Chương 6: 6. Ngầm so sánh
Tôi quay lại chào vài vị khách, rồi sẽ về cùng em. Em ra xe trước và ngoan ngoãn ở đó đợi tôi.
Diêu Mỹ Nhân không đáp mà chỉ lặng lẽ gật đầu. Đàn ông thật là, chiếm được và thỏa mãn thì dịu dàng cưng nựng thế. Phí Thiệu Dương gọi cô là "em" ngọt xớt luôn.
Cô cũng có thỏa mãn, nhưng sau khi kết thúc lại cảm thấy trống rỗng và dơ dáy. Cứ nghĩ Phí Thiệu Dương cũng ân ái cùng nhiều phụ nữ khác khiến cô chỉ muốn về nhà tắm rửa toàn thân.
Dù không phải lần đầu của họ, nhưng Diêu Mỹ Nhân lại là lần đầu cảm nhận sinh động và chân thực khi làm việc mà cặp vợ chồng nào cũng làm. Lần đầu của cô và anh khá mơ hồ, hôm ấy là ngày cưới, cô say và mệt rã rời. Anh cũng bị bạn bè chuốc cho không ít. Chỉ biết sáng hôm sau, Diêu Mỹ Nhân đau không đứng dậy nổi, còn Phí Thiệu Dương thì không mặc đồ nằm ngủ bên cạnh cô. Sau đó, vợ chồng cô mỗi người một phòng, đến cơm cũng không ăn cùng nhau.
Chu Á Hân từng bảo:
- Anh ta đi gái, thì cậu cũng đi cặp đi. Mình sẽ giới thiệu cho cậu mấy em trai cơ bụng sáu múi, trẻ trung sung sức lại còn đẹp trai biết nịnh.
Và cô đã trả lời:
- Trai đẹp cũng thích đấy. Nhưng tạm thời mình không có hứng thú. Một vài năm nữa mình ly hôn rồi yêu đương hay hẹn hò cũng không muộn. Giờ mình cũng ngoại tình, thì mình khác gì Phí Thiệu Dương nữa. Lương tâm mình không cho phép, dù xã hội hiện đại nhưng ngoại tình là vi phạm pháp luật, vi phạm đạo đức. Mình không muốn bố mẹ mình thất vọng, lại càng không muốn con cái sau này phải nghe tiếng xấu của mẹ nó. Á Hân, cậu đừng nghĩ sẽ không ai biết, trên đời này không có gì là bí mật tuyệt đối cả. Cậu đừng như mình, thật đấy, để cuộc đời cho người khác sắp đặt, vốn là bông hoa đẹp nhưng lại trao sai người, đẹp mấy cũng chẳng được nâng niu. Khi mình đồng ý lấy Phí Thiệu Dương, mình đã nghĩ quá đơn giản. Rõ ràng là không có tình cảm, nhưng chung sống ngày này qua ngày khác lại chẳng dễ chịu gì. Thậm chí có lúc mình hơi tổn thương, năng lực thừa sức có thể lấy ai đó và sống hạnh phúc hơn, lại chẳng suy nghĩ kĩ mà gật đầu gả đi nhanh chóng. Nhưng mình không trách ai cả, kể cả chồng mình. Ít ra anh ta cũng thẳng thắn ngay từ đầu, mình biết mà vẫn chấp nhận. Quyết định ở mình, mình tự chịu trách nhiệm thôi....Sau này ly hôn rồi, có thể được chia tài sản nọ kia, nhưng cái danh một đời chồng sẽ mãi theo mình. Nghĩ thì thấy buồn đôi chút. Người phụ nữ nào mà vui được khi bản thân lỡ dở. Lấy người khác, sinh con đẻ cái, thì quá khứ cũng không thể rũ bỏ hết thảy được.
Diêu Mỹ Nhân ở ngoài mạnh mẽ là thế, nhưng vẫn canh cánh trong lòng về hôn nhân với Phí Thiệu Dương. Suy cho cùng, tạo hóa sinh ra phụ nữ là phái yếu, nên có lúc yếu đuối là điều bình thường thôi.
****
Trên đường về, cả hai im lặng dù mới đó họ vừa làm tình cùng nhau.
Phí Thiệu Dương không ngại mà nhìn Diêu Mỹ Nhân rất kỹ. Anh luôn nghĩ vợ mình là người bạo dạn, bởi vẻ ngoài cô rất cá tính độc lập kiểu nữ CEO. Nhưng khi nãy ở nhà vệ sinh, cô lóng ngóng, sợ sệt. Sau đó lại mềm mại yêu kiều. Anh còn thấy mắt cô ẩm ướt, bàn tay nhỏ nhắn khẽ ôm anh.
