Chương 1: Trùng sinh
Phòng phẫu thuật, vị bác sĩ gây mê nhìn vào máy theo dõi hốt hoảng nói
- Bác sĩ, bệnh nhân bị ngưng tim!
- CPR! Mang máy sốc điện nhịp tim tới đây!
Bác sĩ phụ trách chính nói gấp sau đó nhanh chóng làm động tác CPR
- Kiểm tra mạch! Vẫn chưa thấy!
Bác sĩ hỗ trợ phẫu thuật lên tiếng
- Máy sốc điện tới rồi ạ!
Y tá trưởng trong phòng phẫu thuật nói
- Nạp điện 200 jun!
Bác sĩ gấp gáp nói, Y tá trưởng nhanh chóng nạp điện rồi đưa cho anh
- Sốc!
Bác sĩ sốc điện xong nhìn lên, bác sĩ gây mê lắc đầu, chưa thấy dấu hiệu tim đập lại
- 200 jun một lần nữa!
- Sốc!
- 250 jun! Sốc!
Bác sĩ sốc điện mấy lần nữa, tim vẫn không thấy có dấu hiệu đập trở lại
Lắc đầu buồn bã lên tiếng
- Bệnh nhân Hứa Hoan, 35 tuổi! Giờ tử vong..
10 giờ 32 phút tối ngày 17 tháng 2 năm 2023
Các bác sĩ cùng y tá trong phòng phẫu thuật nghe xong đều buồn bã thương tiếc nhìn cô gái nằm trên giường phẫu thuật
Hiện tại ở trong phòng phẫu thuật còn có thêm một người mà không ai nhìn thấy
Linh hồn Hứa Hoan trong lúc các bác sĩ bận rộn cấp cứu đã bị đẩy ra khỏi cơ thể
Cô nhìn bác sĩ sốc tim cô nhiều lần nhưng tim cô vẫn không đập trở lại
Rồi lại nhìn bác sĩ lắc đầu tuyên bố tử vong
Hứa Hoan như máy móc nhìn vào thân xác của mình, nước mắt bắt đầu rơi xuống
Cuộc sống của cô, thật sự.. kết thúc rồi!
Nhắm mắt lại Hứa Hoan cười chua xót, dù cô không muốn tin nhưng vẫn phải cố mà chấp nhận sự thật này
Cô chôn chân ở đó chờ đợi hoặc là thiên đường hoặc là địa ngục tới đem mình đi, nhìn thân xác của mình cô lại bật khóc
Đột nhiên có một luồng ánh sáng xuất hiện, Hứa Hoan bị chói nhắm chặt mắt lại
* * *
Mở mắt ra lần nữa, Hứa Hoan đầy mơ hồ nhìn ngắm xung quanh
"Hứa Hoan, em thật sự quá làm cho tôi thất vọng rồi. Trước kia thành tích của em đều xếp hàng top năm của cả khối. Hiện tại thì sao, đếm ngược top năm từ dưới lên của lớp."
"Em học tập bạn thân Tống Uyển đi. Em ấy đi từ hạng thứ ba mươi lăm trong lớp, gần một trăm của trường thế nhưng mà bây giờ kết quả thi của em ấy đã đứng trong top 3 của trường rồi."
Hứa Hoan phải ngơ ngác một lúc lâu mới nhận ra khung cảnh này là ở đâu.
Nơi này là lớp học, thời gian là sau khi kết quả của bài kiểm tra thử đầu năm lớp 11 được đưa ra, tôi chỉ đạt 200 điểm trong bài kiểm tra, đứng đầu cả lớp nhưng là đếm ngược từ dưới lên.
Thế là, vào hôm đó, trước mặt cả lớp, giáo viên chủ nhiệm phê bình tôi một trận.
Một bạn gái phía cuối tay thầy giáo đứng lên, có lẽ đây chính là Tống Uyển khiêm tốn nói:
"Đều là thầy dạy rất tốt."
