Chương 45: Công khai
Một ngày nọ, khi cả hai đang ngồi với nhau trong thư viện, Khả Ny nhận ra có điều gì đó không ổn. Cô thấy một số bạn học nhìn họ với ánh mắt tò mò và bàn tán nhỏ to. Cảm giác lo lắng dâng lên trong lòng, cô khẽ nói với Đông Thăng:
" Có chuyện gì vậy? "
Đám người kia vừa xem điện thoại vừa thì thầm nhau rõ ràng là đang bàn tán về cô và anh, Võ Đông Thăng lắc đầu
" Anh không biết nữa "
Khả Ny tiếp tục đọc sách còn anh thì buồn chán mở điện thoại ra vốn định chơi game nào ngờ group chat của anh trở nên hỗn loạn, mấy trăm tin nhắn liên tục réo tên Võ Đông Thăng
[ Lão đại không phải anh chỉ có Kathy thôi sao? Anh chạy theo tình yêu từ khi nào vậy? ]
[ Anh trốn đâu rồi mau tới gặp tụi này đi ]
[ Huhu tại sao lại là Tống Khả Ny, cô ta lợi hại quá rồi cướp anh khỏi tụi em ]
Đầu óc anh tê buốt, lướt lại cuộc nói chuyện mình bỏ qua sáng nay, anh phát hiện ra một tin tức động trời
Lần anh và Khả Ny hôn nhau ở bờ hồ đã bị chụp lại còn phát tán khắp nơi, tuy họ dè dặt không dám chia sẻ lên các trang trường nhưng đã truyền nhau trong các group lớp hết rồi.
Tâm trạng của anh đang dần trở nên rối bời hơn bao giờ hết.Cuộc sống của Khả Ny, một sinh viên trường đại học bình thường, đang bị đảo lộn bởi những tin đồn vụn vặt và những bức ảnh không kiểm soát. Có những lời bịa đặt cho mối quan hệ của họ có thể gây tổn thương đến cô, vậy nên trước khi mọi thứ đi xa hơn anh phải ngăn chặn nó.
Đây cũng là một cơ hội hoàn hảo để công khai mối quan hệ giữa cả hai, anh luôn muốn nói cho mọi người biết anh yêu cô gái của anh tới nhường nào và chắc chắn sẽ bảo vệ cho cô thật chu toàn.
Võ Đông Thăng đứng bật dậy khỏi ghế cô giật mình nhìn anh
" Đi đâu đấy? "
" Đợi anh, anh phải đi làm một việc quan trọng "
Khả Ny vẫn chưa hiểu chuyện gì thì trong lúc đó, tại phòng phát thanh trường, sân trường đang trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Sinh viên đang đổ về để nghe buổi phát thanh đặc biệt này. Võ Đông Thăng tại phòng phát thanh cảm thấy lòng bắt đầu rung động. Nhưng anh biết, đây là lúc phải làm điều đúng đắn.
" Xin chào những ai đang nghe bài phát thanh này!"
Võ Đông Thăng cất tiếng, giọng nói vang vọng khắp căn nơi, sân trường đều là tiếng của anh
" Chào riêng em nữ thần của anh "
Tống Khả Ny đang đọc sách bất ngờ ngẩng đầu dậy
" Hôm nay, tôi đến đây để nói về một điều mà chắc chắn sẽ khiến ai nấy bất ngờ."
Khả Ny vội gấp sách lại, cô tức tốc nhanh chân rời khỏi thư viện, chạy như lao về phía phòng phát thanh, có vài người chú ý ngoái nhìn theo chỉ trỏ.
Cả sân trường chìm vào im bặt, mọi người đang lắng nghe bài phát biểu của gã đầu gấu đáng sợ nhất trường An Viễn trình bày
" Mọi người có thể đã nghe những tin đồn về tôi và Tống Khả Ny, bạn học cùng lớp của tôi," Võ Đông Thăng tiếp tục
" Ừm…tôi ở đây là để khẳng định nó không phải tin đồn. "
Tiếng xì xào bắt đầu nổi lên. Nhiều người tỏ ra ngạc nhiên, không tin vào tai mình. Võ Đông Thăng vậy mà lại dùng cách này để tuyên bố bản thân đang yêu đương sao?
“Đúng vậy, tôi đang yêu Khả Ny,” Võ Đông Thăng tuyên bố dõng dạc, “và tôi tự hào về điều đó.”
