Chương 19
Nhân chứng có mặt ở hiện trường bàng hoàng không thôi, Đinh Trình Hâm vừa nghe Im Chaerong chửi ra khỏi miệng liền giật mình mắt thấy cô vung tay chuẩn bị đánh xuống không suy nghĩ nhiều trực tiếp lao qua giữ lấy cánh tay kia, đùa à một vả này mà giánh xuống khác éo gì như lai thần chưởng, không chết cũng què, hắn hạ giọng hòa giải:
- Chị, bình tĩnh, bình tĩnh
Im Chaerong tính nóng như kem chỉ hừ một tiếng rồi rút tay về, thề hôm nay con mẹ này tới công chuyện với cô, cô phải báo Lý Phi sa thải con mẹ nay ngay và luôn mới được, không để cô ả họ Hà đợi lâu Im Caerong đi tìm Lý Phi ngay và luôn. Thế là hôm sau lầu 18 không còn gặp vị giáo viên họ Hà nữa, thậm chí sau khi biết chuyện Vương Phỉ còn triệt luôn đường sống của vị giáo viên đó, cô công khai đưa cô ta vào danh sách đen để xem còn ai dám nhận cô này nữa, Truyền Thông Hắc Kim dù có là đối thủ cũng ứ thèm vớt lại đồ bỏ đi của Tuấn Gió những công ty khác lại càng không phải nói nếu hai vị anh cả đã không dùng tức là người này có vấn đề cho nên cũng không muốn để cô ta làm giáo viên thanh nhạc cho gà nhà mình, cho chừa nhé định ngông với chúng tôi à? Lần sau bỏ đi nghe chưa!
***
Lúc này, Nghiêm Hạo Tường hay tin Tống Á Hiên phải vào bệnh viện liền tức tốc hoàn thành cảnh quay rồi đi đến bên alpha của mình, cả một đoạn đường đến bệnh viện đó omega lo lắng không thôi, phải như thế nào thì alpha mới phải vào viện chứ, sức đề kháng của alpha vốn luôn rất tốt đâu thể nói bệnh liền bệnh được. Đến nơi, cậu được staff đón ở dưới cổng rồi bịt kín mít mà đi vào, an toàn đến phòng bệnh vừa vào đã thấy alpha của mình một thân mệt mỏi nằm ở đó, Nghiêm Hạo Tường đau lòng không thôi, cậu không phải kiểu người dễ mau nước mắt nhưng omega tuyến lệ nhạy cảm không muốn khóc đâu cơ mà nước mắt cứ thế mà rơi xuống, cậu tủi thân đi đến bên alpha xoa xoa mặt người yêu nức nở nói:
- Cậu bị ngốc có đúng không? Sao phải hành hạ mình đến như này?
Tống Á Hiên thấy bạn nhỏ nhà mình khóc liền giật mình đống dây dợ ở tay cũng gỡ ra luôn cậu xuống giường bế omega lên nhẹ giọng an ủi:
- Tớ không sao, chỉ là hạ đường huyết một chút thôi. Tớ đã khỏe hơn rồi!
Nghiêm Hạo Tường hai tay ôm cổ hai chân vòng qua eo bạn lớn nhà mình đang gục đầu xuống vai người ta bất ngờ ngẩng phắt lên nhỏ giọng oán trách:
- Tớ đã rất lo cho cậu, không cho phép cậu bỏ bữa để bị như vậy vữa! Tống Á Hiên là đồ ngốc!
Alpha bất lực không thôi cậu nhoẻn miệng cười hôn hôn bạn nhỏ mấy cái vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn bèn rúc đầu vào ngực bạn nhỏ dụi dụi hít hít sau đó mới đáp lời người yêu:
- Được, được, được, nghe cậu hết, cái gì cũng nghe cậu, lần sau tớ sẽ chú ý!
Nghiêm Hạo Tường đánh nhẹ lên đầu vai cá lớn hỏi: Còn có lần sau nữa à?
