Chương 9:
Ngược lại, anh càng dùng sức hôn cô hung hăng hơn, giống như đang phát tiết cái gì đó.Một lát sau, Nguyễn Khanh Khanh liền có chút chịu không nổi, không khỏi dùng tay cố đẩy người anh ra.“Nguyễn Khanh Khanh.”Kỳ Lan dời miệng khỏi cánh môi Nguyễn Khanh Khanh, hôn lên khóe miệng cô dọc theo đường nét gương mặt, xuống đến chiếc cổ mảnh khảnh thon dài, rồi ngước mắt nhìn Nguyễn Khanh Khanh nói lại một lần: “Em, đồ tồi.”Trong âm thanh có chút rầu rĩ, buồn bã.Trong đầu Nguyễn Khanh Khanh không hiểu, hiện ra ba cái dấu chấm hỏi to đùng.(Bản edit này được đăng duy nhất tại Dtruyen.com Khủng Long Ăn Mì. Những trang khác đều là ĂN CẮP. Hãy vào trang chính chủ đọc để truyện nhanh nhất và ủng hộ công sức của editor nhé.)Cô rất muốn hỏi rõ ràng ý của Kỳ Lan là gì, vì sao nói cô là đồ tồi chứ, nhưng cô còn chưa kịp mở miệng hỏi, thì đã bị động tác của Kỳ Lan ngăn chặn.Cánh tay anh ôm eo cô, lưng dựa theo thân cây trượt ngồi xuống trên mặt đất, làm cả người cô theo quán tính cũng ngả nhào vào trên người của anh, thân hình ngồi lọt thỏm vào trên đùi anh.…Hả, tư thế Quan âm ngồi tòa sen?Trong đầu cô không khỏi đột ngột hiện lên cái từ ngữ này.Không có biện pháp nha, ở trong cái thế giới tiểu thuyết mười tám cộng này, đối với lượng từ ngữ dự trữ về mấy việc người lớn như thế thật sự là ngập tràn trong đầu cô, nhiều đến nổi ngay khi vừa mở miệng là cô đã có thể tự nhiên, không sai biệt mà tuôn ra hàng ngàn lời như đó.“Ưm.”Nhẹ “ưm” một tiếng, do bàn tay tà ác của ai kia đã duỗi đến đụng vào tiểu huyệt bên dưới của cô mà làm càn.Nguyễn Khanh Khanh tùy ý để anh muốn làm gì thì làm, đôi mắt trong trẻo giờ đang dần trở nên mờ mịt mơ hồ.“Anh sẽ dùng tay để thỏa mãn em, Nguyễn Khanh Khanh.”“Không thể trực tiếp làm tình ở chỗ này được, nơi này sẽ có người đến bất cứ lúc nào, lỡ như bị người thấy được…”Kế tiếp, không còn âm thanh nữa.Mà Nguyễn Khanh Khanh: “…???”Lời này của anh là có ý gì?Anh sợ bị người khác nhìn thấy chuyện hai người bọn họ làm tình ở trong rừng cây nhỏ hả?