Chương 33
Hạ An: "Cậu bình tĩnh lại đi, đừng đánh nhau nữa."
Duy Khải cay mày: "Biết rồi, cậu ở ngoài đây đi, người có chạy vào sân lung tung nữa."
Anh trở lại vào trong sân nhưng đi được một đoạn thì đứng lại, quay đầu nhìn Hạ An, hỏi: "Có sao không?"
Hạ An lắc đầu.
Rồi Duy Khải mới đi thẳng một đường vào trong sân.
Trận đấu lại tiếp tục, bên phía 8a1 bây giờ chỉ còn lại 10 người trên sân mà thôi.
Hạ An trở lại ngồi vào ghế của mình, chưa kịp định thần lại do cú ngã vừa rồi thì cô đã nghe một cậu bạn đứng ở ngoài sân hét lớn.
"Ê bây.. Duy Khải nó là thủ môn mà nó chạy đi đâu vậy?"
Hạ An liền nhìn vào trong sân.
Duy Khải bây giờ đang đứng giữa sân, dưới chân anh là một trái bóng, xung quanh có tận ba, bốn người bên phía đối thủ kèm cặp.
Cùng lúc này, một người ở bên đội nhà chạy lên, Duy Khải nắm bắt thời cơ sút một cái. Trái bóng lăn qua giữa hai chân đối phương đến chỗ của cậu bạn đó. Duy Khải lúc này cùng luồng lách thoát khỏi sự kèm cặp của đối phương mà chạy lên trên.
Khi Duy Khải chỉ còn cách khung thành một khoảng thì cậu bạn đó nhanh chân chuyền bóng sáng cho Duy Khải.
Duy Khải bật lên cao, xoay người đá trái bóng vào trong khung thành
Trong khi thủ môn đối phương vẫn ngơ ngác đứng ngây người ra chưa hiểu chuyện gì thì trên bảng thông báo kết quả liền hiện tỉ số trận đấu lúc này là 1-3
Ở ngoài sân thành viên lớp 8a1 nhưng vỡ òa, mọi người la hét bấn loạn cả lên, liên tục hô to tên Duy Khải.
"Duy Khải.. Duy Khải.. Duy Khải.."
Mỹ Linh và Hạ An cũng không thèm coi phim nữa mà đứng dậy tập trung xem trận đấu.
Ở trong sân, Duy Khải lúc này đi lại phía của Đăng Khoa đang đứng ở vị trí tiền vệ rồi nói: "Cậu đi lại phía khung thành đi!"
"Ừm" Xong rồi Đăng Khoa đi lại đứng ở trước khung thành.
Trận đấu tiếp tục bắt đầu.
Duy Khải liền cướp bóng rồi chuyền cho cậu bạn phía trên. Ba người ở trên nhanh chóng dàn thế trận thành một hình tam giác truyền qua truyền lại một cách rất ăn ý, đội hình của đối phương bây giờ bị rối nùi cả lên.
Một cậu bạn trong ba người trên liền nắm lấy thời cơ quyết định, sút thẳng một đường vào đúng góc chết của khung thành.
Bảng thông báo lại nhảy số 2-3
Ngoài sân cả đám nhảy cẫng lên ăn mừng.
Vào cả đám đang hò hét thì bỗng dưng nghe được một tiếng động vang trời.
Mỹ Linh liền quay sang hỏi: "Bin, mày lấy cái nồi đó đâu ra vậy Bin?"
Thằng Bin bạn cùng lớp không biết lấy đâu ra cái nồi bằng inox siêu to, cộng thêm cái vá múc canh siêu khổng lồ rồi đập đập cái vá vào đích nồi, tạo ra tiếng động vang trời.
Thằng Bin: "Tao mới chạy về nhà lấy của má tao đó.. Lớp mình đã không chơi thì thôi nếu chơi tao cổ vũ cho tới cùng."
Mỹ Linh: "Mày lấy cái nồi vậy rồi không sợ má mày la à?"
"Ngày nào tao không bị má tao la." Nó bị la riết cho nên nó hết sợ rồi: "Mày mượn nồi không? Tao cho mày mượn, nhà tao còn nhiều lắm."
À mà quên nói nữa, nhà thằng Bin bán hủ tiếu gõ nên muốn nồi size XXL cỡ nào nó cũng có hết.
Mỹ Linh liền xua tay: "Thôi đi ba! Lỡ làm hư nồi của má mày bắt tao đền nữa."
Lúc này ở trong sân tình huống đang vô cùng gay cấn, một cậu bạn chuyền banh về phía Duy Khải.
Duy Khải lúc này đang chạy gần đường biên trái, tìm cách đưa bóng vào giữa sân.
