Chương 10
Một tuần sau
Tối hôm nay diễn ra bữa tiệc kỷ niệm 40 năm thành lập của tập đoàn, Vũ Ngọc Quỳnh sáng sớm đã thức dậy, cô cần phải đi spa làm đẹp, cô muốn tối nay bản thân mình thật sự phải chỉnh chu và xinh đẹp nhất. Sau khi Vũ Ngọc Quỳnh thương lượng với Hoàng Tuấn Huy về Trần Ái Vy, cuối cùng Trần Ái Vy chính thức làm vệ sĩ riêng cho cô. Bữa tiệc hôm nay Trần Ái Vy cũng sẽ đi, tuy nhiên…
“Em không có trang phục dự tiệc, em cũng không biết trang điểm, em mặc đồ vest được rồi, không cần phải phiền phức như vậy đâu chị”
“Chị sẽ chuẩn bị cho em, em không cần phải làm gì hết, với lại, bây giờ em đã làm vệ sĩ riêng của chị thì em cứ mặc trang phục thoải mái nhất, không nhất thiết phải mặc vest suốt ngày như thế, rất nóng đó. Còn bây giờ thì chuẩn bị đi với chị, xe đã đợi ở ngoài rồi”
“Đi đâu ạ?”
“Đương nhiên là đi làm đẹp rồi, đi thôi”
Vũ Ngọc Quỳnh kéo Trần Ái Vy đi ra xe, chú Thái là tài xế riêng và cũng là người bảo dưỡng xe ở gara. Chú Thái không thường lái xe cho Hoàng Tuấn Huy, chỉ khi nào anh đi tiệc hay đi bàn hợp đồng với khách có uống chút rượu thì chú Thái sẽ lái, còn không thì anh tự lái hoặc là trợ lý riêng của anh lái.
“Mời thiếu phu nhân và Trần tiểu thư lên xe” vừa nói chú Thái vừa mở cửa.
“Chú à, chú cứ gọi con là Ngọc Quỳnh nha, khi nào có các trưởng bối thì hãy gọi con là thiếu phu nhân”
“Dạ chú cũng gọi con là Ái Vy nha”
Nói xong Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy lên xe, chú Thái lúc này mới biết lời đồn về thiếu phu nhân nhà mình thân thiện quả đúng là thật.
“Được, chú biết rồi”
Tầm 30 phút sau đến Luxury Beauty Salon, người chạy ra tiếp đón Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy là chị Luke – chủ của Salon này và cũng người bạn lâu năm của Vũ Ngọc Quỳnh.
“Woa, lâu rồi mới gặp bồ à nha, từ khi có chồng quên luôn người bạn này à” Luke nói với giọng điệu hờn dỗi.
“Ây da, cho xin lỗi đi mà, hôm nay có việc nên cần bồ giúp đây”
“Được thôi, bồ muốn như nào?”
“Uhm...Mình muốn theo phong cách thanh lịch và quyến rũ, còn cô gái bên cạnh bồ nhìn thử xem, phong cách nào sẽ hợp?”
Luke đảo mắt nhìn qua Trần Ái Vy, cô đi một vòng xung quanh Trần Ái Vy, nói:
“Cô gái này theo mình nên chọn phong cách nhẹ nhàng mang một chút thơ ngây, bồ thấy ok không?”
“Ừm hửm, được đấy, theo ý bồ”
Sau khi định hình phong cách xong, Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy chia ra bắt tay vào hành trình làm đẹp chăm sóc từ đầu đến chân. Lúc đầu Trần Ái Vy còn kháng cự nhưng nghe Vũ Ngọc Quỳnh nói có đồ ăn ngon nên Trần Ái Vy đành miễn cưỡng làm theo. Sau một hồi bị dằn vật, cuối cùng cũng đã xong, để phù hợp với lớp make up mang vẻ quyến rủ không kém phần thanh lịch, mái tóc đã được uốn lượn kỹ lưỡng, Vũ Ngọc Quỳnh chọn cho mình một chiếc váy cúp ngực màu đỏ cắt xẻ khoe trọn đôi chân của cô và mang một đôi cao gót màu đen khiến cô trở nên xinh đẹp hơn bao giờ hết.
Về phía Trần Ái Vy, tóc cô được búi lên cùng với lớp make up nhẹ nhàng, cô chọn cho mình một chiếc váy trễ vai màu trắng và cũng mang một đôi cao gót màu trắng, cách phối hợp trên đã khiến cô trở thành một con người hoàn toàn khác. Trần Ái Vy nhìn vào gương, cô không tin đây thật sự là cô, cô giống như là vịt hóa thiên nga vậy.
