Chương 9: Ánh Mắt Tràn Đầy Sự Tính Toán
Tan học rồi, cô nhàn nhạt phản ứng lại, lười biếng thu dọn đồ để đi về. Thật không may, Ngạn Nhi không cùng khu nhà với cô, hai người chỉ đi được cùng nhau một đoạn ngắn.
Khi tách ra, Bạch Băng từng bước chậm chạp lười biếng đi trên con đường rải nhựa. Nơi đây hai bên đường cây cối xanh mát, không hổ là khu cao cấp.
Ông trời ban cho Bạch Băng một thính giác hơn người. Đây là cô không muốn nghe cũng nghe thấy, đằng sau thế nào lại có tiếng bước chân. Nghe qua cảm thấy thân ảnh linh hoạt, không giống người thường
Bạch Băng nhíu mày, ánh mắt chốc lát trở nên lạnh lẽo. Chẳng lẽ nguyên chủ của cơ thể này hay đi gây thù chuốc oán?
Chầm chậm quay đầu lại, lời nói trên đầu môi cũng lập tức nuốt xuống khi thấy người đằng sau
" Vân Phong Tiên Quân? "
Lúc này Vũ Nhiên mới ngẩng đầu nhìn phía trước. Khi thấy cô mày kiếm bất giác nhướng lên, môi nở nụ cười nhẹ
" Công chúa? Cô cũng ở đây sao? "
" A... Đúng vậy "
Bạch Băng vội thu đi tia sát khí trong mắt, nhưng nó lại quá lộ liễu đến nỗi Vũ Nhiên phải bật cười. Anh tựa như tia nắng sớm mai tỏa sáng, khẽ lộ ra núm má mê người
" Tôi gọi cô là Bạch Băng có được không? "
Trong lúc cô còn đang không tin nổi vào tại mình nữa thì ý thức lại mơ hồ đáp lại
" Hả? À... Được "
Đây chính là bị sắc đẹp mê hoặc. Vũ Nhiên thấy cô như vậy, ánh mắt tràn ý cười lại cộng thêm phần ôn nhu.
" Bạch Băng, nhà cô ở đâu? "
" Nhà số 406, còn anh? "
" Sau cô 3 nhà, 409 "
Cô gật gù, lí nhí trong miệng
" Cũng thật trùng hợp "
____________
Về đến nhà, Bạch Băng mệt mỏi lên phòng, cô vứt gặp sang một bên rồi lập tức đi tắm.
Ngâm mình trong bồn nước ấm áp, đầu óc cô như trống rỗng. Miên man nghĩ về Long Giới, nghĩ về chúng sinh.
Cứ nhau vậy mà đã 1 tiếng trôi qua. Cô đi ra khỏi phòng tắm, chọn một bộ đồ ở nhà khoải mái, xuống dưới bếp pha lấy một ly cà phê rồi lên phòng.
Cô ngồi trên ghế gaming thoải mái trước chiếc máy tính trông khá đắt đỏ mà Tử Nguyên sắm sửa. Cô lơ đãng lên mạng xã hội, đột nhiên lại trông thấy một gương mặt vô cùng quen mắt
[ Đây không phải là.... Cái gì ấy nhỉ!! Người bên cạnh Ngạn Nhi.... Huyết Vương à? Chọn nghề nghiệp cũng không tồi ]
Cô mở ngăn kéo, trong đó có một chiếc điện thoại di động. Vẻ mặt vô cùng thích thú chọn lại thông tin vừa xem được. Ánh mắt tràn đầy ý cười cùng sự mong đợi phản ứng của ai đó.
Tiếp đến, Bạch Băng lên mạng tra từ khóa ' đồ cổ '. Cô sao có thể quên nhiệm vụ khi đến đây được, nhưng khó khăn lại ở chỗ cô chẳng biết bản thân phải đi tìm cái gì!
Khi trước, trong một lần đọc sách, cô đã biết đến Kỷ Nguyên Giới với những điều cấm kỵ khi ở đây nhưng tìm kiểu gì cũng không thấy được đến nơi đây cần tìm cái gì.
Vậy nên đây chính là điều bí ẩn mà Ngũ Giới luôn khám phá, không hề bỏ lỡ bất kì cơ hội nào để có thể tới đây.
Ở bên khác, Vũ Nhiên khi về đến nhà, nụ cười trên môi còn đọng đột nhiên cũng thấy cô đơn, ngôi nhà to lạnh lẽo thiếu vắng bóng người. Dù ở Huyền Thương Tông hay ở nơi đây anh cũng là người đơn độc khiến người ta không dám cũng như không muốn đến gần
Nhưng lần này, khi nhìn thấy Bạch Băng đột nhiên anh có một cảm giác rất muốn đến gần cô, rất muốn trò chuyện với cô nhưng lại không biết làm sao để mở lời.
Nhưng không sao, chuyện này có thể từ từ, anh cũng không vội, thời gian của anh và cô còn rất dài.