Hai người bên đối thủ liền bao vây Duy Khải.
Duy Khải vội vàng chuyền bóng cho cậu bạn đang đứng gần anh.
Cậu bạn nhanh chóng chạy thật nhanh, đến khi bị đối phương bao vây thì lại tiếp tục chuyền bóng cho người đang ở gần mình.
Hầu hết những người trong đội ngoại hình đều rất thấp bé, không được cao to như đối phương. Nhưng đó đôi khi không phải điểm yếu mà lại là một lợi thế.
Vì mọi người đều thấp bé nên di chuyển rất nhanh và đặc biệt có thể luồn lách qua đối thủ một cách dễ dàng khi gặp tình huống bị kèm cặp.
Sau một hồi chuyền bóng, Duy Khải cuối cùng cũng thấy được một khoảng trống ở trước khung thành liền chạy lên. Cậu bạn đang dẫn bóng cạnh đường biên hiểu ý liền đá vào trong cho Duy Khải.
Duy Khải dùng lợi thế hình thể, bật cao đánh đầu trái bóng bay thẳng một đường vào khung thành.
Tỉ số lúc này là 3-3.
Hòa rồi!
Khi Duy Khải vừa ghi bàn, ở ngoài sân ai nấy đều nhảy cẫng lên lên vui sướng, cộng thêm tiếng đập đích nồi của thằng Bin càng khiến không khí vô cùng náo nhiệt.
Ở trong sân, bất ngờ đối phương phản kích, Duy Khải vì đứng quá gần khung thành của đối thủ nên về không kịp. Mọi người lúc nãy vì dâng lên quá cao bên bây giờ khung thành chỉ còn lại duy nhất một mình Đăng Khoa, ngoài ra không còn thêm đồng đội nào hỗ trợ nữa.
Một bạn ở ngoài sân liền hét lớn: "Đăng Khoa, chụp banh đi, đừng để nó ghi bàn."
Đăng Khoa liền nhanh chân chạy về phía đối phương, ngay khi đối phương vừa giơ chân lên cao định sút bóng, Đăng Khoa ngã người chặn bóng.
Không xong rồi!
Cậu ta không phải sút bóng ghi bàn mà bất ngờ chuyền bóng cho người phía sau, cậu ta cố tình làm động tác giả để đánh lạc hướng Đăng Khoa.
Duy Khải cay mày: "Biết rồi, cậu ở ngoài đây đi, người có chạy vào sân lung tung nữa."
Anh trở lại vào trong sân nhưng đi được một đoạn thì đứng lại, quay đầu nhìn Hạ An, hỏi: "Có sao không?"
Hạ An lắc đầu.
Rồi Duy Khải mới đi thẳng một đường vào trong sân.
Trận đấu lại tiếp tục, bên phía 8a1 bây giờ chỉ còn lại 10 người trên sân mà thôi.
Hạ An trở lại ngồi vào ghế của mình, chưa kịp định thần lại do cú ngã vừa rồi thì cô đã nghe một cậu bạn đứng ở ngoài sân hét lớn.
"Ê bây.. Duy Khải nó là thủ môn mà nó chạy đi đâu vậy?"
Hạ An liền nhìn vào trong sân.
Duy Khải bây giờ đang đứng giữa sân, dưới chân anh là một trái bóng, xung quanh có tận ba, bốn người bên phía đối thủ kèm cặp.
Cùng lúc này, một người ở bên đội nhà chạy lên, Duy Khải nắm bắt thời cơ sút một cái. Trái bóng lăn qua giữa hai chân đối phương đến chỗ của cậu bạn đó. Duy Khải lúc này cùng luồng lách thoát khỏi sự kèm cặp của đối phương mà chạy lên trên.
Khi Duy Khải chỉ còn cách khung thành một khoảng thì cậu bạn đó nhanh chân chuyền bóng sáng cho Duy Khải.
Duy Khải bật lên cao, xoay người đá trái bóng vào trong khung thành
Trong khi thủ môn đối phương vẫn ngơ ngác đứng ngây người ra chưa hiểu chuyện gì thì trên bảng thông báo kết quả liền hiện tỉ số trận đấu lúc này là 1-3
Ở ngoài sân thành viên lớp 8a1 nhưng vỡ òa, mọi người la hét bấn loạn cả lên, liên tục hô to tên Duy Khải.
"Duy Khải.. Duy Khải.. Duy Khải.."
Mỹ Linh và Hạ An cũng không thèm coi phim nữa mà đứng dậy tập trung xem trận đấu.