Tống cá biết mình lỡ lời lại hôn môi bạn bé vài cái rồi nói: Nhất định không có lần sau
Nghiêm Hạo Tường hừ nhẹ một cái rồi lại ôm lấy cổ alpha nhà mình hưởng thụ cái ôm của người ta, chỉ tội anh quản lý nãy giờ đứng ở một góc hết sức nhỏ bé mà oán than, bà mẹ nó đường đường là người đàn ông trưởng thành ba mươi tuổi có thừa mà lại bị hai đứa nhỏ mười tám tuổi thồn cẩu lương vô họng. À không đúng chỉ đứa lớn mười tám thôi, đứa nhỏ phải hai tháng nữa mới thành niên, bà mẹ nhìn tụi nhỏ mà nghĩ sao đường tình duyên của mình thật lận đận thế không biết. Khi cả nhóm biết được lý do Tống Á Hiên phải vào viện liền cau mày bất mãn nhưng chỉ cau mày thôi, còn Lưu Diệu Văn là nói thẳng ra khỏi miệng luôn:
- Sao chị ta quá đáng vậy? Tống Á Hiên cũng đâu có muốn như vậy đâu.
Nhưng không may ở chỗ câu này vừa nói ra thì Park Jinhye cũng vừa mở cửa đi vào, cô sượng chân tại chỗ, cô không hiểu Lưu Diệu Văn vừa nói gì nhưng mà thấy thái độ khó chịu của cậu ta thì cô đoán rằng mình vừa làm phiền người ta rồi, cho nên cô cúi người nói xin lỗi sau đó thoắt cái đóng của rồi chạy đi luôn, quản lý của TNT không kịp gọi cô lại nên cũng chỉ có thể nhắn tin cho tài xế bên dưới rằng Park Jinhye vừa xuống chú ý an toàn cho cô ấy rồi nhắc nhở tụi nhóc nhà mình:
- Lần sau đừng ở phòng tập bàn tán nữa nhé, bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể vào đây. May là Park Jinhye không hiểu Diệu Văn nói gì, bằng không là lớn chuyện rồi đó. Mấy đứa cố gắng trong thời gian này đừng gây xích mích gì với Lantern nhé!
Cả nhóm gật gật như đã hiểu khi anh quản lý vừa đi Lưu Văn lại bất mãn:
- Tại sao vậy....
Trương Chân Nguyên cười cười vỗ vai em út giải thích:
- Bởi vì bọn họ đang là nghệ sĩ hàng đầu của công ty đó, bọn họ chính là nghệ sĩ đầu tiên của công ty mở được concert Tổ Chim đương nhiên sẽ được ưu ái hơn chúng ta rồi!
Đinh Trình Hâm cười nói: Em đó, người bệnh là Á Hiên cơ mà. Hạo Tường còn không đến mức như em luôn đó Diệu Văn!
Lưu Diệu Văn bĩu môi bất mãn, liền bị Hạ Tuấn Lâm trêu chọc:
- Chú mày còn trề môi nữa là anh chụp lại gửi cho tiểu Chu đó. Xem xem chú làm sao gặp em ấy!
Lưu Văn nghe xong thì giật mình thon thót, làm một người anh mẫu mực không ai như vậy đâu anh ơi. Lưu Diệu Văn rất hay làm mình làm mẩy trước mặt Chu Chí Hâm, kệ mẹ nó meme hay là mấy chiếc ảnh cute do fan chỉnh sửa cậu cứ phải một trăm phần trăm ngầu lòi trước mặt cờ rút mới chịu. Đừng nhìn Lưu Diệu Văn là alpha cấp cao mà tưởng cậu có vibe tổng tài bá đạo, cái vibe ấy mà gặp Chu Chí Hâm liền bị đột biến gen thành vibe em trai nhà hàng xóm liền vừa gặp người trong lòng Lưu Văn như thể một cậu nhóc vừa đáng yêu lại vừa đơn thuần, mấy người anh guộc trong nhóm nhiều lúc cũng sẽ trêu chọc cậu một chút nào là nói mấy trò mất điểm của cậu cho Chu Chí Hâm hay là cho Chu Chí Hâm xem mấy cái video cậu làm trò con bò nhưng đó cũng chỉ là trêu thôi, ai lại muốn em trai mình mất điểm trước mặt em dâu cơ chứ.
