Chương 49: Đi Đào Quặng
Nam chính đặt mạnh chung trà xuống bàn, đột ngột đứng lên: "Không là không. Đây là cách đối đãi khách nhân của Dương gia mấy người?" Đã nói không cưới rồi mà, hắn cũng không phải chó hay hoàng đế cưới nhiều như vậy về làm gì? Nuôi lấy phân à?
Dương Tấn vội vàng nâng gấp Dương Ngọc Linh đứng lên, quở trách: "Con xem con, dưa hái xanh không ngọt không chịu nghe. Mau về phòng suy nghĩ lại đi." Lão ra hiệu cho hai gã sai vặt đè nặng đem Dương Ngọc Linh về phòng.
Dương Ngọc Linh uất ức la hét: "Ta không muốn! Hàn ca ca, làm tì nữ cho huynh cũng được! Ta đều chấp nhận! Buông ta ra!"
Gã sai vặt số 1, mạnh mẽ lôi kéo cô ta ra khỏi phòng: "Tiểu thư xin người hãy bình tĩnh!"
Đã xa tít còn nghe được tiếng rống giận của cô ta. Dương Trường Miên hóng hớt: [Ghê vậy sao, làm người hầu luôn! Mị lực của nam chính quá dữ.]
0405: [Đó là tất nhiên, cũng không coi ảnh là idol của ai.]
"..."
666: [Tối nay coi lại nhiệm vụ, đủ 20 lượt rồi đó.] Nó gấp gáp muốn cho cậu mạnh lên, hoàng thượng chưa vội vã mà thái giám đã gấp rút rồi. Nó bực lắm, kí chủ quá yếu làm nó rầu thúi ruột.
"..." Lại bị hệ thống coi thường.
0405 nảy lên một ý: [Đi hít chút may mắn của ảnh đi.] Nam chính là người có khí vận ngập mặt, may mắn luôn đồng hành với hắn.
Dương Trường Miên cảm thấy có lý: [Để tao thử kiếm thời cơ cọ cọ hắn vài cái.]
[...] Cọ cọ? Bắt tay không phải được rồi?
Hàn Ngọc Nhiễm nhớ thương cái dược điền, cũng nhắc nhở: "Thời gian không còn sớm, ta cũng muốn nhanh chóng bắt được linh thảo."
Dương Tấn nào dám nói không, cung kính dẫn đường ở phía trước, lão nhìn về phía Dương Trương Miên, chán nản nói: "Ngươi còn đứng đây làm gì? Về phòng đi." Nhìn liền càng phiền lòng, tại sao lại là Dương Trường Miên không thể là Dương Ngọc Linh chứ? Chẳng lẽ, Hàn Ngọc Nhiễm thích nam nhân?
Nam chính che trước người cậu: "Ta dẫn theo hắn."
Dương Trường Miên ngoan ngoãn làm vật trang sức đuôi cho hắn: [Ngoan tí thì có thịt ăn, dại gì không húp đúng không!] Trong lúc giúp nam chính đi vào dược điền bên trong, cậu có thể bớt thời giờ ngắt vài cọng linh thảo làm nhiệm vụ.
0405: [Húp được thì húp, nhiệm vụ nhiều lắm, không có nam chính cậu không làm nổi đâu.]
"..." Xì, hệ thống lại muốn chèo thuyền chứ gì.
Dương Tấn không có cách, chỉ có thể đi phía trước dẫn đường.
Dược điền Dương gia chuyên trồng linh thảo để cung cấp nguyên liệu cho luyện đan sư, nên nhiều đa chủng loại.
Dược điền ở vào sâu trong động phía sau nơi cư trú của Dương Tầm, một là để bảo vệ, hai là để dễ dàng ngắt lấy dùng liền.
Trong động bày tụ linh trận cao cấp, những cây thảo dược tươi mơn mởn, đều là linh thảo thông dụng trên thị trường.
Dương Tấn nhìn chằm chằm vào hai người, nam chính chỉ được ngắt 3 gốc, nhiều hơn nữa thì không được. Đúng là keo kiệt.
Thừa dịp Dương Tấn không để ý đến bên này, hắn bày một trận cách âm nho nhỏ: "Ngươi nói, Dương gia nhỏ bé dược điền, có gì đáng giá?"
Dương Trường Miên đâu biết nam chính làm phép che giấu, cậu chồm lại gần, nhỏ giọng: "Ở dưới đất, miếng linh điền phía bên dưới, ở dưới đó có một quặng linh thạch nhỏ. Dương gia còn chưa có phát hiện ra."
