Chương 46: Dụng ý
Việc thành lập phái Bích Loan ban đầu vốn mang mục đích tốt, nhưng lại bị những kẻ có tư tưởng xấu lợi dụng làm mục đích khác. Cũng giống như một thanh kiếm thuộc chính hay tà hoàn toàn phụ thuộc vào quyết định của người nắm giữ.
Tư Yến không ngờ động cơ Hình Giới giết hại quan viên triều đình lại như thế này.
"Lấy đi sách ghi lại thông tin của đệ tử phái Bích Loan, giết Tạ Thanh Lộc và lấy trộm mười nghìn lượng vàng cất riêng của hắn cũng là ngươi." Hắn khẳng định.
Hình Giới dứt khoát gật đầu thừa nhận: "Ta biết số tiền đó là mồ hôi nước mắt của nhân dân, cho nên không tùy ý chi tiêu mà chỉ lấy một ít để trang trải cuộc sống cho họ, tương lai nhất định trả lại đủ số tiền cho triều đình."
Tư Yến nhất thời nói không ra lời.
Cứ nghĩ là kẻ tội ác tày trời hóa ra lại là anh hùng cứu vớt các đệ tử chịu ngược đãi; mà cánh tay phải của hắn trong triều lại là kẻ mặt người dạ thú hàng thật giá thật.
Hắn biết mình không cần phải tin vào lời nói của Hình Giới, nhưng nhóm đệ tử phái Bích Loan trước mắt hắn bất kể là khuôn mặt quen thuộc hay ánh mắt của bọn họ, tất cả đều chứng minh cho hắn thấy Hình Giới nói không sai.
"...... Ngươi cố ý đưa ta đến đây để làm gì?" Hắn dẹp bỏ thái độ địch ý, bằng lòng bình tĩnh nói chuyện với Hình Giới.
Nhận thấy thái độ của Tư Yến thay đổi, Hình Giới lại khôi phục khuôn mặt ôn hòa: "Mong rằng ngươi có thể từ bỏ thứ mình yêu thích, để sư muội trở lại bên cạnh ta."
"Mơ mộng." Tư Yến nhíu mày, không chút nghĩ ngợi từ chối mặc cho đằng sau Hình Giới là cả một nhóm hộ vệ.
"Nếu có thể, ta thật sự không muốn giết ngươi." Hình Giới than nhẹ: "Bằng không lấy tính cách của sư muội nếu biết được ngươi gặp chuyện, ta còn phải bịa đặt lý do để ngăn cản nàng tự vận nữa."
"Chỉ cần ngươi đồng ý, ta sẽ thả ngươi bình yên vô sự rời đi, sau đó ta với những người này sẽ rời khỏi kinh thành, bảo đảm không gây sự."
Đối với lời đề nghị của hắn ta, Tư Yến đáp lại một điều kiện khác: "Ta có thể giúp ngươi dàn xếp những người này, che chở các ngươi, nhưng đừng có mơ tưởng động vào Phù Dẫn."
Rõ ràng cả hai đều không hài lòng với đề nghị của đối phương, cuộc đàm phán bị phá vỡ.
Hình Giới giương kiếm, tiếc nuối nói: "Đợi khi thanh kiếm này hút cạn máu ngươi, vị kia ở Đông Cung có lẽ cũng đã chết, hai chú cháu làm bạn dưới hoàng tuyền cũng không tệ lắm nhỉ."
Luồng khí lạnh lẽo lóe lên trước mắt, Tư Yến sử dụng chân khí đã lâu không dùng để chặn nó, làm trật đường kiếm của Hình Giới.
Hình Giới muốn truy đuổi nhưng lại bị cản trở bởi những mũi tên liên tiếp đánh úp từ phía sau. Tử Sinh kiếm chặt đứt vô số mũi tên, hắn ta cười lạnh nhìn về phía người đang che chắn trước Tư Yến.
Hai tay Hình Mục cầm dao, nhưng dù vậy cũng không ảnh hưởng khả năng kéo cung của hắn, vẫn bắn tên vừa nhanh vừa quyết liệt về phía Hình Giới.
"Không diễn nữa à?" Hình Giới sớm đã biết Hình Mục là gián điệp Tư Yến phái tới tiếp cận hắn ta. Chẳng qua lúc trước ở Đông Cung thấy hắn có gan ám sát Thái Tử, nhất thời cảm thấy mới mẻ nên mới nhắm mắt làm ngơ với hành động mật báo của hắn suốt thời gian qua.