" Đó là cô gái tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi, người đã mang lại cho tôi cuộc sống hạnh phúc ý nghĩa "
Bảo vệ bị anh nhốt ở bên ngoài liên tục đập cửa muốn ngăn lại nhưng hoàn toàn không có tác dụng.
" Tôi không chấp nhận những lời đàm tiếu sai lệch về cô ấy, tốt nhất đừng để tôi biết người phát tán thông tin là ai tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua. "
Câu nói của anh vang lên như một lời tuyên bố quyết liệt, không chịu sự phản đối hay nghi ngờ từ ai.
" Và từ bây giờ, tôi muốn cả thế giới biết rằng, tôi yêu Khả Ny và sẽ bảo vệ cho cô ấy chu toàn. "
Anh nghỉ một chút lại nói thêm
" Cuối cùng…ờm Ny à… anh yêu em "
Sau khi kết thúc phát biểu, Võ Đông Thăng cảm thấy một cảm xúc lạ lẫm lan tỏa trong lòng. Rời khỏi phòng phát thanh, anh cảm thấy bước chân như nhẹ nhàng hơn, như một gánh nặng đã được gỡ bỏ khỏi vai anh. Nhưng một phần trong tâm trí của anh vẫn còn bất an, lo lắng về cảm giác của Khả Ny. Anh không thể dừng suy nghĩ về cách cô ấy sẽ phản ứng khi nghe những gì anh vừa nói.
Khi Tống Khả Ny chạy được tời phòng phát thanh, anh đã bị bảo vệ lẫn nhiều giảng viên vây quanh trách mắng. Nhưng cô nhận ra ánh mắt của anh đang nhìn về hướng này đó là ánh mắt của sự quyết tâm vào tình yêu. Cô không thể tin vào những gì đang xảy ra, nhưng cảm giác của mình khi nhìn thấy anh là sự an tâm và tin tưởng. Cô biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra, anh luôn ở đây để bảo vệ và chăm sóc cho cô.
Trong khi đó, trên sân trường, những phản ứng từ sinh viên và nhiều giảng viên khác dần dần trở nên rõ ràng hơn. Một số người đang bày tỏ sự ủng hộ và tôn trọng đối với quyết định của Võ Đông Thăng, trong khi một số khác vẫn cảm thấy bất ngờ và hoang mang. Cuộc tranh luận vẫn mãi tiếp tục như thế.
…
Võ Đông Thăng bị mời lên phòng ban giám hiệu. Trong khi đó, Khả Ny đợi chờ ở ngoài cảm thấy lo lắng và bất an.
Trong phòng, Võ Đông Thăng đối diện với áp lực từ hiệu trưởng và chủ nhiệm, nhưng anh vẫn giữ vững tinh thần và bản lĩnh của mình. Anh không hề sợ hãi hay dao động trước sự chỉ trích và phê phán từ họ, mà thậm chí còn tự tin và dửng dưng đối diện với tình huống.Giữa một rừng người đang ngồi anh bị phạt đứng như tra khảo, chủ nhiệm bị anh dọa thót tim một phen không ngừng trách mắng
" Thằng nhóc này bình thường cậu quậy phá thì thôi đi bây giờ cậu nhìn lại coi cậu đang làm gì vậy? "
Hiệu trưởng không khỏi bức xúc nếu anh là con của ông ấy thật tình chỉ muốn đánh một trận cho hả giận
" Nhóc con à chuyến này cậu chơi lớn rồi. Cậu lên phòng phát thanh trường công khai yêu đương, chuyện này đồn ra ngoài cậu có biết làm nhà trường xấu hổ lắm hay không? "
“Thầy không yêu vợ mình sao?” Võ Đông Thăng bất ngờ phản đối lại, giọng điệu bình tĩnh nhưng chứa đựng một tinh thần quyết đoán. “Thầy thấy việc nói yêu vợ mình làm thầy mất mặt à?”
Sự phản kháng đột ngột của Võ Đông Thăng làm cho hiệu trưởng và chủ nhiệm bất ngờ. Họ không ngờ rằng anh lại đưa ra một câu hỏi như vậy, một câu hỏi mang tính chất phản kích và đầy thách thức.
