Chương 10
Anh đã nói đến thế, cậu đành vui vẻ đồng ý.
Tốt nhất nên chuyển đi càng sớm càng tốt, sau này ở chung như bạn bè bình thường sẽ không khiến cậu cảm thấy áp lực.
Hôm nay đến công ty cậu vẫn theo quản lý Lý bận rộn, Vu Bằng đã giao cậu cho quản lý Lý, thậm chí không phải chấm công ở phòng thiết kế nữa, cứ đến thẳng khách sạn là được.
Hôm nay không bận rộn lắm, Hứa Gia Ngôn cùng quản lý Lý phân loại rượu hôm qua mua về rồi xếp lên quầy bar, do vậy có thời gian nghỉ ngơi một lát.
Nhân lúc nhàn rỗi, Hứa Gia Ngôn hỏi quản lý Lý chuyện thuê nhà.
Năm nay quản lý Lý ba mươi lăm tuổi, làm việc ở thành phố A gần hai mươi năm, lúc đầu ở ngõ Quảng Ninh, về sau kiếm được tiền mới chuyển đi.
Quản lý Lý hỏi tình hình của cậu và khả năng tài chính, nói: “Với tài chính của cậu thì có thể thuê cạnh đường vành đai số sáu, phía đông đừng nghĩ tới, nơi đây giá nhà quá cao, hơn nữa toàn nhà riêng của kẻ lắm tiền, nếu dư phòng thì người ta cũng không cho người ngoài thuê, mà dù cho thuê thì giá cao chót vót.”
Muốn giá rẻ thì phải chấp nhận vài thứ khác, khoảng cách hoặc tình hình khu vực.
Hứa Gia Ngôn hỏi quản lý Lý vài khu vực có giá cả phải chăng, định tan làm ghé qua xem thử. Trùng hợp là lúc tan làm, Thẩm Thanh Dứu có gọi cho cậu, bảo Lâm Xuyên đã liệt kê một danh sách, nếu cần thì để anh dẫn đi.
Hứa Gia Ngôn định từ chối, nhưng từ chối liên tục lại biến thành không lễ phép, nghĩ vậy cậu đành phiền Thẩm Thanh Dứu thêm một lần, dù sao vẫn phải dọn ra ngoài.
Thẩm Thanh Dứu chưa cúp máy, đang chờ Hứa Gia Ngôn trả lời.
Hứa Gia Ngôn đứng ở cổng công ty suy nghĩ: “Làm phiền anh rồi, tôi chờ anh ở cổng công ty nhé?”
Thẩm Thanh Dứu: “Ừ, bây giờ tôi qua đón cậu.”
Có vẻ vị trí của anh cách công ty không xa, chỉ hơn mười phút sau anh đã dừng xe trước mặt cậu, trước khi lên xe cậu chào anh một tiếng rồi nói lại những lời tư vấn của quản lý Lý.
Thẩm Thanh Dứu không đáp lại, đánh lái xong mới đưa cho Hứa Gia Ngôn túi văn kiện. Bên trong là danh sách nhà ở, tất để đều nằm trong phạm vi chi trả của Hứa Gia Ngôn.
Không thể không thừa nhận năng lực làm việc của trợ lý Lâm rất mạnh. Ngoài những thông tin cơ bản về từng phòng còn có sơ đồ mặt bằng và một số hình ảnh nội thất bên trong, dù không tới tham quan trực tiếp vẫn có thể hiểu rõ căn phòng.
Nhưng số phòng trợ lý Lâm tìm được quá nhiều, nhìn sơ phải đến trăm căn, Hứa Gia Ngôn xem lướt từ trên xuống dưới đến hoa cả mắt, không biết nên đến đâu trước.
Cậu bất lực nhìn về phía Thẩm Thanh Dứu xin giúp đỡ: “Chúng ta đến chỗ nào trước?”
Hình như Thẩm Thanh Dứu đã xem tập tài liệu này trước rồi, anh rút một tờ trong số đó: “Chỗ này tương đối ổn về cả khoảng cách và giá cả, nếu cậu không có lựa chọn tốt hơn thì tới nơi này xem trước.”