“Em thấy sao? Có thấy bản thân mình có đẹp không?” Vũ Ngọc Quỳnh đi đến bên Trần Ái Vy hỏi.
“Em không tin là người trong gương là em luôn, thật sự rất đẹp, cứ như là trở thành một người khác vậy”
“Không đến mức trở thành con người khác như vậy đâu, cô gái à, em phải tự biết yêu bản thân mình, vì chỉ có như vậy thì em sẽ luôn thấy bản thân em xinh đẹp và hôm nay em hãy nghĩ em không phải là vệ sĩ của chị, mà em hãy nghĩ em là người đi dự tiệc cùng gia đình chị là được rồi, chỉ hôm nay thôi” Vũ Ngọc Quỳnh mỉm cười nói.
“Dạ, chỉ hôm nay thôi”
Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy cùng đi ra khỏi phòng thay đồ, không biết từ khi nào Hoàng Tuấn Huy và Vũ Nhật An đã có mặt ở đây. Hoàng Tuấn Huy chọn cho mình bộ vest đen lịch lãm, còn Vũ Nhật An thì chọn cho mình bộ vest xanh đậm tinh tế.
“Hai người đến đây từ khi nào thế?” Vũ Ngọc Quỳnh lên tiếng.
Hoàng Tuấn Huy và Vũ Nhật An đồng thời nhìn về Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy, bất động tại chỗ. Nhìn thấy sự bất động của cả hai, Vũ Ngọc Quỳnh cười thành tiếng.
“Sao vậy? Sao hai người không ai lên tiếng vậy? Bị ai lấy hồn rồi à?”
Hoàng Tuấn Huy lúc này lên tiếng.
“Hôm nay em thật đẹp, tôi bị em lấy hồn cũng đáng”
“Woa, ai chỉ anh nói vậy? Thật là sến”
“Vậy em có thích sự sến sẫm này không?”
Vũ Ngọc Quỳnh cười bất lực không nói, nhìn về phía Vũ Nhật An vẫn chưa định hình lại, anh cứ nhìn về Trần Ái Vy đang ngại ngùng, người con gái lúc trước cãi nhau với anh long trời lỡ đất, Vũ Ngọc Quỳnh dám chắc Vũ Nhật An không nhận ra đây mà.
“Này chàng trai, em nhìn gì mà ghê thế? Con gái nhà người ta cũng biết ngại đấy”
Vũ Nhật An nghe Vũ Ngọc Quỳnh nói, anh mới định hình lại, anh hỏi Vũ Ngọc Quỳnh:
“Cô gái đó là ai vậy chị?”
“Là người lúc trước cãi nhau với em khi đi siêu thị đấy”
Vũ Nhật An lúc này mới nhớ ra, thì ra là cô ấy, hôm nay Trần Ái Vy thật sự rất khác khiến anh không nhận ra, cô gái này cũng không tệ, Vũ Nhật An nở nụ cười hứng thú.
"Nhật An, ba mẹ đã đến bữa tiệc chưa?"
"Dạ ba mẹ đã đến đó trước rồi, lúc chị gọi cho em ấy"
“Thôi không còn sớm nữa, chúng ta cũng nên đi thôi” Hoàng Tuấn Huy lên tiếng.
“Đúng vậy a, đi thôi, Nhật An em chở Ái Vy đi nha”
“Dạ được” hóa ra cô ấy tên là Ái Vy, tên hay đấy.
“Ơ, em không đi với chị được ạ?” Trần Ái Vy hơi hoảng hỏi Vũ Ngọc Quỳnh.
“Em đi với Nhật An đi, cho có đôi có cặp, nó mà làm gì em thì nói với chị” nói rồi Vũ Ngọc Quỳnh và Hoàng Tuấn Huy lên xe để Trần Ái Vy lại cho Vũ Nhật An.
Vũ Nhật An đi lại mở cửa ghế phụ cho Trần Ái Vy, anh nói:
“Lên xe đi, nếu không là trễ đó”
Trần Ái Vy có chút lưỡng lự nhưng rồi cũng lên xe thắt dây an toàn, chắc Vũ Nhật An không làm gì cô đâu, nếu có cô sẽ đấm cho anh vài phát. Vũ Nhật An nhìn thấy hành động lo lắng của Trần Ái Vy, anh chỉ biết lắc đầu, anh đáng sợ thế à, cô gái này không mạnh mẽ như anh nghĩ. Anh lên ghế lái, khởi động xe đi theo sau xe Hoàng Tuấn Huy đến bữa tiệc.