Tôi cụp mắt xuống. Đâu phải là thầy giáo dạy tốt, rõ ràng là cô ta đã cướp lấy vận may của tôi.
Bạn trai Tống Trầm của tôi ràng buộc vào hệ thống chó liếm.
Thế nhưng mà Hệ thống chó liếm này lại có định nghĩa về chó liếm không giống với bất cứ tiểu thuyết nào khác.
Bình thường, chó liếm là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và nịnh người ta đến không có điểm giới hạn vô liêm sỉ, không biết sĩ diện là gì, dùng mặt nóng dán mông lạnh, cứ cố bám dính theo.
Thế nhưng mà với hệ thống này liếm đến cuối cùng sẽ lấy đi tất cả mọi thứ.
Anh ta càng liếm tôi, nữ thần của anh ta sẽ càng may mắn. Mà nữ thần của anh ta chính là Tống Uyển.
Dùng một câu để hình dung trạng thái thi cử của Tống Uyển, đó chính là: 'Thi đều biết, chọn bừa đều đúng, làm đều trúng tủ, vượt qua được mọi kỳ thi.'
"Mà lúc tôi thi, tôi sẽ bị đau đầu đến mức đầu óc trống rỗng. Tay đau đến mức một chữ cũng không thể viết được. Bụng đau liên tiếp chạy vào nhà vệ sinh thường xuyên."
Rõ ràng những đề kia tôi biết làm. Nhưng tôi luôn luôn bởi vì đủ loại nguyên nhân, mà không thể hoàn thành kỳ thi một cách suôn sẻ.
Thế là tôi ban đầu là một trong những người giỏi nhất lớp, thành tích bỗng trở nên rối tinh rối mù.
Đến cuối cùng, Tống Trầm và Tống Uyển cùng nhau thi đậu vào trường danh tiếng.
Tống Trầm bỏ tôi cùng Tống Uyển cặp kè với nhau. Hai người họ được các bạn học gọi là thần tiên quyến lữ.
Mà tôi thi rớt đại học, đầu óc giống như là rời nhà trốn đi, không học được một chút tri thức nào. Chỉ có thể làm công trong quán ăn nhỏ, lãng phí thời gian cả đời.
Sau khi tôi chết, không biết vì lý do gì, trong đầu của tôi lại biết được, Tống Uyển cùng Tống Trầm ở bên ngoài gọi anh trai em gái. Nhưng trên thực tế họ lại là con cái của gia đình rổ giá cạp lại (tức hai người đã có con riêng rồi mới lấy nhau), hai người đã sớm thề nguyền hẹn ước với nhau.
Khi Tống Trầm ràng buộc hệ thống liếm chó, có thể thông qua liếm một người để tăng vận khí vận may cho người khác, hắn lập tức nghĩ đến nữ thần của hắn tức là Tống Uyển.
Và khi biết được tác dụng của hệ thống đặc biệt này, người đầu tiên Tống Uyển nghĩ đến là học bá trong ký túc xá nữ, cũng chính là tôi.
Vì thế, Tống Uyển tiếp cận tôi, thông qua đủ loại biện pháp trở thành bạn thân tốt nhất của tôi.
Lúc Tống Trầm theo đuổi tôi, là Tống Uyển vẫn luôn ở bên không ngừng tẩy não tôi. Tống Trầm là người rất tốt, tôi có thể thử xem. Tình yêu trong khuôn viên trường là tinh khiết nhất, tôi không yêu ở trường thì thật là đáng tiếc.
Lúc đầu cảm giác của tôi đối với Tống Trầm không có gì. Nhưng dưới tẩy não của Tống Uyển, tôi bắt đầu cảm thấy con người Tống Trầm cũng rất tốt nên đáp ứng sự theo đuổi của anh ta.
Kể từ đó, cơn ác mộng của tôi bắt đầu và kéo dài đến tận cuối cuộc đời.
