Chương 13: Bị tập kích
Tư Yến bước ra khỏi tẩm điện của hoàng đế, đi về phía Hình Chiến và Hình Mục đang đứng đợi cách đó không xa.
...... Dĩ nhiên hắn biết ai đã dâng sổ con buộc tội mình.
Ngự sử trung thừa Tạ Thanh Lộc tham ô công quỹ sửa chữa kênh đào, dẫn tới vấn đề sông ngòi vẫn cứ bị trì hoãn chưa giải quyết xong. Trận mưa lớn cách đây một tháng khiến mực nước dâng cao, không những gây thiệt hại sản lượng cây trồng mà còn hại chết không ít bá tánh.
Hắn lần theo dấu vết, âm thầm thu thập chứng cứ, tuy chứng cứ phạm tội của Tạ Thanh Lộc vô cùng chính xác, nhưng nơi giấu cả vạn lượng hoàng kim vẫn chưa rõ ở đâu, vậy nên hắn không thể dễ dàng động thủ. Người cung cấp thông tin mà hắn gửi đi vài ngày trước giờ bặt âm vô tín, khá chắc rằng đã bị giết hại rồi.
Chó cùng rứt giậu, cũng đến lúc phải trừ khử hậu họa rồi.
Tư Yến đi đến trước mặt Hình Mục, ra lệnh cho hắn: "Giờ Hợi đêm nay, đến tướng phủ phục sát Tạ trung thừa."
Chạng vạng, tin Tạ Thanh Lộc chết truyền đến.
Sau khi Tư Yến kiểm tra nội dung bức thư, quay sang nhìn Hình Mục, người còn chưa kịp xuất phát, rồi lại nhìn sang Hình Chiến: "Tạ Thanh Lộc bị kiếm xuyên qua đầu, hộ vệ bên người mất tích."
Ánh mắt Hình Chiến khẽ nhúc nhích, hộ vệ bên cạnh Tạ Thanh Lộc cũng xuất thân từ phái Bích Loan, lẽ ra cho dù tan xương nát thịt cũng phải bảo vệ chủ nhân an toàn, nào có chuyện chủ nhân chết mà không tìm được thi thể hộ vệ?
Hiển nhiên Hình Mục cũng nghĩ giống Hình Chiến, hắn chủ động xin ra trận: "Chủ nhân, xin hãy phái thuộc hạ đi điều tra."
Tư Yến còn đang cân nhắc, đột nhiên Hình Chiến rút kiếm ra, ngay lập tức có tiếng kim loại va chạm bên cạnh hắn.
"Là cung tên, có hai tên thích khách trên mái hiên đối diện." Hình Chiến vung trường kiếm chặn thêm hai đợt tấn công.
Hình Mục phản ứng chậm hơn so với Hình Chiến một chút, nhưng cũng rất nhanh tìm thấy địch ở đằng xa, nhanh chóng bắn tên về phía đó.
Một người trong số đó bị bắn thủng giữa trán, thi thể rơi từ trên mái hiên xuống sân trong, còn một kẻ khác thì phi thân rời đi, cuộc tấn công đột ngột dừng lại.
Khi hộ vệ vương phủ đem đồ đạc của tên sát thủ đến trước mặt Tư Yến, trong mắt Hình Chiến và Hình Mục đều toát lên vẻ kinh ngạc.
Là ngọc bài của Bích Loan cung.
"Phù Dẫn, Thân Hòa." Tư Yến hất cằm ý bảo bọn họ tiến lại nhìn cho rõ: "Các ngươi có nhận ra không?"
Hình Chiến lắc đầu: "Thuộc hạ rời khỏi phái đã lâu, không quen biết người này."
Hình Mục nhìn chữ trên ngọc bài, lại nhìn về phía ám khí hình cánh hoa trên mặt đất, vội vàng nói: "Bẩm chủ nhân, thuộc hạ nhận ra người này. Nàng ta tên Hình du, là sư tỷ lớn hơn thuộc hạ hai tuổi."
"Chắc chắn?" Tư Yến híp mắt: "Chỉ dựa vào ngọc bài để nhận biết thân phận, nhỡ đâu có kẻ dùng để giả mạo thì sao đây?"
"Đây là ám khí độc nhất vô nhị của Hình Du, tên là trầm hoa, thuộc hạ sẽ không nhận sai." Hình Mục nói xong, thấy Tư Yến vẫn nghi ngờ bèn nói: "Tất cả thế hệ của phái Bích Loan khi có chủ nhân đều sẽ được nhận vũ khí, sau đó cần phải đặt tên để tiến hành nhận chủ, vũ khí nhận chủ xong thì sẽ chỉ có duy nhất người đó mới có thể sử dụng."
