Chương 4: 4. Phu nhân Phí thị, hay Diêu tổng?
Diêu thị cũng có tiếng tăm, Diêu gia cũng không phải nghèo nàn. Chỉ là vẫn thua nhà chồng cô một bậc. Thế nên cô mới cần kết hôn và có thể kết hôn với Phí Thiệu Dương.
"Cần" để nâng cao vị thế nhà họ Diêu, hai nhà bắt tay hỗ trợ nâng đỡ nhau cùng tiến.
"Có thể " bởi Phí gia cũng coi trọng môn đăng hộ đối.
Huống hồ cô xinh đẹp, có học thức, quản lý được cả công ty, con dâu mà Phí gia chọn nhất định không phải loại vô dụng. Vì thế Diêu Mỹ Nhân được lòng mọi người trong gia đình nhà chồng, ngoại trừ chồng cô.
Chị gái cô, Diêu Thiên Ái cũng liên hôn như vậy. Nhưng khác với cô ở chỗ Diêu Thiên Ái yêu chồng chị ấy, còn cô thì không yêu Phí Thiệu Dương.
Tuy vậy cũng có điểm giống, là cả hai con rể nhà họ Diêu đều thích bay lượn bên ngoài.
Diêu Mỹ Nhân cho rằng đây là thất bại lớn nhất của bố mẹ cô, nuôi hai con gái lớn lên xinh đẹp, có tài nhưng đều gả cho hai người đàn ông không biết trân trọng con gái họ.
Nay cô có tiệc của giới kinh doanh nên sẽ vắng nhà, tình cờ là Phí Thiệu Dương cũng đi tiệc và xuống lầu cùng cô.
- Wow, con dâu xinh quá. Hai đứa đi vui vẻ nha, có thể lãng mạn ở ngoài về muộn chút cũng không sao.
Hai người nhìn nhau kì cục, mẹ chồng cô hiểu lầm là họ đi tiệc cùng nhau. Dẫu vậy không ai lên tiếng phản bác.
- Lên xe đi!
- Tôi đi xe của tôi.
- Có thấy mẹ đứng nhìn ở kia không? Đi cùng mà lại mỗi người một xe, hửm?
Diêu Mỹ Nhân quay lại thấy mẹ chồng đang cười tươi rói vẫy vẫy tay tạm biệt.
Cô thở dài rồi xách váy ngồi vào ghế sau. Có lẽ trước mặt phụ huynh nên Phí Thiệu Dương còn ga lăng đưa tay chắn đầu cô tránh va vào thành xe.
- Ra đường lớn thì thả tôi xuống, tôi sẽ bắt taxi.
Phí Thiệu Dương không đáp lại, cả hai ngồi yên tĩnh. Anh mở điện thoại xem, còn cô thì nhìn ra cửa xe cho đỡ bối rối.
Tới đường lớn, khi cô chuẩn bị mở cửa xe bước xuống thì Phí Thiệu Dương lên tiếng.
- Cô đi xe này đi, tôi đi xe khác.
- Không phiền, xe của anh, anh cứ dùng.
- Cô ăn mặc thế lại đứng ven đường? Muốn khoe dáng cho ai xem?
Chiếc váy đen mà Diêu Mỹ Nhân mặc khá dài và kín đáo, tuy nhiên lại ôm sát cơ thể nhìn cực quyến rũ. Cô hơi cười rồi đáp.
- Được, dù sao anh cũng mang tiếng là chồng tôi. Chồng quan tâm, người làm vợ như tôi cũng nên đón nhận.
Chiếc xe rời đi, Phí Thiệu Dương đứng nhìn còn không quên lẩm bẩm.
- Vợ gì không thèm cảm ơn chồng lấy một câu. Cũng thật là, váy thôi có cần bó tới mức đó không, bộ cô ta không thấy khó thở à. Mình nhìn thấy khó thở giùm.
Anh bắt taxi, sau đó cũng tới bữa tiệc của mình. Trương Như Ý ngỏ ý muốn được đi cùng anh, nhưng Phí Thiệu Dương không đồng ý. Cô nhân tình này chỉ được anh cho phép trong tối, vẫn chưa tới lúc được công khai ra ngoài. Chứng tỏ tai mắt của mẹ anh rất gì là này nọ mới phát hiện được con trai ngoại tình với ai.
