lúc Tiêu Tiêu Vũ Hề vẫn chưa bị Khâm Khâm chôm, chức vị của cậu vẫn là bang chủ, mà nói gì cho xa, ngay cả cái tên bang biến thái kia, cũng là do cậu nghĩ ra...
Hôm nay bọt nhắc đến, cậu mới đột nhiên nhớ tới, cái kênh bang phái lúc trước mỗi ngày cậu đều bật tán gẫu cười đùa nháo nhào ngất trời, đã không có nữa, mà cậu... lại một chút cũng không cảm thấy có gì không bình thường.
Hồi mới đầu là cảm thấy, sớm muộn gì cũng sẽ lấy lại acc của mình, hơn nữa acc này lại từng có dây dưa quá với Cá Mực Nương, cho nên cũng không nghĩ đến chuyện gia nhập [Bốn mùa phát xuân]
Kỳ thực lúc ấy cũng từng oán hận qua, không quay về bang thực sự nhàm chán chết đi... nhưng, lại vẫn cứ vậy mà sảo nháo cho tới bây giờ.
Một chút cũng không hề cảm thấy buồn chán.
Nghĩ đến nguyên nhân tại sao mình lại không thấy buồn chán, trong lòng Tiếu Trác Hy lại không tránh khỏi có chút rối rắm.
"??? Tại sao không nói gì nữa? Vào đi mà vào đi mà "
Nhìn cậu hồi lâu vẫn chưa trả lời, bọt cô nương lại gửi tin nhắn qua.
Tiếu Trác Hy trong lòng đang loạn, cả đội bây giờ đang tiến nhập vào cảnh chiến đấu, đại khái là có hai cái acc vip dắt theo, cho nên mới nhanh như vậy đã đánh xong đến màn cuối cùng.
Thao tác hai acc đánh nhau một cách máy móc, Tiếu Trác Hy vô thức trả lời lại cô nhỏ
"Ờ..."
Kỳ thực, ngay cả bản thân cậu cũng không rõ lắm, cái chữ ờ kia, rốt cuộc là có ý gì.
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : ya ya ya~~ vợ nhỏ đồng ý vào [Động yêu tinh] rồi bánh mì mốc đâu, móc hai mươi vạn ra!!!
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ....hai mươi vạn?
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : đúng a đúng a, ổng cá với tui là tuyệt đối ông sẽ vào bang của ổng, tui bảo, bằng cái tên [Bốn mùa phát xuân] ghê tởm như vậy, vợ nhỏ vào mới là đáng sợ đo
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
Cậu thực sự, thực sự rất muốn nói, cái tên ghê tởm đó kỳ thực là do tui đặt đó!!!
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : bánh mì, ra đây cho tui!!! Lấy tiền lấy tiền!!!
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : cậu ấy đang treo tự động, không có ở trước máy...
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : vậy đào giúp tui lấy tiền của ổng cũng được
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ a, vợ muốn vào Động yêu tinh sao? đánh xong lượt này, chồng lập tức mời vợ vào bang.
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : không có, lão tử không thèm vào
Hồi trước, lúc vẫn còn cùng Cá Mực Nướng đối nghịch, mấy tên trong Động yêu tinh cậu vẫn ghét cay ghét đắng, tới giờ vẫn còn ghét, nguyên nhân không đâu xa, chính là bang chủ Động yêu tinh là tên Cá Mực Nướng kia.
Tuy là Tiếu Trác Hy cũng có giao tình kha khá với mấy vị nguyên lão trong Động yêu tinh, nhưng mấy lúc cùng bọn họ tổ đội, cho dù mang trên lưng tội danh cố tình gây sự cũng nhất quyết bắt bọn họ ẩn giấu đi danh hiệu bang phái.
Cho nên, tới tận bây giờ, cậu thực không nghĩ bản thân phải lưu lạc vào Động yêu tinh.
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : tại sao nha, ông rõ ràng đồng ý với tui rồi...
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : nói không giữ lời ông bồi thường hai mươi vạn cho tui!!!!
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : ...
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ a, chẳng lẽ vợ đang ngại ngùng sao?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : ...ngại ngùng?
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : nói mới để ý nha, giống như từ sau đêm hôm qua, vợ yêu cứ luôn hục hặc với chồng...
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : tối hôm qua? Đã xảy ra cái chi!?
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : kháo! câm miệng!!!
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : tuân lệnh vợ yêu!
[Đội ngũ] o0 bọt bọt 0o : nói đi mà nói đi mà, tối qua rốt cuộc đã xảy ra cái gì?
[Đội ngũ] Nửa cánh hoa đào : cũng muốn biết...
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ a, chồng nên nói hay không?
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : nói ngươi muội!!!
[Đội ngũ] Vợ yêu ơi, hun cái coi : lão tử vào! Lão tử vào được chưa!!!!???
[Đội ngũ] Cá Mực Nướng : vợ a, vậy mới ngoan chứ, chồng chờ vợ đó nha...