Chương 69: Tàn tiệc
Nụ cười thâm thúy nhấp từng chút một tinh túy của ly rượu, một người mẹ bán cả lương tâm của mình cho việc trả thù, ân hận thế gian này không công bằng. Chính đôi tay bạc bẽo đó đã đẩy người con ruột đến hố sâu của tuyệt vọng.
Cho đến khi tiếng bíp cuối cùng vang lên, mọi thứ trước mắt nổ tung như một bức tranh hỗn loạn.
Bà ta đứng dậy phủi bụi cười khẩy một cách an nhiên.
" Bất kì kẻ nào dám chống đối lại Khiết Tâm Hoa ta đều có kết cục bi thảm! "
" Về. "
Đoàn người theo sau lần lượt đón bà ta trở về, uy nghi như một vị nữ hoàng. Một con rắn độc ác vừa hoàn thành sứ mệnh của một ác ma.
Ngồi yên vị trên xe ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài cửa kính, thư thả hít lấy bầu không khí trong lành mà chẳng có chút day dứt trong lòng.
Hắc gia nay chỉ còn duy nhất một mình bà ngồi lên vị trí vững chãi. Một chiếc ngai vàng không thể chứa được hai vị vua. Gia tộc lớn nhất và hùng mạnh nằm trong tay của kẻ thâm độc.
Để công khai sự tiếp quản, bà ta đặc biệt mở tiệc chiêu đãi các gia tộc lớn khác đến chúc mừng. Nghĩ đến Diệp gia phải chịu cú sốc lớn khi đứa con gái duy nhất đã chết, bà ta lại càng hưng phấn muốn xem kẻ mà bà ta yêu điên cuồng sẽ có biểu cảm thế nào.
Tang lễ cho Hắc Minh Hạo hoàn toàn không có, bà ta còn không thèm nhặt xác con mình về huống chi lo hậu sự.
Vốn tưởng rằng Diệp Nam Quân sẽ không đến vì chết lặng trong sự mất mát lớn khi Manh Hạ chết. Ông vẫn tới, gương mặt không lộ chút biểu cảm, yên lặng và điền đạm.
Đó không phải điều mà bà ta muốn, thứ mà bà ta muốn thấy chính là sự tuyệt vọng đến tột cùng của Diệp Nam Quân.
Bài nhạc nổi lên sôi động, tất cả đều tận hưởng duy chỉ Khiết Tâm Hoa cảm thấy kì lạ.
" Nhạc gì thế này? Ta đâu có yêu cầu mở bài này? "
" Là tôi mở. "
Diệp La Manh Hạ bước ra từ đám đông tấp nập, toàn thân lành lặn không có tí vết thương nào.
Sự xuất hiện của cô khiến bà ta kinh ngạc há hốc mồm. Ngẫm ra mới thấy, chẳng ai lại đi ăn mừng sự chiến thắng của kẻ đã giết chết con gái của mình cả. Diệp Nam Quân đến là để dằn mặt bà ta.
" Làm sao…làm sao mà mày thoát được!! "
" Nhờ có tôi nè bà già. "
Ngô Kim Nhất tươi tắn nhảy ra kéo theo cả những người khác nữa. Trần Nghiêm Mặc, Triệu Hy Vân, Tố Gia Linh đều ở đây. Họ chính là những người dàn xếp kế hoạch khi gặp phải Khiết Tâm Hoa.
Ngay từ giây phút bị bắt cóc, cả hai đều lường trước được và bày ra kế sách để đối phó.
Khi mà quả bom nổ tung vụn vỡ thì Diệp La Manh Hạ và Hắc Minh Hạo đã thoát được ra ngoài rồi.
" Khốn nạn! "
Triệu Hy Vân và Ngô Kim Nhất phụ trách ẩn mình kín đáo để quay lại bằng chứng, Tố Gia Linh và Trần Nghiêm Mặc nhân lúc bà ta vừa rời khỏi liền cởi trói giúp hai người.
Và từ một tiếng ồ trong đám đông vội vã, trên màn hình LED lớn chiếu lại toàn bộ sự khốn nạn chó rách của Khiết Tâm Hoa, còng tay trói chặt hai cổ tay của kẻ bị chơi một vố lớn.
Cảnh sát xác thực tố cáo của Hắc Minh Hạo đến bắt bà ta đi. Trước kia vì có quyền thế mà cậy mình giết chết không biết bao nhiêu người để thỏa mãn.
Hắc Minh Hạo đứng trên sân khấu lớn cầm mic tuyên bố Khiết Tâm Hoa bị mắc bệnh tâm thần với tờ giấy chuẩn đoán của bệnh viện.
" Con trai!! Con trai của ta, con không nỡ để mẹ mình bị đày vào tù chứ hả!! Cứu ta! "
" Con trai? Tôi chưa từng có một người mẹ nào như bà, lúc giết tôi sao bà không khóc lóc lo cho tôi đi? "
Nhìn kẻ ác bị đưa đi cả đám hào hứng ăn mưng nhảy nhót trong điệu nhạc. Kết thúc viên mãn vẹn toàn với những người thân cận, hết lòng vì mình khi khó khăn.
