Chương 26
Tiểu Long Nữ theo sư tỷ vào nhà tranh, nàng không nghe sư tỷ như trước nhẹ nhàng ngữ điệu, trong lòng có chút lo lắng.
"Sư tỷ" Tiểu Long Nữ nhẹ giọng gọi.
"Muội thích nàng?" Lý Mặc Sầu trầm mặc, nàng không muốn đối Long nhi hỏi ra vấn đề này, hơn nữa người kia đã cùng nàng *đồng sàn cộng chẩm không thể để Long nhi dính vào chuyện này, là tỷ muội đồng môn càng tuyệt đối không được.
*đồng sàn cộng chẩm: chung chăn gối.
Tiểu Long Nữ im lặng không đáp, nàng tiến đến ngồi đối diện sư tỷ, ánh mắt như vầng trăng sáng, thanh khiết không nhiễm bụi trần mà nhìn sư tỷ.
Lý Mặc Sầu nhìn đối phương ánh mắt, đôi bên không ai lên tiếng cứ thế nhìn nhau một lúc.
"Đúng, muội muốn cùng chàng kết tóc se duyên" Tiểu Long Nữ nói, sắc mặt nhiễm đỏ e lệ.
Ngày trước sư tỷ trở về theo sau còn có một cái thanh y nam hài diện sắc tuấn tú, Tiểu Long Nữ ánh mắt dừng tại nam hài đánh giá, vô tình hai người ánh mắt cùng lúc nhìn đối phương, Tiểu Long Nữ cảm thấy đôi mắt nam hài thật sự rất đẹp, như chứa hàng vạn ngôi sao bên trong vậy.
Vài ngày chung đụng, nàng phát hiện nam hài kỳ thực rất ngốc. Tiểu Long Nữ lần đầu thấy được thế gian nam nhân bạch da thịt, hắn dung mạo có điểm khả ái nữ nhân.
Nàng nghe sư tỷ nói nam nhân thịt bắp vai u, thân thể cứng rắn, da dẻ đen sậm.
Nhưng người này ngược lại, một chút cũng không giống như sư tỷ lời nói.
"Không được" Lý Mặc Sầu trầm mặc, mọi chuyện đúng như nàng nghĩ, sư muội đã phải lòng nàng, chuyện để sư phụ biết được sư muội khẳng bị trục xuất tông môn. Lý Mặc Sầu nàng không muốn chuyện này xảy ra.
"Sư tỷ, Long nhi đời này chỉ yêu mình chàng ngoài chàng ra ta tuyệt đối không gả" Tiểu Long Nữ ánh mắt toát lên sự kiên định nhìn nàng sư tỷ.
"Là nữ nhân, muội vẫn muốn gả?" Lý Mặc Sầu thẳng thừng lời nói khiến Tiểu Long Nữ nháy mắt chấn kinh.
Tô Thanh bên ngoài ngồi phát ngốc, nàng gọi hệ thống mấy lần không có phản hồi. Gần đây không có nhiệm vụ mới, nàng chỉ có thể ôm cây đợi thỏ.
Phiền chán một lúc, bên kia đột nhiên phát ra tiếng động, nàng tò mò đến gần.
Từ bụi rậm âm thanh xầm xì phát ra, không rõ sự tình, nhưng thanh âm là một nam một nữ.
"Ngươi khốn kiếp còn để nàng chạy thoát, chủ nhân biết được mười cái mạng ngươi đền không đủ!"
"Ta biết, có cao thủ tương trợ chúng ta đánh không lại đâu, bạch y nữ nhân đó thân thủ không thể xem thường"
"Chúng ta hai người, ngươi sợ cái gì?" nữ nhân trừng mắt nhìn hắn thanh âm trầm thấp.
Nam nhân dường như bị động đến lòng tự tôn, hắn tức giận mắt nổi đầy tơ máu.
"Đúng, dám lấy đi cánh tay của ta nàng đáng chết" hắn nhìn một bên tay áo trống không, nghiến răng mà nói.
"Giết!"
Tiếng động sột soạt càng ngày càng đến gần nhà tranh. Tô Thanh thân thủ mau lẹ dùng khinh công đuổi theo hai bóng đen lao nhanh.
"Ầm!" vách gỗ bị phá thành từng mảnh, hắc y nhân phi thân vào một kiếm bổ về phía Lý Mặc Sầu.
Nàng lập tức xoay người tránh thoát, một chưởng vỗ vào hắn vai phải.
Hắc y nhân bị đẩy bay ra ngoài va phải vách đá, nằm trên đất.
Lý Mặc Sầu tay cầm kiếm nhanh chóng tiến đến, lưỡi kiếm sắc lẻm không chút lưu tình nhắm ngay hắc y nhân yết hầu mà đâm.
Thời điểm lưỡi kiếm cách cổ hắn mấy xăng ti thì dừng lại.
Tiểu Long Nữ cầm sư tỷ tay nhẹ giọng " sư tỷ, trước hết hỏi rõ"
Lý Mặc Sầu tăng lực đạo tay cầm kiếm khẽ quát "là ai phái ngươi đến?"