Tối đó Đinh Trình Hâm nhận được điện thoại từ chị gái báo về nhà gấp cho nên cũng tức tốc chuẩn bị hành lý và đặt vé máy bay, Mã Gia Kỳ vừa giúp bạn lớn xếp hành lý vừa nhắc nhở phải chú ý an toàn trông không khác nào cô vợ nhỏ giúp chồng chuẩn bị hành lý đi công tác luôn á. Đinh Trình Hâm vừa đặt vé máy bay vừa nhìn bạn nhỏ chu môi nhắc nhở mà cầm lòng không đậu ôm chặt lấy Mã Gia Kỳ, thật sự rất muốn hôn vài cái cho bõ ghét cơ mà giờ chưa phải lúc, đợi chị hắn tìm được cách để trưởng bối chấp nhận người cháu dâu alpha này rồi mới tính tiếp được. Tại Đinh gia alpha cùng Park Eunhui đang nói chuyện với nhau alpha hỏi:
- Có thực sự là không sao không? Tớ vẫn lo lắm, thằng nhóc đó là người mà A Trình nhà tớ yêu nhất nếu lỡ sảy ra rủi ro tớ phải nói sao với thằng bé!
- Cậu đừng lo, thuốc này có người thử nghiệm rồi, ngoại trừ đau một chút thì mọi thứ đều rất bình thường.
(T/g: Quên cha na! quên chá nà yô)
Alpha Đinh gia thắc mắc không thôi, người thử thuốc là ai vậy? Bởi cô cảm thấy Park Eunhui khi nhắc đến vật thí nghiệm này tâm tình có chút hưng phấn thì phải, trực giác alpha nói cho cô biết rằng nếu còn cố làm sau này chắc chắn khó mà cứu vớt được nhưng cô chỉ muốn Đinh Trình Hâm về tiếp quản cơ ngơi Đinh gia, cô cùng omega của mình cần phải nghỉ ngơi rồi. Lúc này cô mới hỏi thêm:
- Vậy thành omega rồi có kỳ phát tình thì phải làm sao?
- Cậu yên tâm, người kia biến thành omega là dựa vào tin tức tố của em trai cậu mà sống! Nói cách khác là người đó cùng em trai cậu rồi thì cả đời này cũng chỉ có em trai cậu mới có thể cùng cậu ta chung đụng.
Vậy khác gì nuôi dưỡng sủng vật?
Thì không khác thật mà loại thuốc này được chế tạo ra nhằm để khống chế người khác, Park Eunhui bỏ ra bảy năm cũng chỉ để nghiên cứu loại đồ vật tàn ác này, ban đầu người thử thuốc còn đau muốn chết đi sống lại sau này khi đã trải qua đủ loại thử nghiệm mới bớt đau một chút nhưng không có nghĩa là không đau. Park Eunhui cũng không muốn ở lại lâu cho nên hắn đứng dậy chỉnh chỉnh trang phục nói với alpha Đinh gia:
- Vậy tôi đi trước, ngày mai sẽ có người mang thuốc tới cho cậu!
- Được, phiền cậu rồi!
Park Eunhui nhếch môi: Không phiền, mai này tôi cũng cần em trai cậu trợ giúp cơ mà!
Nhìn cái nhếch môi đầy ẩn ý này nội tâm alpha lo sợ không thôi, cô không biết quyết định của mình hôm nay là đúng hay sai nữa chỉ mong hậu quả không quá lớn là được chỉ cần như vậy thôi. Bên này, Park Eunhui vừa ra khỏi Đinh gia thư ký thân cận liền thông báo cho hắn biết:
- Cậu chủ, bên kia thông báo alpha vừa uống thuốc rồi. Nhưng phản ứng của thuốc không giống dự kiến!
