Chương 12: Ở yên một chỗ!
Mặc dù Leyla biết cô đang ở trong lều trại của Brian nhưng cô không thể nào cứ mãi ở trong tình trạng khỏa thân mà đối diện với hắn được. Mặc dù Brian là một tên ma cà rồng ác bá nhưng suy đi tính lại thì hắn vẫn là người đàn ông khỏe mạnh. Thậm chí ngày hôm qua bọn họ còn trải qua chuyện đó với nhau, vậy mà bây giờ trông hắn không hề có chút ngại ngùng nào…
Theo như Brian quan sát thì Leyla chỉ cao tầm một mét sáu lăm, trong khi đó chiều cao trung bình của ma cà rồng đều từ một mét tám cho đến hai mét. Huốn hồ chi ở trong doanh trại không hề có phụ nữ, nên không thể tìm thấy trang phục phù hợp với cô, nếu cô muốn có trang phục mới thì cô phải chờ đến lúc chiến sự kết thúc và quay trở về thủ đô.
Ngay lúc Brian vừa rời khỏi lều trại, Leyla liền để mắt đến trang phục của cô đang nằm ở trên sàn. Leyla quyết định quấn chăn kín cơ thể của mình rồi cô tiến đến lấy trang phục, nhưng cô chỉ vừa đặt chân xuống đã bị ngã xõng xoài xuống nền đất khiến máu từ đầu gối chảy ra…
Mùi máu tanh nhanh chóng được truyền đi khiến Brian bị kích thích, hắn nhanh chóng di chuyển đến vị trí của Leyla để xem tình hình, nhưng khi hắn bước vào lều trại liền nhìn thấy cô đang ngã ngồi trên mặt đất, đầu gối không ngừng chảy máu khiến hắn có chút bực mình…
“Ta đã bảo cô ở yên một chỗ rồi cơ mà?”
Leyla có chút hoảng sợ không dám nhìn về phía của Brian, cô chậm rãi chỉ tay về hướng trang phục của mình ở nằm trên sàn, sau đó nhỏ nhẹ lên tiếng…
“Xin lỗi ngài, thần chỉ muốn lấy quần áo của mình mà thôi, dù sao thần cũng không thể như thế này mãi được…”
Brian nhớ rằng hắn đã xé rách trang phục của cô vào đêm hôm qua, vậy nên dù Leyla có nhặt được trang phục của mình thì cô cũng không còn sử dụng được nữa.
Leyla cứ tưởng Brian sẽ giúp cô lấy trang phục nhưng hắn lại bế thốc cô ngồi lên giường, thậm chí còn mang trang phục của cô vứt ra ngoài, chuyện này khiến Leyla không khỏi cảm thấy uất ức…
“Ngài làm gì vậy ạ?”
Brian vẫn tỏ thái độ khó chịu nhìn về phía Leyla, đặc biệt là cái đầu gối đang chạy máu của cô, hắn nhanh chóng tiến tới liền dùng ma thuật để tạo ra một lớp màng bảo vệ xung quanh, nếu để mùi máu tanh như thế này lan ra càng xa sẽ càng kích thích nhiều ma cà rồng nổi loạn hơn.
Cách duy nhất để kết thúc tình trạng này chính là đánh dấu vĩnh viễn lên cơ thể của Leyla, nhưng chuyện này chỉ xảy ra khi cả hai kết hôn với nhau. Sau khi ấn ký vĩnh viễn được hình thành, người bị đánh dấu sẽ thuộc về người đánh dấu hoàn toàn, thậm chí cả mùi hương cũng dành riêng cho người đánh dấu, nhưng Brian vẫn chưa sẵn sàng cho chuyện này, vậy nên hắn không hề có ý định sẽ đánh dấu Leyla hay bất kỳ ai khác.
Brian nhanh chóng đi tìm hộp cứu thương khẩn cấp trong lều trại của mình. Mặc dù ma cà rồng không dễ bị thương và có khả năng chữa trị vết thương nhưng đối với những vết thương lớn thì bọn họ cũng cần một khoảng thời gian nhất định để hồi phục, vậy nên bọn họ vẫn cần băng bó vết thương thật kỹ để không bị nhiễm trùng. Nên trong lều trại của Brian mới có hộp cứu thương dự phòng.
