Chương 1: Hãm hại
Khách sạn L...
Bên trên tầng cao nhất của khách sạn, trong phòng số 99 hay còn được gọi là phòng chủ tịch, bóng đêm hầu như đã bao trùm lấy mọi thứ, duy nhất chỉ có mỗi ánh đèn ngủ được bật...
Ánh sáng mờ mờ ảo ảo, soi rọi thân ảnh người con gái đang nằm yên bất động trên chiếc giường king size màu trắng....
Dưới ánh đèn mờ ảo có thể nhìn rõ nhan sắc tuyệt trần của cô gái, đôi mày lá liễu, sóng mũi cao cùng với đôi môi đỏ mọng anh đào, tạo nên một khuôn mặt vô cùng hài hoà..
Cô là Tưởng Gia Tuệ, con gái lớn của Tưởng gia, mẹ mất sớm vì sinh khó, cha lại vì quá đau lòng mà vội vã bước thêm bước nữa...
Ngay từ lúc sinh ra Tưởng Gia Tuệ đã được dì Lâm chăm sóc, bà lại không chồng không con, từ nhỏ đã giúp việc ở nhà bà ngoại của cô...
Đến lúc mẹ cô lấy chồng thì dì Lâm cũng đi theo để hầu hạ, ngay khi bà chủ qua đời, lại thấy hoàn cảnh đáng thương của cô chủ nhỏ mà đồng cảm..
Vừa mới lọt lòng đã phải mất mẹ, cha lại không một chút yêu thương mà ném cô cho người hầu, nên đã quyết định xin được ở lại để chăm sóc cho cô...
Từ nhỏ cho đến lúc trưởng thành, cô thường bị mẹ kế và em gái ức hiếp, cha lại tỏ ra chán ghét, chỉ vì sinh ra cô mới khiến người vợ mà ông yêu thương phải chết..
Thường xuyên giả vờ như không nhìn thấy gì, mặc kệ cho bọn họ có ức hiếp hay đánh đập Tưởng Gia Tuệ đi nữa...
Ông vẫn không một lời trách mắng, hay bênh vực cô, ngược lại còn bao che, dung túng cho hai mẹ con Tưởng Gia Linh làm càn...
Càng ngày bọn họ lại càng thêm quá đáng hơn, ra tay cũng độc ác hơn, chỉ vì Tưởng Gia Linh ganh tị với sắc đẹp của chị mình, nên đã âm thầm bày mưu hãm hại....
Hai mẹ con Tưởng Gia Linh dùng tiền để thuê người bắt cóc Tưởng Gia Tuệ đến nhà kho, bắt ép cô uống xuân dược, sau đó sẽ đưa đến phòng lão Triệu để phục vụ...
Đổi lại hai mẹ con Tưởng Gia Linh sẽ nhận được một khoản tiền lớn, một công đôi chuyện vừa có tiền vừa hủy hoại thanh danh của Tưởng Gia Tuệ...
Mà ngay lúc này Tưởng Gia Tuệ sau khi biết chuyện thì vô cùng sợ hãi, không ngờ hai người bọn họ, lại có thể đối xử với mình độc ác đến như vậy...
Nhân lúc lúc bọn họ đang bàn bạc, không để ý đến mình, cô liền quan sát xung quanh tìm lối thoát để bỏ trốn...
Ngay sau đó cô liền nhìn thấy một ô cửa sổ trong nhà kho vẫn chưa kịp đóng, Tưởng Gia Tuệ nhanh chóng đứng dậy tìm cách treo qua...
Bất cẩn tà váy vướng vào thanh sắt khiến cô té ngã xuống đất, cú té đau đớn khiến cho Tưởng Gia Tuệ bất ngờ mà kêu lên một tiếng...
"Á.."
Theo phản xạ cô đưa tay lên che miệng mình lại, không ngờ được rằng người bên trong vẫn nghe thấy tiếng động...
Cả đám nhanh chóng chạy vào nhà kho kiểm tra thì mới phát hiện Tưởng Gia Tuệ đã bỏ trốn, mấy tên đàn ông vội vã đuổi theo...
Mà Tưởng Gia Tuệ lúc này cũng cố gắng hết sức để chạy, nhưng sức gái yếu ớt làm sao dễ dàng thoát khỏi mấy tên đàn ông cao lớn kia...
Tưởng Gia Tuệ nhanh chóng bị bắt lại, hai mẹ con Tưởng Gia Linh bước đến bên cạnh cô, khuôn mặt vô cùng tức giận, liền thẳng tay tát liên tục vào mặt cô mấy cái, cho đến khi bật cả máu miệng mới chịu dừng lại...