Rất khác với Trương Như Ý.
Nhân tình của anh có vẻ ngoài mong manh dịu dàng, lời nói lọt tai, ngọt nhẹ đúng lúc, ăn mặc lúc nào cũng yểu điệu thục nữ. Ở trên giường, cô hotgirl này lại rất thành thục, dám leo lên cả người anh, biết nũng nịu cũng biết làm loạn. Cũng không lấy làm lạ, bởi Trương Như Ý ở bên anh đã lâu, ngoan ngoãn chiều chuộng anh, nên dù Phí Thiệu Dương có nhiều đàn bà cũng không ai trụ lâu được bằng mỹ nhân họ Trương.
Phí Thiệu Dương đang ngầm so sánh.
Mỗi người một nét xinh đẹp.
Nhưng....
Diêu Mỹ Nhân có khí chất và năng lượng rất thu hút người khác, cả nam lẫn nữ. Vẻ tự tin không chỉ vì cô biết cô đẹp, mà còn có tri thức, năng lực trong công việc, không phụ thuộc hay bị người khác làm ảnh hưởng. Phí Thiệu Dương biết, kể cả không có anh, hay không có nhà chồng là Phí gia thì Diêu Mỹ Nhân vẫn tự tỏa sáng.
Trương Như Ý không có các yếu tố đó, dù Phí Thiệu Dương giữ nhân tình bên mình lâu như vậy vẫn không cho một danh phận chính thức. Bởi anh hiểu, bố mẹ anh chắc chắn sẽ không ưng Như Ý. Phí gia cần một cô con dâu không nhất thiết phải quốc sắc thiên hương, hay phải nấu ăn đủ ngày ba bữa bày biện cầu kỳ, mà con dâu còn phải bản lĩnh, biết làm giàu, biết kinh doanh, học vấn cao, am hiểu rộng. Có thể coi là chọn lọc gen để cháu nội Phí gia sinh ra không chỉ được cái mã bên ngoài, còn hưởng cả những điểm tốt khác của bố mẹ.
Nhân tình thua chính thất là vậy, vẻ đẹp yêu nghiệt câu dẫn đàn ông, vẫn không bằng vẻ đẹp thân-tâm-trí.
Diêu Mỹ Nhân không đáp mà chỉ lặng lẽ gật đầu. Đàn ông thật là, chiếm được và thỏa mãn thì dịu dàng cưng nựng thế. Phí Thiệu Dương gọi cô là "em" ngọt xớt luôn.
Cô cũng có thỏa mãn, nhưng sau khi kết thúc lại cảm thấy trống rỗng và dơ dáy. Cứ nghĩ Phí Thiệu Dương cũng ân ái cùng nhiều phụ nữ khác khiến cô chỉ muốn về nhà tắm rửa toàn thân.
Dù không phải lần đầu của họ, nhưng Diêu Mỹ Nhân lại là lần đầu cảm nhận sinh động và chân thực khi làm việc mà cặp vợ chồng nào cũng làm. Lần đầu của cô và anh khá mơ hồ, hôm ấy là ngày cưới, cô say và mệt rã rời. Anh cũng bị bạn bè chuốc cho không ít. Chỉ biết sáng hôm sau, Diêu Mỹ Nhân đau không đứng dậy nổi, còn Phí Thiệu Dương thì không mặc đồ nằm ngủ bên cạnh cô. Sau đó, vợ chồng cô mỗi người một phòng, đến cơm cũng không ăn cùng nhau.
Chu Á Hân từng bảo:
- Anh ta đi gái, thì cậu cũng đi cặp đi. Mình sẽ giới thiệu cho cậu mấy em trai cơ bụng sáu múi, trẻ trung sung sức lại còn đẹp trai biết nịnh.