Lúc nãy Hứa Gia Ngôn đã lật qua tờ này, phòng này đúng là tiết kiệm chi phí hơn, đồng thời khá gần vị trí quản lý Lý giới thiệu. Thẩm Thanh Dứu còn chu đáo đánh dấu mấy phòng không tồi, trong đó có một phòng nổi bật, xét về giá cả và trang trí đều tốt nhất.
Hứa Gia Ngôn liếc qua đã ưng, hứng thú thương lượng: “Chúng ta tới đó xem nhé?”
Thẩm Thanh Dứu nhìn địa chỉ Hứa Gia Ngôn chỉ, ngón tay gõ nhẹ vô lăng, lái xe theo chỉ dẫn.
Căn hộ nằm ở khu vực mới quy hoạch phía tây nam, tuy hoàn cảnh tốt hơn ngõ Quảng Ninh nhưng do mới xây dựng nên xung quanh hơi hoang vắng.
Thẩm Thanh Dứu đã liên lạc với bên môi giới bất động sản lúc đi đường, đến nơi đã thấy có người đó chờ.
Anh ta thấy Thẩm Thanh Dứu dừng xe cạnh mình, ánh mắt vốn thân thiện trở nên càng thân thiện hơn, đứng cạnh xe chào đón, chờ Thẩm Thanh Dứu xuống xe mới hỏi: “Ngài Thẩm đúng không ạ?”
Thẩm Thanh Dứu gật đầu.
Anh ta nhìn trang phục anh mặc, hơi khó tin hỏi lại: “Anh tới nơi này xem phòng ạ?”
Thẩm Thanh Dứu gật đầu lần nữa, không nói là mình hay Hứa Gia Ngôn thuê mà chỉ hỏi: “Còn phòng không?”
Anh ta đáp ngay: “Còn chứ, bây giờ chúng ta vào xem ạ?”
Thẩm Thanh Dứu chờ Hứa Gia Ngôn xuống xe, hai người theo sau người môi giới.
Anh ta hiểu rõ khu vực này, đầu tiên giới thiệu về tình hình chung xung quanh rồi giải thích đơn giản thời gian thành lập cũng như diện tích xanh hóa ở đây.
Lúc này trời đã tối, dưới ánh đèn lờ mờ hai bên đường có thể thấy hoàn cảnh nơi đây tương đối ổn, Hứa Gia Ngôn nhìn quanh một vòng, cho Thẩm Thanh Dứu ánh mắt vừa lòng, sau đó bọn họ theo người môi giới vào một tòa chung cư, lên thang máy tới căn phòng cho thuê.
Thang máy dừng lại ở tầng ba.
Người môi giới móc chìa khóa trong túi ra, nói: “Nhược điểm duy nhất của căn phòng này là ở tầng thấp, nhưng xung quanh không bị che khuất nên không ảnh hưởng việc lấy ánh sáng.”
Anh ta vừa nói vừa mở cửa phòng, rồi bật đèn, lấy dép cho Thẩm Thanh Dứu và Hứa Gia Ngôn thay.
Thiết kế căn phòng đơn giản, đồ dùng hơi cũ nhưng có thể nhìn ra chất lượng khá tốt, sàn nhà bằng gỗ, chia hai tầng, tổng diện tích khoảng tám mươi mét vuông.
Hứa Gia Ngôn chưa đi lên tầng hai đã cảm thấy căn hộ này ngon bổ rẻ, sau khi lên càng cảm thấy chỗ nào cũng tốt, thiếu chút nữa kéo người môi giới giao tiền luôn.
Thẩm Thanh Dứu nhắc nhở cậu đừng vội, đứng trên tầng nhìn một vòng, chỉ vào giấy dán tường cạnh giường ngủ: “Chỗ này thay giấy dán à?”
Từ khi lên tầng, ánh mắt người môi giới hơi né tránh, nhanh chóng dẫn bọn họ xem một lượt rồi đi xuống.
Thẩm Thanh Dứu chỉ vào giấy dán tường rõ ràng mới hơn những chỗ khác, màu sắc không khác biệt nhiều nhưng nhìn kỹ vẫn nhận ra.
Người môi giới vừa dẫn bọn họ xuống tầng vừa che miệng khụ một tiếng: “Thật ra không có gì, chỉ thay một mặt tường thôi.”
