Chương 36: Chúng mày muốn chết
Sau khi nhận xong tin nhắn, hắn lại nhận thêm được một dòng tin nhắn nữa.
- Bao giờ hành động, lão già đã không còn chờ được bao lâu nữa, ra tay đừng để đêm dài lắm mộng
Một tin nhắn trả lời đầu mày bên kia được cao tiên sinh gửi đi.
- Nằm im bất động, lúc nào hành động sẽ nhận được thông báo, hỏng việc không ai ghánh nổi trách nhiệm đâu.
Nói rồi hắn tắt điện thoại rồi lại rút ra một điện thoại khác, bấm vào một dãy sỗ.
- Sao rồi, chuẩn bị thế nào, có đủ người chưa vậy, thỏ đã rời hang, hãy chuẩn bị đi. Phải chắc chắn lần này không được thất bại, tao muốn thấy được người sống.
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói cung kính.
- Vâng Cao tiên sinh, lần này sẽ không có sơ suất nữa đâu ah, chắc chắn lần này sẽ làm hài lòng ngài,
- Đừng làm bằng cái miệng, mà hãy thể hiện bằng hành động, nếu lần này còn thất bại thì đừng trách tao đấy.
Cao tiên sinh lại cất giọng đe dọa, tên đàn em sợ run người, mặc dù dạo gần đây Cao tiên sinh có vẻ thảy đổi thích cuộc sống nho nhã nhẹ nhàng, nhưng nhưng tên đàn em lâu năm như hắn đều biết quá khứ của cao tiên sinh là người như thế nào, một kẻ đã từng xông pha chinh chiến khắp giới giang hồ, tắm trong biển máu, sinh hoạt trên lưỡi dao thì không phải là con người đơn giản, cho dù cách sinh hoạt bây giờ thay đổi, nhưng mà trong sâu thẳm con người không thể thay đổi, sự tàn nhẫn là không thể đổi thay được, vậy nên tên đàn em lúc này vô cùng nghiêm túc hắn trả lời một cách chắc chắn.
- Cao tiên sinh yên tâm, chúng thuộc hạ nhất định tận hết sức mình. quyết tâm cầm xuống tên tiểu tử này.
Cao tiên sinh lúc này cũng ầm ừ gật đầu nhưng vẫn tỏ ra không tin tưởng, nên lúc này ông ta gọi người bên cạnh. Một bóng người như u linh xuất hiện bên cạnh ông ta.
- Để đề phòng vạn nhất, An Lão ông mang theo vài người đi hỗ trợ đi, phải bắt bằng được tên oắt kia. Thù này tất phải báo, mặt mũi chúng ta không thể để mất trong tay một thằng ranh được.
Lúc này An lão tiến đến trước mặt cao tiên sinh.
- Có phải là quá cẩn thận rồi không, chỉ một tên tiểu tử thôi mà thôi không gây được bao nhiêu sóng tó gió lớn.
- Không được chủ quan, bài học bên khu nghỉ dưỡng rồi đấy, chỉ một mình thằng oắt đánh bại hơn hơn mươi người đó, trong đó có tứ hổ cũng bị bại trận.
Vốn tính cẩn thận nên Cao tiên sinh luôn luôn tính toán chi li, mặc dù là kẻ hám gái nhưng về công việc hắn không bao giờ bỏ bê, tính cách cẩn thận tỉ mỉ luôn nhìn xa trông rộng, cho nên phía trên luôn tin tưởng cách làm việc của hắn. nhưng lúc này An lão tỏ ra không phục nhưng ông ta là cấp dưới nên cũng chỉ biết phục tùng mệnh lệnh.
- Một mao đầu tiểu tử mà thôi, thuộc hạ tuân mệnh, đã thế thuộc hạ xin được điều thêm hai người là Tu la song đao đi cùng.