"Xin chủ nhân hãy tránh đi trước, Hình hộ vệ rất nhanh sẽ đến... ─" Hình Mục còn chưa nói xong đã bị tiếng cười của Hình Giới đánh gãy.
"Thì ra các ngươi còn trông cậy vào sư muội giải cứu à?" Hình Giới thong dong đỡ đòn, đi từng bước về phía bọn họ: "Ta sớm đã phái người vây quanh hoàng cung, chỉ cần nàng rời khỏi chỗ đó một bước, tất cả mọi người đừng nghĩ sống. Ngươi đừng quên, lúc này văn võ bá quan đều đang còn ở trong cung uống rượu mua vui."
"Nhiếp Chính Vương, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, dùng sư muội đổi lấy mạng của ngươi cùng giang sơn xã tắc, ngươi có nguyện ý không?" Thấy Hình Mục đã không còn cây cung nào, mất đi trở ngại giúp Hình Giới dễ dàng tiếp cận hai người, ung dung mở miệng.
Kiếm Tử Sinh đã gần trong gang tấc, Tư Yến cụp mắt liếc qua thân kiếm đen, khóe môi hơi nhếch.
"Ta, không, nguyện."
Hắn nói từng chữ rõ ràng, vẻ mặt đắc ý không nói nên lời.
Hình Giới bị thái độ của hắn chọc giận, con ngươi hơi co lại, lưỡi kiếm không chút do dự đâm về phía hắn.
Keng.
Âm thanh rõ ràng và nặng nề của kim loại va chạm vang lên trong đêm tối khiến trái tim người nghe run sợ.
Sau khi thấy rõ người tới và thanh kiếm đỏ rực trên tay nàng, nụ cười của Hình Giới cứng đờ, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ: "Sao có thể? Chẳng phải muội đang ở..."
Lần này, Tư Yến đại phát từ bi giải thích nghi vấn của hắn ta: "Ta chưa từng nói người trong cung là Phù Dẫn."
Hình Giới cắn răng, trong đầu đột nhiên hiện lên một khuôn mặt cũng tương tự Hình Chiến ──
Là người phụ nữ mặc hồng y hắn ta đã gặp đúng một lần ở Đông Cung.
Tư Yến không ngờ động cơ Hình Giới giết hại quan viên triều đình lại như thế này.
"Lấy đi sách ghi lại thông tin của đệ tử phái Bích Loan, giết Tạ Thanh Lộc và lấy trộm mười nghìn lượng vàng cất riêng của hắn cũng là ngươi." Hắn khẳng định.
Hình Giới dứt khoát gật đầu thừa nhận: "Ta biết số tiền đó là mồ hôi nước mắt của nhân dân, cho nên không tùy ý chi tiêu mà chỉ lấy một ít để trang trải cuộc sống cho họ, tương lai nhất định trả lại đủ số tiền cho triều đình."
Tư Yến nhất thời nói không ra lời.
Cứ nghĩ là kẻ tội ác tày trời hóa ra lại là anh hùng cứu vớt các đệ tử chịu ngược đãi; mà cánh tay phải của hắn trong triều lại là kẻ mặt người dạ thú hàng thật giá thật.
Hắn biết mình không cần phải tin vào lời nói của Hình Giới, nhưng nhóm đệ tử phái Bích Loan trước mắt hắn bất kể là khuôn mặt quen thuộc hay ánh mắt của bọn họ, tất cả đều chứng minh cho hắn thấy Hình Giới nói không sai.
"...... Ngươi cố ý đưa ta đến đây để làm gì?" Hắn dẹp bỏ thái độ địch ý, bằng lòng bình tĩnh nói chuyện với Hình Giới.
Nhận thấy thái độ của Tư Yến thay đổi, Hình Giới lại khôi phục khuôn mặt ôn hòa: "Mong rằng ngươi có thể từ bỏ thứ mình yêu thích, để sư muội trở lại bên cạnh ta."
"Mơ mộng." Tư Yến nhíu mày, không chút nghĩ ngợi từ chối mặc cho đằng sau Hình Giới là cả một nhóm hộ vệ.
