Chương 42
Stan bước tới chỗ cái rìu trong sự kinh hãi của Tài. Hắn không tin vào mắt mình. Sự kinh ngạc quá lớn đến nỗi hắn quên phắt rằng đây chính là thời điểm thích hợp để tấn công.
Cái rìu đang găm sâu vào tường bị rút ra chẳng khác gì món đồ chơi. Stan nhảy chồm tới bên cạnh Tài và bổ xuống một cú như muốn chẻ đôi không gian.
Tài thoát được cú bổ sấm sét ấy. Hắn mất thăng bằng và ngã đập lưng vào tường. Nhất thời Tài nằm im, không sao dậy nổi.
Cùng với Tài, Daniel cũng thoát khỏi bàn tay siết cổ của Stan. Vừa mới trở về từ cõi chết nhưng thay vì sợ hãi nó chỉ cảm thấy tức giận. Đôi mắt của nó đỏ ngầu, biểu hiện của cơn điên đã lên đến đỉnh điểm.
Bất chấp chênh lệch sức mạnh, Daniel lại lao tới và cắm được con dao nữa vào cái chân còn đang lành lặn của Stan.
Như vậy là trên người Stan lúc này đã có ba con dao và năm vết thương, trong đó có một vết thương lẽ ra là chí mạng. Gã có thể lập một bộ sưu tập những con dao từng được cắm lên người mình và quy mô bộ sưu tập hẳn phải đủ để xây dựng cả viện bảo tàng.
Chưa có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy Stan đang kiệt sức.
Gã túm cổ Daniel và nhấc bổng lên lần nữa.
Đúng lúc ấy Brian lò dò bước ra.
Từ nãy đến giờ thằng nhóc vẫn trốn kỹ trong góc và liên tục cầu Chúa. Chúa đáp lại lời cầu nguyện của nó bằng cách làm cho nó buồn đái.
Xét trên phương diện khoa học, từ khi đến đây Brian căng thẳng đến nỗi quên cả đi đái. Đã vài tiếng trôi qua, nước tiểu tích tụ trong bàng quang làm cho Brian không thể quên được nữa. Vậy là cả khoa học lẫn Chúa đều đồng lòng phán xét rằng Brian đã đến lúc phải đi đái.
Là một người sạch sẽ, thay vì đái ra quần Brian dứt khoát tìm nhà vệ sinh.
Điều này nghe có vẻ kỳ lạ nhưng thực sự khi đã buồn đái đến cao trào rồi thì người ta xem nhẹ mọi thứ khác trên đời.
Stan "Rồ Dại" nhìn thấy Brian ôm quần chạy ngang qua mặt mình và sau đó lại chạy lại. Điều đó đả kích rất mạnh vào thế giới quan của gã. Gã liền thả Daniel xuống.
Cứ thế Brian đã cứu sống Daniel mặc dù nó không hề ý thức được việc này.
Sự tình quá đỗi éo le. Nhưng tất cả chỉ mới bắt đầu.
Stan nghĩ rằng thằng ranh con này trêu cợt mình liền vươn tay ra nhấc bổng Brian lên theo thói quen.
Nỗi sợ kết hợp với nhu cầu đã đạt đến đỉnh điểm khiến Brian không kìm được nữa. Nước tiểu theo ống quần rơi xuống ướt mặt Daniel.
Tất nhiên Daniel phải hiểu ngay điều gì đã xảy ra. Thứ nước rơi vào mặt nó không thể là nước mưa.
Daniel liền nhổm phắt dậy và ra sức đấm đá Brian.
Stan liền can hai người ra.
Thật là một tình thế oái oăm. Nhưng vẫn chưa hết.
Daniel nhặt đại một con dao. Nó muốn cắt đầu Brian. Trong lúc luống cuống, Stan đã thả Brian ra nên Daniel vật được thằng nhóc da đen xuống đất. Nó hét lên một tiếng thật man rợ. Trông bộ dạng nó lúc này y như thành viên bộ lạc thời hồng hoang của loài người.
Trước khi Daniel kịp cắm con dao xuống thì Tài đã chồm lên người thằng nhóc da trắng và khóa cứng người nó.
Vậy là ba người phe Tài đều đã đánh nhau. Stan đứng đực một chỗ không biết nên làm gì.
- Chúng mày có thôi đi không?
Stan không nói câu ấy vì lòng tốt. Chỉ là tình thế điên khùng quá đỗi, gã không theo kịp nên nhất thời khuyên can.
Bất kỳ hành động thiếu suy nghĩ nào đều phải trả giá. Gã chưa kịp khép miệng lại thì một con dao đã cắm thẳng vào trong mồm. Con dao cắm quá sâu, gã không có cách nào rút ra mà không làm thủng cổ họng. À mà cổ họng đã thủng rồi, nhưng nếu rút ra thì nhất định vết thương sẽ to như cái cửa sổ.
Tài ra tay cực kỳ tàn nhẫn. Gã đã dồn hết sức vào cú phóng dao này, đinh ninh rằng đây sẽ là cú đánh mang tính kết liễu số mệnh của Stan.
Nhưng Stan vẫn chưa chết. Thay vì thế gã cúi xuống nhặt lấy cây rìu, nước dãi từ mồm chảy xuống tong tỏng.