Park Eunhui chau mày, vẫn đau đến vậy cơ à? Vậy cũng không thể trách hắn được, vốn dĩ bản chất của thuốc này ngay từ đầu đã đau như vậy rồi hắn cũng thể chờ được thêm nữa, mỗi giây mỗi phút hắn chỉ muốn mang người kia về nhà họ Park thôi, chờ thêm chắc có lẽ không được rồi. Hắn ung dung nói với kẻ kia:
- Tạm thời uống trước một lọ đi, đợi alpha họ Mã gì gì kia uống rồi lại tiếp tục rót thuốc!
- Vâng
Thư ký cúi đầu nói vâng, gã biết Park Eunhui định làm gì, nếu mà ai thành omega trước thì chứng tỏ người đó có giá trị hơn số liệu nghiên cứu lấy từ người này sẽ giúp ích rất nhiều cho viện nghiên cứu. Thứ có lợi như vậy Park Eunhui dễ gì bỏ qua, Chị gái Trình Vọng Thư ở viện nghiên cứu sau khi nhận được thông báo của thầy bèn sắp xếp đồ nghề gấp rút khởi hành đến Đinh gia, lần này lại định chiết phoremone của ai nữa vậy? Khi đến nơi thấy alpha cần chiết phoremone là đàn em cùng công ty của em gái cô có chút bất ngờ nhưng sau đó rất chuyên nghiệp mà chiết ra một chút tin hương của Đinh Trình Hâm. Cầm trong tay ống thuỷ tinh chứa tin hương labdanum sang trọng cô không khỏi cảm thán, alpha trong gia tộc lớn có khác đến cả tin hương cũng quý phái tới mức này, lấy từ trong vali ra một chiếc hộp nhỏ, cô nói với Đinh Trình Hâm:
- Đều đặn mỗi tuần một lần, định kỳ tôi sẽ đến.
Đinh Trình Hâm run run nhận lấy chiếc hộp xinh đẹp trước mặt bên trong đó còn có bốn lọ thuốc nhỏ màu xanh lá trông vô cùng bắt mắt nữa, hắn ngước nhìn chị gái rồi lại nhìn alpha trước mặt, hỏi:
- Đây là cái gì?
Chị gái bình thản nói với em trai: Là thuốc nghịch chuyển
Đinh Trình Hâm khó có thể tin được hắn mang một mớ rối ren lặp lại lời nói của alpha:
- Thuốc nghịch chuyển?
Alpha Đinh gia nhìn bác sĩ Trình, cô liền hiểu ý gật đầu rồi giải thích cho Đinh Trình Hâm nghe:
- Thuốc này giúp cải tạo gen, nó sẽ làm suy nhược gen alpha sau đó sẽ tái tạo gen mới hoàn toàn biến đổi alpha trở thành một omega, ưu điểm duy nhất của thuốc này là làm cho người bị biến đổi không thể rời xa alpha của bản thân, lại càng không thể dựa vào thuốc ức chế để vượt qua kỳ phát tình, từ đầu tới cuối chỉ duy nhất alpha mới có thể giúp mà thôi. Nếu Đinh thiếu hãy còn do dự thì tôi xin phép mang thuốc về!
Đinh gia alpha vội tiến lên ngăn cản, cô nói:
- Bác sĩ Trình, để tôi. Cô có thể về rồi!
Sau khi bác sĩ họ Trình rời đi, Đinh Trình Hâm liền to tiếng với chị gái của mình:
- Chị đang nghĩ cái quái gì vậy? Biến cậu ấy thành omega? Có khác nào giết cậu ấy?
Alpha nghe hắn chất vấn cũng đau đầu không thôi, chỉ trách để nó rời nhà quá sớm, lại học được cách cảm thông cùng yếu lòng rồi, cô vung tay tát Đinh Trình Hâm một cái, tức giận nói:
- Mày có thôi đi không? Nếu không để cậu ta làm omega ai chấp nhận hai đứa tụi bây? Chị à hay là ba mẹ hay là trưởng bối trong gia tộc sẽ chấp nhận tụi bây? Đinh Trình Hâm, làm ơn tỉnh lại đi, cái tình yêu đơn thuần chó má đó không giúp mày ở bên cậu ta được đâu, hôm nay chị nói cho mày biết nếu còn do dự không làm thì mày sẽ không còn cơ hội đâu, ông nội đã quyết định sẽ đến nhà họ Nghiêm kia hỏi cưới omega nhà họ đó, đến lúc đó rồi không ai cứu được mày đâu!
