Chương 32: Bắt Đầu Dự Án Quan Trọng
Hân Nghiên bước ra khỏi phòng tắm, hơi nước khiến mặt cô ửng đỏ nhưng tràn đầy vẻ thoải mái. Bên ngoài ngược lại chẳng có ai để ngắm nghía khoảnh khắc mỹ miều này khiến cô có chút hụt hẫng.
Dạo gần đây Vĩ Tịnh càng lúc càng bận rộn, không tăng ca thì sẽ đem việc về nhà làm tới quá nửa đêm rồi mới trèo lên giường. Mỗi lúc ấy, Hân Nghiên cũng đã ngủ say, chẳng có cơ hội tăng thêm điểm hảo cảm. Có vẻ đêm nay cũng thế.
Hân Nghiên nhìn thư phòng sáng đèn thì chỉ biết thở dài. Công việc kịch truyền thanh qua mạng của cô vẫn khá suôn sẻ, nhưng đội nhóm Vương Tử khá bận bịu. Họ không nhận nhiều bản thảo, dường như đang chuẩn bị cho công việc bên ngoài nên cô cũng không muốn làm phiền.
Hân Nghiên lấy ra dĩa trái cây đã chuẩn bị sẵn cùng ly sữa rồi bưng tới thư phòng. Bước vào trong, hình ảnh Vĩ Tịnh tập trung ánh mắt về phía màn hình vi tính thật khiến tim cô rung động. Người này ăn gì mà đẹp hút hồn đến như thế!
Tiếng động khá lớn nhưng Vĩ Tịnh lại chẳng có chút phản ứng nào. Tất cả tâm trí của anh đều đặt vào công việc của công ty. Tới khi nhìn thấy dĩa trái cây đặt vào tầm mắt thì anh mới giật mình nhận ra Hân Nghiên xuất hiện trong phòng từ lúc nào.
Vĩ Tịnh mỉm cười với Hân Nghiên, sau đó đưa tay lên môi khẽ suỵt một cái làm cô muốn nói lời yêu thương thì liền im bật.
“Chúng ta vừa được xét qua vòng sơ tuyển, hiện tại vẫn còn mười công ty sót lại.”
Giọng nói của thư ký vang lên khiến Hân Nghiên giật bắn mình, cũng chú ý tới cuộc gọi hiện trên màn hình cùng vô số các bản kế hoạch đang được Vĩ Tịnh vạch ra để giành giật dự án phát triển game của công ty lớn bên nước ngoài.
Hân Nghiên tò mò nhìn kỹ hơn thì hơi nhíu mày. Đây chẳng phải là dự án sẽ vực dậy Ninh gia sao. Hiện tại các mảng trò chơi thực tế ảo rất được ưa chuộng trên thị trường. Nó giúp người chơi trải nghiệm một cách sinh động nhất như thể bản thân đang sống trong trò chơi. Nếu công ty nào có thể giành được dự án đồng sáng chế giao diện và lồng tiếng cho nhân vật thì chắc chắn sẽ thu về nguồn vốn không hề nhỏ.
Hân Nghiên ở một bên, đợi đến khi Vĩ Tịnh bàn luận với thư ký xong rồi mới âm thầm ngồi vào lòng anh.
“Công ty nhận dự án mới à anh?”
Vĩ Tịnh gật đầu, chẳng chút nào giấu giếm Hân Nghiên mà cho cô xem xét tất cả.
“Đây là dự án lớn. Công ty chúng ta chỉ vừa mới đi được vào vòng sơ tuyển, hiện tại vẫn còn rất nhiều bước cần phải thực hiện. Trước mắt công ty yêu cầu chúng ta nghĩ ra được một số lời thoại cho nhân vật trong game. Còn mảng giao diện thì vẫn đang chờ yêu cầu của bên kia.”
“Anh đã có dự thảo gì chưa?” Cô đưa táo đến bên miệng anh rồi ân cần hỏi han.
Thật chất Hân Nghiên vẫn chỉ đang phỏng đoán việc Vĩ Tịnh đã có những kế hoạch hay ho, nhưng nếu anh không nói về Nhất Thịnh thì cô sẽ giả vờ đề xuất. Vì dù sao hiện tại của anh cũng là của cô. Giúp anh thêm phát đạt thì cô chỉ có lợi chứ không có hại.
Vĩ Tịnh nhẹ nhàng ôm lấy eo nhỏ của Hân Nghiên, cằm gác lên vai cô dường như có điều gì đó khó nói.
“Thật ra… đoàn đội Nhất Thịnh em đang tham gia chính là của anh.”
Hân Nghiên mở tròn mắt, cố gắng làm ra vẻ hết sức ngạc nhiên.
“Thật sao ạ?”