Không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Võ Đông Thăng đứng vững trước sự áp đặt từ nhiều phía, biểu hiện sự kiên định và quyết đoán. Anh biết rằng anh đã làm đúng, và dù cho có phải đối mặt với những hậu quả nào đi chăng nữa, anh vẫn sẽ không hối hận về quyết định của mình.
" Có chuyện gì vậy? "
Đám người kia vừa xem điện thoại vừa thì thầm nhau rõ ràng là đang bàn tán về cô và anh, Võ Đông Thăng lắc đầu
" Anh không biết nữa "
Khả Ny tiếp tục đọc sách còn anh thì buồn chán mở điện thoại ra vốn định chơi game nào ngờ group chat của anh trở nên hỗn loạn, mấy trăm tin nhắn liên tục réo tên Võ Đông Thăng
[ Lão đại không phải anh chỉ có Kathy thôi sao? Anh chạy theo tình yêu từ khi nào vậy? ]
[ Anh trốn đâu rồi mau tới gặp tụi này đi ]
[ Huhu tại sao lại là Tống Khả Ny, cô ta lợi hại quá rồi cướp anh khỏi tụi em ]
Đầu óc anh tê buốt, lướt lại cuộc nói chuyện mình bỏ qua sáng nay, anh phát hiện ra một tin tức động trời
Lần anh và Khả Ny hôn nhau ở bờ hồ đã bị chụp lại còn phát tán khắp nơi, tuy họ dè dặt không dám chia sẻ lên các trang trường nhưng đã truyền nhau trong các group lớp hết rồi.
Tâm trạng của anh đang dần trở nên rối bời hơn bao giờ hết.Cuộc sống của Khả Ny, một sinh viên trường đại học bình thường, đang bị đảo lộn bởi những tin đồn vụn vặt và những bức ảnh không kiểm soát. Có những lời bịa đặt cho mối quan hệ của họ có thể gây tổn thương đến cô, vậy nên trước khi mọi thứ đi xa hơn anh phải ngăn chặn nó.
Đây cũng là một cơ hội hoàn hảo để công khai mối quan hệ giữa cả hai, anh luôn muốn nói cho mọi người biết anh yêu cô gái của anh tới nhường nào và chắc chắn sẽ bảo vệ cho cô thật chu toàn.
Võ Đông Thăng đứng bật dậy khỏi ghế cô giật mình nhìn anh
" Đi đâu đấy? "
" Đợi anh, anh phải đi làm một việc quan trọng "
Khả Ny vẫn chưa hiểu chuyện gì thì trong lúc đó, tại phòng phát thanh trường, sân trường đang trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Sinh viên đang đổ về để nghe buổi phát thanh đặc biệt này. Võ Đông Thăng tại phòng phát thanh cảm thấy lòng bắt đầu rung động. Nhưng anh biết, đây là lúc phải làm điều đúng đắn.
" Xin chào những ai đang nghe bài phát thanh này!"
Võ Đông Thăng cất tiếng, giọng nói vang vọng khắp căn nơi, sân trường đều là tiếng của anh
" Chào riêng em nữ thần của anh "
Tống Khả Ny đang đọc sách bất ngờ ngẩng đầu dậy
" Hôm nay, tôi đến đây để nói về một điều mà chắc chắn sẽ khiến ai nấy bất ngờ."
Khả Ny vội gấp sách lại, cô tức tốc nhanh chân rời khỏi thư viện, chạy như lao về phía phòng phát thanh, có vài người chú ý ngoái nhìn theo chỉ trỏ.
Cả sân trường chìm vào im bặt, mọi người đang lắng nghe bài phát biểu của gã đầu gấu đáng sợ nhất trường An Viễn trình bày
" Mọi người có thể đã nghe những tin đồn về tôi và Tống Khả Ny, bạn học cùng lớp của tôi," Võ Đông Thăng tiếp tục
" Ừm…tôi ở đây là để khẳng định nó không phải tin đồn. "
Tiếng xì xào bắt đầu nổi lên. Nhiều người tỏ ra ngạc nhiên, không tin vào tai mình. Võ Đông Thăng vậy mà lại dùng cách này để tuyên bố bản thân đang yêu đương sao?
“Đúng vậy, tôi đang yêu Khả Ny,” Võ Đông Thăng tuyên bố dõng dạc, “và tôi tự hào về điều đó.”
" Đó là cô gái tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi, người đã mang lại cho tôi cuộc sống hạnh phúc ý nghĩa "
Bảo vệ bị anh nhốt ở bên ngoài liên tục đập cửa muốn ngăn lại nhưng hoàn toàn không có tác dụng.