Nói xong An lão nhìn vào Cao tiên sinh chờ đợi, thấy An lão nghiêm túc như vậy Cao tiên sinh cũng tỏ ra hài lòng, ông ta gật đầu đồng ý để ba người họ cùng nhau trong bóng tối giám sát và khi cần thiết có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Ngũ Long đảo nằm ở phía tây của thành phố Thanh An, cách trung tâm khoảng hai ba mươi cây số nếu đi từ thành phố đến Ngũ Long Đảo thì phải đi qua gia tộc họ Phan, Ngũ long đảo là địa chỉ du lịch nổi tiếng của cả nước, vậy nên hệ thống giao thông vô cùng tốt, con đường rộng rãi với vài chục làn xe chạy, đường bằng phẳng êm ái hai bên trồng cây tươi mát, cảnh sắc tuyệt đẹp. Một chiếc rang rover bon bon chạy trên đường, chiếc xe lao nhanh vun vút lúc này đường có vẻ vắng vẻ, tài xế ngồi trước đạp ga thỉnh thoảng lại hỏi thăm Thanh Sơn một vài câu, khi xe chuyển hướng đề rẽ về Ngũ long đảo thì trên xe Thanh Sơn có thể thấy nơi xa xa nhấp nhô một vì ngọn núi cao sừng sững, lúc này trong lòng hắn cảm thấy vô cùng bồi hồi, muốn thật nhanh lên đảo để chiêm ngưỡng cảnh sắc thiên nhiên cũng như tìm kiếm một cái gì đó gọi là cơ duyên.
Nhưng không may mắn như vậy, kể từ khi rẽ vào đường đi Ngũ long đaeo thì luôn có một chiếc xe bám phía sau chiếc xe của Thanh Sơn, khi xe răng Rang rover đến một ngã rẽ thì chiếc xe phía sau bất ngờ tăng tốc rồi ép chiếc rang rover rẽ vào con đường trước mặt, chiếc xe bị ép đi thêm khoảng khoảng hai cây số nữa khi vào một khu rừng khá vắng vẻ và một khoảng đất rộng rãi, lúc này có khoảng rất nhiều xe dừng ở đây, trên xe lúc này đi xuống khoảng bốn mươi tên trai tráng, cầm đầu là một thanh niên khoảng ba mươi tuổi khuôn mặt vuông vắn, tai to mũi cao trông rất khôi ngô anh tuấn, trên người hắn bắp thịt nở nang lực lưỡng là một cao thủ nội gia quyền. Tên cầm đầu lúc này tiến đến chiếc Rang rover gõ cửa xe, thấy thế tài xế bước xuống. bởi lúc trước chủ nhân của hắn đã dặn giò đưa Thanh Sơn đến Ngũ long đảo, nên giờ hắn phải có trách nhiệm với công việc của mình. Khi tài xế vừa xuống khỏi xe một tên đàn em bước đến nói với người tài xế.
- Mày là lái xe, chỉ việc lái xe của mày, chuyện khác không khiến mày quan tâm, nếu không… Có thể mày không chịu nổi hậu quả của việc này đâu.
Nhưng lái xe tuổi trẻ nhưng hắn cũng không tỏ ra sợ hãi.
- Cô chủ đã giao nhiệm vụ cho tôi phải đưa người đến nơi, bây giờ các anh chắn đường đưa tôi đến đây là ý gì? Mau thả tôi ra để tôi đi
Tên đàn em lúc này lại nói
- Ngây thơ, ý gì ah, chắc mày không biết chuyện thằng oắt trên xe làm, mày làm cho gia tộc họ Phan chắc mày biết đến Bang Hắc hổ đúng không?
- Tôi không quan tâm, việc của tôi là ái xe, các anh không có quyền chắn đường người khác, mau thả tôi ra.
Tài lúc này cũng hơi sợ, nhưng anh ta vấn rất cứng cỏi ứng đối, nhưng khi tên cầm đầu thầy chuyện nhì nhằng hắn ra lệnh cho tên đàn em.
- Báo đen, mày không biết làm việc à, tại sao mày cứ như đàn bà cãi vã ngoài chợ thể hả, nếu nó muốn thì xử lý nó rồi lôi cổ tên kia xuống. thời gian không sớm nữa, xử lý nhanh còn phải về báo cáo Cao tiên sinh.
Thấy mình bị nhắc nhở tên đàn em có biệt danh là báo đen hung hăng run lên một cái, sau đó hắn nhìn tài xế rồi nói.
- Mày đã muốn chết vậy cũng đừng trách tao ác độc, kiếp sau hãy làm người khôn ngoan hơn
Nói rồi hắn vung đao lên, khi lưỡi đao vừa hạ xuống sát đầu của tên tài xế thì một giọng quát vang lên.