Và cô đã trả lời:
- Trai đẹp cũng thích đấy. Nhưng tạm thời mình không có hứng thú. Một vài năm nữa mình ly hôn rồi yêu đương hay hẹn hò cũng không muộn. Giờ mình cũng ngoại tình, thì mình khác gì Phí Thiệu Dương nữa. Lương tâm mình không cho phép, dù xã hội hiện đại nhưng ngoại tình là vi phạm pháp luật, vi phạm đạo đức. Mình không muốn bố mẹ mình thất vọng, lại càng không muốn con cái sau này phải nghe tiếng xấu của mẹ nó. Á Hân, cậu đừng nghĩ sẽ không ai biết, trên đời này không có gì là bí mật tuyệt đối cả. Cậu đừng như mình, thật đấy, để cuộc đời cho người khác sắp đặt, vốn là bông hoa đẹp nhưng lại trao sai người, đẹp mấy cũng chẳng được nâng niu. Khi mình đồng ý lấy Phí Thiệu Dương, mình đã nghĩ quá đơn giản. Rõ ràng là không có tình cảm, nhưng chung sống ngày này qua ngày khác lại chẳng dễ chịu gì. Thậm chí có lúc mình hơi tổn thương, năng lực thừa sức có thể lấy ai đó và sống hạnh phúc hơn, lại chẳng suy nghĩ kĩ mà gật đầu gả đi nhanh chóng. Nhưng mình không trách ai cả, kể cả chồng mình. Ít ra anh ta cũng thẳng thắn ngay từ đầu, mình biết mà vẫn chấp nhận. Quyết định ở mình, mình tự chịu trách nhiệm thôi....Sau này ly hôn rồi, có thể được chia tài sản nọ kia, nhưng cái danh một đời chồng sẽ mãi theo mình. Nghĩ thì thấy buồn đôi chút. Người phụ nữ nào mà vui được khi bản thân lỡ dở. Lấy người khác, sinh con đẻ cái, thì quá khứ cũng không thể rũ bỏ hết thảy được.
Diêu Mỹ Nhân ở ngoài mạnh mẽ là thế, nhưng vẫn canh cánh trong lòng về hôn nhân với Phí Thiệu Dương. Suy cho cùng, tạo hóa sinh ra phụ nữ là phái yếu, nên có lúc yếu đuối là điều bình thường thôi.
****
Trên đường về, cả hai im lặng dù mới đó họ vừa làm tình cùng nhau.
Phí Thiệu Dương không ngại mà nhìn Diêu Mỹ Nhân rất kỹ. Anh luôn nghĩ vợ mình là người bạo dạn, bởi vẻ ngoài cô rất cá tính độc lập kiểu nữ CEO. Nhưng khi nãy ở nhà vệ sinh, cô lóng ngóng, sợ sệt. Sau đó lại mềm mại yêu kiều. Anh còn thấy mắt cô ẩm ướt, bàn tay nhỏ nhắn khẽ ôm anh.
Rất khác với Trương Như Ý.
Nhân tình của anh có vẻ ngoài mong manh dịu dàng, lời nói lọt tai, ngọt nhẹ đúng lúc, ăn mặc lúc nào cũng yểu điệu thục nữ. Ở trên giường, cô hotgirl này lại rất thành thục, dám leo lên cả người anh, biết nũng nịu cũng biết làm loạn. Cũng không lấy làm lạ, bởi Trương Như Ý ở bên anh đã lâu, ngoan ngoãn chiều chuộng anh, nên dù Phí Thiệu Dương có nhiều đàn bà cũng không ai trụ lâu được bằng mỹ nhân họ Trương.
Phí Thiệu Dương đang ngầm so sánh.
Mỗi người một nét xinh đẹp.
Nhưng....
Diêu Mỹ Nhân có khí chất và năng lượng rất thu hút người khác, cả nam lẫn nữ. Vẻ tự tin không chỉ vì cô biết cô đẹp, mà còn có tri thức, năng lực trong công việc, không phụ thuộc hay bị người khác làm ảnh hưởng. Phí Thiệu Dương biết, kể cả không có anh, hay không có nhà chồng là Phí gia thì Diêu Mỹ Nhân vẫn tự tỏa sáng.
Trương Như Ý không có các yếu tố đó, dù Phí Thiệu Dương giữ nhân tình bên mình lâu như vậy vẫn không cho một danh phận chính thức. Bởi anh hiểu, bố mẹ anh chắc chắn sẽ không ưng Như Ý. Phí gia cần một cô con dâu không nhất thiết phải quốc sắc thiên hương, hay phải nấu ăn đủ ngày ba bữa bày biện cầu kỳ, mà con dâu còn phải bản lĩnh, biết làm giàu, biết kinh doanh, học vấn cao, am hiểu rộng. Có thể coi là chọn lọc gen để cháu nội Phí gia sinh ra không chỉ được cái mã bên ngoài, còn hưởng cả những điểm tốt khác của bố mẹ.
Nhân tình thua chính thất là vậy, vẻ đẹp yêu nghiệt câu dẫn đàn ông, vẫn không bằng vẻ đẹp thân-tâm-trí.