Chương 9: Bạn
...TẤT CẢ NHÂN VẬT, SỰ KIỆN, TÌNH TIẾT ĐỀU LÀ HƯ CẤU...
Mị Dương quyến luyến nhìn chiếc xe đã đi xa, thở dài, hoa của cô là hoa tươi được lấy từ vườn về.
Thơm và đẹp hơn của các hàng khác, sáng nào cũng có hàng chục người đến mua về, ít nhiều buổi sáng bán cũng rất đắt. Cô ra vào không thôi, vừa mang ra hoa hướng dương đã bị mua hết sạch.
Buổi sáng vừa bày hoa ra đã mua gần hết, chỉ còn vài bó và hoa tươi còn rễ. Nắng lên trưa đến, rồi lại hì hục mang vào trong.
"Một....Hai...Ba...Uhhhh ba ngày rồi, đến ngày giao hoa nữa rồi....Chỗ đó..." Mị Dương có chút chần chừ. Rồi lại quyết định đi gói hoa.
Dường như không yêu cầu nhiều, lấy tất cả, mỗi loại một ít thành ra lại thành một bó to. Đã trưa, nắng lên nhanh chóng ra khóa cửa, nhanh chân chen bóng mát mà đi.
Nơi đó trông khá gần, đi chỉ vài phút đã đến, nhưng bước chân Mị Dương dần chậm lại, cô dừng trước một con hẻm nhỏ.
Do dự hồi lâu cũng bước vào, ánh nắng không thể xuyên vào trong chỉ có chút ánh sáng nhỏ xuyên vào. Trong cái hẻm đó, những tên đàn ông to lớn, đầy hình xăm và khói thuốc.
Mị Dương vừa đi vừa sợ, mấy tên đó cứ dán mắt vào người cô, hơn nữa là trong lớp áo màu xanh lam đó. Càng sợ cô càng đi nhanh, bọn đó chẵng làm gì cô, bởi vì bọn chúng là người dưới chướng của ông chủ sòng bạc này!
Đến trước cái cổng lớn, có hai tên đàn ông to lớn, nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên.
"Cô là ai?! vào được đây an toàn thì cũng khá đấy!"
Mị Dương không thấy người quen trước, cô có chút dè chừng.
"Tôi....Tôi đến giao...Hoa...!"
Hai tên đó nhăn mặt suy nghĩ "Là người tiểu thư Mari Hani nói nhỉ?! "
Nghe đến đây Mị Dương hớn hở gật đầu, bọn kia thấy cô nhỏ con, trên tay là bó hoa nên nghĩ cũng sẽ không xảy ra chuyện gì to tác. Cho cô vào bên trong, thầm nghĩ.
" V.ãi thật. Là người của Mari thảo nào lại không bị đám côn đồ kia đụng tới!"
Vào bên trong lại càng phải khiến người ta ngạc nhiên, bên ngoài trời đã lên cao, nhưng bên trong không khí lại hệt buổi tối.
Chỉ mới buổi trưa thôi, mà nơi này đã đôn đến mức khó tả. Một bên là những con người đầy thô thiển, nhả chữ ra như một tên thấp hèn. Còn bên còn lại chỉ cách một cánh cửa mà lại khác hoàn toàn, bọn họ ăn mặc rất sang trọng không gian lại càng khác, thể hiện rằng đây chính là tần lớp cao quý.
Mị Dương dè chừng đi vào bên trong, ai thấy cô cũng cúi chào, Mị Dương ngại ngùng đáp lại, đến cánh cửa gỗ màu nâu, nhẹ đẩy vào.
Két~
Khói bốc ra nghi ngút, xém chút đã khiến cô ngộp thở. "Khụ khụ!"
"Cậu đến rồi à! mau vào đây, tôi vừa học được món mới, mau vào thử xem!"
Một cô gái trong rất thời thượng đang đứng ở bếp, mái tóc vàng rực, khuôn mặt sắc sảo vô cùng. Thấy Mị Dương đến cô ta hớn hở cười nói rộn ràng, nhanh chân ra đẩy Mị Dương vào trong.
"Cậu để đây đi, ngồi xuống nhanh!!! tôi lấy cái này cho cậu ăn thử!"
Trong cái lò hấp to, cô ta mở ra, khói bốc lên không thôi.
"Đây dim sum! xin mời quý khách!"
Cô đặt xuống bàn, một cái xửng tre khá to bên trong là mấy cái dim sum nóng hổi trông rất ngon mắt. Mị Dương tròn mắt, mùi thơm xộc lên mũi.
"Oa~ Nè Mai Hân cậu mới học thật đấy à! nhìn trông ngon quá!"
Mai Hân nhanh nhạy đưa cho Mị Dương đôi đũa, liên tiếp hối thúc.
"Thấy sao! trông ngon đúng không! cậu ăn thử xem!"