- Dừng tay, chúng mày muốn chết phải không
- Bao giờ hành động, lão già đã không còn chờ được bao lâu nữa, ra tay đừng để đêm dài lắm mộng
Một tin nhắn trả lời đầu mày bên kia được cao tiên sinh gửi đi.
- Nằm im bất động, lúc nào hành động sẽ nhận được thông báo, hỏng việc không ai ghánh nổi trách nhiệm đâu.
Nói rồi hắn tắt điện thoại rồi lại rút ra một điện thoại khác, bấm vào một dãy sỗ.
- Sao rồi, chuẩn bị thế nào, có đủ người chưa vậy, thỏ đã rời hang, hãy chuẩn bị đi. Phải chắc chắn lần này không được thất bại, tao muốn thấy được người sống.
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói cung kính.
- Vâng Cao tiên sinh, lần này sẽ không có sơ suất nữa đâu ah, chắc chắn lần này sẽ làm hài lòng ngài,
- Đừng làm bằng cái miệng, mà hãy thể hiện bằng hành động, nếu lần này còn thất bại thì đừng trách tao đấy.
Cao tiên sinh lại cất giọng đe dọa, tên đàn em sợ run người, mặc dù dạo gần đây Cao tiên sinh có vẻ thảy đổi thích cuộc sống nho nhã nhẹ nhàng, nhưng nhưng tên đàn em lâu năm như hắn đều biết quá khứ của cao tiên sinh là người như thế nào, một kẻ đã từng xông pha chinh chiến khắp giới giang hồ, tắm trong biển máu, sinh hoạt trên lưỡi dao thì không phải là con người đơn giản, cho dù cách sinh hoạt bây giờ thay đổi, nhưng mà trong sâu thẳm con người không thể thay đổi, sự tàn nhẫn là không thể đổi thay được, vậy nên tên đàn em lúc này vô cùng nghiêm túc hắn trả lời một cách chắc chắn.
- Cao tiên sinh yên tâm, chúng thuộc hạ nhất định tận hết sức mình. quyết tâm cầm xuống tên tiểu tử này.
Cao tiên sinh lúc này cũng ầm ừ gật đầu nhưng vẫn tỏ ra không tin tưởng, nên lúc này ông ta gọi người bên cạnh. Một bóng người như u linh xuất hiện bên cạnh ông ta.
- Để đề phòng vạn nhất, An Lão ông mang theo vài người đi hỗ trợ đi, phải bắt bằng được tên oắt kia. Thù này tất phải báo, mặt mũi chúng ta không thể để mất trong tay một thằng ranh được.
Lúc này An lão tiến đến trước mặt cao tiên sinh.
- Có phải là quá cẩn thận rồi không, chỉ một tên tiểu tử thôi mà thôi không gây được bao nhiêu sóng tó gió lớn.
- Không được chủ quan, bài học bên khu nghỉ dưỡng rồi đấy, chỉ một mình thằng oắt đánh bại hơn hơn mươi người đó, trong đó có tứ hổ cũng bị bại trận.
Vốn tính cẩn thận nên Cao tiên sinh luôn luôn tính toán chi li, mặc dù là kẻ hám gái nhưng về công việc hắn không bao giờ bỏ bê, tính cách cẩn thận tỉ mỉ luôn nhìn xa trông rộng, cho nên phía trên luôn tin tưởng cách làm việc của hắn. nhưng lúc này An lão tỏ ra không phục nhưng ông ta là cấp dưới nên cũng chỉ biết phục tùng mệnh lệnh.
- Một mao đầu tiểu tử mà thôi, thuộc hạ tuân mệnh, đã thế thuộc hạ xin được điều thêm hai người là Tu la song đao đi cùng.
Nói xong An lão nhìn vào Cao tiên sinh chờ đợi, thấy An lão nghiêm túc như vậy Cao tiên sinh cũng tỏ ra hài lòng, ông ta gật đầu đồng ý để ba người họ cùng nhau trong bóng tối giám sát và khi cần thiết có thể ra tay bất cứ lúc nào.