May mắn thay tôi được sống lại, kiếp này tôi tuyệt đối sẽ không dẫm vào vết xe đổ của kiếp trước nữa.
- Bác sĩ, bệnh nhân bị ngưng tim!
- CPR! Mang máy sốc điện nhịp tim tới đây!
Bác sĩ phụ trách chính nói gấp sau đó nhanh chóng làm động tác CPR
- Kiểm tra mạch! Vẫn chưa thấy!
Bác sĩ hỗ trợ phẫu thuật lên tiếng
- Máy sốc điện tới rồi ạ!
Y tá trưởng trong phòng phẫu thuật nói
- Nạp điện 200 jun!
Bác sĩ gấp gáp nói, Y tá trưởng nhanh chóng nạp điện rồi đưa cho anh
- Sốc!
Bác sĩ sốc điện xong nhìn lên, bác sĩ gây mê lắc đầu, chưa thấy dấu hiệu tim đập lại
- 200 jun một lần nữa!
- Sốc!
- 250 jun! Sốc!
Bác sĩ sốc điện mấy lần nữa, tim vẫn không thấy có dấu hiệu đập trở lại
Lắc đầu buồn bã lên tiếng
- Bệnh nhân Hứa Hoan, 35 tuổi! Giờ tử vong..
10 giờ 32 phút tối ngày 17 tháng 2 năm 2023
Các bác sĩ cùng y tá trong phòng phẫu thuật nghe xong đều buồn bã thương tiếc nhìn cô gái nằm trên giường phẫu thuật
Hiện tại ở trong phòng phẫu thuật còn có thêm một người mà không ai nhìn thấy
Linh hồn Hứa Hoan trong lúc các bác sĩ bận rộn cấp cứu đã bị đẩy ra khỏi cơ thể
Cô nhìn bác sĩ sốc tim cô nhiều lần nhưng tim cô vẫn không đập trở lại
Rồi lại nhìn bác sĩ lắc đầu tuyên bố tử vong
Hứa Hoan như máy móc nhìn vào thân xác của mình, nước mắt bắt đầu rơi xuống
Cuộc sống của cô, thật sự.. kết thúc rồi!
Nhắm mắt lại Hứa Hoan cười chua xót, dù cô không muốn tin nhưng vẫn phải cố mà chấp nhận sự thật này
Cô chôn chân ở đó chờ đợi hoặc là thiên đường hoặc là địa ngục tới đem mình đi, nhìn thân xác của mình cô lại bật khóc
Đột nhiên có một luồng ánh sáng xuất hiện, Hứa Hoan bị chói nhắm chặt mắt lại
* * *
Mở mắt ra lần nữa, Hứa Hoan đầy mơ hồ nhìn ngắm xung quanh
"Hứa Hoan, em thật sự quá làm cho tôi thất vọng rồi. Trước kia thành tích của em đều xếp hàng top năm của cả khối. Hiện tại thì sao, đếm ngược top năm từ dưới lên của lớp."
"Em học tập bạn thân Tống Uyển đi. Em ấy đi từ hạng thứ ba mươi lăm trong lớp, gần một trăm của trường thế nhưng mà bây giờ kết quả thi của em ấy đã đứng trong top 3 của trường rồi."
Hứa Hoan phải ngơ ngác một lúc lâu mới nhận ra khung cảnh này là ở đâu.
Nơi này là lớp học, thời gian là sau khi kết quả của bài kiểm tra thử đầu năm lớp 11 được đưa ra, tôi chỉ đạt 200 điểm trong bài kiểm tra, đứng đầu cả lớp nhưng là đếm ngược từ dưới lên.
Thế là, vào hôm đó, trước mặt cả lớp, giáo viên chủ nhiệm phê bình tôi một trận.
Một bạn gái phía cuối tay thầy giáo đứng lên, có lẽ đây chính là Tống Uyển khiêm tốn nói:
"Đều là thầy dạy rất tốt."
Tôi cụp mắt xuống. Đâu phải là thầy giáo dạy tốt, rõ ràng là cô ta đã cướp lấy vận may của tôi.