Cho đến khi tiếng bíp cuối cùng vang lên, mọi thứ trước mắt nổ tung như một bức tranh hỗn loạn.
Bà ta đứng dậy phủi bụi cười khẩy một cách an nhiên.
" Bất kì kẻ nào dám chống đối lại Khiết Tâm Hoa ta đều có kết cục bi thảm! "
" Về. "
Đoàn người theo sau lần lượt đón bà ta trở về, uy nghi như một vị nữ hoàng. Một con rắn độc ác vừa hoàn thành sứ mệnh của một ác ma.
Ngồi yên vị trên xe ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài cửa kính, thư thả hít lấy bầu không khí trong lành mà chẳng có chút day dứt trong lòng.
Hắc gia nay chỉ còn duy nhất một mình bà ngồi lên vị trí vững chãi. Một chiếc ngai vàng không thể chứa được hai vị vua. Gia tộc lớn nhất và hùng mạnh nằm trong tay của kẻ thâm độc.
Để công khai sự tiếp quản, bà ta đặc biệt mở tiệc chiêu đãi các gia tộc lớn khác đến chúc mừng. Nghĩ đến Diệp gia phải chịu cú sốc lớn khi đứa con gái duy nhất đã chết, bà ta lại càng hưng phấn muốn xem kẻ mà bà ta yêu điên cuồng sẽ có biểu cảm thế nào.
Tang lễ cho Hắc Minh Hạo hoàn toàn không có, bà ta còn không thèm nhặt xác con mình về huống chi lo hậu sự.
Vốn tưởng rằng Diệp Nam Quân sẽ không đến vì chết lặng trong sự mất mát lớn khi Manh Hạ chết. Ông vẫn tới, gương mặt không lộ chút biểu cảm, yên lặng và điền đạm.
Đó không phải điều mà bà ta muốn, thứ mà bà ta muốn thấy chính là sự tuyệt vọng đến tột cùng của Diệp Nam Quân.
Bài nhạc nổi lên sôi động, tất cả đều tận hưởng duy chỉ Khiết Tâm Hoa cảm thấy kì lạ.
" Nhạc gì thế này? Ta đâu có yêu cầu mở bài này? "
" Là tôi mở. "
Diệp La Manh Hạ bước ra từ đám đông tấp nập, toàn thân lành lặn không có tí vết thương nào.
Sự xuất hiện của cô khiến bà ta kinh ngạc há hốc mồm. Ngẫm ra mới thấy, chẳng ai lại đi ăn mừng sự chiến thắng của kẻ đã giết chết con gái của mình cả. Diệp Nam Quân đến là để dằn mặt bà ta.
" Làm sao…làm sao mà mày thoát được!! "
" Nhờ có tôi nè bà già. "
Ngô Kim Nhất tươi tắn nhảy ra kéo theo cả những người khác nữa. Trần Nghiêm Mặc, Triệu Hy Vân, Tố Gia Linh đều ở đây. Họ chính là những người dàn xếp kế hoạch khi gặp phải Khiết Tâm Hoa.
Ngay từ giây phút bị bắt cóc, cả hai đều lường trước được và bày ra kế sách để đối phó.
Khi mà quả bom nổ tung vụn vỡ thì Diệp La Manh Hạ và Hắc Minh Hạo đã thoát được ra ngoài rồi.
" Khốn nạn! "
Triệu Hy Vân và Ngô Kim Nhất phụ trách ẩn mình kín đáo để quay lại bằng chứng, Tố Gia Linh và Trần Nghiêm Mặc nhân lúc bà ta vừa rời khỏi liền cởi trói giúp hai người.
Và từ một tiếng ồ trong đám đông vội vã, trên màn hình LED lớn chiếu lại toàn bộ sự khốn nạn chó rách của Khiết Tâm Hoa, còng tay trói chặt hai cổ tay của kẻ bị chơi một vố lớn.
Cảnh sát xác thực tố cáo của Hắc Minh Hạo đến bắt bà ta đi. Trước kia vì có quyền thế mà cậy mình giết chết không biết bao nhiêu người để thỏa mãn.
Hắc Minh Hạo đứng trên sân khấu lớn cầm mic tuyên bố Khiết Tâm Hoa bị mắc bệnh tâm thần với tờ giấy chuẩn đoán của bệnh viện.
" Con trai!! Con trai của ta, con không nỡ để mẹ mình bị đày vào tù chứ hả!! Cứu ta! "
" Con trai? Tôi chưa từng có một người mẹ nào như bà, lúc giết tôi sao bà không khóc lóc lo cho tôi đi? "
Nhìn kẻ ác bị đưa đi cả đám hào hứng ăn mưng nhảy nhót trong điệu nhạc. Kết thúc viên mãn vẹn toàn với những người thân cận, hết lòng vì mình khi khó khăn.