Khi tới nơi, anh ngạc nhiên thấy Diêu Mỹ Nhân đang cười cười nói nói với đám doanh nhân nam bên bàn tiệc.
- Ồ, hai vợ chồng nhà này cũng thật là, bận mấy cũng nên đi cùng nhau chứ.
Một người vui vẻ lên tiếng, Phí Thiệu Dương mỉm cười đi tới bắt tay chào hỏi. Diêu Mỹ Nhân ở bên liền đáp.
- Chồng tôi đại diện Phí thị, tôi đại diện Diêu thị. Việc gì ra việc nấy.
Người đó gật gù.
- Đúng là được cả vợ lẫn chồng. Phí tổng, anh có người vợ đáo để thật.
Hai người biết có rất nhiều đôi mắt đang nhìn họ. Phí Thiệu Dương không vui, khi chỉ còn hai người anh bèn nói.
- Biết thế đi cùng luôn cho rồi. Sao cô không nói là cô cũng đi tiệc ở đây.
- Anh có hỏi đâu, mắc gì tôi tự nói. Với cả tôi không thích đi cùng anh.
Phí Thiệu Dương hơi cáu, Diêu Mỹ Nhân chưa bao giờ chịu thua anh cái gì, đến nói chuyện cũng chẳng chịu dịu dàng nhún nhường chút nào.
Lại một người nữa tới chào.
- Hai vị, đã lâu không gặp. Phu nhân Phí thị càng ngày càng nhuận sắc. Chắc hẳn là chồng cưng chồng nựng lắm đây.
Diêu Mỹ Nhân nở nụ cười xã giao nhìn chồng đầy giễu cợt.
- Ngài quá khen rồi. Phu nhân nghe khách sáo quá, cứ gọi tên tôi là được ạ. Nếu ngài gọi tôi là Diêu tổng thì tôi rất vui.
- Cô khiêm tốn quá rồi! Chỉ là cách gọi thôi, tuy hai mà một.
Ngay khi họ rời đi, Phí Thiệu Dương nghiến răng thì thầm vào tai vợ.
- Cô ghét làm vợ tôi, hay muốn được tung hô là Diêu tổng?
Diêu Mỹ Nhân vẫn cười, người khác nhìn còn thấy vợ chồng này khá tình tứ là đằng khác. Cô ghé đầu vào tai anh, giọng ngọt ngào, nước hoa thơm cuốn hút.
- Cả hai!
"Cần" để nâng cao vị thế nhà họ Diêu, hai nhà bắt tay hỗ trợ nâng đỡ nhau cùng tiến.
"Có thể " bởi Phí gia cũng coi trọng môn đăng hộ đối.
Huống hồ cô xinh đẹp, có học thức, quản lý được cả công ty, con dâu mà Phí gia chọn nhất định không phải loại vô dụng. Vì thế Diêu Mỹ Nhân được lòng mọi người trong gia đình nhà chồng, ngoại trừ chồng cô.
Chị gái cô, Diêu Thiên Ái cũng liên hôn như vậy. Nhưng khác với cô ở chỗ Diêu Thiên Ái yêu chồng chị ấy, còn cô thì không yêu Phí Thiệu Dương.
Tuy vậy cũng có điểm giống, là cả hai con rể nhà họ Diêu đều thích bay lượn bên ngoài.
Diêu Mỹ Nhân cho rằng đây là thất bại lớn nhất của bố mẹ cô, nuôi hai con gái lớn lên xinh đẹp, có tài nhưng đều gả cho hai người đàn ông không biết trân trọng con gái họ.
Nay cô có tiệc của giới kinh doanh nên sẽ vắng nhà, tình cờ là Phí Thiệu Dương cũng đi tiệc và xuống lầu cùng cô.
- Wow, con dâu xinh quá. Hai đứa đi vui vẻ nha, có thể lãng mạn ở ngoài về muộn chút cũng không sao.
Hai người nhìn nhau kì cục, mẹ chồng cô hiểu lầm là họ đi tiệc cùng nhau. Dẫu vậy không ai lên tiếng phản bác.
- Lên xe đi!
- Tôi đi xe của tôi.
- Có thấy mẹ đứng nhìn ở kia không? Đi cùng mà lại mỗi người một xe, hửm?
Diêu Mỹ Nhân quay lại thấy mẹ chồng đang cười tươi rói vẫy vẫy tay tạm biệt.