Hắc y nhân trừng mắt, bộ dạng thà chết không nói.
Lý Mặc Sầu cười lạnh, lưỡi kiếm đã cứa vào hắn da thịt nhộm đỏ một mảng.
"Trung thành đến vậy sao? Ta thành toàn cho ngươi" Lý Mặc Sầu một kiếm cắt ngang hắc y nhân yết hầu.
Hắn hai mắt trợn trừng nằm bất đồng, tròng mắt đầy hận ý nhìn chằm chằm Lý Mặc Sầu.
Tiểu Long Nữ không ngăn cản, nàng đã cho hắn một cơ hội, nhưng hắn lại không biết nắm bắt. Với tính tình sư tỷ mà nói, ngay từ đầu hắn đã mất mạng.
Lý Mặc Sầu quan sát xung quanh, cây cỏ bị dẫm nát, nhà tranh chỉ hư hại đôi chút ngoài ra trên cỏ còn có một vết máu, ngồi xuống nàng đưa tay chạm vào cỏ, còn ướt khẳng định ở đây vừa xảy ra đánh nhau.
Khoan đã, nàng đâu rồi? Suy nghĩ chợt lóe, Lý Mặc Sầu thân ảnh đã không còn.
Tiểu Long Nữ vội đuổi theo.
Tô Thanh ngồi trên cành đại thụ mà thở dốc, vội xé một mảnh nhỏ của y phục quấn lên cổ tay phải.
Mảnh vải rất nhanh liền bị thấm ướt, tình trạng này kéo dài nàng khẳng định mất máu mà chết
Xúi quẩy Tô Thanh không có đem theo cầm máu thảo dược, nàng nhìn tình hình phía dưới hắc y nhân vẫn còn đi đi lại lại.
Tô Thanh ngồi dựa sát vào thân cây, hơi thở đứt quảng, nàng vốn dĩ đi theo để đề phòng bất trắc vì nghĩ mục tiêu của hắc y nhân là Lý Mặc Sầu.
Không ngờ là chính mình, Tô Thanh võ công không tệ vài chiêu đã đem được đối phương khống chế, nhưng động tĩnh trong nhà tranh khiến nàng phân tâm, mà bị dao của hắc y nhân cắt vào cổ tay.
Tô Thanh kinh hoảng trong lòng, bọn hắn có đến hai người để tránh gây động tĩnh đến bên trong nhà tranh.
Tô Thanh thân thể khẽ chuyển dùng lăng ba vi bộ biến mất.
Luận về khinh công thì đó chính là thế mạnh của Tô Thanh.
"Sư tỷ" Tiểu Long Nữ nhẹ giọng gọi.
"Muội thích nàng?" Lý Mặc Sầu trầm mặc, nàng không muốn đối Long nhi hỏi ra vấn đề này, hơn nữa người kia đã cùng nàng *đồng sàn cộng chẩm không thể để Long nhi dính vào chuyện này, là tỷ muội đồng môn càng tuyệt đối không được.
*đồng sàn cộng chẩm: chung chăn gối.
Tiểu Long Nữ im lặng không đáp, nàng tiến đến ngồi đối diện sư tỷ, ánh mắt như vầng trăng sáng, thanh khiết không nhiễm bụi trần mà nhìn sư tỷ.
Lý Mặc Sầu nhìn đối phương ánh mắt, đôi bên không ai lên tiếng cứ thế nhìn nhau một lúc.
"Đúng, muội muốn cùng chàng kết tóc se duyên" Tiểu Long Nữ nói, sắc mặt nhiễm đỏ e lệ.
Ngày trước sư tỷ trở về theo sau còn có một cái thanh y nam hài diện sắc tuấn tú, Tiểu Long Nữ ánh mắt dừng tại nam hài đánh giá, vô tình hai người ánh mắt cùng lúc nhìn đối phương, Tiểu Long Nữ cảm thấy đôi mắt nam hài thật sự rất đẹp, như chứa hàng vạn ngôi sao bên trong vậy.
Vài ngày chung đụng, nàng phát hiện nam hài kỳ thực rất ngốc. Tiểu Long Nữ lần đầu thấy được thế gian nam nhân bạch da thịt, hắn dung mạo có điểm khả ái nữ nhân.
Nàng nghe sư tỷ nói nam nhân thịt bắp vai u, thân thể cứng rắn, da dẻ đen sậm.
Nhưng người này ngược lại, một chút cũng không giống như sư tỷ lời nói.
"Không được" Lý Mặc Sầu trầm mặc, mọi chuyện đúng như nàng nghĩ, sư muội đã phải lòng nàng, chuyện để sư phụ biết được sư muội khẳng bị trục xuất tông môn. Lý Mặc Sầu nàng không muốn chuyện này xảy ra.
"Sư tỷ, Long nhi đời này chỉ yêu mình chàng ngoài chàng ra ta tuyệt đối không gả" Tiểu Long Nữ ánh mắt toát lên sự kiên định nhìn nàng sư tỷ.