Thẩm Thanh Dứu hỏi: “Tại sao phải thay?”
Anh ta đáp: “Vì bẩn.”
Thẩm Thanh Dứu: “Tại sao bẩn?”
Anh ta không định nói nhưng khi đối mặt với nghi vấn của Thẩm Thanh Dứu và trách nhiệm nghề nghiệp, cuối cùng vẫn trả lời: “Nói thật với anh, xét về trang hoàng và vị trí của căn hộ thì có thể thuê với giá này là khó tin, giá nhà ở thành phố A anh biết rồi đấy, rẻ như thế là có lý do.”
Thẩm Thanh Dứu: “Có thể nói thẳng không?”
Anh ta im lặng vài giây, đáp lại bằng dáng vẻ chột dạ: “Thật ra không phải chuyện gì lớn, chỉ là những người từng thuê căn hộ này đều xảy ra chuyện không lớn thì nhỏ, nhỏ thì xuống cầu thang trượt chân, lớn thì ra đường bị tai nạn giao thông, giấy dán tường trên tầng phải thay vì hai khách thuê trước xảy ra tranh chấp, đánh nhau đến nỗi máu bắn tung tóe, nếu không phải hàng xóm báo cảnh sát kịp thời thì thì có khi đã xảy ra án mạng.”
Hứa Gia Ngôn còn đang cảm thán đèn trên cầu thang đẹp thế, vừa nghe thấy hai từ “án mạng” thì trượt chân, suýt chút nữa lăn xuống cầu thang, may có Thẩm Thanh Dứu đi trước đỡ mới không sao, cậu hỏi người môi giới: “Chỉ thế thôi?”
Anh ta không biết có nên nói hết không, chỉ bày ra vẻ mặt “cậu hiểu mà”, “Tôi chỉ biết thế, chủ nhân căn phòng này định cư ở nước ngoài và ủy thác căn phòng này cho chúng tôi, thật ra bản thân phòng ở không có vấn đề gì, chỉ là số người đến nhiều nên những chuyện nằm ngoài khống chế cũng nhiều lên.”
Thẩm Thanh Dứu nghe xong thì liếc Hứa Gia Ngôn, cậu sợ ngã tiếp nên vẫn bám theo sau, tay vô thức nắm chặt cổ tay anh. Thật ra cậu không chú ý giấy dán tường tầng hai có gì khác biệt, nếu không biết mà dọn vào ở thì không sao, nhưng hiện tại biết rồi, cứ nghĩ tới phía dưới giấy dán tường là máu, dù là máu từ đâu ra vẫn khiến cậu sợ hãi.
Thẩm Thanh Dứu nghe xong cũng không vừa lòng, hỏi Hứa Gia Ngôn: “Nếu không thử xem chỗ khác?”
Hứa Gia Ngôn lập tức gật đầu, theo Thẩm Thanh Dứu đến chỗ khác.
Gần mười giờ tối, hai người về biệt thự của Thẩm Thanh Dứu, ngoài căn hộ có vấn đề kia, bọn họ đi xem vài căn bên cạnh.
Mấy phòng kia cũng có vấn đề, không chỗ này thì chỗ khác, không ít thì nhiều vẫn bị Thẩm Thanh Dứu chỉ ra.
Hứa Gia Ngôn cảm thấy vài nhược điểm nhỏ không đáng kể nhưng qua phân tích của Thẩm Thanh Dứu, cậu lại không thể chấp nhận được nữa, ví như có một căn điện nước không thông, một căn công tắc nguồn điện quá lạc hậu, một căn có hàng xóm là kẻ nghiện rượu, ngoài ra còn có một căn có hàng xóm thường xuyên cãi nhau vào ban đêm, ồn ào đến nỗi mấy tầng lân cận không thể sống yên ổn.
Cứ như thế xem hết năm căn phòng, mỗi căn đều tồn tại vấn đề.
Hứa Gia Ngôn ủ rũ nhìn danh sách trợ lý Lâm lập ra, rõ ràng nhìn thông tin có thể thấy căn nào cũng ở được mà?
