Chương 13
Lúc này, Lục Vân đột nhiên xoay người tuột quần của mình xuống
“Chị, chị xem nè!”
A…
Diệp Khuynh Thành luống cuống, trước nay cô chưa từng sợ hãi điều gì, mà lúc này ở trong sự kinh hãi lạo trộn lẫn sự tức giận mãnh liệt.
Vừa rồi Lục Vân trượng nghĩa tương trợ, Diệp Khuynh Thành đã thay đổi cái nhìn đối với hắn, cứ coi như không phải em trai của mình thì cũng có thể kết giao bằng hữu.
Nhưng ai biết, lại phát sinh một màn như vậy.
Lẽ nào Diệp Khuynh Thành vừa thoát khỏi bầy sói giờ lại rơi vào hang cọp.
Cô phẫn nộ giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng mắt cô lại nhìn thấy một vật làm cho Diệp Khuynh Thành cả người đều dại ra.
Lục Vân có một bí mật nhỏ, chính là ở trên đùi có một cái bớt, một cái bớt giống như tia chớp màu tím.
Cái bớt này, bọn nhỏ trong viện phúc lợi đều biết.
Đương nhiên bảy người chị của hắn cũng biết.
Cho nên lúc Diệp Khuynh Thành nhìn thấy tia chớp màu tím liền biết, thanh niên trước mắt này chính là em trai xa cách mười năm của cô.
“Tiểu Lục Vân, thật sự là em… thật sự là em sao, chị còn cho rằng, sẽ không gặp lại em nữa.”
Diệp Khuynh Thành đứng dậy ôm Lục Vân vào trong ngực, nước mắt không ngừng ào ào chảy ròng, giống như con sông vỡ đê.
Lỗ mũi Lục Vân cay cay.
Không thay đổi, tất cả đều không thay đổi, chị cả vẫn là chị cả, thời gian mười lăm năm, căn bản không làm cho quan hệ hai người trở nên xa cách, ngược lại càng ngày càng thân mật.
Lục Vân rất cảm động, âm thầm thề, sau này nhất định sẽ dùng hết toàn bộ sức lực để bảo vệ chị gái.
Chỉ là, vì sao luôn cảm giác có chỗ nào không đúng?
Rất nhanh Lục Vân liền phát hiện có chỗ nào không đúng, cười khổ nói: “Chị, để em mặc quần vào đã.”
“……”
Diệp Khuynh Thành đỏ mặt, nhưng rất nhanh lại trừng Lục Vân một cái: “Không biết xấu hổ cái gì, cũng không phải chị chưa từng thấy qua!”
“Ý em không phải vậy mà ở đây có người ngoài.”
“A!”
Diệp Khuynh Thành kinh hô một tiếng, đột nhiên ý thức được, nơi này không chỉ có hai người bọn họ.
Vội vàng chạy tới kiểm tra Hà Thuận một chút, phát hiện hắn còn hôn mê, Diệp Khuynh Thành lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Hà Thuận nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới, lúc này hắn đã bỏ lỡ một hình ảnh vô giá.
Porsche 911 khởi động.
Lái xe là Diệp Khuynh Thành, Lục Vân ngồi ở ghế lái phụ.
Hai chị em nhiều năm không gặp, đương nhiên là nói không hết chuyện.
“Chị, chị xem nè!”
A…
Diệp Khuynh Thành luống cuống, trước nay cô chưa từng sợ hãi điều gì, mà lúc này ở trong sự kinh hãi lạo trộn lẫn sự tức giận mãnh liệt.
Vừa rồi Lục Vân trượng nghĩa tương trợ, Diệp Khuynh Thành đã thay đổi cái nhìn đối với hắn, cứ coi như không phải em trai của mình thì cũng có thể kết giao bằng hữu.
Nhưng ai biết, lại phát sinh một màn như vậy.
Lẽ nào Diệp Khuynh Thành vừa thoát khỏi bầy sói giờ lại rơi vào hang cọp.
Cô phẫn nộ giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng mắt cô lại nhìn thấy một vật làm cho Diệp Khuynh Thành cả người đều dại ra.
Lục Vân có một bí mật nhỏ, chính là ở trên đùi có một cái bớt, một cái bớt giống như tia chớp màu tím.
Cái bớt này, bọn nhỏ trong viện phúc lợi đều biết.
Đương nhiên bảy người chị của hắn cũng biết.
Cho nên lúc Diệp Khuynh Thành nhìn thấy tia chớp màu tím liền biết, thanh niên trước mắt này chính là em trai xa cách mười năm của cô.
“Tiểu Lục Vân, thật sự là em… thật sự là em sao, chị còn cho rằng, sẽ không gặp lại em nữa.”
Diệp Khuynh Thành đứng dậy ôm Lục Vân vào trong ngực, nước mắt không ngừng ào ào chảy ròng, giống như con sông vỡ đê.
Lỗ mũi Lục Vân cay cay.
Không thay đổi, tất cả đều không thay đổi, chị cả vẫn là chị cả, thời gian mười lăm năm, căn bản không làm cho quan hệ hai người trở nên xa cách, ngược lại càng ngày càng thân mật.
Lục Vân rất cảm động, âm thầm thề, sau này nhất định sẽ dùng hết toàn bộ sức lực để bảo vệ chị gái.
Chỉ là, vì sao luôn cảm giác có chỗ nào không đúng?
Rất nhanh Lục Vân liền phát hiện có chỗ nào không đúng, cười khổ nói: “Chị, để em mặc quần vào đã.”
“……”
Diệp Khuynh Thành đỏ mặt, nhưng rất nhanh lại trừng Lục Vân một cái: “Không biết xấu hổ cái gì, cũng không phải chị chưa từng thấy qua!”
“Ý em không phải vậy mà ở đây có người ngoài.”
“A!”
Diệp Khuynh Thành kinh hô một tiếng, đột nhiên ý thức được, nơi này không chỉ có hai người bọn họ.
Vội vàng chạy tới kiểm tra Hà Thuận một chút, phát hiện hắn còn hôn mê, Diệp Khuynh Thành lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Hà Thuận nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới, lúc này hắn đã bỏ lỡ một hình ảnh vô giá.
Porsche 911 khởi động.
Lái xe là Diệp Khuynh Thành, Lục Vân ngồi ở ghế lái phụ.
Hai chị em nhiều năm không gặp, đương nhiên là nói không hết chuyện.