“Lau sạch máu trên đầu gối của cô đi, cô không biết bản thân phát ra mùi hương như thế nào đâu…”
Leyla lan nhanh chóng nhận lấy hộp cứu thương từ tay Brian, cô cũng không muốn phụ thuộc vào hắn mãi nhưng cô cũng không thể rời khỏi hắn. Dù sao đi chăng nữa thì đây cũng là doanh trại của ma cà rồng, chỉ cần cô bước ra thì cô chắc chắn sẽ chết, vậy nên cô chỉ còn cách bám víu vào Brian và cầu xin lòng thương xót của hắn.
Leyla ngoan ngoãn ngồi yên trong lều trại đến tận tối, đột nhiên cô cảm thấy bụng mình có chút đói, cô chợt nhớ ra từ ngày hôm qua đến tận bây giờ cô vẫn chưa ăn gì…
Leyla cảm thấy cơ thể của cô đã khỏe hơn nên cô đánh liều bước xuống giường một lần nữa, cô chậm rãi đi về phía cửa lều định ngó đầu ra xem thử thì Brian lại bất ngờ trở về, hắn còn cố tình đưa mắt nhìn chằm chằm về phía cô…
“Ta đã bảo cô ngồi yên một chỗ rồi cơ mà?”
Bây giờ Leyla cảm thấy rất đói, nên cô đành đánh liều mà xin Brian một ít thức ăn…
“Từ hôm qua đến giờ thần vẫn chưa được ăn gì cả, thần thật sự cảm thấy rất đói…”
Tự nhiên Brian cảm thấy việc hắn mang con người như thế này về đây là một quyết định sai lầm. Mặc dù máu của cô có thể giúp hắn vượt qua kì trăng tròn một cách suôn sẻ nhưng không thể phủ nhận một điều là cô rất phiền phức.
Mặc dù ma cà rồng vẫn sử dụng thức ăn của con người nhưng nó không hề có tác dụng gì cả, vậy nên khi bọn họ đi đóng quân thì bọn họ chỉ uống máu rồi ném xác của động vật hoang dã vào rừng, bây giờ nếu cô muốn ăn thì cần phải có người chế biến cẩn thận. Vậy nên Brian quyết định sẽ nhờ Ethan làm việc này, dù sao cậu cũng có một số nguyên liệu có thể dùng cho việc chế biến thức phẩm…
“Trong lúc ta đi tìm thứ gì đó cho cô ăn thì cô bắt buộc phải ở yên đây. Nếu cô bước ra ngoài thì cô sẽ chết chắc đấy!”
Theo như Brian quan sát thì Leyla chỉ cao tầm một mét sáu lăm, trong khi đó chiều cao trung bình của ma cà rồng đều từ một mét tám cho đến hai mét. Huốn hồ chi ở trong doanh trại không hề có phụ nữ, nên không thể tìm thấy trang phục phù hợp với cô, nếu cô muốn có trang phục mới thì cô phải chờ đến lúc chiến sự kết thúc và quay trở về thủ đô.
Ngay lúc Brian vừa rời khỏi lều trại, Leyla liền để mắt đến trang phục của cô đang nằm ở trên sàn. Leyla quyết định quấn chăn kín cơ thể của mình rồi cô tiến đến lấy trang phục, nhưng cô chỉ vừa đặt chân xuống đã bị ngã xõng xoài xuống nền đất khiến máu từ đầu gối chảy ra…
Mùi máu tanh nhanh chóng được truyền đi khiến Brian bị kích thích, hắn nhanh chóng di chuyển đến vị trí của Leyla để xem tình hình, nhưng khi hắn bước vào lều trại liền nhìn thấy cô đang ngã ngồi trên mặt đất, đầu gối không ngừng chảy máu khiến hắn có chút bực mình…
“Ta đã bảo cô ở yên một chỗ rồi cơ mà?”
Leyla có chút hoảng sợ không dám nhìn về phía của Brian, cô chậm rãi chỉ tay về hướng trang phục của mình ở nằm trên sàn, sau đó nhỏ nhẹ lên tiếng…
“Xin lỗi ngài, thần chỉ muốn lấy quần áo của mình mà thôi, dù sao thần cũng không thể như thế này mãi được…”
Brian nhớ rằng hắn đã xé rách trang phục của cô vào đêm hôm qua, vậy nên dù Leyla có nhặt được trang phục của mình thì cô cũng không còn sử dụng được nữa.