Thẩm Thanh Dứu đi cùng cậu lên tầng hai, đứng ở cầu thang nói: “Về nghỉ ngơi trước đã, tìm phòng là chuyện khó khăn, không phải ngày một ngày hai.”
Hứa Gia Ngôn gật đầu, cảm ơn Thẩm Thanh Dứu rồi cầm tập văn kiện về phòng.
Thẩm Thanh Dứu đứng tại chỗ chờ cậu đóng cửa, sau đó quay người lên phòng làm việc ở tầng ba, đang đi thì điện thoại đổ chuông.
Thẩm Thanh Dứu lấy ra, nhìn tên người gọi tới, bấm kết nối: “Có chuyện gì à?”
Đối phương là Lâm Xuyên, giọng nói có vẻ nôn nóng: “Sếp Thẩm, trong số danh sách tôi đưa cho anh ngày hôm nay có một tờ hình như có vấn đề.”
Thẩm Thanh Dứu day giữa mày: “Tôi biết.”
Lâm Xuyên ngạc nhiên: “Anh biết ạ? Có một căn hộ nhỏ gồm hai tầng có đến bảy mươi tám lượt xem, bây giờ nghĩ lại mới thấy lượt xem nhiều thế mà không có ai thuê, hẳn là có vấn đề.”
Thẩm Thanh Dứu: “Đúng là có.”
Lâm Xuyên nhận ra anh hạ giọng, hơi lo lắng hỏi: “Xin lỗi sếp Thẩm, đây là lỗi của tôi, tôi sẽ sàng lọc lại danh sách một lần nữa, lần này nhất định không để xảy ra chuyện tương tự.”
Thẩm Thanh Dứu: “Không cần. Tìm thêm mấy căn có lượt xem cao.”
“Dạ?” Lâm Xuyên không nhịn được mà bày tỏ sự ngạc nhiên, nghi ngờ hỏi lại, “Lại tìm mấy căn nữa ạ?”
Thẩm Thanh Dứu đáp: “Ừ.”
Dù sao bản thân phòng ở có vấn đề sẽ dễ dàng hơn việc anh vắt óc nghĩ mưu kế hay bắt bẻ nhược điểm.
~Hết chương 10~
Tốt nhất nên chuyển đi càng sớm càng tốt, sau này ở chung như bạn bè bình thường sẽ không khiến cậu cảm thấy áp lực.
Hôm nay đến công ty cậu vẫn theo quản lý Lý bận rộn, Vu Bằng đã giao cậu cho quản lý Lý, thậm chí không phải chấm công ở phòng thiết kế nữa, cứ đến thẳng khách sạn là được.
Hôm nay không bận rộn lắm, Hứa Gia Ngôn cùng quản lý Lý phân loại rượu hôm qua mua về rồi xếp lên quầy bar, do vậy có thời gian nghỉ ngơi một lát.
Nhân lúc nhàn rỗi, Hứa Gia Ngôn hỏi quản lý Lý chuyện thuê nhà.
Năm nay quản lý Lý ba mươi lăm tuổi, làm việc ở thành phố A gần hai mươi năm, lúc đầu ở ngõ Quảng Ninh, về sau kiếm được tiền mới chuyển đi.
Quản lý Lý hỏi tình hình của cậu và khả năng tài chính, nói: “Với tài chính của cậu thì có thể thuê cạnh đường vành đai số sáu, phía đông đừng nghĩ tới, nơi đây giá nhà quá cao, hơn nữa toàn nhà riêng của kẻ lắm tiền, nếu dư phòng thì người ta cũng không cho người ngoài thuê, mà dù cho thuê thì giá cao chót vót.”
Muốn giá rẻ thì phải chấp nhận vài thứ khác, khoảng cách hoặc tình hình khu vực.
Hứa Gia Ngôn hỏi quản lý Lý vài khu vực có giá cả phải chăng, định tan làm ghé qua xem thử. Trùng hợp là lúc tan làm, Thẩm Thanh Dứu có gọi cho cậu, bảo Lâm Xuyên đã liệt kê một danh sách, nếu cần thì để anh dẫn đi.
Hứa Gia Ngôn định từ chối, nhưng từ chối liên tục lại biến thành không lễ phép, nghĩ vậy cậu đành phiền Thẩm Thanh Dứu thêm một lần, dù sao vẫn phải dọn ra ngoài.