Anh gật đầu, tiếp tục giải thích:
“Thật ra anh đã chuẩn bị cho dự án này từ trước. Đoàn đội Nhất Thịnh lập ra là để khảo sát thị trường và tuyển dụng những diễn viên kịch truyền thanh tài năng. Nếu lần này có sự góp sức của họ thì anh tin chắc dự án của chúng ta vô cùng phong phú.”
Hân Nghiên ôm lấy mặt của Vĩ Tịnh mà nâng niu:
“Nếu chồng em đã quyết chiến như thế thì em sẽ ủng hộ hết mình. Theo em thấy, việc lồng tiếng nhân vật trong game nói dễ chẳng dễ, khó chẳng khó. Cái quan trọng là chúng ta phải làm cho những nhân vật ấy cực kì sinh động như thể đang thật sự giao tiếp với người khác ở ngoài đời.”
Cô suy ngẫm một lát rồi nói tiếp:
“Giả sử như mỗi nhân vật chúng ta cho một tính cách nhất định, yếu đuối, dễ nổi nóng, hay ba hoa thì sẽ phong phú hơn. Và nếu sau những lần giao tiếp để lấy được độ hảo cảm nhất định của nhân vật, nhiệm vụ ẩn sẽ mở ra giúp người chơi có trang bị tốt thì thế nào?”
Hân Nghiên cố tình đưa ra lời gợi ý cho Vĩ Tịnh. Kiếp trước, cô cũng đã đọc hết bộ tiểu thuyết này nên hiểu rõ những yêu cầu và mong muốn của công ty lớn thầm gửi gắm đến các công ty đối tác. Nếu lần này họ thực hiện điều này sớm hơn thì có phải sẽ nắm chắc phần thắng không?
“Có vẻ vợ anh không những xinh xắn lại còn rất thông minh.”
Vĩ Tịnh bẹo má Hân Nghiên, càng lúc càng cưng nựng bảo vật trong tay.
“Em thấy Vương Tử trong đoàn đội Nhất Thịnh rất được ưa thích. Nếu có sự góp mặt của anh ta thì ắt hẳn sẽ kéo không ít fan hâm mộ. Chưa kể đến Vương Tử có thể giả được rất nhiều giọng.”
Cô lập tức nhớ tới người này nên hết lòng tiến cử.
“Mà em sợ sẽ khó mời vì hành tung bí ẩn lắm.”
“Không sao, chỉ cần em lên tiếng thì chắc chắn sẽ được.” Anh bật cười, không nghĩ tới cô lại đề cao mình đến như vậy.
“Sao có thể?” Cô ngớ người, vốn dĩ cô với anh ta không thân thiết.
“Bởi vì anh chính là Vương Tử.”
Dạo gần đây Vĩ Tịnh càng lúc càng bận rộn, không tăng ca thì sẽ đem việc về nhà làm tới quá nửa đêm rồi mới trèo lên giường. Mỗi lúc ấy, Hân Nghiên cũng đã ngủ say, chẳng có cơ hội tăng thêm điểm hảo cảm. Có vẻ đêm nay cũng thế.
Hân Nghiên nhìn thư phòng sáng đèn thì chỉ biết thở dài. Công việc kịch truyền thanh qua mạng của cô vẫn khá suôn sẻ, nhưng đội nhóm Vương Tử khá bận bịu. Họ không nhận nhiều bản thảo, dường như đang chuẩn bị cho công việc bên ngoài nên cô cũng không muốn làm phiền.
Hân Nghiên lấy ra dĩa trái cây đã chuẩn bị sẵn cùng ly sữa rồi bưng tới thư phòng. Bước vào trong, hình ảnh Vĩ Tịnh tập trung ánh mắt về phía màn hình vi tính thật khiến tim cô rung động. Người này ăn gì mà đẹp hút hồn đến như thế!
Tiếng động khá lớn nhưng Vĩ Tịnh lại chẳng có chút phản ứng nào. Tất cả tâm trí của anh đều đặt vào công việc của công ty. Tới khi nhìn thấy dĩa trái cây đặt vào tầm mắt thì anh mới giật mình nhận ra Hân Nghiên xuất hiện trong phòng từ lúc nào.
Vĩ Tịnh mỉm cười với Hân Nghiên, sau đó đưa tay lên môi khẽ suỵt một cái làm cô muốn nói lời yêu thương thì liền im bật.
“Chúng ta vừa được xét qua vòng sơ tuyển, hiện tại vẫn còn mười công ty sót lại.”
Giọng nói của thư ký vang lên khiến Hân Nghiên giật bắn mình, cũng chú ý tới cuộc gọi hiện trên màn hình cùng vô số các bản kế hoạch đang được Vĩ Tịnh vạch ra để giành giật dự án phát triển game của công ty lớn bên nước ngoài.