- Chị, bình tĩnh, bình tĩnh
Im Chaerong tính nóng như kem chỉ hừ một tiếng rồi rút tay về, thề hôm nay con mẹ này tới công chuyện với cô, cô phải báo Lý Phi sa thải con mẹ nay ngay và luôn mới được, không để cô ả họ Hà đợi lâu Im Caerong đi tìm Lý Phi ngay và luôn. Thế là hôm sau lầu 18 không còn gặp vị giáo viên họ Hà nữa, thậm chí sau khi biết chuyện Vương Phỉ còn triệt luôn đường sống của vị giáo viên đó, cô công khai đưa cô ta vào danh sách đen để xem còn ai dám nhận cô này nữa, Truyền Thông Hắc Kim dù có là đối thủ cũng ứ thèm vớt lại đồ bỏ đi của Tuấn Gió những công ty khác lại càng không phải nói nếu hai vị anh cả đã không dùng tức là người này có vấn đề cho nên cũng không muốn để cô ta làm giáo viên thanh nhạc cho gà nhà mình, cho chừa nhé định ngông với chúng tôi à? Lần sau bỏ đi nghe chưa!
***
Lúc này, Nghiêm Hạo Tường hay tin Tống Á Hiên phải vào bệnh viện liền tức tốc hoàn thành cảnh quay rồi đi đến bên alpha của mình, cả một đoạn đường đến bệnh viện đó omega lo lắng không thôi, phải như thế nào thì alpha mới phải vào viện chứ, sức đề kháng của alpha vốn luôn rất tốt đâu thể nói bệnh liền bệnh được. Đến nơi, cậu được staff đón ở dưới cổng rồi bịt kín mít mà đi vào, an toàn đến phòng bệnh vừa vào đã thấy alpha của mình một thân mệt mỏi nằm ở đó, Nghiêm Hạo Tường đau lòng không thôi, cậu không phải kiểu người dễ mau nước mắt nhưng omega tuyến lệ nhạy cảm không muốn khóc đâu cơ mà nước mắt cứ thế mà rơi xuống, cậu tủi thân đi đến bên alpha xoa xoa mặt người yêu nức nở nói:
- Cậu bị ngốc có đúng không? Sao phải hành hạ mình đến như này?
Tống Á Hiên thấy bạn nhỏ nhà mình khóc liền giật mình đống dây dợ ở tay cũng gỡ ra luôn cậu xuống giường bế omega lên nhẹ giọng an ủi:
- Tớ không sao, chỉ là hạ đường huyết một chút thôi. Tớ đã khỏe hơn rồi!
Nghiêm Hạo Tường hai tay ôm cổ hai chân vòng qua eo bạn lớn nhà mình đang gục đầu xuống vai người ta bất ngờ ngẩng phắt lên nhỏ giọng oán trách:
- Tớ đã rất lo cho cậu, không cho phép cậu bỏ bữa để bị như vậy vữa! Tống Á Hiên là đồ ngốc!
Alpha bất lực không thôi cậu nhoẻn miệng cười hôn hôn bạn nhỏ mấy cái vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn bèn rúc đầu vào ngực bạn nhỏ dụi dụi hít hít sau đó mới đáp lời người yêu:
- Được, được, được, nghe cậu hết, cái gì cũng nghe cậu, lần sau tớ sẽ chú ý!
Nghiêm Hạo Tường đánh nhẹ lên đầu vai cá lớn hỏi: Còn có lần sau nữa à?
