Chương 37: Sắp Bị Căng Hỏng Rồi...(H)
Sóng vỗ vào bờ, vài chú chim biển đậu trên những tảng đá, tò mò nghiêng đầu quan sát cảnh tượng bên dưới tảng đá.Một con thằn lằn lớn đang vùi đầu vào ngực Thiên Tình, đầu lưỡi thon dài đang ngậm một bên vú, khiến nó trở nên cứng lên, màu sắc đỏ tươi giống với tròng mắt của hắn.Giờ này khắc này, bọn họ giống nhau.Cái đuôi nhọn giữa hai đùi co rút lại, thỉnh thoảng mang ra một ít vệt nước, nhưng rất nhanh bị nước biển cuốn trôi.Thiên Tình giống như một con hải yêu bị bắt, quyến rũ nằm dưới thân Arthur, đôi mắt mị hoặc nhìn thằn lằn đang tác loạn trên người mình.Nước biển mang theo độ ấm dịu dàng vỗ trên người cô, dường như tạo cho cô cảm giác trở lại cơ thể mẹ. Cả người thằn lằn hoàn toàn phủ kín cô, không ai có thể nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra ở đây. Họ chỉ có thể từ đôi mắt của nhau, nhìn thấy dáng vẻ trần như nhộng của bản thân.Côn thịt dưới lớp vảy ngẩng đầu lên, và áp vào chân một cách kiêu ngạo. Cô ngước dậy nhìn thoáng qua cái thứ đại gia hỏa dữ tợn kia, vẫn cảm thấy bản thân có thể nuốt chửng thứ này đúng là một kỳ tích.Trong miệng Arthur phát ra âm thanh, là đang dò hỏi ý kiến của cô. Thằn lằn lớn này luôn nhớ kỹ lời nói của Thiên Tình, ở hình thái này không thể tùy tiện cắm vào.Lần trước là ngoài ý muốn, nhưng lần này bọn họ đều tỉnh táo, cũng không có bất kỳ nhân tố bên ngoài gì. Hắn rất muốn đi vào, nhưng hắn càng sợ làm tổn thương Thiên Tình.Rút cái đuôi nhọn ra, mang ra không ít chất lỏng. Thiên Tình có thể cảm nhận được sự quan tâm của Arthur dành cho cô, sau đó cô ôm lấy đầu đối phương."Em đồng ý, nhưng anh không được làm em đau, biết không?"Chỉ nghe được vài tiếng "Lộc cộc lộc cộc", cái này đại biểu cho Arthur nghe thấy. Cô buông hắn ra, và dưới cái nhìn chăm chú của đôi mắt to tròn, côn thịt với kích cỡ vượt quá người thường một tấc lại một tấc cắm vào."Hư~~~"Cảm giác bụng như bị lấp đầy, quy đầu to lớn đẩy ra mỗi một tầng nếp uốn, đẩy miệng huyệt phấn nộn đến cực hạn.Cô có thể cảm nhận rõ ràng mọi nơi mà côn thịt đi vào, và mọi ngóc ngách trong vách cũng được chiếu cố đến, khiến cảm giác bị căng khó chịu dần dần biến thành khoái cảm ngứa ngáy.Vừa tê dại vừa ngứa ngáy, cô không nhịn được mà nâng mông mình cao lên, để côn thịt càng thuận lợi đi vào.Đợi đến khi hoàn toàn đi vào, đã đâm đến miệng tử cung. Vừa động một chút, thì tê dại đến miệng huyệt bủn rủn tê dại."Arthur, chậm lại một chút... sắp bị căng hỏng rồi..."Vừa mới tiến vào Arthur động tác càng ngày càng không nhẹ nhàng, có lẽ là dưới trạng thái thằn lằn khiến hắn giữ nguyên dã tính của động vật, bắt đầu kịch liệt công kích miệng tử cung.Miệng tử cung yếu ớt làm sao chịu được va chạm như vậy, cô run rẩy há miệng, mặc cho đại gia hỏa này cắm vào.Cái đuôi to sung sướng đập xuống mặt nước, đàn chim biển dừng lại nghỉ ngơi ở phía trên đột nhiên hoảng sợ bay tán loạn.Tiếng thét sung sướng ngắn ngủi vang lên ở bên tai, giống như một ca khúc để thúc đẩy động dục, khiến Thiên Tình đắm chìm trong tình ái giữa người và thú.Cho đến khi tinh dịch đặc quánh bắn vào tử cung cô, khiến cô run rẩy cao trào.Bụng phồng lên, Thiên Tình nằm liệt trên tảng đá không muốn nhúc nhích. Làm vài lần trong ngày khiến cô chịu không nổi kích thích.Eo giống như hoàn toàn mất đi cảm giác, Arthur cẩn thận rút côn thịt ra, thời điểm rút ra phát ra âm thanh vang dội.Một nửa số tinh dịch chảy ra ngoài đã bị nước biển cuốn đi. Arthur tiếc nuối nhìn đồ vật của mình, thầm nghĩ lần sau nên cố gắng hơn nữa."Con cháu đời đời của anh đều chạy đi rồi."Khi được Arthur đặt lên lưng, Thiên Tình đỡ phần eo bủn rủn, đồng thời trêu chọc thằn lằn lớn.Bắp chân bị đánh nhẹ một cái, đại gia hỏa từ trước tới nay da mặt dày này vậy mà thẹn quá hóa giận.