Nghe vậy, ánh mắt Hình Chiến nhìn hắn hơi phức tạp.
...... Hắn lại có thể nói ra chuyện cơ mật của bang phái như vậy.
Tư Yến không tin, duỗi tay ra trước mặt Hình Mục: "Đưa ta mượn cung của ngươi."
Nói nhiều như vậy vẫn không lấy được niềm tin của chủ nhân, Hình Mục dâng lên cây cung toàn thân xanh biếc bằng hai tay, khuôn mặt đầy tủi thân.
Tư Yến thử kéo cung, quả nhiên không di chuyển được chút nào.
Hình Chiến sợ hắn dẫm phải trầm hoa, vì thế tích tụ chân khí rồi đạp nhẹ lên khiến ba mũi ám khí bay lên, nhẹ nhàng rơi vào lòng bàn tay nàng. Sau đó nàng đi ra cửa, phân công việc tiếp theo cho các hộ vệ bên ngoài.
Tư Yến trao lại cây cung cho Hình Mục: "Cung tốt, tên là gì?"
Lời khen của hắn khiến Hình Mục thẹn thùng cười: "Bẩm chủ nhân, cây cung này tên là Truy Tuyền."
"...... Ngươi có biết kiếm của Phù Dẫn tên gì không?" Ánh mắt Tư Yến rơi vào bên hông Hình Chiến, ở đó giắt một thanh kiếm đen đỏ đan xen.
Nhắc tới kiếm của Hình Chiến, Hình Mục hưng phấn gật đầu, thậm chí quên cả dùng kính ngữ: "Biết biết, cả phái Bích Loan đều biết vũ khí của sư tỷ tên là Vọng Giới."
"Có biết ý nghĩa là gì không?" Tư Yến lại hỏi, hiểu biết của hắn về Hình Chiến không nhiều lắm, cho nên muốn nghe nhiều hơn chuyện của nàng nhân lúc có cơ hội.
"Sư tỷ không nói gì với ai, nhưng mọi người đều truyền tai nhau rằng nó được lấy từ một sư huynh tên Hình Giới." Hình Mục đầu gỗ cứ thế nói hết những gì mình biết ra.
Cảm giác chua xót trong lòng đến bất ngờ khiến Tư Yến trở tay không kịp, lông mi khi gặp thích khách cũng chưa từng nâng một chút giờ khẽ run, im lặng không nói.
...... Dĩ nhiên hắn biết ai đã dâng sổ con buộc tội mình.
Ngự sử trung thừa Tạ Thanh Lộc tham ô công quỹ sửa chữa kênh đào, dẫn tới vấn đề sông ngòi vẫn cứ bị trì hoãn chưa giải quyết xong. Trận mưa lớn cách đây một tháng khiến mực nước dâng cao, không những gây thiệt hại sản lượng cây trồng mà còn hại chết không ít bá tánh.
Hắn lần theo dấu vết, âm thầm thu thập chứng cứ, tuy chứng cứ phạm tội của Tạ Thanh Lộc vô cùng chính xác, nhưng nơi giấu cả vạn lượng hoàng kim vẫn chưa rõ ở đâu, vậy nên hắn không thể dễ dàng động thủ. Người cung cấp thông tin mà hắn gửi đi vài ngày trước giờ bặt âm vô tín, khá chắc rằng đã bị giết hại rồi.
Chó cùng rứt giậu, cũng đến lúc phải trừ khử hậu họa rồi.
Tư Yến đi đến trước mặt Hình Mục, ra lệnh cho hắn: "Giờ Hợi đêm nay, đến tướng phủ phục sát Tạ trung thừa."
Chạng vạng, tin Tạ Thanh Lộc chết truyền đến.
Sau khi Tư Yến kiểm tra nội dung bức thư, quay sang nhìn Hình Mục, người còn chưa kịp xuất phát, rồi lại nhìn sang Hình Chiến: "Tạ Thanh Lộc bị kiếm xuyên qua đầu, hộ vệ bên người mất tích."
Ánh mắt Hình Chiến khẽ nhúc nhích, hộ vệ bên cạnh Tạ Thanh Lộc cũng xuất thân từ phái Bích Loan, lẽ ra cho dù tan xương nát thịt cũng phải bảo vệ chủ nhân an toàn, nào có chuyện chủ nhân chết mà không tìm được thi thể hộ vệ?
Hiển nhiên Hình Mục cũng nghĩ giống Hình Chiến, hắn chủ động xin ra trận: "Chủ nhân, xin hãy phái thuộc hạ đi điều tra."
