Chương 40: Cùng Về Nhà
"Anh bị thương rồi, chuyện gì xảy ra vậy!"Thiên Tình kêu lên thất thanh, nắm lấy cánh tay Arthur đang chảy máu, vết thương đạn bắn trông ghê rợn khiến trong lòng cô vô cùng căng thẳng, cơn buồn ngủ cũng bị ném đến chín tầng mây.Ánh mắt rơi bên trong căn nhà gỗ, khi ánh trăng chiếu vào, thì cô mới nhìn thấy trong phòng một mớ hỗn độn, người trên mặt đất đã không còn sống, cô cuối cùng cũng hiểu được đêm naykhông hề bình thường."Không có việc gì, họ đã chết hết rồi."Arthur hôn nhẹ lên gương mặt Thiên Tình, hắn cũng không cảm thấy vết thương trên cánh tay đau đớn. Chỉ là vừa nãy bất cẩn, bằng không sẽ không để mình bị thương."Anh không sao là tốt rồi, Arthur."Thiên Tình tất nhiên sẽ không đơn thuần mà nghĩ đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn, cô rời khỏi người Arthur, đi ra ngoài nhìn một lượt, trên đường đi toàn là những người nằm gục trên đất, mùi máu tươi nồng nặc nhắc nhở cô rằng nơi này đã trải qua một cuộc chiến khốc liệt.Chẳng qua người khởi xướng cũng không phải là Arthur. Những người này bị dao đâm chết, trong khi Arthur lại thích dùng đuôi của mình để đánh nhau."Nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì?"Cô quay đầu nhìn Arthur, chẳng mấy chốc thằn lằn lớn thành thật này đã kể lại sự việc vừa xảy ra cho Thiên Tình nghe.Nghe xong, Thiên Tình liền biết trong lòng tên Cừu Đức này mang ý xấu gì. Chẳng qua đối phương rất nghe lời Ngải Khắc, làm sao đêm nay lại xuống tay với Arthur và mình chứ?Một khi đã như vậy, có phải Ngải Khắc cũng...?Hai người vội vàng chạy tới phòng thí nghiệm, bên ngoài một đống người nằm ngổn ngang, dáng vẻ thảm thiết khiến Thiên Tình không dám nhìn. May mà Arthur dùng tay che mắt cô, rồi dẫn cô vào phòng thí nghiệm.Nhiều đồ dùng thí nghiệm đã bị phá hư, máy móc cũng bị phá hỏng gần hết. Con cáo trước đó đã nhân lúc xảy ra xung đột mà chạy về rừng rầm.Họ tìm thấy Ngải Khắc đã mất máu quá nhiều ở chỗ kiểm soát.Anh ta dùng hết sức lực cuối cùng, đưa một chùm chìa khóa cho Thiên Tình, rồi ngất đi.Vốn dĩ muốn vứt bỏ Ngải Khắc, nhưng Thiên Tình nhất thời lại nảy sinh lòng trắc ẩn, cuối cùng ôm người đàn ông bị thương này, sau đó đi vào bờ biển.Chiếc thuyền vẫn còn đó, nhưng trên thuyền không còn ai cả. Tất cả mọi người đều bị Cừu Đức kéo đi, chỉ còn lại chiếc thuyền trống trơn.Lấy chìa khóa mà Ngải Khắc đưa cho, hai người nhanh chóng đi lên thuyền.………………"Anh có muốn về nhà với em không, Arthur?"Trong một căn phòng trên chiếc thuyền, sau khi Arthur xử lý xong miệng vết thương thì nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Thiên Tình, khiến hắn có chút nghi hoặc.Về nhà? Hòn đảo này chẳng phải là nhà của họ sao?Dường như hiểu được sự nghi hoặc của Arthur, Thiên Tình ôm lấy hắn và nói rất nghiêm túc: "Arthur, nơi mà em muốn đưa anh về, là nơi em lớn lên, ở đó có những chiếc xe hơi mà anh chưa từng thấy, có những tòa nhà cao tầng, thậm chí, còn có rất nhiều người giống như em."Cô nói rất nhiều, chính là muốn nói với Arthur rằng, họ sắp đối mặt với một thế giới hoàn toàn mới.Một thế giới mà Arthur chưa từng tiếp xúc.Thời điểm lên thuyền, thì Ngải Khắc không bao lâu đã tỉnh lại. Miệng vết thương trên người cũng được Thiên Tình xử lý đơn giản, anh ta nhìn hai người đã cứu mình, sau đó đưa ra một lời đề nghị.Anh ta sẽ đưa bọn họ về, không cần bất kỳ cái giá hay thù lao nào cả.Có lẽ là bởi vị Cừu Đức phản bội, hoặc có thể là thí nghiệm không có tiến triển. Khiến cho nhà khoa học từ trước tới nay lòng cao hơn trời từ bỏ những điều xa xôi không thể với tới.Anh ta vẫn còn người nhà đang chờ đợi mình.Thiên Tình đã bị thuyết phục, quyết định trở lại xã hội hiện đại, đây là khát vọng từ trước tới nay của cô. Bây giờ, khi sắp sửa quay về, cô đột nhiên nhìn Arthur bên cạnh mình.Cô phải làm sao để thuyết phục con thằn lằn lớn này về nhà với mình đây?