Bạn trai Tống Trầm của tôi ràng buộc vào hệ thống chó liếm.
Thế nhưng mà Hệ thống chó liếm này lại có định nghĩa về chó liếm không giống với bất cứ tiểu thuyết nào khác.
Bình thường, chó liếm là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và nịnh người ta đến không có điểm giới hạn vô liêm sỉ, không biết sĩ diện là gì, dùng mặt nóng dán mông lạnh, cứ cố bám dính theo.
Thế nhưng mà với hệ thống này liếm đến cuối cùng sẽ lấy đi tất cả mọi thứ.
Anh ta càng liếm tôi, nữ thần của anh ta sẽ càng may mắn. Mà nữ thần của anh ta chính là Tống Uyển.
Dùng một câu để hình dung trạng thái thi cử của Tống Uyển, đó chính là: 'Thi đều biết, chọn bừa đều đúng, làm đều trúng tủ, vượt qua được mọi kỳ thi.'
"Mà lúc tôi thi, tôi sẽ bị đau đầu đến mức đầu óc trống rỗng. Tay đau đến mức một chữ cũng không thể viết được. Bụng đau liên tiếp chạy vào nhà vệ sinh thường xuyên."
Rõ ràng những đề kia tôi biết làm. Nhưng tôi luôn luôn bởi vì đủ loại nguyên nhân, mà không thể hoàn thành kỳ thi một cách suôn sẻ.
Thế là tôi ban đầu là một trong những người giỏi nhất lớp, thành tích bỗng trở nên rối tinh rối mù.
Đến cuối cùng, Tống Trầm và Tống Uyển cùng nhau thi đậu vào trường danh tiếng.
Tống Trầm bỏ tôi cùng Tống Uyển cặp kè với nhau. Hai người họ được các bạn học gọi là thần tiên quyến lữ.
Mà tôi thi rớt đại học, đầu óc giống như là rời nhà trốn đi, không học được một chút tri thức nào. Chỉ có thể làm công trong quán ăn nhỏ, lãng phí thời gian cả đời.
Sau khi tôi chết, không biết vì lý do gì, trong đầu của tôi lại biết được, Tống Uyển cùng Tống Trầm ở bên ngoài gọi anh trai em gái. Nhưng trên thực tế họ lại là con cái của gia đình rổ giá cạp lại (tức hai người đã có con riêng rồi mới lấy nhau), hai người đã sớm thề nguyền hẹn ước với nhau.
Khi Tống Trầm ràng buộc hệ thống liếm chó, có thể thông qua liếm một người để tăng vận khí vận may cho người khác, hắn lập tức nghĩ đến nữ thần của hắn tức là Tống Uyển.
Và khi biết được tác dụng của hệ thống đặc biệt này, người đầu tiên Tống Uyển nghĩ đến là học bá trong ký túc xá nữ, cũng chính là tôi.
Vì thế, Tống Uyển tiếp cận tôi, thông qua đủ loại biện pháp trở thành bạn thân tốt nhất của tôi.
Lúc Tống Trầm theo đuổi tôi, là Tống Uyển vẫn luôn ở bên không ngừng tẩy não tôi. Tống Trầm là người rất tốt, tôi có thể thử xem. Tình yêu trong khuôn viên trường là tinh khiết nhất, tôi không yêu ở trường thì thật là đáng tiếc.
Lúc đầu cảm giác của tôi đối với Tống Trầm không có gì. Nhưng dưới tẩy não của Tống Uyển, tôi bắt đầu cảm thấy con người Tống Trầm cũng rất tốt nên đáp ứng sự theo đuổi của anh ta.
Kể từ đó, cơn ác mộng của tôi bắt đầu và kéo dài đến tận cuối cuộc đời.
May mắn thay tôi được sống lại, kiếp này tôi tuyệt đối sẽ không dẫm vào vết xe đổ của kiếp trước nữa.