Chương 39: Arthur Bị Thương
Đêm nay trở nên cực kỳ hỗn loạn, Cừu Đức mang theo tâm phúc của mình rời đi sau khi đâm Ngài Khắc một nhát, người còn lại của Ngải Khắc cũng bị hắn ta giết chết. Trước khi đi, lòng tham đã khiến hắn ta nhớ thương đến Arthur đang còn nghỉ ngơi trên đảo.Đây là một món có giá trị khổng lồ.Thiên Tình vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra, cô vẫn còn đang ôm eo Arthur ngủ ngon lành, nhưng lỗ tai của Arthur giật giật, hắn đã nghe thấy được những tiếng động bất thường ở bên ngoài.Cảnh giác ôm Thiên Tình đang ngủ say vào trong lòng, rút cái đuôi đen ra, ẩn nấp trong bóng tối, cẩn thận lắng nghe tiếng động bên ngoài.Có tiếng bước chân rất nhẹ nhàng và chậm rãi đi về phía căn nhà gỗ này.“Nhẹ chút, nếu mà đánh thức thằn lằn lớn kia thức dậy là xong đời.”Khi nghe được giọng nói này, con ngươi của Arthur trầm xuống, hắn còn nhớ rất rõ ràng, người này chính là tên đàn ông tóc vàng đã tiêm thuốc cho mình lúc ấy.Cửa sổ bị đẩy ra một khe hở nhỏ, người bên ngoài không biết đã phun thứ gì đó vào bên trong, Arthur ngửi thấy liền cảm thấy không ổn, hắn đã nhanh chóng bịt chặt xoang mũi của mình, dùng tay che miệng mũi Thiên Tình lại, sau đó thả lỏng hô hấp của mình.Không bao lâu, giọng nói bên ngoài tiếp tục vang lên: “Không sao đâu, lượng thuốc này có thể làm bất tỉnh một con voi.”Nói xong, sau đó đẩy cửa ra, ánh trăng chiếu vào căn nhà gỗ nhỏ. Cừu Đức nhìn hai người đang ngủ say trên chiếc giường, dáng vẻ hoàn toàn bất tỉnh.Trên mặt hắn ta rất vui vẻ, sau đó dẫn người xông vào.Thuộc hạ của hắn ta cũng biết Arthur, nhìn thấy hai người ôm nhau trên giường, liền hỏi Cừu Đức: "Lão đại, mang người phụ nữ này đi luôn sao?”Ánh mắt Cừu Đức dừng lại trên người Thiên Tình, chần chừ một hồi, sau đó vung tay lên."Mang đi.”Hắn ta đã nhìn thấy con thằn lằn động dục với người phụ nữ này, nói không chừng có thể dâng lên một màn trình diễn nhân thú cho những phú thương có đam mê đặc thù xem.Nghĩ vậy, hắn ta không khỏi kích động.Những thuộc hạ của hắn ta tiến lên định dừng tay lên người Thiên Tình, lúc này Arthur đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt đỏ nhìn những người này giống như nhìn người chết.Cái đuôi màu đen từ trong bóng tối vươn ra, quất những người đang kinh sợ ngây ngốc sang một bên, va đập vào vách tường. Sự thay đổi diễn ra quá nhanh. Cừu Đức và những người còn lại chưa kịp phản ứng, đã bị cái đuôi của Arthur đánh làm cho ngất xỉu.Bởi vì Cừu Đức trốn phía sau lưng thuộc hạ của mình nên chỉ phun ra một ngụm máu, hắn ta lập tức móc súng ra đối chọi với Arthur đang đứng đó.“Không được nhúc nhích, nếu dám động đến tao, tao sẽ giết mày!”Lúc này hắn ta cực kỳ hối hận, nếu sớm biết trước như vậy thì hắn ta đã không tham lam mà đến tìm con quái vật này. Cái đuôi màu đen trước mặt co rút lại, khiến ngực hắn ta đau nhói.Trước đó hắn ta bị đánh rụng răng đến giờ vẫn còn đau, đến nỗi tay cầm súng cũng không xong.Arthur không hề có phản ứng gì, hắn chỉ ôm Thiên Tình còn chưa bị đánh thức, từng bước đi về phía người tìm chết.“Mày là đang tìm đường chết.”Đi từng bước đến gần tên đàn ông đang hoảng sợ, Arthur không hề có bất kỳ biểu cảm gì. Dáng vẻ cao cao tại thượng rất giống người thống trị, nhìn con kiến trước mặt.“Tao giết chết mày.”Một tiếng súng vang lên, cái đuôi màu đen đã quất khẩu súng rơi khỏi tay hắn ta, nhưng viên đạn vẫn bắn vào cánh tay của Arthur, làm cho động tác của hắn có chút dừng lại, Cừu Đức nhân cơ hội bò dậy định chạy ra ngoài, nhưng cái đuôi phía sau đã tới đỉnh đầu của hắn ta.Chỉ nghe một tiếng hét thảm thiết, Cừu Đức bị đánh bay sau đó rơi thật mạnh xuống mặt đất, rồi dần dần tắt thở.Lúc này Thiên Tình từ trong lòng ngực thức dậy, xoa xoa đôi mắt và ngẩng đầu lên.“Chuyện gì vậy?”"Không có gì, em tiếp tục ngủ đi.”Hắn đưa tay đè Thiên Tình về lại trong lòng ngực mình, nhưng Thiên Tình đã ngửi thấy mùi máu tươi, cô bất ngờ trợn mắt, thì nhìn thấy lỗ đạn trên cánh tay của Arthur.