Thẩm Thanh Dứu chưa cúp máy, đang chờ Hứa Gia Ngôn trả lời.
Hứa Gia Ngôn đứng ở cổng công ty suy nghĩ: “Làm phiền anh rồi, tôi chờ anh ở cổng công ty nhé?”
Thẩm Thanh Dứu: “Ừ, bây giờ tôi qua đón cậu.”
Có vẻ vị trí của anh cách công ty không xa, chỉ hơn mười phút sau anh đã dừng xe trước mặt cậu, trước khi lên xe cậu chào anh một tiếng rồi nói lại những lời tư vấn của quản lý Lý.
Thẩm Thanh Dứu không đáp lại, đánh lái xong mới đưa cho Hứa Gia Ngôn túi văn kiện. Bên trong là danh sách nhà ở, tất để đều nằm trong phạm vi chi trả của Hứa Gia Ngôn.
Không thể không thừa nhận năng lực làm việc của trợ lý Lâm rất mạnh. Ngoài những thông tin cơ bản về từng phòng còn có sơ đồ mặt bằng và một số hình ảnh nội thất bên trong, dù không tới tham quan trực tiếp vẫn có thể hiểu rõ căn phòng.
Nhưng số phòng trợ lý Lâm tìm được quá nhiều, nhìn sơ phải đến trăm căn, Hứa Gia Ngôn xem lướt từ trên xuống dưới đến hoa cả mắt, không biết nên đến đâu trước.
Cậu bất lực nhìn về phía Thẩm Thanh Dứu xin giúp đỡ: “Chúng ta đến chỗ nào trước?”
Hình như Thẩm Thanh Dứu đã xem tập tài liệu này trước rồi, anh rút một tờ trong số đó: “Chỗ này tương đối ổn về cả khoảng cách và giá cả, nếu cậu không có lựa chọn tốt hơn thì tới nơi này xem trước.”
Lúc nãy Hứa Gia Ngôn đã lật qua tờ này, phòng này đúng là tiết kiệm chi phí hơn, đồng thời khá gần vị trí quản lý Lý giới thiệu. Thẩm Thanh Dứu còn chu đáo đánh dấu mấy phòng không tồi, trong đó có một phòng nổi bật, xét về giá cả và trang trí đều tốt nhất.
Hứa Gia Ngôn liếc qua đã ưng, hứng thú thương lượng: “Chúng ta tới đó xem nhé?”
Thẩm Thanh Dứu nhìn địa chỉ Hứa Gia Ngôn chỉ, ngón tay gõ nhẹ vô lăng, lái xe theo chỉ dẫn.
Căn hộ nằm ở khu vực mới quy hoạch phía tây nam, tuy hoàn cảnh tốt hơn ngõ Quảng Ninh nhưng do mới xây dựng nên xung quanh hơi hoang vắng.
Thẩm Thanh Dứu đã liên lạc với bên môi giới bất động sản lúc đi đường, đến nơi đã thấy có người đó chờ.
Anh ta thấy Thẩm Thanh Dứu dừng xe cạnh mình, ánh mắt vốn thân thiện trở nên càng thân thiện hơn, đứng cạnh xe chào đón, chờ Thẩm Thanh Dứu xuống xe mới hỏi: “Ngài Thẩm đúng không ạ?”
Thẩm Thanh Dứu gật đầu.
Anh ta nhìn trang phục anh mặc, hơi khó tin hỏi lại: “Anh tới nơi này xem phòng ạ?”
Thẩm Thanh Dứu gật đầu lần nữa, không nói là mình hay Hứa Gia Ngôn thuê mà chỉ hỏi: “Còn phòng không?”
Anh ta đáp ngay: “Còn chứ, bây giờ chúng ta vào xem ạ?”
Thẩm Thanh Dứu chờ Hứa Gia Ngôn xuống xe, hai người theo sau người môi giới.
Anh ta hiểu rõ khu vực này, đầu tiên giới thiệu về tình hình chung xung quanh rồi giải thích đơn giản thời gian thành lập cũng như diện tích xanh hóa ở đây.