"Là nữ nhân, muội vẫn muốn gả?" Lý Mặc Sầu thẳng thừng lời nói khiến Tiểu Long Nữ nháy mắt chấn kinh.
Tô Thanh bên ngoài ngồi phát ngốc, nàng gọi hệ thống mấy lần không có phản hồi. Gần đây không có nhiệm vụ mới, nàng chỉ có thể ôm cây đợi thỏ.
Phiền chán một lúc, bên kia đột nhiên phát ra tiếng động, nàng tò mò đến gần.
Từ bụi rậm âm thanh xầm xì phát ra, không rõ sự tình, nhưng thanh âm là một nam một nữ.
"Ngươi khốn kiếp còn để nàng chạy thoát, chủ nhân biết được mười cái mạng ngươi đền không đủ!"
"Ta biết, có cao thủ tương trợ chúng ta đánh không lại đâu, bạch y nữ nhân đó thân thủ không thể xem thường"
"Chúng ta hai người, ngươi sợ cái gì?" nữ nhân trừng mắt nhìn hắn thanh âm trầm thấp.
Nam nhân dường như bị động đến lòng tự tôn, hắn tức giận mắt nổi đầy tơ máu.
"Đúng, dám lấy đi cánh tay của ta nàng đáng chết" hắn nhìn một bên tay áo trống không, nghiến răng mà nói.
"Giết!"
Tiếng động sột soạt càng ngày càng đến gần nhà tranh. Tô Thanh thân thủ mau lẹ dùng khinh công đuổi theo hai bóng đen lao nhanh.
"Ầm!" vách gỗ bị phá thành từng mảnh, hắc y nhân phi thân vào một kiếm bổ về phía Lý Mặc Sầu.
Nàng lập tức xoay người tránh thoát, một chưởng vỗ vào hắn vai phải.
Hắc y nhân bị đẩy bay ra ngoài va phải vách đá, nằm trên đất.
Lý Mặc Sầu tay cầm kiếm nhanh chóng tiến đến, lưỡi kiếm sắc lẻm không chút lưu tình nhắm ngay hắc y nhân yết hầu mà đâm.
Thời điểm lưỡi kiếm cách cổ hắn mấy xăng ti thì dừng lại.
Tiểu Long Nữ cầm sư tỷ tay nhẹ giọng " sư tỷ, trước hết hỏi rõ"
Lý Mặc Sầu tăng lực đạo tay cầm kiếm khẽ quát "là ai phái ngươi đến?"
Hắc y nhân trừng mắt, bộ dạng thà chết không nói.
Lý Mặc Sầu cười lạnh, lưỡi kiếm đã cứa vào hắn da thịt nhộm đỏ một mảng.
"Trung thành đến vậy sao? Ta thành toàn cho ngươi" Lý Mặc Sầu một kiếm cắt ngang hắc y nhân yết hầu.
Hắn hai mắt trợn trừng nằm bất đồng, tròng mắt đầy hận ý nhìn chằm chằm Lý Mặc Sầu.
Tiểu Long Nữ không ngăn cản, nàng đã cho hắn một cơ hội, nhưng hắn lại không biết nắm bắt. Với tính tình sư tỷ mà nói, ngay từ đầu hắn đã mất mạng.
Lý Mặc Sầu quan sát xung quanh, cây cỏ bị dẫm nát, nhà tranh chỉ hư hại đôi chút ngoài ra trên cỏ còn có một vết máu, ngồi xuống nàng đưa tay chạm vào cỏ, còn ướt khẳng định ở đây vừa xảy ra đánh nhau.
Khoan đã, nàng đâu rồi? Suy nghĩ chợt lóe, Lý Mặc Sầu thân ảnh đã không còn.
Tiểu Long Nữ vội đuổi theo.
Tô Thanh ngồi trên cành đại thụ mà thở dốc, vội xé một mảnh nhỏ của y phục quấn lên cổ tay phải.
Mảnh vải rất nhanh liền bị thấm ướt, tình trạng này kéo dài nàng khẳng định mất máu mà chết
Xúi quẩy Tô Thanh không có đem theo cầm máu thảo dược, nàng nhìn tình hình phía dưới hắc y nhân vẫn còn đi đi lại lại.
Tô Thanh ngồi dựa sát vào thân cây, hơi thở đứt quảng, nàng vốn dĩ đi theo để đề phòng bất trắc vì nghĩ mục tiêu của hắc y nhân là Lý Mặc Sầu.
Không ngờ là chính mình, Tô Thanh võ công không tệ vài chiêu đã đem được đối phương khống chế, nhưng động tĩnh trong nhà tranh khiến nàng phân tâm, mà bị dao của hắc y nhân cắt vào cổ tay.
Tô Thanh kinh hoảng trong lòng, bọn hắn có đến hai người để tránh gây động tĩnh đến bên trong nhà tranh.
Tô Thanh thân thể khẽ chuyển dùng lăng ba vi bộ biến mất.
Luận về khinh công thì đó chính là thế mạnh của Tô Thanh.