Leyla cứ tưởng Brian sẽ giúp cô lấy trang phục nhưng hắn lại bế thốc cô ngồi lên giường, thậm chí còn mang trang phục của cô vứt ra ngoài, chuyện này khiến Leyla không khỏi cảm thấy uất ức…
“Ngài làm gì vậy ạ?”
Brian vẫn tỏ thái độ khó chịu nhìn về phía Leyla, đặc biệt là cái đầu gối đang chạy máu của cô, hắn nhanh chóng tiến tới liền dùng ma thuật để tạo ra một lớp màng bảo vệ xung quanh, nếu để mùi máu tanh như thế này lan ra càng xa sẽ càng kích thích nhiều ma cà rồng nổi loạn hơn.
Cách duy nhất để kết thúc tình trạng này chính là đánh dấu vĩnh viễn lên cơ thể của Leyla, nhưng chuyện này chỉ xảy ra khi cả hai kết hôn với nhau. Sau khi ấn ký vĩnh viễn được hình thành, người bị đánh dấu sẽ thuộc về người đánh dấu hoàn toàn, thậm chí cả mùi hương cũng dành riêng cho người đánh dấu, nhưng Brian vẫn chưa sẵn sàng cho chuyện này, vậy nên hắn không hề có ý định sẽ đánh dấu Leyla hay bất kỳ ai khác.
Brian nhanh chóng đi tìm hộp cứu thương khẩn cấp trong lều trại của mình. Mặc dù ma cà rồng không dễ bị thương và có khả năng chữa trị vết thương nhưng đối với những vết thương lớn thì bọn họ cũng cần một khoảng thời gian nhất định để hồi phục, vậy nên bọn họ vẫn cần băng bó vết thương thật kỹ để không bị nhiễm trùng. Nên trong lều trại của Brian mới có hộp cứu thương dự phòng.
“Lau sạch máu trên đầu gối của cô đi, cô không biết bản thân phát ra mùi hương như thế nào đâu…”
Leyla lan nhanh chóng nhận lấy hộp cứu thương từ tay Brian, cô cũng không muốn phụ thuộc vào hắn mãi nhưng cô cũng không thể rời khỏi hắn. Dù sao đi chăng nữa thì đây cũng là doanh trại của ma cà rồng, chỉ cần cô bước ra thì cô chắc chắn sẽ chết, vậy nên cô chỉ còn cách bám víu vào Brian và cầu xin lòng thương xót của hắn.
Leyla ngoan ngoãn ngồi yên trong lều trại đến tận tối, đột nhiên cô cảm thấy bụng mình có chút đói, cô chợt nhớ ra từ ngày hôm qua đến tận bây giờ cô vẫn chưa ăn gì…
Leyla cảm thấy cơ thể của cô đã khỏe hơn nên cô đánh liều bước xuống giường một lần nữa, cô chậm rãi đi về phía cửa lều định ngó đầu ra xem thử thì Brian lại bất ngờ trở về, hắn còn cố tình đưa mắt nhìn chằm chằm về phía cô…
“Ta đã bảo cô ngồi yên một chỗ rồi cơ mà?”
Bây giờ Leyla cảm thấy rất đói, nên cô đành đánh liều mà xin Brian một ít thức ăn…
“Từ hôm qua đến giờ thần vẫn chưa được ăn gì cả, thần thật sự cảm thấy rất đói…”
Tự nhiên Brian cảm thấy việc hắn mang con người như thế này về đây là một quyết định sai lầm. Mặc dù máu của cô có thể giúp hắn vượt qua kì trăng tròn một cách suôn sẻ nhưng không thể phủ nhận một điều là cô rất phiền phức.
Mặc dù ma cà rồng vẫn sử dụng thức ăn của con người nhưng nó không hề có tác dụng gì cả, vậy nên khi bọn họ đi đóng quân thì bọn họ chỉ uống máu rồi ném xác của động vật hoang dã vào rừng, bây giờ nếu cô muốn ăn thì cần phải có người chế biến cẩn thận. Vậy nên Brian quyết định sẽ nhờ Ethan làm việc này, dù sao cậu cũng có một số nguyên liệu có thể dùng cho việc chế biến thức phẩm…
“Trong lúc ta đi tìm thứ gì đó cho cô ăn thì cô bắt buộc phải ở yên đây. Nếu cô bước ra ngoài thì cô sẽ chết chắc đấy!”