Trong khi đó Tưởng Gia Tuệ lại không thể chịu nổi mấy cái tát đau đớn của bọn họ, liền quỳ hai chân xuống đất, ôm chặt lấy chân mẹ kế mà cầu xin...
"Dì ơi con xin dì, dì tha cho con đi được không.."
"Dì tha cho con về nhà đi, chuyện lần này con sẽ không nói với ai cả.."
"Muốn tao tha cho mày sao, đừng có mơ.."
"Tiền sắp đến tay rồi, đâu thể nào nói bỏ là bỏ được chứ.."
"Tưởng Gia Tuệ mày cứ chờ mà phục vụ lão Triệu đi.."
Mặc kệ cho Tưởng Gia Tuệ có cầu xin thế nào, bọn họ cũng không chịu buông tha, liên tục đánh vào người cô cho hả cơn giận..
Sau một lúc cảm thấy vẫn chưa đủ hài lòng, Tưởng Gia Linh tìm đại một khúc gỗ vừa tay, trực tiếp đập mạnh vào đầu, khiến cho Tưởng Gia Tuệ gục ngã ngay xuống đất...
"Đáng đời, ai bảo mày đẹp hơn tao chứ.."
Ngay khi cô nằm gục ngã trên đất thì bọn họ mới chịu dừng lại, mặc kệ đầu cô vẫn không ngừng chảy máu...
Mẹ kế liền ra lệnh bảo mấy tên đàn ông to xác kia, vác cô lên vai mang về khách sạn...
Bọn họ bất cẩn đem nhầm phòng lúc nào không hay, ban đầu lão Triệu nhắn tin cho Tưởng Gia Linh mang người đến phòng 66 của khách sạn L..
Nhưng vì thời gian đã hẹn sắp đến, lại phải thay đổi quần áo cho Tưởng Gia Tuệ, bọn họ đã không kịp nhìn lại số phòng...
Chỉ đành chi ra một số tiền lớn để mua chuộc lễ tân khách sạn, giúp cô ả lấy được chìa khóa phòng số 99...
Còn lễ tân vì không thể cưỡng lại được số tiền lớn kia nên đã đồng ý ngay, mặc dù biết rõ phòng đó không ai có thể tùy tiện ra vào...
Bên trên tầng cao nhất của khách sạn, trong phòng số 99 hay còn được gọi là phòng chủ tịch, bóng đêm hầu như đã bao trùm lấy mọi thứ, duy nhất chỉ có mỗi ánh đèn ngủ được bật...
Ánh sáng mờ mờ ảo ảo, soi rọi thân ảnh người con gái đang nằm yên bất động trên chiếc giường king size màu trắng....
Dưới ánh đèn mờ ảo có thể nhìn rõ nhan sắc tuyệt trần của cô gái, đôi mày lá liễu, sóng mũi cao cùng với đôi môi đỏ mọng anh đào, tạo nên một khuôn mặt vô cùng hài hoà..
Cô là Tưởng Gia Tuệ, con gái lớn của Tưởng gia, mẹ mất sớm vì sinh khó, cha lại vì quá đau lòng mà vội vã bước thêm bước nữa...
Ngay từ lúc sinh ra Tưởng Gia Tuệ đã được dì Lâm chăm sóc, bà lại không chồng không con, từ nhỏ đã giúp việc ở nhà bà ngoại của cô...
Đến lúc mẹ cô lấy chồng thì dì Lâm cũng đi theo để hầu hạ, ngay khi bà chủ qua đời, lại thấy hoàn cảnh đáng thương của cô chủ nhỏ mà đồng cảm..
Vừa mới lọt lòng đã phải mất mẹ, cha lại không một chút yêu thương mà ném cô cho người hầu, nên đã quyết định xin được ở lại để chăm sóc cho cô...
Từ nhỏ cho đến lúc trưởng thành, cô thường bị mẹ kế và em gái ức hiếp, cha lại tỏ ra chán ghét, chỉ vì sinh ra cô mới khiến người vợ mà ông yêu thương phải chết..
Thường xuyên giả vờ như không nhìn thấy gì, mặc kệ cho bọn họ có ức hiếp hay đánh đập Tưởng Gia Tuệ đi nữa...
Ông vẫn không một lời trách mắng, hay bênh vực cô, ngược lại còn bao che, dung túng cho hai mẹ con Tưởng Gia Linh làm càn...