Hân Nghiên tò mò nhìn kỹ hơn thì hơi nhíu mày. Đây chẳng phải là dự án sẽ vực dậy Ninh gia sao. Hiện tại các mảng trò chơi thực tế ảo rất được ưa chuộng trên thị trường. Nó giúp người chơi trải nghiệm một cách sinh động nhất như thể bản thân đang sống trong trò chơi. Nếu công ty nào có thể giành được dự án đồng sáng chế giao diện và lồng tiếng cho nhân vật thì chắc chắn sẽ thu về nguồn vốn không hề nhỏ.
Hân Nghiên ở một bên, đợi đến khi Vĩ Tịnh bàn luận với thư ký xong rồi mới âm thầm ngồi vào lòng anh.
“Công ty nhận dự án mới à anh?”
Vĩ Tịnh gật đầu, chẳng chút nào giấu giếm Hân Nghiên mà cho cô xem xét tất cả.
“Đây là dự án lớn. Công ty chúng ta chỉ vừa mới đi được vào vòng sơ tuyển, hiện tại vẫn còn rất nhiều bước cần phải thực hiện. Trước mắt công ty yêu cầu chúng ta nghĩ ra được một số lời thoại cho nhân vật trong game. Còn mảng giao diện thì vẫn đang chờ yêu cầu của bên kia.”
“Anh đã có dự thảo gì chưa?” Cô đưa táo đến bên miệng anh rồi ân cần hỏi han.
Thật chất Hân Nghiên vẫn chỉ đang phỏng đoán việc Vĩ Tịnh đã có những kế hoạch hay ho, nhưng nếu anh không nói về Nhất Thịnh thì cô sẽ giả vờ đề xuất. Vì dù sao hiện tại của anh cũng là của cô. Giúp anh thêm phát đạt thì cô chỉ có lợi chứ không có hại.
Vĩ Tịnh nhẹ nhàng ôm lấy eo nhỏ của Hân Nghiên, cằm gác lên vai cô dường như có điều gì đó khó nói.
“Thật ra… đoàn đội Nhất Thịnh em đang tham gia chính là của anh.”
Hân Nghiên mở tròn mắt, cố gắng làm ra vẻ hết sức ngạc nhiên.
“Thật sao ạ?”
Anh gật đầu, tiếp tục giải thích:
“Thật ra anh đã chuẩn bị cho dự án này từ trước. Đoàn đội Nhất Thịnh lập ra là để khảo sát thị trường và tuyển dụng những diễn viên kịch truyền thanh tài năng. Nếu lần này có sự góp sức của họ thì anh tin chắc dự án của chúng ta vô cùng phong phú.”
Hân Nghiên ôm lấy mặt của Vĩ Tịnh mà nâng niu:
“Nếu chồng em đã quyết chiến như thế thì em sẽ ủng hộ hết mình. Theo em thấy, việc lồng tiếng nhân vật trong game nói dễ chẳng dễ, khó chẳng khó. Cái quan trọng là chúng ta phải làm cho những nhân vật ấy cực kì sinh động như thể đang thật sự giao tiếp với người khác ở ngoài đời.”
Cô suy ngẫm một lát rồi nói tiếp:
“Giả sử như mỗi nhân vật chúng ta cho một tính cách nhất định, yếu đuối, dễ nổi nóng, hay ba hoa thì sẽ phong phú hơn. Và nếu sau những lần giao tiếp để lấy được độ hảo cảm nhất định của nhân vật, nhiệm vụ ẩn sẽ mở ra giúp người chơi có trang bị tốt thì thế nào?”
Hân Nghiên cố tình đưa ra lời gợi ý cho Vĩ Tịnh. Kiếp trước, cô cũng đã đọc hết bộ tiểu thuyết này nên hiểu rõ những yêu cầu và mong muốn của công ty lớn thầm gửi gắm đến các công ty đối tác. Nếu lần này họ thực hiện điều này sớm hơn thì có phải sẽ nắm chắc phần thắng không?
“Có vẻ vợ anh không những xinh xắn lại còn rất thông minh.”
Vĩ Tịnh bẹo má Hân Nghiên, càng lúc càng cưng nựng bảo vật trong tay.
“Em thấy Vương Tử trong đoàn đội Nhất Thịnh rất được ưa thích. Nếu có sự góp mặt của anh ta thì ắt hẳn sẽ kéo không ít fan hâm mộ. Chưa kể đến Vương Tử có thể giả được rất nhiều giọng.”
Cô lập tức nhớ tới người này nên hết lòng tiến cử.
“Mà em sợ sẽ khó mời vì hành tung bí ẩn lắm.”
“Không sao, chỉ cần em lên tiếng thì chắc chắn sẽ được.” Anh bật cười, không nghĩ tới cô lại đề cao mình đến như vậy.
“Sao có thể?” Cô ngớ người, vốn dĩ cô với anh ta không thân thiết.
“Bởi vì anh chính là Vương Tử.”