Tống cá biết mình lỡ lời lại hôn môi bạn bé vài cái rồi nói: Nhất định không có lần sau
Nghiêm Hạo Tường hừ nhẹ một cái rồi lại ôm lấy cổ alpha nhà mình hưởng thụ cái ôm của người ta, chỉ tội anh quản lý nãy giờ đứng ở một góc hết sức nhỏ bé mà oán than, bà mẹ nó đường đường là người đàn ông trưởng thành ba mươi tuổi có thừa mà lại bị hai đứa nhỏ mười tám tuổi thồn cẩu lương vô họng. À không đúng chỉ đứa lớn mười tám thôi, đứa nhỏ phải hai tháng nữa mới thành niên, bà mẹ nhìn tụi nhỏ mà nghĩ sao đường tình duyên của mình thật lận đận thế không biết. Khi cả nhóm biết được lý do Tống Á Hiên phải vào viện liền cau mày bất mãn nhưng chỉ cau mày thôi, còn Lưu Diệu Văn là nói thẳng ra khỏi miệng luôn:
- Sao chị ta quá đáng vậy? Tống Á Hiên cũng đâu có muốn như vậy đâu.
Nhưng không may ở chỗ câu này vừa nói ra thì Park Jinhye cũng vừa mở cửa đi vào, cô sượng chân tại chỗ, cô không hiểu Lưu Diệu Văn vừa nói gì nhưng mà thấy thái độ khó chịu của cậu ta thì cô đoán rằng mình vừa làm phiền người ta rồi, cho nên cô cúi người nói xin lỗi sau đó thoắt cái đóng của rồi chạy đi luôn, quản lý của TNT không kịp gọi cô lại nên cũng chỉ có thể nhắn tin cho tài xế bên dưới rằng Park Jinhye vừa xuống chú ý an toàn cho cô ấy rồi nhắc nhở tụi nhóc nhà mình:
- Lần sau đừng ở phòng tập bàn tán nữa nhé, bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể vào đây. May là Park Jinhye không hiểu Diệu Văn nói gì, bằng không là lớn chuyện rồi đó. Mấy đứa cố gắng trong thời gian này đừng gây xích mích gì với Lantern nhé!
Cả nhóm gật gật như đã hiểu khi anh quản lý vừa đi Lưu Văn lại bất mãn:
- Tại sao vậy....
Trương Chân Nguyên cười cười vỗ vai em út giải thích:
- Bởi vì bọn họ đang là nghệ sĩ hàng đầu của công ty đó, bọn họ chính là nghệ sĩ đầu tiên của công ty mở được concert Tổ Chim đương nhiên sẽ được ưu ái hơn chúng ta rồi!
Đinh Trình Hâm cười nói: Em đó, người bệnh là Á Hiên cơ mà. Hạo Tường còn không đến mức như em luôn đó Diệu Văn!
Lưu Diệu Văn bĩu môi bất mãn, liền bị Hạ Tuấn Lâm trêu chọc:
- Chú mày còn trề môi nữa là anh chụp lại gửi cho tiểu Chu đó. Xem xem chú làm sao gặp em ấy!
Lưu Văn nghe xong thì giật mình thon thót, làm một người anh mẫu mực không ai như vậy đâu anh ơi. Lưu Diệu Văn rất hay làm mình làm mẩy trước mặt Chu Chí Hâm, kệ mẹ nó meme hay là mấy chiếc ảnh cute do fan chỉnh sửa cậu cứ phải một trăm phần trăm ngầu lòi trước mặt cờ rút mới chịu. Đừng nhìn Lưu Diệu Văn là alpha cấp cao mà tưởng cậu có vibe tổng tài bá đạo, cái vibe ấy mà gặp Chu Chí Hâm liền bị đột biến gen thành vibe em trai nhà hàng xóm liền vừa gặp người trong lòng Lưu Văn như thể một cậu nhóc vừa đáng yêu lại vừa đơn thuần, mấy người anh guộc trong nhóm nhiều lúc cũng sẽ trêu chọc cậu một chút nào là nói mấy trò mất điểm của cậu cho Chu Chí Hâm hay là cho Chu Chí Hâm xem mấy cái video cậu làm trò con bò nhưng đó cũng chỉ là trêu thôi, ai lại muốn em trai mình mất điểm trước mặt em dâu cơ chứ.