" Tôi không chấp nhận những lời đàm tiếu sai lệch về cô ấy, tốt nhất đừng để tôi biết người phát tán thông tin là ai tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua. "
Câu nói của anh vang lên như một lời tuyên bố quyết liệt, không chịu sự phản đối hay nghi ngờ từ ai.
" Và từ bây giờ, tôi muốn cả thế giới biết rằng, tôi yêu Khả Ny và sẽ bảo vệ cho cô ấy chu toàn. "
Anh nghỉ một chút lại nói thêm
" Cuối cùng…ờm Ny à… anh yêu em "
Sau khi kết thúc phát biểu, Võ Đông Thăng cảm thấy một cảm xúc lạ lẫm lan tỏa trong lòng. Rời khỏi phòng phát thanh, anh cảm thấy bước chân như nhẹ nhàng hơn, như một gánh nặng đã được gỡ bỏ khỏi vai anh. Nhưng một phần trong tâm trí của anh vẫn còn bất an, lo lắng về cảm giác của Khả Ny. Anh không thể dừng suy nghĩ về cách cô ấy sẽ phản ứng khi nghe những gì anh vừa nói.
Khi Tống Khả Ny chạy được tời phòng phát thanh, anh đã bị bảo vệ lẫn nhiều giảng viên vây quanh trách mắng. Nhưng cô nhận ra ánh mắt của anh đang nhìn về hướng này đó là ánh mắt của sự quyết tâm vào tình yêu. Cô không thể tin vào những gì đang xảy ra, nhưng cảm giác của mình khi nhìn thấy anh là sự an tâm và tin tưởng. Cô biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra, anh luôn ở đây để bảo vệ và chăm sóc cho cô.
Trong khi đó, trên sân trường, những phản ứng từ sinh viên và nhiều giảng viên khác dần dần trở nên rõ ràng hơn. Một số người đang bày tỏ sự ủng hộ và tôn trọng đối với quyết định của Võ Đông Thăng, trong khi một số khác vẫn cảm thấy bất ngờ và hoang mang. Cuộc tranh luận vẫn mãi tiếp tục như thế.
…
Võ Đông Thăng bị mời lên phòng ban giám hiệu. Trong khi đó, Khả Ny đợi chờ ở ngoài cảm thấy lo lắng và bất an.
Trong phòng, Võ Đông Thăng đối diện với áp lực từ hiệu trưởng và chủ nhiệm, nhưng anh vẫn giữ vững tinh thần và bản lĩnh của mình. Anh không hề sợ hãi hay dao động trước sự chỉ trích và phê phán từ họ, mà thậm chí còn tự tin và dửng dưng đối diện với tình huống.Giữa một rừng người đang ngồi anh bị phạt đứng như tra khảo, chủ nhiệm bị anh dọa thót tim một phen không ngừng trách mắng
" Thằng nhóc này bình thường cậu quậy phá thì thôi đi bây giờ cậu nhìn lại coi cậu đang làm gì vậy? "
Hiệu trưởng không khỏi bức xúc nếu anh là con của ông ấy thật tình chỉ muốn đánh một trận cho hả giận
" Nhóc con à chuyến này cậu chơi lớn rồi. Cậu lên phòng phát thanh trường công khai yêu đương, chuyện này đồn ra ngoài cậu có biết làm nhà trường xấu hổ lắm hay không? "
“Thầy không yêu vợ mình sao?” Võ Đông Thăng bất ngờ phản đối lại, giọng điệu bình tĩnh nhưng chứa đựng một tinh thần quyết đoán. “Thầy thấy việc nói yêu vợ mình làm thầy mất mặt à?”
Sự phản kháng đột ngột của Võ Đông Thăng làm cho hiệu trưởng và chủ nhiệm bất ngờ. Họ không ngờ rằng anh lại đưa ra một câu hỏi như vậy, một câu hỏi mang tính chất phản kích và đầy thách thức.
Không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Võ Đông Thăng đứng vững trước sự áp đặt từ nhiều phía, biểu hiện sự kiên định và quyết đoán. Anh biết rằng anh đã làm đúng, và dù cho có phải đối mặt với những hậu quả nào đi chăng nữa, anh vẫn sẽ không hối hận về quyết định của mình.