Cô thở dài rồi xách váy ngồi vào ghế sau. Có lẽ trước mặt phụ huynh nên Phí Thiệu Dương còn ga lăng đưa tay chắn đầu cô tránh va vào thành xe.
- Ra đường lớn thì thả tôi xuống, tôi sẽ bắt taxi.
Phí Thiệu Dương không đáp lại, cả hai ngồi yên tĩnh. Anh mở điện thoại xem, còn cô thì nhìn ra cửa xe cho đỡ bối rối.
Tới đường lớn, khi cô chuẩn bị mở cửa xe bước xuống thì Phí Thiệu Dương lên tiếng.
- Cô đi xe này đi, tôi đi xe khác.
- Không phiền, xe của anh, anh cứ dùng.
- Cô ăn mặc thế lại đứng ven đường? Muốn khoe dáng cho ai xem?
Chiếc váy đen mà Diêu Mỹ Nhân mặc khá dài và kín đáo, tuy nhiên lại ôm sát cơ thể nhìn cực quyến rũ. Cô hơi cười rồi đáp.
- Được, dù sao anh cũng mang tiếng là chồng tôi. Chồng quan tâm, người làm vợ như tôi cũng nên đón nhận.
Chiếc xe rời đi, Phí Thiệu Dương đứng nhìn còn không quên lẩm bẩm.
- Vợ gì không thèm cảm ơn chồng lấy một câu. Cũng thật là, váy thôi có cần bó tới mức đó không, bộ cô ta không thấy khó thở à. Mình nhìn thấy khó thở giùm.
Anh bắt taxi, sau đó cũng tới bữa tiệc của mình. Trương Như Ý ngỏ ý muốn được đi cùng anh, nhưng Phí Thiệu Dương không đồng ý. Cô nhân tình này chỉ được anh cho phép trong tối, vẫn chưa tới lúc được công khai ra ngoài. Chứng tỏ tai mắt của mẹ anh rất gì là này nọ mới phát hiện được con trai ngoại tình với ai.
Khi tới nơi, anh ngạc nhiên thấy Diêu Mỹ Nhân đang cười cười nói nói với đám doanh nhân nam bên bàn tiệc.
- Ồ, hai vợ chồng nhà này cũng thật là, bận mấy cũng nên đi cùng nhau chứ.
Một người vui vẻ lên tiếng, Phí Thiệu Dương mỉm cười đi tới bắt tay chào hỏi. Diêu Mỹ Nhân ở bên liền đáp.
- Chồng tôi đại diện Phí thị, tôi đại diện Diêu thị. Việc gì ra việc nấy.
Người đó gật gù.
- Đúng là được cả vợ lẫn chồng. Phí tổng, anh có người vợ đáo để thật.
Hai người biết có rất nhiều đôi mắt đang nhìn họ. Phí Thiệu Dương không vui, khi chỉ còn hai người anh bèn nói.
- Biết thế đi cùng luôn cho rồi. Sao cô không nói là cô cũng đi tiệc ở đây.
- Anh có hỏi đâu, mắc gì tôi tự nói. Với cả tôi không thích đi cùng anh.
Phí Thiệu Dương hơi cáu, Diêu Mỹ Nhân chưa bao giờ chịu thua anh cái gì, đến nói chuyện cũng chẳng chịu dịu dàng nhún nhường chút nào.
Lại một người nữa tới chào.
- Hai vị, đã lâu không gặp. Phu nhân Phí thị càng ngày càng nhuận sắc. Chắc hẳn là chồng cưng chồng nựng lắm đây.
Diêu Mỹ Nhân nở nụ cười xã giao nhìn chồng đầy giễu cợt.
- Ngài quá khen rồi. Phu nhân nghe khách sáo quá, cứ gọi tên tôi là được ạ. Nếu ngài gọi tôi là Diêu tổng thì tôi rất vui.
- Cô khiêm tốn quá rồi! Chỉ là cách gọi thôi, tuy hai mà một.
Ngay khi họ rời đi, Phí Thiệu Dương nghiến răng thì thầm vào tai vợ.
- Cô ghét làm vợ tôi, hay muốn được tung hô là Diêu tổng?
Diêu Mỹ Nhân vẫn cười, người khác nhìn còn thấy vợ chồng này khá tình tứ là đằng khác. Cô ghé đầu vào tai anh, giọng ngọt ngào, nước hoa thơm cuốn hút.
- Cả hai!