Tối đó Đinh Trình Hâm nhận được điện thoại từ chị gái báo về nhà gấp cho nên cũng tức tốc chuẩn bị hành lý và đặt vé máy bay, Mã Gia Kỳ vừa giúp bạn lớn xếp hành lý vừa nhắc nhở phải chú ý an toàn trông không khác nào cô vợ nhỏ giúp chồng chuẩn bị hành lý đi công tác luôn á. Đinh Trình Hâm vừa đặt vé máy bay vừa nhìn bạn nhỏ chu môi nhắc nhở mà cầm lòng không đậu ôm chặt lấy Mã Gia Kỳ, thật sự rất muốn hôn vài cái cho bõ ghét cơ mà giờ chưa phải lúc, đợi chị hắn tìm được cách để trưởng bối chấp nhận người cháu dâu alpha này rồi mới tính tiếp được. Tại Đinh gia alpha cùng Park Eunhui đang nói chuyện với nhau alpha hỏi:
- Có thực sự là không sao không? Tớ vẫn lo lắm, thằng nhóc đó là người mà A Trình nhà tớ yêu nhất nếu lỡ sảy ra rủi ro tớ phải nói sao với thằng bé!
- Cậu đừng lo, thuốc này có người thử nghiệm rồi, ngoại trừ đau một chút thì mọi thứ đều rất bình thường.
(T/g: Quên cha na! quên chá nà yô)
Alpha Đinh gia thắc mắc không thôi, người thử thuốc là ai vậy? Bởi cô cảm thấy Park Eunhui khi nhắc đến vật thí nghiệm này tâm tình có chút hưng phấn thì phải, trực giác alpha nói cho cô biết rằng nếu còn cố làm sau này chắc chắn khó mà cứu vớt được nhưng cô chỉ muốn Đinh Trình Hâm về tiếp quản cơ ngơi Đinh gia, cô cùng omega của mình cần phải nghỉ ngơi rồi. Lúc này cô mới hỏi thêm:
- Vậy thành omega rồi có kỳ phát tình thì phải làm sao?
- Cậu yên tâm, người kia biến thành omega là dựa vào tin tức tố của em trai cậu mà sống! Nói cách khác là người đó cùng em trai cậu rồi thì cả đời này cũng chỉ có em trai cậu mới có thể cùng cậu ta chung đụng.
Vậy khác gì nuôi dưỡng sủng vật?
Thì không khác thật mà loại thuốc này được chế tạo ra nhằm để khống chế người khác, Park Eunhui bỏ ra bảy năm cũng chỉ để nghiên cứu loại đồ vật tàn ác này, ban đầu người thử thuốc còn đau muốn chết đi sống lại sau này khi đã trải qua đủ loại thử nghiệm mới bớt đau một chút nhưng không có nghĩa là không đau. Park Eunhui cũng không muốn ở lại lâu cho nên hắn đứng dậy chỉnh chỉnh trang phục nói với alpha Đinh gia:
- Vậy tôi đi trước, ngày mai sẽ có người mang thuốc tới cho cậu!
- Được, phiền cậu rồi!
Park Eunhui nhếch môi: Không phiền, mai này tôi cũng cần em trai cậu trợ giúp cơ mà!
Nhìn cái nhếch môi đầy ẩn ý này nội tâm alpha lo sợ không thôi, cô không biết quyết định của mình hôm nay là đúng hay sai nữa chỉ mong hậu quả không quá lớn là được chỉ cần như vậy thôi. Bên này, Park Eunhui vừa ra khỏi Đinh gia thư ký thân cận liền thông báo cho hắn biết:
- Cậu chủ, bên kia thông báo alpha vừa uống thuốc rồi. Nhưng phản ứng của thuốc không giống dự kiến!
Park Eunhui chau mày, vẫn đau đến vậy cơ à? Vậy cũng không thể trách hắn được, vốn dĩ bản chất của thuốc này ngay từ đầu đã đau như vậy rồi hắn cũng thể chờ được thêm nữa, mỗi giây mỗi phút hắn chỉ muốn mang người kia về nhà họ Park thôi, chờ thêm chắc có lẽ không được rồi. Hắn ung dung nói với kẻ kia:
- Tạm thời uống trước một lọ đi, đợi alpha họ Mã gì gì kia uống rồi lại tiếp tục rót thuốc!