Hành động này của Stan khiến cả ba người phe Tài quên phắt đi nỗi hiềm khích vừa bùng phát và cùng nhìn gã như nhìn một con quỷ.
Cái rìu đang găm sâu vào tường bị rút ra chẳng khác gì món đồ chơi. Stan nhảy chồm tới bên cạnh Tài và bổ xuống một cú như muốn chẻ đôi không gian.
Tài thoát được cú bổ sấm sét ấy. Hắn mất thăng bằng và ngã đập lưng vào tường. Nhất thời Tài nằm im, không sao dậy nổi.
Cùng với Tài, Daniel cũng thoát khỏi bàn tay siết cổ của Stan. Vừa mới trở về từ cõi chết nhưng thay vì sợ hãi nó chỉ cảm thấy tức giận. Đôi mắt của nó đỏ ngầu, biểu hiện của cơn điên đã lên đến đỉnh điểm.
Bất chấp chênh lệch sức mạnh, Daniel lại lao tới và cắm được con dao nữa vào cái chân còn đang lành lặn của Stan.
Như vậy là trên người Stan lúc này đã có ba con dao và năm vết thương, trong đó có một vết thương lẽ ra là chí mạng. Gã có thể lập một bộ sưu tập những con dao từng được cắm lên người mình và quy mô bộ sưu tập hẳn phải đủ để xây dựng cả viện bảo tàng.
Chưa có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy Stan đang kiệt sức.
Gã túm cổ Daniel và nhấc bổng lên lần nữa.
Đúng lúc ấy Brian lò dò bước ra.
Từ nãy đến giờ thằng nhóc vẫn trốn kỹ trong góc và liên tục cầu Chúa. Chúa đáp lại lời cầu nguyện của nó bằng cách làm cho nó buồn đái.
Xét trên phương diện khoa học, từ khi đến đây Brian căng thẳng đến nỗi quên cả đi đái. Đã vài tiếng trôi qua, nước tiểu tích tụ trong bàng quang làm cho Brian không thể quên được nữa. Vậy là cả khoa học lẫn Chúa đều đồng lòng phán xét rằng Brian đã đến lúc phải đi đái.
Là một người sạch sẽ, thay vì đái ra quần Brian dứt khoát tìm nhà vệ sinh.
Điều này nghe có vẻ kỳ lạ nhưng thực sự khi đã buồn đái đến cao trào rồi thì người ta xem nhẹ mọi thứ khác trên đời.
Stan "Rồ Dại" nhìn thấy Brian ôm quần chạy ngang qua mặt mình và sau đó lại chạy lại. Điều đó đả kích rất mạnh vào thế giới quan của gã. Gã liền thả Daniel xuống.
Cứ thế Brian đã cứu sống Daniel mặc dù nó không hề ý thức được việc này.
Sự tình quá đỗi éo le. Nhưng tất cả chỉ mới bắt đầu.
Stan nghĩ rằng thằng ranh con này trêu cợt mình liền vươn tay ra nhấc bổng Brian lên theo thói quen.
Nỗi sợ kết hợp với nhu cầu đã đạt đến đỉnh điểm khiến Brian không kìm được nữa. Nước tiểu theo ống quần rơi xuống ướt mặt Daniel.
Tất nhiên Daniel phải hiểu ngay điều gì đã xảy ra. Thứ nước rơi vào mặt nó không thể là nước mưa.
Daniel liền nhổm phắt dậy và ra sức đấm đá Brian.
Stan liền can hai người ra.
Thật là một tình thế oái oăm. Nhưng vẫn chưa hết.
Daniel nhặt đại một con dao. Nó muốn cắt đầu Brian. Trong lúc luống cuống, Stan đã thả Brian ra nên Daniel vật được thằng nhóc da đen xuống đất. Nó hét lên một tiếng thật man rợ. Trông bộ dạng nó lúc này y như thành viên bộ lạc thời hồng hoang của loài người.
Trước khi Daniel kịp cắm con dao xuống thì Tài đã chồm lên người thằng nhóc da trắng và khóa cứng người nó.
Vậy là ba người phe Tài đều đã đánh nhau. Stan đứng đực một chỗ không biết nên làm gì.
- Chúng mày có thôi đi không?
Stan không nói câu ấy vì lòng tốt. Chỉ là tình thế điên khùng quá đỗi, gã không theo kịp nên nhất thời khuyên can.
Bất kỳ hành động thiếu suy nghĩ nào đều phải trả giá. Gã chưa kịp khép miệng lại thì một con dao đã cắm thẳng vào trong mồm. Con dao cắm quá sâu, gã không có cách nào rút ra mà không làm thủng cổ họng. À mà cổ họng đã thủng rồi, nhưng nếu rút ra thì nhất định vết thương sẽ to như cái cửa sổ.
Tài ra tay cực kỳ tàn nhẫn. Gã đã dồn hết sức vào cú phóng dao này, đinh ninh rằng đây sẽ là cú đánh mang tính kết liễu số mệnh của Stan.
Nhưng Stan vẫn chưa chết. Thay vì thế gã cúi xuống nhặt lấy cây rìu, nước dãi từ mồm chảy xuống tong tỏng.
Hành động này của Stan khiến cả ba người phe Tài quên phắt đi nỗi hiềm khích vừa bùng phát và cùng nhìn gã như nhìn một con quỷ.