____________
Sáng ngày hôm sau, Vũ Nhiên cố tình chờ Bạch Băng để cùng cô đi học. Thế này cũng có chút lộ liễu, nhưng anh mặc kệ
Bạch Băng trong bộ đồng phục với kiểu tóc buộc cao xuất hiện, dung mạo thanh tú tuyệt trần làm Vũ Nhiên không sao dời mắt
" Sao anh lại ở đây? "
Bạch Băng nghi hoặc lên tiếng
" Đi ngang qua, trùng hợp "
Vũ Nhiên mang theo bộ dạng thản nhiên đáp lại, ánh mắt vô cùng thành thật làm cô cũng phải tự hỏi lại bản thân có quá đa nghi rồi không?!
Ai người không ai nói gì, cùng trên một con đường sải bước song hành đến trường. Ngạn Nhi thấy vậy, ánh mắt tràn đầy ý vị, môi mỏng mỉm cười đi tới trước hai người
" Ta chỉ không có mặt một buổi tối, quan hệ đã tiến triển như vậy rồi sao?"
Vũ Nhiên ho khan vài tiếng còn Bạch Băng thì lại phản ứng như cô chẳng hiểu Ngạn Nhi nói gì, chậm chạp vô cùng.
Ba người với nhan sắc tuyệt đỉnh cùng sải bước trên hành lang làm ai ai đi qua cũng phải ngoái đầu nhìn.
Đến lớp 11/9, cô tạm biệt Ngạn Nhi, nhẹ gật đầu với Vũ Nhiên rồi vào lớp. Bạch Băng đối với anh vẫn còn nhiều sự khách sáo không sao xóa bỏ
Còn anh và Ngạn Nhi cùng lớp, hai người tiếp tục đi, nhưng trên đường về lớp lúc này lại là vài câu tra hỏi của cô với phong thái là một Quỷ Vương cao cao tại thượng
" Ngươi có ý định gì với cô ấy "
Vũ Nhiên cười nhạt, thản nhiên đáp lại
" Quỷ Vương nghĩ nhiều rồi, tại hạ chỉ là muốn kết giao bằng hữu với công chúa thôi "
" Tốt nhất ngươi đừng giở trò, Bạch Băng không qua lại với Ngũ Giới nhiều nhưng ta lại khác. Mong Vân Phong Tiên Quân danh xứng với thực, đừng làm chuyện gì..... Khiến người ta phải chán ghét
Ánh mắt Ngạn Nhi lạnh lẽo, cô biết Vũ Nhiên có thể không phải người xấu, danh tiếng của anh ở Ngũ Giới cũng không hề nhỏ. Nhưng cô lại nhìn ra trong ánh mắt anh là vô số những tính toán, đến nỗi mà ngay Vũ Nhiên cũng không thể hiểu được lòng mình.
Khi tách ra, Bạch Băng từng bước chậm chạp lười biếng đi trên con đường rải nhựa. Nơi đây hai bên đường cây cối xanh mát, không hổ là khu cao cấp.
Ông trời ban cho Bạch Băng một thính giác hơn người. Đây là cô không muốn nghe cũng nghe thấy, đằng sau thế nào lại có tiếng bước chân. Nghe qua cảm thấy thân ảnh linh hoạt, không giống người thường
Bạch Băng nhíu mày, ánh mắt chốc lát trở nên lạnh lẽo. Chẳng lẽ nguyên chủ của cơ thể này hay đi gây thù chuốc oán?
Chầm chậm quay đầu lại, lời nói trên đầu môi cũng lập tức nuốt xuống khi thấy người đằng sau
" Vân Phong Tiên Quân? "
Lúc này Vũ Nhiên mới ngẩng đầu nhìn phía trước. Khi thấy cô mày kiếm bất giác nhướng lên, môi nở nụ cười nhẹ
" Công chúa? Cô cũng ở đây sao? "
" A... Đúng vậy "
Bạch Băng vội thu đi tia sát khí trong mắt, nhưng nó lại quá lộ liễu đến nỗi Vũ Nhiên phải bật cười. Anh tựa như tia nắng sớm mai tỏa sáng, khẽ lộ ra núm má mê người
" Tôi gọi cô là Bạch Băng có được không? "
Trong lúc cô còn đang không tin nổi vào tại mình nữa thì ý thức lại mơ hồ đáp lại
" Hả? À... Được "
Đây chính là bị sắc đẹp mê hoặc. Vũ Nhiên thấy cô như vậy, ánh mắt tràn ý cười lại cộng thêm phần ôn nhu.
" Bạch Băng, nhà cô ở đâu? "
" Nhà số 406, còn anh? "
" Sau cô 3 nhà, 409 "
Cô gật gù, lí nhí trong miệng
" Cũng thật trùng hợp "
____________
Về đến nhà, Bạch Băng mệt mỏi lên phòng, cô vứt gặp sang một bên rồi lập tức đi tắm.
Ngâm mình trong bồn nước ấm áp, đầu óc cô như trống rỗng. Miên man nghĩ về Long Giới, nghĩ về chúng sinh.