Lúc này trời đã tối, dưới ánh đèn lờ mờ hai bên đường có thể thấy hoàn cảnh nơi đây tương đối ổn, Hứa Gia Ngôn nhìn quanh một vòng, cho Thẩm Thanh Dứu ánh mắt vừa lòng, sau đó bọn họ theo người môi giới vào một tòa chung cư, lên thang máy tới căn phòng cho thuê.
Thang máy dừng lại ở tầng ba.
Người môi giới móc chìa khóa trong túi ra, nói: “Nhược điểm duy nhất của căn phòng này là ở tầng thấp, nhưng xung quanh không bị che khuất nên không ảnh hưởng việc lấy ánh sáng.”
Anh ta vừa nói vừa mở cửa phòng, rồi bật đèn, lấy dép cho Thẩm Thanh Dứu và Hứa Gia Ngôn thay.
Thiết kế căn phòng đơn giản, đồ dùng hơi cũ nhưng có thể nhìn ra chất lượng khá tốt, sàn nhà bằng gỗ, chia hai tầng, tổng diện tích khoảng tám mươi mét vuông.
Hứa Gia Ngôn chưa đi lên tầng hai đã cảm thấy căn hộ này ngon bổ rẻ, sau khi lên càng cảm thấy chỗ nào cũng tốt, thiếu chút nữa kéo người môi giới giao tiền luôn.
Thẩm Thanh Dứu nhắc nhở cậu đừng vội, đứng trên tầng nhìn một vòng, chỉ vào giấy dán tường cạnh giường ngủ: “Chỗ này thay giấy dán à?”
Từ khi lên tầng, ánh mắt người môi giới hơi né tránh, nhanh chóng dẫn bọn họ xem một lượt rồi đi xuống.
Thẩm Thanh Dứu chỉ vào giấy dán tường rõ ràng mới hơn những chỗ khác, màu sắc không khác biệt nhiều nhưng nhìn kỹ vẫn nhận ra.
Người môi giới vừa dẫn bọn họ xuống tầng vừa che miệng khụ một tiếng: “Thật ra không có gì, chỉ thay một mặt tường thôi.”
Thẩm Thanh Dứu hỏi: “Tại sao phải thay?”
Anh ta đáp: “Vì bẩn.”
Thẩm Thanh Dứu: “Tại sao bẩn?”
Anh ta không định nói nhưng khi đối mặt với nghi vấn của Thẩm Thanh Dứu và trách nhiệm nghề nghiệp, cuối cùng vẫn trả lời: “Nói thật với anh, xét về trang hoàng và vị trí của căn hộ thì có thể thuê với giá này là khó tin, giá nhà ở thành phố A anh biết rồi đấy, rẻ như thế là có lý do.”
Thẩm Thanh Dứu: “Có thể nói thẳng không?”
Anh ta im lặng vài giây, đáp lại bằng dáng vẻ chột dạ: “Thật ra không phải chuyện gì lớn, chỉ là những người từng thuê căn hộ này đều xảy ra chuyện không lớn thì nhỏ, nhỏ thì xuống cầu thang trượt chân, lớn thì ra đường bị tai nạn giao thông, giấy dán tường trên tầng phải thay vì hai khách thuê trước xảy ra tranh chấp, đánh nhau đến nỗi máu bắn tung tóe, nếu không phải hàng xóm báo cảnh sát kịp thời thì thì có khi đã xảy ra án mạng.”
Hứa Gia Ngôn còn đang cảm thán đèn trên cầu thang đẹp thế, vừa nghe thấy hai từ “án mạng” thì trượt chân, suýt chút nữa lăn xuống cầu thang, may có Thẩm Thanh Dứu đi trước đỡ mới không sao, cậu hỏi người môi giới: “Chỉ thế thôi?”
Anh ta không biết có nên nói hết không, chỉ bày ra vẻ mặt “cậu hiểu mà”, “Tôi chỉ biết thế, chủ nhân căn phòng này định cư ở nước ngoài và ủy thác căn phòng này cho chúng tôi, thật ra bản thân phòng ở không có vấn đề gì, chỉ là số người đến nhiều nên những chuyện nằm ngoài khống chế cũng nhiều lên.”