Tối hôm nay diễn ra bữa tiệc kỷ niệm 40 năm thành lập của tập đoàn, Vũ Ngọc Quỳnh sáng sớm đã thức dậy, cô cần phải đi spa làm đẹp, cô muốn tối nay bản thân mình thật sự phải chỉnh chu và xinh đẹp nhất. Sau khi Vũ Ngọc Quỳnh thương lượng với Hoàng Tuấn Huy về Trần Ái Vy, cuối cùng Trần Ái Vy chính thức làm vệ sĩ riêng cho cô. Bữa tiệc hôm nay Trần Ái Vy cũng sẽ đi, tuy nhiên…
“Em không có trang phục dự tiệc, em cũng không biết trang điểm, em mặc đồ vest được rồi, không cần phải phiền phức như vậy đâu chị”
“Chị sẽ chuẩn bị cho em, em không cần phải làm gì hết, với lại, bây giờ em đã làm vệ sĩ riêng của chị thì em cứ mặc trang phục thoải mái nhất, không nhất thiết phải mặc vest suốt ngày như thế, rất nóng đó. Còn bây giờ thì chuẩn bị đi với chị, xe đã đợi ở ngoài rồi”
“Đi đâu ạ?”
“Đương nhiên là đi làm đẹp rồi, đi thôi”
Vũ Ngọc Quỳnh kéo Trần Ái Vy đi ra xe, chú Thái là tài xế riêng và cũng là người bảo dưỡng xe ở gara. Chú Thái không thường lái xe cho Hoàng Tuấn Huy, chỉ khi nào anh đi tiệc hay đi bàn hợp đồng với khách có uống chút rượu thì chú Thái sẽ lái, còn không thì anh tự lái hoặc là trợ lý riêng của anh lái.
“Mời thiếu phu nhân và Trần tiểu thư lên xe” vừa nói chú Thái vừa mở cửa.
“Chú à, chú cứ gọi con là Ngọc Quỳnh nha, khi nào có các trưởng bối thì hãy gọi con là thiếu phu nhân”
“Dạ chú cũng gọi con là Ái Vy nha”
Nói xong Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy lên xe, chú Thái lúc này mới biết lời đồn về thiếu phu nhân nhà mình thân thiện quả đúng là thật.
“Được, chú biết rồi”
Tầm 30 phút sau đến Luxury Beauty Salon, người chạy ra tiếp đón Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy là chị Luke – chủ của Salon này và cũng người bạn lâu năm của Vũ Ngọc Quỳnh.
“Woa, lâu rồi mới gặp bồ à nha, từ khi có chồng quên luôn người bạn này à” Luke nói với giọng điệu hờn dỗi.
“Ây da, cho xin lỗi đi mà, hôm nay có việc nên cần bồ giúp đây”
“Được thôi, bồ muốn như nào?”
“Uhm...Mình muốn theo phong cách thanh lịch và quyến rũ, còn cô gái bên cạnh bồ nhìn thử xem, phong cách nào sẽ hợp?”
Luke đảo mắt nhìn qua Trần Ái Vy, cô đi một vòng xung quanh Trần Ái Vy, nói:
“Cô gái này theo mình nên chọn phong cách nhẹ nhàng mang một chút thơ ngây, bồ thấy ok không?”
“Ừm hửm, được đấy, theo ý bồ”
Sau khi định hình phong cách xong, Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy chia ra bắt tay vào hành trình làm đẹp chăm sóc từ đầu đến chân. Lúc đầu Trần Ái Vy còn kháng cự nhưng nghe Vũ Ngọc Quỳnh nói có đồ ăn ngon nên Trần Ái Vy đành miễn cưỡng làm theo. Sau một hồi bị dằn vật, cuối cùng cũng đã xong, để phù hợp với lớp make up mang vẻ quyến rủ không kém phần thanh lịch, mái tóc đã được uốn lượn kỹ lưỡng, Vũ Ngọc Quỳnh chọn cho mình một chiếc váy cúp ngực màu đỏ cắt xẻ khoe trọn đôi chân của cô và mang một đôi cao gót màu đen khiến cô trở nên xinh đẹp hơn bao giờ hết.
Về phía Trần Ái Vy, tóc cô được búi lên cùng với lớp make up nhẹ nhàng, cô chọn cho mình một chiếc váy trễ vai màu trắng và cũng mang một đôi cao gót màu trắng, cách phối hợp trên đã khiến cô trở thành một con người hoàn toàn khác. Trần Ái Vy nhìn vào gương, cô không tin đây thật sự là cô, cô giống như là vịt hóa thiên nga vậy.