Tư Yến còn đang cân nhắc, đột nhiên Hình Chiến rút kiếm ra, ngay lập tức có tiếng kim loại va chạm bên cạnh hắn.
"Là cung tên, có hai tên thích khách trên mái hiên đối diện." Hình Chiến vung trường kiếm chặn thêm hai đợt tấn công.
Hình Mục phản ứng chậm hơn so với Hình Chiến một chút, nhưng cũng rất nhanh tìm thấy địch ở đằng xa, nhanh chóng bắn tên về phía đó.
Một người trong số đó bị bắn thủng giữa trán, thi thể rơi từ trên mái hiên xuống sân trong, còn một kẻ khác thì phi thân rời đi, cuộc tấn công đột ngột dừng lại.
Khi hộ vệ vương phủ đem đồ đạc của tên sát thủ đến trước mặt Tư Yến, trong mắt Hình Chiến và Hình Mục đều toát lên vẻ kinh ngạc.
Là ngọc bài của Bích Loan cung.
"Phù Dẫn, Thân Hòa." Tư Yến hất cằm ý bảo bọn họ tiến lại nhìn cho rõ: "Các ngươi có nhận ra không?"
Hình Chiến lắc đầu: "Thuộc hạ rời khỏi phái đã lâu, không quen biết người này."
Hình Mục nhìn chữ trên ngọc bài, lại nhìn về phía ám khí hình cánh hoa trên mặt đất, vội vàng nói: "Bẩm chủ nhân, thuộc hạ nhận ra người này. Nàng ta tên Hình du, là sư tỷ lớn hơn thuộc hạ hai tuổi."
"Chắc chắn?" Tư Yến híp mắt: "Chỉ dựa vào ngọc bài để nhận biết thân phận, nhỡ đâu có kẻ dùng để giả mạo thì sao đây?"
"Đây là ám khí độc nhất vô nhị của Hình Du, tên là trầm hoa, thuộc hạ sẽ không nhận sai." Hình Mục nói xong, thấy Tư Yến vẫn nghi ngờ bèn nói: "Tất cả thế hệ của phái Bích Loan khi có chủ nhân đều sẽ được nhận vũ khí, sau đó cần phải đặt tên để tiến hành nhận chủ, vũ khí nhận chủ xong thì sẽ chỉ có duy nhất người đó mới có thể sử dụng."
Nghe vậy, ánh mắt Hình Chiến nhìn hắn hơi phức tạp.
...... Hắn lại có thể nói ra chuyện cơ mật của bang phái như vậy.
Tư Yến không tin, duỗi tay ra trước mặt Hình Mục: "Đưa ta mượn cung của ngươi."
Nói nhiều như vậy vẫn không lấy được niềm tin của chủ nhân, Hình Mục dâng lên cây cung toàn thân xanh biếc bằng hai tay, khuôn mặt đầy tủi thân.
Tư Yến thử kéo cung, quả nhiên không di chuyển được chút nào.
Hình Chiến sợ hắn dẫm phải trầm hoa, vì thế tích tụ chân khí rồi đạp nhẹ lên khiến ba mũi ám khí bay lên, nhẹ nhàng rơi vào lòng bàn tay nàng. Sau đó nàng đi ra cửa, phân công việc tiếp theo cho các hộ vệ bên ngoài.
Tư Yến trao lại cây cung cho Hình Mục: "Cung tốt, tên là gì?"
Lời khen của hắn khiến Hình Mục thẹn thùng cười: "Bẩm chủ nhân, cây cung này tên là Truy Tuyền."
"...... Ngươi có biết kiếm của Phù Dẫn tên gì không?" Ánh mắt Tư Yến rơi vào bên hông Hình Chiến, ở đó giắt một thanh kiếm đen đỏ đan xen.
Nhắc tới kiếm của Hình Chiến, Hình Mục hưng phấn gật đầu, thậm chí quên cả dùng kính ngữ: "Biết biết, cả phái Bích Loan đều biết vũ khí của sư tỷ tên là Vọng Giới."
"Có biết ý nghĩa là gì không?" Tư Yến lại hỏi, hiểu biết của hắn về Hình Chiến không nhiều lắm, cho nên muốn nghe nhiều hơn chuyện của nàng nhân lúc có cơ hội.
"Sư tỷ không nói gì với ai, nhưng mọi người đều truyền tai nhau rằng nó được lấy từ một sư huynh tên Hình Giới." Hình Mục đầu gỗ cứ thế nói hết những gì mình biết ra.
Cảm giác chua xót trong lòng đến bất ngờ khiến Tư Yến trở tay không kịp, lông mi khi gặp thích khách cũng chưa từng nâng một chút giờ khẽ run, im lặng không nói.