Cứ nhau vậy mà đã 1 tiếng trôi qua. Cô đi ra khỏi phòng tắm, chọn một bộ đồ ở nhà khoải mái, xuống dưới bếp pha lấy một ly cà phê rồi lên phòng.
Cô ngồi trên ghế gaming thoải mái trước chiếc máy tính trông khá đắt đỏ mà Tử Nguyên sắm sửa. Cô lơ đãng lên mạng xã hội, đột nhiên lại trông thấy một gương mặt vô cùng quen mắt
[ Đây không phải là.... Cái gì ấy nhỉ!! Người bên cạnh Ngạn Nhi.... Huyết Vương à? Chọn nghề nghiệp cũng không tồi ]
Cô mở ngăn kéo, trong đó có một chiếc điện thoại di động. Vẻ mặt vô cùng thích thú chọn lại thông tin vừa xem được. Ánh mắt tràn đầy ý cười cùng sự mong đợi phản ứng của ai đó.
Tiếp đến, Bạch Băng lên mạng tra từ khóa ' đồ cổ '. Cô sao có thể quên nhiệm vụ khi đến đây được, nhưng khó khăn lại ở chỗ cô chẳng biết bản thân phải đi tìm cái gì!
Khi trước, trong một lần đọc sách, cô đã biết đến Kỷ Nguyên Giới với những điều cấm kỵ khi ở đây nhưng tìm kiểu gì cũng không thấy được đến nơi đây cần tìm cái gì.
Vậy nên đây chính là điều bí ẩn mà Ngũ Giới luôn khám phá, không hề bỏ lỡ bất kì cơ hội nào để có thể tới đây.
Ở bên khác, Vũ Nhiên khi về đến nhà, nụ cười trên môi còn đọng đột nhiên cũng thấy cô đơn, ngôi nhà to lạnh lẽo thiếu vắng bóng người. Dù ở Huyền Thương Tông hay ở nơi đây anh cũng là người đơn độc khiến người ta không dám cũng như không muốn đến gần
Nhưng lần này, khi nhìn thấy Bạch Băng đột nhiên anh có một cảm giác rất muốn đến gần cô, rất muốn trò chuyện với cô nhưng lại không biết làm sao để mở lời.
Nhưng không sao, chuyện này có thể từ từ, anh cũng không vội, thời gian của anh và cô còn rất dài.
____________
Sáng ngày hôm sau, Vũ Nhiên cố tình chờ Bạch Băng để cùng cô đi học. Thế này cũng có chút lộ liễu, nhưng anh mặc kệ
Bạch Băng trong bộ đồng phục với kiểu tóc buộc cao xuất hiện, dung mạo thanh tú tuyệt trần làm Vũ Nhiên không sao dời mắt
" Sao anh lại ở đây? "
Bạch Băng nghi hoặc lên tiếng
" Đi ngang qua, trùng hợp "
Vũ Nhiên mang theo bộ dạng thản nhiên đáp lại, ánh mắt vô cùng thành thật làm cô cũng phải tự hỏi lại bản thân có quá đa nghi rồi không?!
Ai người không ai nói gì, cùng trên một con đường sải bước song hành đến trường. Ngạn Nhi thấy vậy, ánh mắt tràn đầy ý vị, môi mỏng mỉm cười đi tới trước hai người
" Ta chỉ không có mặt một buổi tối, quan hệ đã tiến triển như vậy rồi sao?"
Vũ Nhiên ho khan vài tiếng còn Bạch Băng thì lại phản ứng như cô chẳng hiểu Ngạn Nhi nói gì, chậm chạp vô cùng.
Ba người với nhan sắc tuyệt đỉnh cùng sải bước trên hành lang làm ai ai đi qua cũng phải ngoái đầu nhìn.
Đến lớp 11/9, cô tạm biệt Ngạn Nhi, nhẹ gật đầu với Vũ Nhiên rồi vào lớp. Bạch Băng đối với anh vẫn còn nhiều sự khách sáo không sao xóa bỏ
Còn anh và Ngạn Nhi cùng lớp, hai người tiếp tục đi, nhưng trên đường về lớp lúc này lại là vài câu tra hỏi của cô với phong thái là một Quỷ Vương cao cao tại thượng
" Ngươi có ý định gì với cô ấy "
Vũ Nhiên cười nhạt, thản nhiên đáp lại
" Quỷ Vương nghĩ nhiều rồi, tại hạ chỉ là muốn kết giao bằng hữu với công chúa thôi "
" Tốt nhất ngươi đừng giở trò, Bạch Băng không qua lại với Ngũ Giới nhiều nhưng ta lại khác. Mong Vân Phong Tiên Quân danh xứng với thực, đừng làm chuyện gì..... Khiến người ta phải chán ghét
Ánh mắt Ngạn Nhi lạnh lẽo, cô biết Vũ Nhiên có thể không phải người xấu, danh tiếng của anh ở Ngũ Giới cũng không hề nhỏ. Nhưng cô lại nhìn ra trong ánh mắt anh là vô số những tính toán, đến nỗi mà ngay Vũ Nhiên cũng không thể hiểu được lòng mình.