Thẩm Thanh Dứu nghe xong thì liếc Hứa Gia Ngôn, cậu sợ ngã tiếp nên vẫn bám theo sau, tay vô thức nắm chặt cổ tay anh. Thật ra cậu không chú ý giấy dán tường tầng hai có gì khác biệt, nếu không biết mà dọn vào ở thì không sao, nhưng hiện tại biết rồi, cứ nghĩ tới phía dưới giấy dán tường là máu, dù là máu từ đâu ra vẫn khiến cậu sợ hãi.
Thẩm Thanh Dứu nghe xong cũng không vừa lòng, hỏi Hứa Gia Ngôn: “Nếu không thử xem chỗ khác?”
Hứa Gia Ngôn lập tức gật đầu, theo Thẩm Thanh Dứu đến chỗ khác.
Gần mười giờ tối, hai người về biệt thự của Thẩm Thanh Dứu, ngoài căn hộ có vấn đề kia, bọn họ đi xem vài căn bên cạnh.
Mấy phòng kia cũng có vấn đề, không chỗ này thì chỗ khác, không ít thì nhiều vẫn bị Thẩm Thanh Dứu chỉ ra.
Hứa Gia Ngôn cảm thấy vài nhược điểm nhỏ không đáng kể nhưng qua phân tích của Thẩm Thanh Dứu, cậu lại không thể chấp nhận được nữa, ví như có một căn điện nước không thông, một căn công tắc nguồn điện quá lạc hậu, một căn có hàng xóm là kẻ nghiện rượu, ngoài ra còn có một căn có hàng xóm thường xuyên cãi nhau vào ban đêm, ồn ào đến nỗi mấy tầng lân cận không thể sống yên ổn.
Cứ như thế xem hết năm căn phòng, mỗi căn đều tồn tại vấn đề.
Hứa Gia Ngôn ủ rũ nhìn danh sách trợ lý Lâm lập ra, rõ ràng nhìn thông tin có thể thấy căn nào cũng ở được mà?
Thẩm Thanh Dứu đi cùng cậu lên tầng hai, đứng ở cầu thang nói: “Về nghỉ ngơi trước đã, tìm phòng là chuyện khó khăn, không phải ngày một ngày hai.”
Hứa Gia Ngôn gật đầu, cảm ơn Thẩm Thanh Dứu rồi cầm tập văn kiện về phòng.
Thẩm Thanh Dứu đứng tại chỗ chờ cậu đóng cửa, sau đó quay người lên phòng làm việc ở tầng ba, đang đi thì điện thoại đổ chuông.
Thẩm Thanh Dứu lấy ra, nhìn tên người gọi tới, bấm kết nối: “Có chuyện gì à?”
Đối phương là Lâm Xuyên, giọng nói có vẻ nôn nóng: “Sếp Thẩm, trong số danh sách tôi đưa cho anh ngày hôm nay có một tờ hình như có vấn đề.”
Thẩm Thanh Dứu day giữa mày: “Tôi biết.”
Lâm Xuyên ngạc nhiên: “Anh biết ạ? Có một căn hộ nhỏ gồm hai tầng có đến bảy mươi tám lượt xem, bây giờ nghĩ lại mới thấy lượt xem nhiều thế mà không có ai thuê, hẳn là có vấn đề.”
Thẩm Thanh Dứu: “Đúng là có.”
Lâm Xuyên nhận ra anh hạ giọng, hơi lo lắng hỏi: “Xin lỗi sếp Thẩm, đây là lỗi của tôi, tôi sẽ sàng lọc lại danh sách một lần nữa, lần này nhất định không để xảy ra chuyện tương tự.”
Thẩm Thanh Dứu: “Không cần. Tìm thêm mấy căn có lượt xem cao.”
“Dạ?” Lâm Xuyên không nhịn được mà bày tỏ sự ngạc nhiên, nghi ngờ hỏi lại, “Lại tìm mấy căn nữa ạ?”
Thẩm Thanh Dứu đáp: “Ừ.”
Dù sao bản thân phòng ở có vấn đề sẽ dễ dàng hơn việc anh vắt óc nghĩ mưu kế hay bắt bẻ nhược điểm.
~Hết chương 10~