Ngũ Long đảo nằm ở phía tây của thành phố Thanh An, cách trung tâm khoảng hai ba mươi cây số nếu đi từ thành phố đến Ngũ Long Đảo thì phải đi qua gia tộc họ Phan, Ngũ long đảo là địa chỉ du lịch nổi tiếng của cả nước, vậy nên hệ thống giao thông vô cùng tốt, con đường rộng rãi với vài chục làn xe chạy, đường bằng phẳng êm ái hai bên trồng cây tươi mát, cảnh sắc tuyệt đẹp. Một chiếc rang rover bon bon chạy trên đường, chiếc xe lao nhanh vun vút lúc này đường có vẻ vắng vẻ, tài xế ngồi trước đạp ga thỉnh thoảng lại hỏi thăm Thanh Sơn một vài câu, khi xe chuyển hướng đề rẽ về Ngũ long đảo thì trên xe Thanh Sơn có thể thấy nơi xa xa nhấp nhô một vì ngọn núi cao sừng sững, lúc này trong lòng hắn cảm thấy vô cùng bồi hồi, muốn thật nhanh lên đảo để chiêm ngưỡng cảnh sắc thiên nhiên cũng như tìm kiếm một cái gì đó gọi là cơ duyên.
Nhưng không may mắn như vậy, kể từ khi rẽ vào đường đi Ngũ long đaeo thì luôn có một chiếc xe bám phía sau chiếc xe của Thanh Sơn, khi xe răng Rang rover đến một ngã rẽ thì chiếc xe phía sau bất ngờ tăng tốc rồi ép chiếc rang rover rẽ vào con đường trước mặt, chiếc xe bị ép đi thêm khoảng khoảng hai cây số nữa khi vào một khu rừng khá vắng vẻ và một khoảng đất rộng rãi, lúc này có khoảng rất nhiều xe dừng ở đây, trên xe lúc này đi xuống khoảng bốn mươi tên trai tráng, cầm đầu là một thanh niên khoảng ba mươi tuổi khuôn mặt vuông vắn, tai to mũi cao trông rất khôi ngô anh tuấn, trên người hắn bắp thịt nở nang lực lưỡng là một cao thủ nội gia quyền. Tên cầm đầu lúc này tiến đến chiếc Rang rover gõ cửa xe, thấy thế tài xế bước xuống. bởi lúc trước chủ nhân của hắn đã dặn giò đưa Thanh Sơn đến Ngũ long đảo, nên giờ hắn phải có trách nhiệm với công việc của mình. Khi tài xế vừa xuống khỏi xe một tên đàn em bước đến nói với người tài xế.
- Mày là lái xe, chỉ việc lái xe của mày, chuyện khác không khiến mày quan tâm, nếu không… Có thể mày không chịu nổi hậu quả của việc này đâu.
Nhưng lái xe tuổi trẻ nhưng hắn cũng không tỏ ra sợ hãi.
- Cô chủ đã giao nhiệm vụ cho tôi phải đưa người đến nơi, bây giờ các anh chắn đường đưa tôi đến đây là ý gì? Mau thả tôi ra để tôi đi
Tên đàn em lúc này lại nói
- Ngây thơ, ý gì ah, chắc mày không biết chuyện thằng oắt trên xe làm, mày làm cho gia tộc họ Phan chắc mày biết đến Bang Hắc hổ đúng không?
- Tôi không quan tâm, việc của tôi là ái xe, các anh không có quyền chắn đường người khác, mau thả tôi ra.
Tài lúc này cũng hơi sợ, nhưng anh ta vấn rất cứng cỏi ứng đối, nhưng khi tên cầm đầu thầy chuyện nhì nhằng hắn ra lệnh cho tên đàn em.
- Báo đen, mày không biết làm việc à, tại sao mày cứ như đàn bà cãi vã ngoài chợ thể hả, nếu nó muốn thì xử lý nó rồi lôi cổ tên kia xuống. thời gian không sớm nữa, xử lý nhanh còn phải về báo cáo Cao tiên sinh.
Thấy mình bị nhắc nhở tên đàn em có biệt danh là báo đen hung hăng run lên một cái, sau đó hắn nhìn tài xế rồi nói.
- Mày đã muốn chết vậy cũng đừng trách tao ác độc, kiếp sau hãy làm người khôn ngoan hơn
Nói rồi hắn vung đao lên, khi lưỡi đao vừa hạ xuống sát đầu của tên tài xế thì một giọng quát vang lên.
- Dừng tay, chúng mày muốn chết phải không