"À...À..Biết rồi! biết rồi mà!!!"
Mị Dương quyến luyến nhìn chiếc xe đã đi xa, thở dài, hoa của cô là hoa tươi được lấy từ vườn về.
Thơm và đẹp hơn của các hàng khác, sáng nào cũng có hàng chục người đến mua về, ít nhiều buổi sáng bán cũng rất đắt. Cô ra vào không thôi, vừa mang ra hoa hướng dương đã bị mua hết sạch.
Buổi sáng vừa bày hoa ra đã mua gần hết, chỉ còn vài bó và hoa tươi còn rễ. Nắng lên trưa đến, rồi lại hì hục mang vào trong.
"Một....Hai...Ba...Uhhhh ba ngày rồi, đến ngày giao hoa nữa rồi....Chỗ đó..." Mị Dương có chút chần chừ. Rồi lại quyết định đi gói hoa.
Dường như không yêu cầu nhiều, lấy tất cả, mỗi loại một ít thành ra lại thành một bó to. Đã trưa, nắng lên nhanh chóng ra khóa cửa, nhanh chân chen bóng mát mà đi.
Nơi đó trông khá gần, đi chỉ vài phút đã đến, nhưng bước chân Mị Dương dần chậm lại, cô dừng trước một con hẻm nhỏ.
Do dự hồi lâu cũng bước vào, ánh nắng không thể xuyên vào trong chỉ có chút ánh sáng nhỏ xuyên vào. Trong cái hẻm đó, những tên đàn ông to lớn, đầy hình xăm và khói thuốc.
Mị Dương vừa đi vừa sợ, mấy tên đó cứ dán mắt vào người cô, hơn nữa là trong lớp áo màu xanh lam đó. Càng sợ cô càng đi nhanh, bọn đó chẵng làm gì cô, bởi vì bọn chúng là người dưới chướng của ông chủ sòng bạc này!
Đến trước cái cổng lớn, có hai tên đàn ông to lớn, nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên.
"Cô là ai?! vào được đây an toàn thì cũng khá đấy!"
Mị Dương không thấy người quen trước, cô có chút dè chừng.
"Tôi....Tôi đến giao...Hoa...!"
Hai tên đó nhăn mặt suy nghĩ "Là người tiểu thư Mari Hani nói nhỉ?! "
Nghe đến đây Mị Dương hớn hở gật đầu, bọn kia thấy cô nhỏ con, trên tay là bó hoa nên nghĩ cũng sẽ không xảy ra chuyện gì to tác. Cho cô vào bên trong, thầm nghĩ.
" V.ãi thật. Là người của Mari thảo nào lại không bị đám côn đồ kia đụng tới!"
Vào bên trong lại càng phải khiến người ta ngạc nhiên, bên ngoài trời đã lên cao, nhưng bên trong không khí lại hệt buổi tối.
Chỉ mới buổi trưa thôi, mà nơi này đã đôn đến mức khó tả. Một bên là những con người đầy thô thiển, nhả chữ ra như một tên thấp hèn. Còn bên còn lại chỉ cách một cánh cửa mà lại khác hoàn toàn, bọn họ ăn mặc rất sang trọng không gian lại càng khác, thể hiện rằng đây chính là tần lớp cao quý.
Mị Dương dè chừng đi vào bên trong, ai thấy cô cũng cúi chào, Mị Dương ngại ngùng đáp lại, đến cánh cửa gỗ màu nâu, nhẹ đẩy vào.
Két~
Khói bốc ra nghi ngút, xém chút đã khiến cô ngộp thở. "Khụ khụ!"
"Cậu đến rồi à! mau vào đây, tôi vừa học được món mới, mau vào thử xem!"
Một cô gái trong rất thời thượng đang đứng ở bếp, mái tóc vàng rực, khuôn mặt sắc sảo vô cùng. Thấy Mị Dương đến cô ta hớn hở cười nói rộn ràng, nhanh chân ra đẩy Mị Dương vào trong.
"Cậu để đây đi, ngồi xuống nhanh!!! tôi lấy cái này cho cậu ăn thử!"
Trong cái lò hấp to, cô ta mở ra, khói bốc lên không thôi.
"Đây dim sum! xin mời quý khách!"
Cô đặt xuống bàn, một cái xửng tre khá to bên trong là mấy cái dim sum nóng hổi trông rất ngon mắt. Mị Dương tròn mắt, mùi thơm xộc lên mũi.
"Oa~ Nè Mai Hân cậu mới học thật đấy à! nhìn trông ngon quá!"
Mai Hân nhanh nhạy đưa cho Mị Dương đôi đũa, liên tiếp hối thúc.
"Thấy sao! trông ngon đúng không! cậu ăn thử xem!"
"À...À..Biết rồi! biết rồi mà!!!"