Càng ngày bọn họ lại càng thêm quá đáng hơn, ra tay cũng độc ác hơn, chỉ vì Tưởng Gia Linh ganh tị với sắc đẹp của chị mình, nên đã âm thầm bày mưu hãm hại....
Hai mẹ con Tưởng Gia Linh dùng tiền để thuê người bắt cóc Tưởng Gia Tuệ đến nhà kho, bắt ép cô uống xuân dược, sau đó sẽ đưa đến phòng lão Triệu để phục vụ...
Đổi lại hai mẹ con Tưởng Gia Linh sẽ nhận được một khoản tiền lớn, một công đôi chuyện vừa có tiền vừa hủy hoại thanh danh của Tưởng Gia Tuệ...
Mà ngay lúc này Tưởng Gia Tuệ sau khi biết chuyện thì vô cùng sợ hãi, không ngờ hai người bọn họ, lại có thể đối xử với mình độc ác đến như vậy...
Nhân lúc lúc bọn họ đang bàn bạc, không để ý đến mình, cô liền quan sát xung quanh tìm lối thoát để bỏ trốn...
Ngay sau đó cô liền nhìn thấy một ô cửa sổ trong nhà kho vẫn chưa kịp đóng, Tưởng Gia Tuệ nhanh chóng đứng dậy tìm cách treo qua...
Bất cẩn tà váy vướng vào thanh sắt khiến cô té ngã xuống đất, cú té đau đớn khiến cho Tưởng Gia Tuệ bất ngờ mà kêu lên một tiếng...
"Á.."
Theo phản xạ cô đưa tay lên che miệng mình lại, không ngờ được rằng người bên trong vẫn nghe thấy tiếng động...
Cả đám nhanh chóng chạy vào nhà kho kiểm tra thì mới phát hiện Tưởng Gia Tuệ đã bỏ trốn, mấy tên đàn ông vội vã đuổi theo...
Mà Tưởng Gia Tuệ lúc này cũng cố gắng hết sức để chạy, nhưng sức gái yếu ớt làm sao dễ dàng thoát khỏi mấy tên đàn ông cao lớn kia...
Tưởng Gia Tuệ nhanh chóng bị bắt lại, hai mẹ con Tưởng Gia Linh bước đến bên cạnh cô, khuôn mặt vô cùng tức giận, liền thẳng tay tát liên tục vào mặt cô mấy cái, cho đến khi bật cả máu miệng mới chịu dừng lại...
Trong khi đó Tưởng Gia Tuệ lại không thể chịu nổi mấy cái tát đau đớn của bọn họ, liền quỳ hai chân xuống đất, ôm chặt lấy chân mẹ kế mà cầu xin...
"Dì ơi con xin dì, dì tha cho con đi được không.."
"Dì tha cho con về nhà đi, chuyện lần này con sẽ không nói với ai cả.."
"Muốn tao tha cho mày sao, đừng có mơ.."
"Tiền sắp đến tay rồi, đâu thể nào nói bỏ là bỏ được chứ.."
"Tưởng Gia Tuệ mày cứ chờ mà phục vụ lão Triệu đi.."
Mặc kệ cho Tưởng Gia Tuệ có cầu xin thế nào, bọn họ cũng không chịu buông tha, liên tục đánh vào người cô cho hả cơn giận..
Sau một lúc cảm thấy vẫn chưa đủ hài lòng, Tưởng Gia Linh tìm đại một khúc gỗ vừa tay, trực tiếp đập mạnh vào đầu, khiến cho Tưởng Gia Tuệ gục ngã ngay xuống đất...
"Đáng đời, ai bảo mày đẹp hơn tao chứ.."
Ngay khi cô nằm gục ngã trên đất thì bọn họ mới chịu dừng lại, mặc kệ đầu cô vẫn không ngừng chảy máu...
Mẹ kế liền ra lệnh bảo mấy tên đàn ông to xác kia, vác cô lên vai mang về khách sạn...
Bọn họ bất cẩn đem nhầm phòng lúc nào không hay, ban đầu lão Triệu nhắn tin cho Tưởng Gia Linh mang người đến phòng 66 của khách sạn L..
Nhưng vì thời gian đã hẹn sắp đến, lại phải thay đổi quần áo cho Tưởng Gia Tuệ, bọn họ đã không kịp nhìn lại số phòng...
Chỉ đành chi ra một số tiền lớn để mua chuộc lễ tân khách sạn, giúp cô ả lấy được chìa khóa phòng số 99...
Còn lễ tân vì không thể cưỡng lại được số tiền lớn kia nên đã đồng ý ngay, mặc dù biết rõ phòng đó không ai có thể tùy tiện ra vào...