Cái này là cậu đọc tiểu thuyết nhìn tới, Dương Ngọc Linh vô ý rơi xuống hố đất có trong hang động, nam chính một đường đi tìm cô ta thì phát hiện, sẵn tiện đào luôn.
Hai người kề tai nói nhỏ, Dương Tấn hận không thể thế chỗ của cậu bằng cháu gái lão. Cháu ông ta xinh đẹp như hoa, có xấu đâu mà không chịu chứ?
Cậu mắt ngắm lão ta xanh mặt, cười cười: "Nếu mà có thể làm Dương Tấn biến mất thì chúng ta dễ dàng hành động rồi."
Biến mất? Làm lão đi Tây Thiên thỉnh kinh?
Nam chính nhướn mi, hắn không thích giết người bừa bãi: "Ta có thể làm ông ta đi nơi khác." Hắn cười nhẹ.
Dương Trường Miên không nghĩ nhiều, làm cái thỉnh ngài thể hiện tư thế, đỏ lỗ tai. Mắc gì cười đẹp dữ vậy? Biết cậu không có sức chống cự cái đẹp cỡ nào không?
Hàn Ngọc Nhiễm không biết dùng cách gì vậy, nhưng Dương Tấn là vui vẻ đi chỗ khác không còn vẻ cảnh giác gì nữa.
Nam chính: "Đi thôi."
Dương Trường Miên im lặng dẫn đường, làm máy dò tìm báu vật cho hắn.
666 không nỡ nhìn thẳng: [Cướp vai diễn của nữ chính là cảm giác gì?]
Cậu rẽ qua một chỗ ngoặt, di chuyển cẩn thận xuống hố: [Sảng khoái chứ sao!] Dương Ngọc Linh, thế nào cậu cũng phải trả thù trở về cho cô ta biết mặt, dám thuê người giết cậu.
0405: [Muốn cũng cố vị trí chính cung thì nói, tôi chia sẻ bí quyết cho nè.]
Dương Trường Miên trượt tự do xuống hố, được nam chính thấy thế đỡ một bên cánh tay: [Lăn lăn! Tao là đi kịch bản đưa tài nguyên, làm tiểu đệ đắc lực của nam chính, đi theo ôm đùi.]
Tay đấm vừa mạnh vừa đẹp như nam chính, trên thế giới này chắc ít ỏi không có mấy, cậu phải tận dụng khả năng làm thân. Người ta là nam chính may mắn ngập đầu đó!
Dương Tấn vội vàng nâng gấp Dương Ngọc Linh đứng lên, quở trách: "Con xem con, dưa hái xanh không ngọt không chịu nghe. Mau về phòng suy nghĩ lại đi." Lão ra hiệu cho hai gã sai vặt đè nặng đem Dương Ngọc Linh về phòng.
Dương Ngọc Linh uất ức la hét: "Ta không muốn! Hàn ca ca, làm tì nữ cho huynh cũng được! Ta đều chấp nhận! Buông ta ra!"
Gã sai vặt số 1, mạnh mẽ lôi kéo cô ta ra khỏi phòng: "Tiểu thư xin người hãy bình tĩnh!"
Đã xa tít còn nghe được tiếng rống giận của cô ta. Dương Trường Miên hóng hớt: [Ghê vậy sao, làm người hầu luôn! Mị lực của nam chính quá dữ.]
0405: [Đó là tất nhiên, cũng không coi ảnh là idol của ai.]
"..."
666: [Tối nay coi lại nhiệm vụ, đủ 20 lượt rồi đó.] Nó gấp gáp muốn cho cậu mạnh lên, hoàng thượng chưa vội vã mà thái giám đã gấp rút rồi. Nó bực lắm, kí chủ quá yếu làm nó rầu thúi ruột.
"..." Lại bị hệ thống coi thường.
0405 nảy lên một ý: [Đi hít chút may mắn của ảnh đi.] Nam chính là người có khí vận ngập mặt, may mắn luôn đồng hành với hắn.
Dương Trường Miên cảm thấy có lý: [Để tao thử kiếm thời cơ cọ cọ hắn vài cái.]
[...] Cọ cọ? Bắt tay không phải được rồi?
Hàn Ngọc Nhiễm nhớ thương cái dược điền, cũng nhắc nhở: "Thời gian không còn sớm, ta cũng muốn nhanh chóng bắt được linh thảo."