Ở trong sân, Duy Khải lúc này đi lại phía của Đăng Khoa đang đứng ở vị trí tiền vệ rồi nói: "Cậu đi lại phía khung thành đi!"
"Ừm" Xong rồi Đăng Khoa đi lại đứng ở trước khung thành.
Trận đấu tiếp tục bắt đầu.
Duy Khải liền cướp bóng rồi chuyền cho cậu bạn phía trên. Ba người ở trên nhanh chóng dàn thế trận thành một hình tam giác truyền qua truyền lại một cách rất ăn ý, đội hình của đối phương bây giờ bị rối nùi cả lên.
Một cậu bạn trong ba người trên liền nắm lấy thời cơ quyết định, sút thẳng một đường vào đúng góc chết của khung thành.
Bảng thông báo lại nhảy số 2-3
Ngoài sân cả đám nhảy cẫng lên ăn mừng.
Vào cả đám đang hò hét thì bỗng dưng nghe được một tiếng động vang trời.
Mỹ Linh liền quay sang hỏi: "Bin, mày lấy cái nồi đó đâu ra vậy Bin?"
Thằng Bin bạn cùng lớp không biết lấy đâu ra cái nồi bằng inox siêu to, cộng thêm cái vá múc canh siêu khổng lồ rồi đập đập cái vá vào đích nồi, tạo ra tiếng động vang trời.
Thằng Bin: "Tao mới chạy về nhà lấy của má tao đó.. Lớp mình đã không chơi thì thôi nếu chơi tao cổ vũ cho tới cùng."
Mỹ Linh: "Mày lấy cái nồi vậy rồi không sợ má mày la à?"
"Ngày nào tao không bị má tao la." Nó bị la riết cho nên nó hết sợ rồi: "Mày mượn nồi không? Tao cho mày mượn, nhà tao còn nhiều lắm."
À mà quên nói nữa, nhà thằng Bin bán hủ tiếu gõ nên muốn nồi size XXL cỡ nào nó cũng có hết.
Mỹ Linh liền xua tay: "Thôi đi ba! Lỡ làm hư nồi của má mày bắt tao đền nữa."
Lúc này ở trong sân tình huống đang vô cùng gay cấn, một cậu bạn chuyền banh về phía Duy Khải.
Duy Khải lúc này đang chạy gần đường biên trái, tìm cách đưa bóng vào giữa sân.
Hai người bên đối thủ liền bao vây Duy Khải.
Duy Khải vội vàng chuyền bóng cho cậu bạn đang đứng gần anh.
Cậu bạn nhanh chóng chạy thật nhanh, đến khi bị đối phương bao vây thì lại tiếp tục chuyền bóng cho người đang ở gần mình.
Hầu hết những người trong đội ngoại hình đều rất thấp bé, không được cao to như đối phương. Nhưng đó đôi khi không phải điểm yếu mà lại là một lợi thế.
Vì mọi người đều thấp bé nên di chuyển rất nhanh và đặc biệt có thể luồn lách qua đối thủ một cách dễ dàng khi gặp tình huống bị kèm cặp.
Sau một hồi chuyền bóng, Duy Khải cuối cùng cũng thấy được một khoảng trống ở trước khung thành liền chạy lên. Cậu bạn đang dẫn bóng cạnh đường biên hiểu ý liền đá vào trong cho Duy Khải.
Duy Khải dùng lợi thế hình thể, bật cao đánh đầu trái bóng bay thẳng một đường vào khung thành.
Tỉ số lúc này là 3-3.
Hòa rồi!
Khi Duy Khải vừa ghi bàn, ở ngoài sân ai nấy đều nhảy cẫng lên lên vui sướng, cộng thêm tiếng đập đích nồi của thằng Bin càng khiến không khí vô cùng náo nhiệt.
Ở trong sân, bất ngờ đối phương phản kích, Duy Khải vì đứng quá gần khung thành của đối thủ nên về không kịp. Mọi người lúc nãy vì dâng lên quá cao bên bây giờ khung thành chỉ còn lại duy nhất một mình Đăng Khoa, ngoài ra không còn thêm đồng đội nào hỗ trợ nữa.
Một bạn ở ngoài sân liền hét lớn: "Đăng Khoa, chụp banh đi, đừng để nó ghi bàn."
Đăng Khoa liền nhanh chân chạy về phía đối phương, ngay khi đối phương vừa giơ chân lên cao định sút bóng, Đăng Khoa ngã người chặn bóng.
Không xong rồi!
Cậu ta không phải sút bóng ghi bàn mà bất ngờ chuyền bóng cho người phía sau, cậu ta cố tình làm động tác giả để đánh lạc hướng Đăng Khoa.