“Em thấy sao? Có thấy bản thân mình có đẹp không?” Vũ Ngọc Quỳnh đi đến bên Trần Ái Vy hỏi.
“Em không tin là người trong gương là em luôn, thật sự rất đẹp, cứ như là trở thành một người khác vậy”
“Không đến mức trở thành con người khác như vậy đâu, cô gái à, em phải tự biết yêu bản thân mình, vì chỉ có như vậy thì em sẽ luôn thấy bản thân em xinh đẹp và hôm nay em hãy nghĩ em không phải là vệ sĩ của chị, mà em hãy nghĩ em là người đi dự tiệc cùng gia đình chị là được rồi, chỉ hôm nay thôi” Vũ Ngọc Quỳnh mỉm cười nói.
“Dạ, chỉ hôm nay thôi”
Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy cùng đi ra khỏi phòng thay đồ, không biết từ khi nào Hoàng Tuấn Huy và Vũ Nhật An đã có mặt ở đây. Hoàng Tuấn Huy chọn cho mình bộ vest đen lịch lãm, còn Vũ Nhật An thì chọn cho mình bộ vest xanh đậm tinh tế.
“Hai người đến đây từ khi nào thế?” Vũ Ngọc Quỳnh lên tiếng.
Hoàng Tuấn Huy và Vũ Nhật An đồng thời nhìn về Vũ Ngọc Quỳnh và Trần Ái Vy, bất động tại chỗ. Nhìn thấy sự bất động của cả hai, Vũ Ngọc Quỳnh cười thành tiếng.
“Sao vậy? Sao hai người không ai lên tiếng vậy? Bị ai lấy hồn rồi à?”
Hoàng Tuấn Huy lúc này lên tiếng.
“Hôm nay em thật đẹp, tôi bị em lấy hồn cũng đáng”
“Woa, ai chỉ anh nói vậy? Thật là sến”
“Vậy em có thích sự sến sẫm này không?”
Vũ Ngọc Quỳnh cười bất lực không nói, nhìn về phía Vũ Nhật An vẫn chưa định hình lại, anh cứ nhìn về Trần Ái Vy đang ngại ngùng, người con gái lúc trước cãi nhau với anh long trời lỡ đất, Vũ Ngọc Quỳnh dám chắc Vũ Nhật An không nhận ra đây mà.
“Này chàng trai, em nhìn gì mà ghê thế? Con gái nhà người ta cũng biết ngại đấy”
Vũ Nhật An nghe Vũ Ngọc Quỳnh nói, anh mới định hình lại, anh hỏi Vũ Ngọc Quỳnh:
“Cô gái đó là ai vậy chị?”
“Là người lúc trước cãi nhau với em khi đi siêu thị đấy”
Vũ Nhật An lúc này mới nhớ ra, thì ra là cô ấy, hôm nay Trần Ái Vy thật sự rất khác khiến anh không nhận ra, cô gái này cũng không tệ, Vũ Nhật An nở nụ cười hứng thú.
"Nhật An, ba mẹ đã đến bữa tiệc chưa?"
"Dạ ba mẹ đã đến đó trước rồi, lúc chị gọi cho em ấy"
“Thôi không còn sớm nữa, chúng ta cũng nên đi thôi” Hoàng Tuấn Huy lên tiếng.
“Đúng vậy a, đi thôi, Nhật An em chở Ái Vy đi nha”
“Dạ được” hóa ra cô ấy tên là Ái Vy, tên hay đấy.
“Ơ, em không đi với chị được ạ?” Trần Ái Vy hơi hoảng hỏi Vũ Ngọc Quỳnh.
“Em đi với Nhật An đi, cho có đôi có cặp, nó mà làm gì em thì nói với chị” nói rồi Vũ Ngọc Quỳnh và Hoàng Tuấn Huy lên xe để Trần Ái Vy lại cho Vũ Nhật An.
Vũ Nhật An đi lại mở cửa ghế phụ cho Trần Ái Vy, anh nói:
“Lên xe đi, nếu không là trễ đó”
Trần Ái Vy có chút lưỡng lự nhưng rồi cũng lên xe thắt dây an toàn, chắc Vũ Nhật An không làm gì cô đâu, nếu có cô sẽ đấm cho anh vài phát. Vũ Nhật An nhìn thấy hành động lo lắng của Trần Ái Vy, anh chỉ biết lắc đầu, anh đáng sợ thế à, cô gái này không mạnh mẽ như anh nghĩ. Anh lên ghế lái, khởi động xe đi theo sau xe Hoàng Tuấn Huy đến bữa tiệc.