Dương Tấn nào dám nói không, cung kính dẫn đường ở phía trước, lão nhìn về phía Dương Trương Miên, chán nản nói: "Ngươi còn đứng đây làm gì? Về phòng đi." Nhìn liền càng phiền lòng, tại sao lại là Dương Trường Miên không thể là Dương Ngọc Linh chứ? Chẳng lẽ, Hàn Ngọc Nhiễm thích nam nhân?
Nam chính che trước người cậu: "Ta dẫn theo hắn."
Dương Trường Miên ngoan ngoãn làm vật trang sức đuôi cho hắn: [Ngoan tí thì có thịt ăn, dại gì không húp đúng không!] Trong lúc giúp nam chính đi vào dược điền bên trong, cậu có thể bớt thời giờ ngắt vài cọng linh thảo làm nhiệm vụ.
0405: [Húp được thì húp, nhiệm vụ nhiều lắm, không có nam chính cậu không làm nổi đâu.]
"..." Xì, hệ thống lại muốn chèo thuyền chứ gì.
Dương Tấn không có cách, chỉ có thể đi phía trước dẫn đường.
Dược điền Dương gia chuyên trồng linh thảo để cung cấp nguyên liệu cho luyện đan sư, nên nhiều đa chủng loại.
Dược điền ở vào sâu trong động phía sau nơi cư trú của Dương Tầm, một là để bảo vệ, hai là để dễ dàng ngắt lấy dùng liền.
Trong động bày tụ linh trận cao cấp, những cây thảo dược tươi mơn mởn, đều là linh thảo thông dụng trên thị trường.
Dương Tấn nhìn chằm chằm vào hai người, nam chính chỉ được ngắt 3 gốc, nhiều hơn nữa thì không được. Đúng là keo kiệt.
Thừa dịp Dương Tấn không để ý đến bên này, hắn bày một trận cách âm nho nhỏ: "Ngươi nói, Dương gia nhỏ bé dược điền, có gì đáng giá?"
Dương Trường Miên đâu biết nam chính làm phép che giấu, cậu chồm lại gần, nhỏ giọng: "Ở dưới đất, miếng linh điền phía bên dưới, ở dưới đó có một quặng linh thạch nhỏ. Dương gia còn chưa có phát hiện ra."
Cái này là cậu đọc tiểu thuyết nhìn tới, Dương Ngọc Linh vô ý rơi xuống hố đất có trong hang động, nam chính một đường đi tìm cô ta thì phát hiện, sẵn tiện đào luôn.
Hai người kề tai nói nhỏ, Dương Tấn hận không thể thế chỗ của cậu bằng cháu gái lão. Cháu ông ta xinh đẹp như hoa, có xấu đâu mà không chịu chứ?
Cậu mắt ngắm lão ta xanh mặt, cười cười: "Nếu mà có thể làm Dương Tấn biến mất thì chúng ta dễ dàng hành động rồi."
Biến mất? Làm lão đi Tây Thiên thỉnh kinh?
Nam chính nhướn mi, hắn không thích giết người bừa bãi: "Ta có thể làm ông ta đi nơi khác." Hắn cười nhẹ.
Dương Trường Miên không nghĩ nhiều, làm cái thỉnh ngài thể hiện tư thế, đỏ lỗ tai. Mắc gì cười đẹp dữ vậy? Biết cậu không có sức chống cự cái đẹp cỡ nào không?
Hàn Ngọc Nhiễm không biết dùng cách gì vậy, nhưng Dương Tấn là vui vẻ đi chỗ khác không còn vẻ cảnh giác gì nữa.
Nam chính: "Đi thôi."
Dương Trường Miên im lặng dẫn đường, làm máy dò tìm báu vật cho hắn.
666 không nỡ nhìn thẳng: [Cướp vai diễn của nữ chính là cảm giác gì?]
Cậu rẽ qua một chỗ ngoặt, di chuyển cẩn thận xuống hố: [Sảng khoái chứ sao!] Dương Ngọc Linh, thế nào cậu cũng phải trả thù trở về cho cô ta biết mặt, dám thuê người giết cậu.
0405: [Muốn cũng cố vị trí chính cung thì nói, tôi chia sẻ bí quyết cho nè.]
Dương Trường Miên trượt tự do xuống hố, được nam chính thấy thế đỡ một bên cánh tay: [Lăn lăn! Tao là đi kịch bản đưa tài nguyên, làm tiểu đệ đắc lực của nam chính, đi theo ôm đùi.]
Tay đấm vừa mạnh vừa đẹp như nam chính, trên thế giới này chắc ít ỏi không có mấy, cậu phải tận dụng khả năng làm thân. Người ta là nam chính may mắn ngập đầu đó!