"Nếu có thể, ta thật sự không muốn giết ngươi." Hình Giới than nhẹ: "Bằng không lấy tính cách của sư muội nếu biết được ngươi gặp chuyện, ta còn phải bịa đặt lý do để ngăn cản nàng tự vận nữa."
"Chỉ cần ngươi đồng ý, ta sẽ thả ngươi bình yên vô sự rời đi, sau đó ta với những người này sẽ rời khỏi kinh thành, bảo đảm không gây sự."
Đối với lời đề nghị của hắn ta, Tư Yến đáp lại một điều kiện khác: "Ta có thể giúp ngươi dàn xếp những người này, che chở các ngươi, nhưng đừng có mơ tưởng động vào Phù Dẫn."
Rõ ràng cả hai đều không hài lòng với đề nghị của đối phương, cuộc đàm phán bị phá vỡ.
Hình Giới giương kiếm, tiếc nuối nói: "Đợi khi thanh kiếm này hút cạn máu ngươi, vị kia ở Đông Cung có lẽ cũng đã chết, hai chú cháu làm bạn dưới hoàng tuyền cũng không tệ lắm nhỉ."
Luồng khí lạnh lẽo lóe lên trước mắt, Tư Yến sử dụng chân khí đã lâu không dùng để chặn nó, làm trật đường kiếm của Hình Giới.
Hình Giới muốn truy đuổi nhưng lại bị cản trở bởi những mũi tên liên tiếp đánh úp từ phía sau. Tử Sinh kiếm chặt đứt vô số mũi tên, hắn ta cười lạnh nhìn về phía người đang che chắn trước Tư Yến.
Hai tay Hình Mục cầm dao, nhưng dù vậy cũng không ảnh hưởng khả năng kéo cung của hắn, vẫn bắn tên vừa nhanh vừa quyết liệt về phía Hình Giới.
"Không diễn nữa à?" Hình Giới sớm đã biết Hình Mục là gián điệp Tư Yến phái tới tiếp cận hắn ta. Chẳng qua lúc trước ở Đông Cung thấy hắn có gan ám sát Thái Tử, nhất thời cảm thấy mới mẻ nên mới nhắm mắt làm ngơ với hành động mật báo của hắn suốt thời gian qua.
"Xin chủ nhân hãy tránh đi trước, Hình hộ vệ rất nhanh sẽ đến... ─" Hình Mục còn chưa nói xong đã bị tiếng cười của Hình Giới đánh gãy.
"Thì ra các ngươi còn trông cậy vào sư muội giải cứu à?" Hình Giới thong dong đỡ đòn, đi từng bước về phía bọn họ: "Ta sớm đã phái người vây quanh hoàng cung, chỉ cần nàng rời khỏi chỗ đó một bước, tất cả mọi người đừng nghĩ sống. Ngươi đừng quên, lúc này văn võ bá quan đều đang còn ở trong cung uống rượu mua vui."
"Nhiếp Chính Vương, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, dùng sư muội đổi lấy mạng của ngươi cùng giang sơn xã tắc, ngươi có nguyện ý không?" Thấy Hình Mục đã không còn cây cung nào, mất đi trở ngại giúp Hình Giới dễ dàng tiếp cận hai người, ung dung mở miệng.
Kiếm Tử Sinh đã gần trong gang tấc, Tư Yến cụp mắt liếc qua thân kiếm đen, khóe môi hơi nhếch.
"Ta, không, nguyện."
Hắn nói từng chữ rõ ràng, vẻ mặt đắc ý không nói nên lời.
Hình Giới bị thái độ của hắn chọc giận, con ngươi hơi co lại, lưỡi kiếm không chút do dự đâm về phía hắn.
Keng.
Âm thanh rõ ràng và nặng nề của kim loại va chạm vang lên trong đêm tối khiến trái tim người nghe run sợ.
Sau khi thấy rõ người tới và thanh kiếm đỏ rực trên tay nàng, nụ cười của Hình Giới cứng đờ, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ: "Sao có thể? Chẳng phải muội đang ở..."
Lần này, Tư Yến đại phát từ bi giải thích nghi vấn của hắn ta: "Ta chưa từng nói người trong cung là Phù Dẫn."
Hình Giới cắn răng, trong đầu đột nhiên hiện lên một khuôn mặt cũng tương tự Hình Chiến ──
Là người phụ nữ mặc hồng y hắn ta đã gặp đúng một lần ở Đông Cung.