- Vâng
Thư ký cúi đầu nói vâng, gã biết Park Eunhui định làm gì, nếu mà ai thành omega trước thì chứng tỏ người đó có giá trị hơn số liệu nghiên cứu lấy từ người này sẽ giúp ích rất nhiều cho viện nghiên cứu. Thứ có lợi như vậy Park Eunhui dễ gì bỏ qua, Chị gái Trình Vọng Thư ở viện nghiên cứu sau khi nhận được thông báo của thầy bèn sắp xếp đồ nghề gấp rút khởi hành đến Đinh gia, lần này lại định chiết phoremone của ai nữa vậy? Khi đến nơi thấy alpha cần chiết phoremone là đàn em cùng công ty của em gái cô có chút bất ngờ nhưng sau đó rất chuyên nghiệp mà chiết ra một chút tin hương của Đinh Trình Hâm. Cầm trong tay ống thuỷ tinh chứa tin hương labdanum sang trọng cô không khỏi cảm thán, alpha trong gia tộc lớn có khác đến cả tin hương cũng quý phái tới mức này, lấy từ trong vali ra một chiếc hộp nhỏ, cô nói với Đinh Trình Hâm:
- Đều đặn mỗi tuần một lần, định kỳ tôi sẽ đến.
Đinh Trình Hâm run run nhận lấy chiếc hộp xinh đẹp trước mặt bên trong đó còn có bốn lọ thuốc nhỏ màu xanh lá trông vô cùng bắt mắt nữa, hắn ngước nhìn chị gái rồi lại nhìn alpha trước mặt, hỏi:
- Đây là cái gì?
Chị gái bình thản nói với em trai: Là thuốc nghịch chuyển
Đinh Trình Hâm khó có thể tin được hắn mang một mớ rối ren lặp lại lời nói của alpha:
- Thuốc nghịch chuyển?
Alpha Đinh gia nhìn bác sĩ Trình, cô liền hiểu ý gật đầu rồi giải thích cho Đinh Trình Hâm nghe:
- Thuốc này giúp cải tạo gen, nó sẽ làm suy nhược gen alpha sau đó sẽ tái tạo gen mới hoàn toàn biến đổi alpha trở thành một omega, ưu điểm duy nhất của thuốc này là làm cho người bị biến đổi không thể rời xa alpha của bản thân, lại càng không thể dựa vào thuốc ức chế để vượt qua kỳ phát tình, từ đầu tới cuối chỉ duy nhất alpha mới có thể giúp mà thôi. Nếu Đinh thiếu hãy còn do dự thì tôi xin phép mang thuốc về!
Đinh gia alpha vội tiến lên ngăn cản, cô nói:
- Bác sĩ Trình, để tôi. Cô có thể về rồi!
Sau khi bác sĩ họ Trình rời đi, Đinh Trình Hâm liền to tiếng với chị gái của mình:
- Chị đang nghĩ cái quái gì vậy? Biến cậu ấy thành omega? Có khác nào giết cậu ấy?
Alpha nghe hắn chất vấn cũng đau đầu không thôi, chỉ trách để nó rời nhà quá sớm, lại học được cách cảm thông cùng yếu lòng rồi, cô vung tay tát Đinh Trình Hâm một cái, tức giận nói:
- Mày có thôi đi không? Nếu không để cậu ta làm omega ai chấp nhận hai đứa tụi bây? Chị à hay là ba mẹ hay là trưởng bối trong gia tộc sẽ chấp nhận tụi bây? Đinh Trình Hâm, làm ơn tỉnh lại đi, cái tình yêu đơn thuần chó má đó không giúp mày ở bên cậu ta được đâu, hôm nay chị nói cho mày biết nếu còn do dự không làm thì mày sẽ không còn cơ hội đâu, ông nội đã quyết định sẽ đến nhà họ Nghiêm kia hỏi cưới omega nhà họ đó, đến lúc đó rồi không ai cứu được mày đâu!